Đấu Phá Thương Khung

Chương 799: Chương 799: Liều chết một kích




Tại chân trời phía xa xa, một lồng giam thật lớn màu tím nhạt phiêu phù trên không, trong giây lát xuất hiện một cỗ dao động dị thường, chỉ thấy không gian bao phủ tại bốn phía lao lung đang vặn vẹo, đột nhiên nổi lên tầng tầng sóng gợn. Chỉ sau một lát không gian vặn vẹo càng lúc càng nhỏ, rồi chậm rãi phục hồi hoàn toàn như cũ.

Mà làn khói độc màu tím nhạt đang bao phủ tràn ngập xung quanh bức tường không gian vừa bị biến mất nhất thời không bị trói buộc nữa tràn ngập ra khắp nơi!

Nhìn thấy làn khói tím nhạt có độc khuếch tán trong không khí, sắc mặt đám người Tiêu Viêm đều thay đổi. Mặc dù làn khói tím nhạt còn ở khoảng cách khá xa, nhưng vẫn khiến cho bọn họ có một cảm giác khác thường, nếu để nó khuếch tán tự do như vậy, chỉ sợ tất cả sinh linh trên ngọn núi này đều sẽ chết ở trong độc khí.

Tuy nhiên, trong khi đám người Tiêu Viêm tính toán lui lại thì làn khói độc đang khuếch tán ra đột nhiên ngưng lại, giống như từ trung tâm truyền đến một cỗ hấp lực cuồng mãnh, đem khói độc chung quanh điên cuồng hút quay trở lại.

Khói độc tím nhạt lùi lại tốc độ cực nhanh, vẻn vẹn chỉ trong vài cái chớp mắt. Theo khói độc đang tràn ngập đã lui lại hết hai đạo thân ảnh ẩn dấu trong đó rốt cuộc cũng hiển lộ ra trước tầm mắt mọi người.

Tiểu Y Tiên đứng lăng không, phiêu phù phía trên bầu trời, hai tròng mắt màu tím đậm cùng màu xám phóng thích ra một chút ánh mắt sắc bén, nhìn qua vô cùng quỷ dị, trên thân thể đầy vết máu, thậm chí, trên cánh tay vẫn còn có vài vết thương dữ tợn dài khoảng chừng nửa thước.

Đối diện với Tiểu Y Tiên cách đó không xa, lão Hạt Tất Nham có vẻ cực độ chật vật, cả người máu tươi đầm đìa, trên thân thể có nhiều vết máu giăng khắp nơi tựa như một họa quyển đầy cảnh huyết tinh. Hai càng huyết sắc thật lớn hiện giờ một cái đã bị đứt gãy, máu tươi theo chỗ gãy không ngừng chảy ra kết hợp với khuôn mặt tái nhợt dữ tợn, nhìn qua thật là có chút ma quái, vô cùng dữ tợn.

Xem hai người thương thế như vậy, hiển nhiên, lúc trước trong không gian khói độc tím nhạt đã phát sinh chiến đấu kịch liệt hung ác hơn xa trận chiến giữa Mỹ Đỗ Toa và Thiết hộ pháp. . . Bất quá, xem hơi thở song phương, tựa hồ Hạt Tất Nham bị thương nghiêm trọng hơn.

Hai người hiện thân tất nhiên làm cho tất cả các cuộc chiến phía dưới đình chỉ hết. Vô số ánh mắt đọng trên hai người. Hiện giờ vị Thiết hộ pháp thần bí kia đã rơi vào tay Tiêu Viêm, Vạn Hạt môn chỉ còn trông cậy vào lão tổ tông Hạt Tất Nham mà thôi.

"Hạt lão quái, xem ra Huyết Hồn quyết của ngươi, cũng không lợi hại như trong tưởng tượng của ta a. . ." Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng khẽ nâng bàn tay mềm, mút một giọt máu tươi trên đó, mắt chợt liếc nhìn sang Hạt Tất Nham ở phía đối diện, điềm nhiên nói.

"Ngươi chẳng qua dựa vào lực lượng Ách Nan độc thể mà thôi, làm gì kiêu ngạo dữ vậy? Nếu không có Ách Nan độc thể, bằng thiên phú của ngươi, bằng chừng ấy tuổi, căn bản còn không có tư cách đối thoại cùng lão phu! " Hạt Tất Nham nghiến răng nghiến lợi nói, hắn cũng không ngờ đem Ách Nan độc thể hoàn toàn cởi bỏ, Tiểu Y Tiên lại có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng như thế, thậm chí ngay cả Huyết Hồn Quyết đại thành của hắn cũng khó có thể địch nổi.

Ánh mắt Tiểu Y Tiên nhàn nhạt quét nhìn hắn một cái, được làm vua thua làm giặc, chỉ có kẻ thất bại mới đi viện cớ này nọ. Nàng cố nhiên dựa vào Ách Nan độc thể mới có thực lực như vậy, nhưng được Ách Nan độc thể cũng khiến nàng mất đi rất nhiều.

"Bất quá ngươi cũng không cần đắc ý, Ách Nan độc thể mỗi một lần bùng nổ sẽ làm cho ngươi càng nhanh đến gia đoạn hoàn toàn không khống chế được nó, nhìn bộ dáng của ngươi không bao lâu nữa sẽ đi rơi vào tình trạng này, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tới thu thập ngươi! " Hạt Tất Nham âm thanh cười lạnh nói.

"Trực tiếp giải quyết luôn hắn đi, không cần nhiều lời nữa. "

Ngay khi sắc mặt Tiểu Y Tiên trơ nên lạnh lẽo hơn thì một tiếng cười từ phía dưới truyền đến, chợt ba đạo thân ảnh thoáng hiện bay tới bên cạnh Tiểu Y Tiên, rõ ràng là Tiêu Viêm, Tử Nghiên, Mỹ Đỗ Toa ba người.

Ánh mắt quét qua Mỹ Đỗ Toa, Tiểu Y Tiên cùng Hạt Tất Nham đều là ngẩn ra. Ánh mắt nâu tím (ánh mắt Tiểu Y Tiên) quỷ dị thoáng lộ ra một chút vui sướng, sau đó sắc mặt trong giây lát trở nên dị thường khó tin nhìn lại.

"Thu thập xong tên kia rồi ư?" Cảm nhận hơi thở Thiết hộ pháp tựa hồ tiêu thất hoàn toàn, Tiểu Y Tiên kinh hỉ hỏi.

"Ân" Mỹ Đỗ Toa khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Hạt Tất Nham, nói: "Xem ra ngươi cũng không thể giải quyết xong hắn a, cần ta ra tay hay không? "

"Trong cơ thể hắn đã bị ta đánh vào Ách Nan độc huyết, hôm nay khó thoát khỏi cái chết. "Dường như không muốn thua Mỹ Đỗ Toa, Tiểu Y Tiên trực tiếp lắc lắc đầu, đạm nhiên nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng ngẩn ra, ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua Hạt Tất Nham phía đối diện, quả nhiên phát hiện sắc mặt lão gia hỏa này có chút quỷ dị, nhìn bộ dáng hàm răng cắn chặt của hắn tựa hồ đang vận toàn lực đuổi Ách Nan độc huyết ra khỏi cơ thể.

"Giỏi lắm, thật sự không nghĩ tới tên kia cũng chịu kết cục rơi rụng như vậy. . . Hắc hắc, bất quá các ngươi thật là can đảm, cư nhiên dám động thủ với hắn, mặc kệ các ngươi có lý do gì, ngày sau chỉ sợ sẽ không được an bình! " Hạt Tất Nham đầu tiên cả kinh, sau đó ánh mắt hiện vẻ tàn nhẫn cười nói.

"Không chỉ hắn, môn chủ Vạn Hạt môn Hạt Sơn cũng cùng chung kết cục đó. " Tiêu Viêm nhún vai, mỉm cười nói.

Nghe vậy, da mặt già nua Hạt Tất Nham đột nhiên run lên, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, khàn giọng nói : "Là ngươi làm? "

Tiêu Viêm không nói gì chỉ gật gật đầu, đối với ánh mắt oán độc kia của hắn cũng không thèm quan tâm.

Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu, trong mắt Hạt Tất Nham vẻ oán độc càng sâu. Nhưng không đợi hắn đáp lời, Tiểu Y Tiên một bên không kiên nhẫn phất phất tay, bàn tay mềm nhanh chóng kết xuất một cái thủ ấn!

Theo thủ ấn Tiểu Y Tiên kết động, Ách Nan độc huyết trong cơ thể Hạt Tất Nham, nhất thời vang lên một tiếng thình thịch rồi nổ tung ra cuối cùng hóa thành vô số sợi tơ xâm nhập vào máu toàn cơ thể.

Trong khi Ách Nan độc huyết tan vào trong máu Hạt Tất Nham, thân thể hắn đột nhiên run lên, ngay cả da tay cũng biến sang màu tím nhạt, nhìn qua có chút giống người màu tím.

Hàm răng Hạt Tất Nham cắn chặt, liều mạng thúc dục đấu khí trong cơ thể, nhưng độc huyết đã xâm nhập trực tiếp vào trong máu. Dưới sự tuần hoàn, cơ hồ làm cho mỗi bộ vị thân thể hắn đều bị độc huyết xâm chiếm.

Hiện giờ, nếu bản thân ở trạng thái đỉnh cao, Hạt Tất Nham tất nhiên sẽ có biện pháp đẩy chất độc nhiễm vào máu này ra khỏi cơ thể. Nhưng vì cùng Tiểu Y Tiên trải qua một phen sinh tử đại chiến, đấu khí trong cơ thể tiêu hao rất nghiêm trọng, nên muốn đuổi đi độc huyết lại lực bất tòng tâm.

Theo Ách Nan độc huyết nhanh chóng lan rộng ăn mòn, miệng Hạt Tất Nham phát ra từng tiếng ho khanh, mỗi lần ho khan máu tươi không thể khống chế từ trong miệng trào ra làm ướt cả áo.

"Ta thấy thực lực Hạt lão quái hiện giờ sẽ không thể chống lại tốc độ Ách Nan độc huyết ăn mòn rồi. . . " Tiểu Y Tiên đạm mạc nhìn Hạt Tất Nham đang không ngừng phun máu, chậm rãi nói.

"Giỏi cho Ách Nan độc thể. . . quả nhiên khủng bố… khụ, lão phu hôm nay. . . khụ, xem như chân chính được biết qua . . ." Hạt Tất Nham ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiểu Y Tiên. Trong khi nói máu tươi không ngừng trào ra khiến cho âm thanh của hắn có chút làm người nổi gai ốc.

Khắp chân trời, giờ phút này lặng ngắt như tờ, ai cũng có thể nhìn ra, giờ phút này Hạt Tất Nham đã là một tên cùng đường mạt lộ, mà chỉ cần hắn ngã xuống, như vậy toàn bộ Vạn Hạt môn liền mất đi cây trụ chống đỡ cuối cùng...

"Hắc hắc, lão phu hôm nay có lẽ quả thật khó thoát khỏi một kiếp, bất quá, muốn lão phu chết, các ngươi cũng phải trả giá đại giới!"

Hạt Tất Nham đột nhiên hướng về phía đám người Tiêu Viêm lộ ra bộ mặt tàn nhẫn dữ tợn. Gậy trong tay hắn vẽ lên một đường trên hư không. Chỉ thấy giờ phút này máu trong cơ thể hắn giống như đang sôi trào, một đám bọt máu xuất hiện trên da tay, bên trong còn có thể thấy máu loãng bốc lên. Bộ dáng khủng bố như vậy làm người ta nổi gai ốc, trong lòng bỗng cảm thấy từng trận hàn ý.

Nhìn bộ dáng Hạt Tất Nham như vậy, đám người Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên cũng cả kinh.

"Cẩn thận, hắn muốn tự bạo! " Mỹ Đỗ Toa trầm giọng quát, trên gương mặt xuất hiện vẻ ngưng trọng, một gã Đấu Tông cường giả tự bạo, uy lực quả thực khủng bố cực độ.

Thanh âm Mỹ Đỗ Toa vừa mới thốt ra, bọt máu trên thân thể Hạt Tất Nham cũng càng lúc càng lớn, đến khi thân thể bành trướng cực hạn thì một đạo thanh âm thình thịch vang lên!

Nghe thanh âm này, đám người Tiêu Viêm vừa muốn lui lại, thì thân thể Hạt Tất Nham lại quỷ dị thu nhỏ lại, tự bạo trong dự liệu của mọi người vẫn chưa xuất hiện. Đang lúc bọn họ kinh ngạc, trên khuôn mặt Hạt Tất Nham lại một lần nữa lộ ra nụ cười dữ tợn, một thân máu nổ tan, chợt miệng hắn cố há ra thật to, ngửa đầu ra sau!

"Rắc rắc! "

Bọt máu nhanh chóng nổ tung, Hạt Tất Nham phun mạnh một hơi, một đạo hắc quang từ trong miệng bạo xuất ra trong nháy mắt!

Đạo quang mang màu đen này thể tích không lớn bằng khoảng ngón tay cái, nhưng tốc độ gần như có thể trực tiếp xuyên thấu không gian, thậm chí tia sáng này vừa từ trong miệng Hạt Tất Nham phun ra đã bắn ra xa hơn trăm thước đến trước mặt đám người Tiểu Y Tiên!

Với tốc độ nhanh hơn tia chớp này, đám người Tiêu Viêm chắc chắn không có thời gian để né tránh!

Nhìn Hạt Tất Nham phát ra một kích liều mạng, Tiểu Y Tiên cùng Mỹ Đỗ Toa cũng có chút trở tay không kịp, tại thời khắc mấu chốt chỉ kịp đem đấu khí trong cơ thể vận chuyển xung quanh cơ thể, hình thành một màn đấu khí cực độ cường hãn phòng ngự trước thân thể mình.

Các nàng vừa tạo thành màn phòng ngự xong, đạo quang mang màu đen đang lao đến chuẩn bị công kích lên màn phòng ngự thì ngoài dự đoán của mọi người bỗng nó chuyển hướng nhằm phía Tiêu Viêm dữ dội lướt đến!

Mục tiêu công kích Hạt Tất Nham lần này không phải Tiểu Y Tiên, mà là Tiêu Viêm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.