Đấu Phá Thương Khung

Chương 200: Chương 200: Lược Hữu Thu Hoạch.




 

Nhìn Tiêu Viêm đối với Thanh liên , Dược lão bất đắc dĩ lắc đầu , Xem ra người này hôm nay bị đả kích không nhẹ , chẳng lẽ có thể trực tiếp chém đứt thanh liên sao ? 

Thở dài một hơi , Dược lão vỗ ra một chưởng , một cỗ hấp lực đem thân hình Tiêu viêm đang ở bên cạnh thanh liên lôi trở về bên người . 

" Đồ đần " quay đầu nhìn Bộ dáng Tiêu Viêm đang mờ mịt nhìn mình , Dược lão không khỏi cười khổ một tiếng , bàn tay lấy một thanh cương kiếm trong giới chỉ , sau đó hướng vào thanh liên . 

Lúc cương kiếm sắp đên chỗ của Thanh liên , thì một cỗ hỏa diễm màu xanh đột nhiên từ trong thanh liên phun ra , mà thanh cương kiếm kia trong nháy mắt , liền bị đốt cháy thành một mảng thiết nước . 

Nhìn một màn này , Trên trán Tiêu Viêm tràn ra mồ hôi lạnh , nuốt một ngụm nước bọt , hướng về Dược lão cười khổ . 

" Thanh liên này chính là thiên địa kỳ vật , nếu muốn cắt ra thì phải dùng ngọc tinh thuần chất , mới có thể có công hiệu cắt nó " Dược lão thảnh nhiên nói , chợt từ nạp giới Tiêu Viêm lấy ra mười mấy bình ngọc thuần tính , lòng bàn tay xuất hiện hỏa diễm màu trắng , đem các bình ngọc hòa tan thành một đoàn chất lỏng màu xanh nhạt , chất lỏng quay cuồng một lúc , cuối cùng đọng lại một thanh thước ngọc thon dài . 

Dược lão cẩn thận đem tạp chất trong ngọc thước loại bỏ , nhìn qua rát trong suốt long lanh , giống như một lá hoa của Thanh liên xinh đẹp . 

" Dùng thước ngọc này cắt hoa sen cùng với các bộ phận rễ cây " Bởi vì công hiệu của cốt linh lãnh hỏa , Ngọc thước trong chốc lát đã bị làm lạnh xuống , Dược lão cầm đưa cho Tiêu Viêm . 

Tiếp nhận thước ngọc vào tay , một mảnh ôn thuần , cực kỳ dễ chịu , nhịn không được chép chép miệng , trong lòng hâm mộ đối với Dị hỏa lại tăng thêm mấy phần , nắm chặt thước ngọc . Lúc này mới cẩn thận hướng thanh liên . những bộ phận thanh liên nhất thời hoàn mỹ giống như một Tác phẩm nghệ thuật từ từ bóc ra . 

Nhìn thanh liên hạ xuống , Dược lão vỗ ra một chưởng , vội vã đem hấp qua , sau đó cho nó trôi nổi trước người , ánh mắt chậm rãi nhìn , vẻ mặt sợ hãi than . 

Gỡ thanh liên xuống , Tiêu viêm nhìn đám rễ cây đang điên cuồng thôn phệ năng lượng nham thạch , liếm liếm môi , cười nói :" Sư phụ , rễ cây này có thể hấp thu năng lượng như vậy . Chắc cũng là một loại thiên tài dị bảo ? Hay là chúng ta cũng mang nó đi?" 

" Không " Ngoài dự tính của Tiêu Viêm , Dược lão lại lắc đầu . 

 

" Ách ? Như thế nào ? " Nghe vậy . Tiêu Viêm ngạc nhiên hỏi . 

" Đối với linh vật ngàn năm mới thành hình . Tốt nhất là lưu lại một đuờng sống. Xem như vì chính mình làm một chuyện tốt đi , ngươi lần này mặc dù lấy được thanh liên . Bất quá chỉ cần cho nó ngàn năm thời gian , liền có thể phát triển ra thanh liên mới , nếu ngươi cả rễ cây cũng lấy đi ..Vậy thì Thanh liên địa Tâm hỏa sợ rằng sẽ rơi vào tuyệt chủng , muốn hình thành một lần nữa sợ rằng rất khó ..."Ánh mắt Dược lão nhìn chằm chằm vào rễ cây đang đung đưa , cảm thán nói . Tại giới luyện dược , khi hái linh vật hoặc là linh dược , nếu hủy đi rễ cây , thì nhất định làm cho mọi người phận nộ . Dù sao Điều kiện sinh trưởng của Linh vật , thật sự quá mức hà khắc . 

Nghe thấy Dược lão cảm thán , Tiêu viêm hơi sửng sốt , sau đó cũng gật đầu ,cầm thước ngọc thu vào giới chỉ . Ánh mắt một lần nữa liếc mắt nhìn rễ cây dài , sau đó quay về chỗ dược lão , ánh mắt thèm thuồng nhìn Thanh liên . 

" Nhất ..Nhị ..Tam... Trong này tổng cộng có mười một hạt Địa hỏa hạt sen . Aa . Vật khí thật không tồi a ." Đếm huỳnh quang nhỏ trong thanh liên. Dược lão nhịn không được , cười nói . 

" Thật kỳ lạ , Tại sao Mỹ đỗ toa nữ vương lúc đi tới lấy dị hỏa . Sao lại không lấy những bảo bối này . chẳng lẽ Nàng nhìn thấy chướng mắt sao ?" Nhìn Thanh liên . Tiêu viêm nhịn không đươc , hỏi một câu . 

" Ta nói rồi , Khi ngươi dùng thước ngọc lấy thanh liên xuống rất nhẹ nhàng , nhưng nếu muốn dùng vật khác mạnh mẽ chặt đứt nó , vậy thì tuyệt không có khả năng , mà loại khuyết điểm này , Nàng không phải là Luyện dược sư thì không thể biết được ? tiếp tục nói . Lúc Nàng lấy đi Dị hỏa , khẳng định bị thương không nhẹ , hơn nữa bị dung nham xung quanh áp bức , Nàng cũng không có bao nhiêu thời gian ....." Dược lão dài nói , từ giới chỉ lấy mười một bình ngọc nhỏ , cẩn thận đem mười một hạt địa hỏa hạt sen cất vào trong bình ngọc . 

" Những thứ này không được mang trước mặt người khác trừ bỏ lúc tu luyện , thì chỉ dùng một phần nhỏ , miễn cho rước lấy một ít phiền toái không cần thiết " Đem tất cả bình ngọc bỏ vào Giới chỉ , Dược lão nhắc nhở Tiêu Viêm . 

" Ân ." Đem giới chỉ che lại , Tiêu Viêm đảo qua xung quanh , phát hiện Thanh liên rời đi rễ cây , quang mang xung quang tựa hồ đang thu nhỏ lại . 

" Chúng ta cũng đi thôi " Nhìn động tĩnh xung quanh , Hỏa diễm màu trắng bao trùm lấy Tiêu Viêm , nhẹ giọng nói . 

" Ân ." Nhẹ gật đầu , Tiêu Viêm thở ra một hơi, Tầm mắt nhìn qua rễ cây , liếm liếm môi , dậm chân một cái , thân thể nhanh chóng rời khỏi quang mang , cấp tốc bơi đi . 

Ra khỏi quang mang , Tiêu Viêm vẫy vẫy với Hỏa linh xà , sau đó bắt đầu lặn ra ngoài . 

" Như thế nào còn chưa ra ?" Ở chỗ thông đạo , Tiêu Đỉnh nhìn hồ dung nham đang yên lặng , trong lòng hiện lên vẻ lo âu , chau mày đi qua đi lại . 

" Đoàn trưởng , không cần lo lắng , Ta nhận được tin , Thiếu gia đang trên đường trở về , cung không gặp phải chuyện không may nào cả " Thanh Lân một bên , con ngươi màu bích lục lóe lên , Nàng ngước khuôn mặt nhỏ nhắn , nhìn qua Tiêu Đỉnh nhẹ giọng nói . 

" Như vậy a.." Nghe vậy , Tiêu Đỉnh thở phào một hơi , đi tới cửa thông đạo, Ánh mắt liếc hồ dung nham đang nóng chảy , bọt khí bao trùm , không nhịn được cười khổ một tiếng , rất khó tưởng tượng , Tiêu Viêm di nhiên nhảy xuống . 

" Ai , một tên kinh khủng ..." 

" Phù phù ..." cảm thán còn chưa xong , thì đã nghe thanh âm từ huyệt động vọng lên , Tiêu Đỉnh vội vã đem ánh mắt nhìn xuống hồ nham thạch , chỉ thấy Tiêu Viêm bị Hỏa diễm màu trắng bao vây , chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt . 

 

" Hô ..." 

Phá vỡ mặt ngoài sền sệt phía ngoài của dung nham , Tiêu Viêm thở phào một hơi , ngẩng đầu nhìn Tiêu Đỉnh , bàn chân bước một bước dưới nham thạch , thân thể bạo liệt lên không trung , giữa lưng run lên , Tử Vân dực hiện ra , thân hình phiêu phiêu bay tới thông đạo . 

Bàn chân đạp tới mặt đất rắn chắc , màu trắng hỏa diễm trên thân thể Tiêu Viêm từ từ biến mất . Tử vân dực kêu lên một tiếng, hóa thành hình xăm áp lại trên lưng . 

" Không việc gì chứ ?" Nhìn thấy Tiêu Viêm , Tiêu Đỉnh vội vàng đi lại hỏi . 

" Aa , Không có việc gì , Cười lắc đầu , Tiêu Viêm quay đầu về , nhìn hồ dung nham khổng lồ , không nhịn được khẽ thở ra một hơi . 

" Đồ vật nó có tới tay không ?" Ánh mắt đảo qua Tiêu Viêm , Tiêu Đỉnh cười hỏi : " không có ..." Khóe miệng hơi co quắp , Tiêu Viêm cười khổ nói :" Bị người ta nhanh chân dành trước rồi " 

" Ách ?" Nghe vậy Tiêu Đỉnh sửng sốt , Trầm ngâm trong nháy mắt , nhẹ giọng nói :" Là chủ nhân hơi thở thần bí kia sao ?" 

" Ân , Có lẽ chính là Mỹ đỗ toa nữ vương " Tiêu Viêm lấy vảy rắn bảy màu từ giới chỉ đưa ra cho Tiêu Đỉnh , cười khổ nói . 

" Ai , vảy rắn bảy màu , Quả nhiên là Nàng a..." 

Nhìn lân phiến bảy màu , Khuôn mặt Tiêu Đỉnh cũng hiện ra nét cười khổ , thở dài nói . 

Tiêu Viêm gật đầu , mím mím môi , Nhẹ giọng nói :" Tung tích dị hỏa Ta đã biết , kế hoạch tiép theo , ta sẽ trực tiếp chạy tới sâu trongTháp Qua Nhĩ sa mạc , Nếu có cơ hôi ...Ta sẽ cố gắng đoạt lại Dị hỏa từ Mỹ đỗ toa nữ vương " 

" Cái gì ? Ngươi muốn đoạt lại dị hỏa từ trên tay Mỹ đỗ toa nữ vương ?" Nghe vậy , Tiêu Đỉnh thất thanh kêu lên , sắc mặt đại biến nói . 

Xung quanh Tháp Nhĩ Qua sa mạc , Hung danh của Mỹ đỗ toa nữ vương. Tuyệt không kép so với sắc đẹp của Nàng . Thậm chí ở các thành thị phụ cận , vừa nghe tiếng của Mỹ đỗ toa nữ vương cơ hồ sợ đến vỡ mật , cho nên , Tiêu Đỉnh biết năng lực của Tiêu Viêm không nhỏ , mà nghe thấy hắn muốn đi khiêu khích Mỹ đỗ toa nữ vương , vẫn có cảm giác một chút hoang đường . 

Dù sao so với La Bố Thạch Mạc thành bất đồng , Mỹ đỗ toa nữ vương chính là danh chấn Gia mã đế quốc ,chính là siêu cấp cường giả a , Nghĩ đến năm đó , Đế quốc muốn xuất binh áp chế bộ lạc xà nhân , từng thỉnh ba gã Đấu vương cường giả , vẫn như cũ người thì bị giết , người bị trọng thương mà quay về , Bởi vậy có thể thấy được , Hung danh của Mỹ đỗ Toa nữ vương không phải chỉ dùng để khoe khoang . thổi phồng a . 

" Đại ca yên tâm , Ta cũng chỉ muốn thử xem, nếu thất bại , ta cũng có thể tin tưởng chạy trốn được " Hướng về Tiêu đỉnh cười , Tiêu Viêm an ủi nói . 

" Ngươi ...Ai .." Nhìn bộ giáng kiên trì của Tiêu Viêm , Lông mày Tiêu Đỉnh nhíu lại , một hồi lâu mới bất đắc dĩ lắc đầu. 

" Aa , Đi thôi , đi thôi , hôm nay về nghỉ ngơi một đêm , ngày mai Ta muốn đi Tháp Nhĩ Qua sa mạc ." Phất phất tay ,Tiêu Viêm đi đến trong thông đạo , sau đó , Tiêu Đỉnh thở dài đi theo . 

Nhìn hai người xoay đi , Thanh Lân vội vã nhìn hồ nham thạch huýt sao một tiếng , nhất thời ,thanh quang từ cặp đầu của Hỏa linh xà đột nhiên phình to, thân thể trong nháy mắt nhanh chóng thu nhỏ lại , sau đó hóa thành quang mang bắn vào trong tay áo Thanh Lân . 

Bàn tay nhỏ tò mò vỗ vào tay áo , Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Lân hiện lên nét cười , nhẹ giọng nói :" Không cho phép quấy rối nga , Nếu không , Thiếu gia mà tức giận , Ta sẽ đem ngươi ra đánh" 

" Hí " Một tiếng kêu rất nhỏ vang lên, Thanh âm có chút bất mãn , chắc là Hỏa linh xà đối với chủ nhân này có chút bất mãn. 

 

" Hì hì.." che cái miệng nhỏ nhắn nhẹ giọng cười , sau đó nhanh nhẹn đuổi theo hai người Tiêu Viêm, ba người từ từ biến mất trong thông đạo . 

Theo cước bộ ba người từ từ đi xa , hồ nham thạch khổng lồ trong địa huyệt , cũng từ từ lâm vào trạng thái ngủ say vĩnh cửu ...  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.