Đấu Phá Thương Khung

Chương 1476: Chương 1476: Đồ Long Kiếm!




 

Một đầu tóc tím thon dài đương nhiên là Tử Nghiên. Nhưng giờ phút này trên thân thể nàng lại tràn ngập một loại uy áp đáng sợ khiến cho Tiêu Viêm hết hồn. Loại uy áp này, tựa hồ như đến từ thanh trường kiếm màu vàng trong tay nàng. 

Nam Long Vương cũng ngơ ngác nhìn cánh tay trống rỗng của mình. Sau khi bắp tay hóa thành rồng, lực phòng ngự của cơ thể đã đạt đến một trình độ kinh khủng trong thời gian ngắn. Cho dù cứng đối cứng cùng một gã cường giả Ngũ tinh Đấu Thánh, cánh tay kia cũng sẽ không bị chặt đứt một cách dễ dàng như vậy. Nhưng mà… 

- Đồ Long Kiếm? Là Đồ Long Kiếm?! Ngươi lại có thể triệu hồi ra Đồ Long Kiếm?! 

Tình trạng ngơ ngẩn kéo dài một lát thì liền bị sự đau nhức từ cánh tay làm bừng tỉnh. Nam Long Vương ngẩng mạnh đầu, nhìn Tử Nghiên đạp bước hư không mà đến, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở thanh trường kiếm được cấu tạo từ chất lỏng màu vàng trong tay nàng. 

Một bên, trong lòng Tây Long Vương cũng chấn động mãnh liệt. Hai mắt vốn đỏ ngầu cũng xuất hiện vẻ kinh hãi muốn chết. Cả người hắn run rẩy nhìn trường kiếm trong tay Tử Nghiên. Trên khuôn mặt, rốt cục hiện lên vẻ sợ hãi. 

Đồ Long Kiếm, thứ này cũng không phải là một loại vũ khí, mà là một loại đấu kỹ chí cường của Thái Hư Cổ Long bộ tộc. Loại đấu kĩ này, chỉ có người sở hữu huyết mạch Vương tộc Cổ Long tinh thuần nhất mới có thể thi triển ra. Thậm chí, cho dù là Tam đại Long Vương bọn họ cũng không thể thi triển. Nhưng bọn họ không thể ngờ rằng Tử Nghiên lại có thể làm được điều đó. Phải biết rằng, các đời Long Hoàng trước đây thực lực phải đạt tới Lục tinh Đấu Thánh mới có thể miễn cưỡng triệu hồi Đồ Long Kiếm. Mà bây giờ Tử Nghiên chỉ có thực lực Tứ tinh Đấu Thánh sơ kì mà thôi! 

Đồ Long Kiếm, tên như ý nghĩa, chuyên môn dùng để Đồ Long. Đây là một loại thủ đoạn chuyên thuộc về Long Hoàng. Trừ phi Cổ Long có thực lực vượt xa Đồ Long Kiếm, nếu không, khi đối mặt với nó thì bất kì Cổ Long nào cũng đều yếu ớt như đậu hũ. 

- Đồ Long Kiếm… 

Trên Đông Long Đảo, giờ khắc này tất cả mọi người đều ngừng lại thân mình, ngẩng đầu lên, ánh mắt hiện ra sự sợ hãi nhìn bóng hình xinh đẹp đạp trên hư không. Cho dù là Huyền Ma hay các cường giả khác đều không nhịn được mà run rẩy thân thể. Đó là sự sợ hãi đến từ sâu trong huyết mạch! Đồ Long Kiếm là thứ mà tất cả Thái Hư Cổ Long đều cực kì e ngại… 

- Long Hoàng bệ hạ cư nhiên triệu hoán ra Đồ Long Kiếm! 

Tất cả trưởng lão của Đông Long Đảo cũng run rẩy ngước nhìn hư không, kích động đến mức nước mắt đầy mặt. Long Hoàng có thể triệu hồi ra Đồ Long Kiếm mới là Long Hoàng chân chính! Từ nay về sau, Tử Nghiên đã có đủ quyền uy để thống trị Cổ Long bộ tộc! 

- Đồ Long Kiếm đã xuất thế! Ai mới là Long Hoàng thực sự, nếu các ngươi còn cứ khăng khăng một mực, cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục trước mặt Đồ Long Kiếm! – Đại trưởng lão Đông Long Đảo trôi nổi giữa không trung, cầm long trượng lớn tiếng rống lên. 

Nghe được tiếng hô của lão, một số chiến sĩ trong tam đảo sắc mặt đều thay đổi. Thậm chí ngay cả ba người Huyền Ma cũng không dám nói nhiều nửa câu. Uy áp của Đồ Long Kiếm từ trong hư vô không gian khuếch tán đến tận đây, làm cho bọn họ có cảm giác như bị đè nặng trên lưng. Cái thứ khủng bố chém rồng như chém gà kia giống như đã đặt ở trên cổ bọn họ. 

“Bàng bàng!” 

Sự yên tĩnh bao phủ Đông Long Đảo. Một lát sau rốt cuộc cũng có chiến sĩ tam đảo không thể chịu đựng được loại uy áp xuất phát từ huyết mạch này, quỳ xuống hướng về phía hư không xa xa kia. 

Mà theo người đầu tiên quỳ xuống, sau đó không lâu, càng ngày càng nhiều Cổ Long đã làm ra lựa chọn, quyết định thần phục. 

Nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt Huyền Ma cùng một số cao tầng có thực lực mạnh mẽ của tam đảo cũng từ từ tái nhợt. Bọn họ biết, hôm nay đại thế thực sự đã mất. Sau này Đông Long Đảo sẽ vượt qua Tam đại Long Đảo rất xa! 

- Đi mau! 

Khi thế cục trên Đông Long Đảo đã đại biến thì bên trong hư vô, Tây Long Vương cũng mạnh mẽ áp xuống cảm giác sợ hãi trong lòng, gầm lên giận dữ, thân hình trong nháy mắt lui lại. Mà Nam Long Vương ở một bên cũng bất chấp cánh tay bị cắt đứt, vẻ mặt kinh hãi vội vàng lui về phía sau. 

- Loại phản nghịch này! Đồ Long Kiếm, chém! 

Hai tròng mắt màu tím của Tử Nghiên lạnh lùng nhìn hai người đang lui lại kia, giọng nói lạnh thấu xương truyền ra. Chợt, Đồ Long Kiếm trong tay chậm rãi giơ lên, vung về phía Tây Long Vương. 

Một kiếm vung xuống, phảng phất như có một cơn sóng kỳ dị đang trào ra từ trong mũi kiếm. 

Khi một kiếm kia vừa vung xuống, Tây Long Vương cũng đã phát hiện ra. Lập tức trong mắt càng thêm sợ hãi, một tiếng gầm nhẹ truyền ra từ trong miệng. Nhất thời, đầu, thân thể, cánh tay, nửa người trên của hắn đều xuất hiện từng lớp vảy rồng. Vảy rồng hiện ra ánh sáng kì dị, giống như không thể phá vỡ. 

Nhưng mà lớp phòng ngự nhìn như cực kì mạnh mẽ này chỉ sau một lát đã trực tiếp tan rã. Từ trong Đồ Long Kiếm xuất hiện năng lượng kỳ dị, xuyên qua hư không, nhẹ nhàng xẹt qua thân thể. 

“Xuy!” 

Dao động xẹt qua, sắc mặt Tây Long Vương liền trở nên trắng bệch, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra. Hắn kinh hãi cúi đầu, lại nhìn thấy một vết thương vô cùng lớn chệch từ bả vai xuống, kéo dài đến bên kia hông. Ở đó che kín vảy rồng cứng rắn, nhưng lại vỡ ra hai nửa giống như đậu hũ, nơi bị vỡ cực kì bóng loáng. Phía sau vảy rồng, máu tươi chảy ra ào ào như suối, mơ hồ còn có thể nhìn thấy nội tạng bên trong cơ thể. 

Một kiếm làm Tây Long Vương trọng thương! Uy lực của Đồ Long Kiếm đối với Thái Hư Cổ Long mà nói, quả thực là cực kì khủng bố! 

- Aaaaaaaaaaa!!! 

Chỉ trong chớp mắt sau, một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa truyền ra từ trong miệng Tây Long Vương. Đau nhức sâu tận xương tủy, làm cho thân thể hắn run rẩy kịch liệt, thần trí bắt đầu trở nên mê muội. 

Cách đó không xa, bên cạnh Tây Long Vương, Nam Long Vương nhìn thấy cảnh này thì tay chân không khỏi lạnh như băng. Hắn hung hăng nuốt một ngụm nước bọt. Trong lúc này, không hề có suy nghĩ cứu người. Hiện tại ý niệm duy nhất của hắn là mau chóng rời khỏi nơi này. Uy áp của Đồ Long Kiếm thực sự khiến cho hắn muốn điên mất. 

“Ực…” 

Tiêu Viêm cũng nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng tràn đầy rung động. Đối với lực phòng ngự khủng bố của ba tên này, hắn đã tự kiểm nghiệm qua. Ngay cả Hủy Diệt Hỏa Liên mạnh nhất của hắn cũng chỉ có thể khiến bọn họ bị thương. Nhưng Tử Nghiên chỉ cần một kiếm nhẹ nhàng vung xuống, thiếu chút nữa liền lấy mạng của Tây Long Vương! 

- Chạy mau! 

Nam Long Vương gào lên một tiếng, thân thể cấp tốc lui lại. Tây Long Vương cũng biết lưu lại chỉ còn đường chết, một tay che lại miệng vết thương dữ tợn, cấp tốc vận chuyển đấu khí trong cơ thể, điên cuồng lui lại. 

Bên cạnh Tiêu Viêm, Tử Nghiên chậm rãi đi qua. Ánh mắt của nàng lạnh lùng nhìn hai người muốn chạy trốn, Đồ Long Kiếm trong tay lại giơ lên lần nữa, chợt khẽ vạch xuống. 

Khi một kiếm này vừa vạch xuống, Tiêu Viêm chợt nhìn thấy trong mái tóc dài màu tím của Tử Nghiên, đột nhiên có một số sợi biến thành màu xám trắng… 

“Đồ Long Kiếm này đang tiêu hao sinh mệnh lực của Tử Nghiên!” Nhìn thấy vậy, trong lòng Tiêu Viêm nhất thời chấn động. 

- Ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt, bổn vương liều mạng với ngươi! 

Nhìn thấy Tử Nghiên lại vạch xuống một kiếm, trong lòng Tây Long Vương cùng Nam Long Vương đồng thời xuất hiện một mùi vị tử vong đang tới giần. Bọn hắn bây giờ đều đã trọng thương, một kiếm vung xuống, đương nhiên là dữ nhiều lành ít. Kinh nghiệm lúc trước cũng làm cho bọn họ biết, dưới Đồ Long Kiếm, bọn họ không thể trốn thoát. Hai người lập tức cũng bị bức đến điên cuồng, một ngụm máu đạm kim sắc đột nhiên phun ra. 

- Long Hoàng Chung! 

Kim sắc huyết dịch trước mặt hai người mau chóng tan ra, sau đó hóa thành một chiếc chuông lớn màu hoàng kim có chân vạc cao đến vài chục trượng, bao bọc lại thân thể hai người Tây Long Vương. 

“Coong!” 

Kim sắc đại chung vừa thành hình, cơn sóng dao động kì dị đã lướt đến như thiểm điện, cuối cùng mạnh mẽ oanh kích lên trên kim sắc đại chung. 

“Phanh!” 

Thanh âm lớn truyền ra, kim sắc đại chung đột nhiên dao động kịch liệt tạo thành từng gợn sóng xoay tròn, trong ánh mắt kinh hãi của hai người Tây Long Vương, muốn nổ tung ra. 

“Xuy!” 

Kim sắc đại chung nổ mạnh. Dao động còn sót lại đã ảnh hưởng đến hai người Tây Long Vương. Lập tức một chiếc chân của mỗi người đã văng ra xa. Ngắn ngủi mấy phút, nhị đại Long Vương đã biến thành Long Vương tàn tật… 

- Nghịch đồ cũng muốn thi triển Long Hoàng lực? – Nhìn thảm trạng của hai người, trên gương mặt Tử Nghiên cũng hiện lên một nụ cười lạnh. Đồ Long Kiếm trong tay không chút lưu tình lại vạch xuống lần nữa. 

“Phụt!” 

Một kiếm này cũng không thuận lợi vạch xuống. Khi vừa mới giơ lên một nửa, thân thể mềm mại của Tử Nghiên liền run lên, một ngụm máu vàng nhạt phun ra, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. 

Cho dù một kiếm kia không hoàn toàn vung xuống, nhưng vẫn có một luồng dao động truyền ra như trước, nhanh chóng lướt về phía hai người Nam Long Vương. Mà ở trong trạng thái trọng thương, hai người cũng chỉ có thể kinh hãi cảm nhận cỗ dao động càng lúc càng gần. 

“Vụt!” 

Nhưng khi hai người vừa bị cỗ dao động kia chạm đến thì một thân ảnh nhanh như chớp lướt đến, đúng là Bắc Long Vương từ nãy giờ chưa hiện thân. Mỗi tay hắn nắm lấy bả vai một người, trực tiếp phun ra một ngụm máu, tốc độ tăng vọt, lóe lên vài cái đã biến mất trong không gian hư vô. 

- A!!! 

Sau khi thân ảnh kia biến mất không lâu, từ phương hướng chạy trốn lại truyền đến một tiếng kêu thảm thiết thê lương, rõ ràng là không tránh được luồng dao động kỳ dị kia đuổi giết. 

- Tam đại Long Vương đã chiến bại… 

Nhìn thấy ba thân ảnh chật vật chạy trốn, trên Đông Long Đảo, thân thể Huyền Ma bỗng lạnh xuống. Chợt thân hình đột ngột phóng lên, cùng một vài trưởng lão tam đảo chia ra bốn phương tám hướng mà chạy trốn. Nếu tiếp tục lưu lại thì rõ ràng là muốn chết! 

- Thật là một thanh kiếm khủng khiếp… 

Tiêu Viêm nhìn thân ảnh ba người Bắc Long Vương biến mất, chợt ánh mắt chuyển về thanh kiếm giống như chất lỏng trong tay Tử Nghiên, trong lòng khẽ hút một hơi khí lạnh. 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.