Đấu Phá Thương Khung

Chương 901: Chương 901: Thương nghị.




Dưới đáy Thiên Phần Luyện Khí Tháp, bốn trưởng lão nội viện đang khoanh chân ngồi, hai mắt khép hờ, ở giữa bốn người chính là cửa động sâu hoắc dẫn vào thế giới nham thạch nóng cháy. 

“Xuy!” 

Một tiếng xé gió rất nhỏ từ sâu trong động vang lên, tứ trưởng lão đột nhiên đồng thời mở hai mắt, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía động sâu, đấu khí trong cơ thể không kìm được yên lặng lưu chuyển. 

Khi tứ đại trưởng lão đang nghiêm chỉnh chờ đợi, bỗng nhiên một đạo hắc ảnh đột ngột phóng ra, sau đó nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, bốn ánh mắt khẽ đảo qua thân ảnh này, lúc này mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, hướng về phía người đó mỉm cười chắp tay. 

Người vừa từ trong động sâu đi ra hiển nhiên là Tiêu Viêm, hắn cũng hướng về phía tứ đại trưởng lão cười khách khí, sau khi đi ra không lâu, Tô Thiên cũng từ trong động sâu lướt ra, mà tứ đại trưởng lão thấy thế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đối với thế giới toàn nham thạch nóng chảy ở dưới kia, bọn họ cũng biết độ nguy hiểm trong đó, bọn họ sợ Tô Thiên ở trong đó xuất hiện điều gì ngoài ý muốn. 

Đại trưởng lão trước tiên đem Tụ Hỏa Hồ lấy ra, thử xem xem…. Có hiệu quả hay không, chuyện của Hàn Phong cũng không cần vội. Nhìn thấy Tô Thiên từ từ hạ xuống, Tiêu Viêm vẫn không vội vả triệu tập nhân thủ, ngược lại còn mỉn cười nói. 

Nghe thấy vậy, Tô Thiên cũng chỉ mỉm cười, phất nhẹ hai tay, Tụ Hảo Hồ từ trong nạp giới nhẹ nhàng bay ra cuối cùng dừng ở trước mặt Tứ danh trưởng lão, cười yêu mị: “Các ngươi tu luyện đều là công pháp hỏa tính, đem đấu khí rót vào trong đó thử xem có thể đem tâm hỏa có thể nâng lên trình độ nào?” 

Nhìn Tụ Hoả Hồ bay lượn trước mặt, bốn vị trưởng lão vẫn còn nhiều do dự, bốn người khẽ chạm đầu ngón vào thân bình, đấu khí trong cơ thể hùng hồn như thủy triều dũng mãnh lao về phía tụ hỏa. 

Bốn dòng đấu khí không đồng nhất mang theo hỏa thuộc tính, giống như một con suối nhỏ rót vào trong Tụ Hỏa Hồ sau đó xoay quanhmột chút, rồi tất cả vọt vào trong đóa Vẫn Lạc Tâm Liên. 

Thình thịch ! 

Theo đấu khí tràn vào, bên ngoài mặt ấu sinh thể Vẫn Lạc Tâm Viêm đột nhiên tuôn ra một trận liệt quang chói mắt, chợt giống như tảng đá ném vào mặt hồ yên tĩnh, vô số ba động nhỏ bé từ trong tụ hỏa khếch tán ra ngoài. 

Cỗ vô hình dao động lượn lờ luẩn quẩn mà ra, cuối cùng xuyên thấu qua từng tầng tầng tháp, đem cả tỏa Thiên Phần Luyện Khí Tháp đều bao phủ vào trong đó. 

Giờ khắc này, có rất nhiều đệ tử đang tĩnh tu bên trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp, tất cả bỗng nhiên mở hai tròng mắt, bàn tay không tự chủ đặt lên ngực, nơi đó đột nhiên xuất hiện một đạo tâm hỏa thiêu đốt, đối với đạo tâm hỏa này, các học viên khóa trên cũng không mấy xa lạ, bởi vì năm đó bọn họ cũng đã hưởng thụ qua loại sung sướng khi rèn luyện do đạo tâm hỏa này mang lại. 

Nhưng loại hưởng thụ này từ sau khi tâm viên khô kiệt đã tuyên bố chấm dứt, nguyên bản bọn họ cũng nghĩ thẳng đến khi tốt nghiệp chỉ sợ cũng khó một lần nữa hưởng thụ loại đãi ngộ này, kinh hỉ, cũng đang lặng lẽ xảy ra. 

Thiên Phần Luyện Khí Tháp có khả năng sinh ra tâm hoả ! 

Toàn bộ Thiên Phần Luyện Khí Tháp sau khi trải qua một trận kinh ngạc, chợt liên tục xuất hiện các loại tin tức, nhanh như gió từ bên trong tháp truyền ra, với tốc độ nhanh kinh khủng cấp tốc truyền ra toàn bộ nội viện, trong nhất thời, cơ hồ tất cả đệ tử, đều mừng như điên, có Thiên Phần Luyện Khí Tháp thì nội viện mới chân chính là nội viện. 

Mặc dù đám người Tiêu Viêm thân ở đáy tháp, nhưng vẫn như trước có thể nghe thấy phần lớn tiếng hoan hô từ bên trong truyền ra, lập tức cùng Tô Thiên liếc nhau một cái, hai người cùng lúc thở dài một hơi như trút ra được gánh nặng. 

Xem ra quả nhiên hữu hiệu a, Tô Thiên kinh thán một tiếng, chợt ánh mắt chuyển về phía bốn vị trưởng lão, xấu hổ nói: “Xem ra sau này phải phiền đến những trưởng lão tu luyện hỏa thuộc tính bên trọng nội viện rồi, cũng may vật nhỏ này hấp thu đấu khí cũng không phải quá nhanh, phần lớn các trưởng lão đều có thể chịu đựng được” 

Nghe Tô Thiên nói như vậy… bốn vị trưởng lão không khỏi cười khổ lắc đầu, sau này chỉ sợ bọn họ sẽ trở thành phiếu cơm trường kỳ cho Vẫn Lạc Tâm Viêm trong ‘Tụ Hỏa Hồ’ rồi. 

Nhìn khuôn mặt như trái khổ qua, Tô Thiên liền cười sang sảng, nhìn Tiêu Viêm phất phất tay, sau đó bước ra ngoài vừa đi vừa nói : “Ta sẽ đi thông tri cho những trưởng lão tu luyện hỏa hệ khác, ngày sau có lẽ các ngươi phải chia lượt đến đây ha ha, coi như là tu luyện đi, có tiêu hao mới có tăng trưởng, đối với các ngươi như vậy cũng có ưu đãi.” 

Khi Tô Thiên đang nói thì một chân cũng bước ra khỏi đại môn, sau đó Tiêu Viêm hướng về phía bốn vị trưởng lão giang tay, rồi cũng vội vàng đi theo ra ngoài dù sao hắn cũng là một người tu luyện công pháp hỏa tính, Tiêu Viêm cùng Tô Thiêm một đường từ đáy tháp đi ra, cảm thụ thụ được dòng người từ trong Thiên Thần Luyện Khí Tháp đột nhiên làm cho không khí nóng hẳn lên, cùng nhau mỉm cười. Kích hoạt Thiên Thần Luyện Khí Tháp đối với những học viên này mà nói chính là hoan hỉ từ trên trời rớt xuống, dù sao có tâm hỏa để rèn luyện đấu khí tốc độ tu luyện của bọn họ ít nhất có thể tăng lên thập bội. 

Ra khỏi Thiên Thần Luyện Khí Tháp, Tô Thiên lập tứ đẫn Tiêu Viêm đi đến phòng nghị sự trưởng lão ở sâu trong nội viện, chuyện chiêu tập nhân thủ, hắn đã sớm phái nhất danh trưởng lão đem đám người Tiểu Y Tiên mời đến nơi đó. 

Khi Tiêu Viêm hai người vừa vào đến phòng nghị sự thì Tiểu Y Tiên, Tử Nghiên, Tiêu Lệ cho đến một ít cường giả Tiêu Môn đều ở đây. Đám người nhìn thấy Tiêu Viêm đang vào cửa trong ánh mắt đều lóe ra một tia kinh hỉ. 

Ngươi tiểu tử này, cuối cùng cũng đi ra. Tiêu Lệ là người đầu tiên dứng dậy hướng về phía Tiêu Viêm cười nói. 

Tiêu Viêm cũng hướng về phía Tiêu Lệ gật đầu cười, sau đó tìm một vị trí bên cạnh Tiểu Y Tiên cùng Tử Nghiên ngồi xuống, ánh mắt nhìn qua hai vị đại mĩ nữ trêu đùa nói: “Mấy tháng nay không thấy, tựa hồ cũng đẹp ra không ít a?” 

“Hừ! đừng tưởng rằng nói mấy lời dễ nghe là có thể quên đi cái tội bỏ người khác đi tìm vui!” Tử Nghiên miệng nhếch lên không để cho Tiêu Viêm mặt mũi cười nhạo nói. 

“Tội cái đầu của ngươi” Tiêu Viêm lắc lắc đầu dở khóc dở cười, bàn tay sờ sờ trên đầu tiểu gia hỏa này, sau đó ánh mắt chuyển qua Tiểu Y Tiên đang ngồi một bên điềm tĩnh mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Mấy tháng này không có việc gì chứ?” Theo như những gì hắn nói thì đó chính là Ách Nan Độc Thể của Tiểu Y Tiên. 

Hoàn hảo, tạm thời còn có thể áp chế. Bàn tay mềm của Tiểu Y Tiên khẽ gạt sợi tóc trắng như tuyết trên trán nhẹ giọng nói một câu, hai tròng mắt tím xoay chuyển, nhìn qua một vòng khắp người Tiêu Viêm, trong mắt xoẹt qua một tia kinh ngạc: “Lại tiến cấp nữa à?” 

Tiêu Viêm gật đầu cười, thực lực Tiểu Y Tiên so với Tô Thiên đại trưởng lão cao hơn ra một bậc, tự nhiên chỉ liếc qua một cái là có thể thấy được hơi thở có sự biến hóa 

“Khụ, muốn nói chuyện riêng có lẽ để sau, hiện tại nên nói chuyện chính sự trước đi” Tiêu Lệ nhìn thấy hai người Tiêu Viêm đang nói thầm, không khỏi ho khan một tiếng. nói. 

Tiêu Lệ lời này vừa nói ra, cả đại sảnh lập tức vang lên một trận cười, Tiêu Viêm vẫn còn tốt còn Tiểu Y Tiên thì gương mặt có hơi chút tái nhợt, thật ra có chút phơn phớt sắc hồng mê người nhưng nhanh chóng bị che mất. 

“Chỗ Hàn Phong có động tĩnh gì không?” Tiêu Viêm thu hồi tâm thần, sắc mặt có hơi chút trịnh trọng nói. 

“Tên kia thực giảo hoạt, nguyên bản ta cũng cho rằng hắn sẽ sớm rời khỏi Hắc Giác Vực nhưng không nghĩ tới hắn lại tránh ở trong Ma Viêm cốc!” Tiêu Lệ cau mày nói: “Ma Viêm cốc là thế lực lâu đời ở Hắc Giác Vực, Tuy rằng hiện giờ Địa Ma lão quỷ cùng Phương Ngôn Tam đại trưởng lão đều đã chết, thực lực đại giảm, nhưng như cũ vẫn không thể dò xét được, mà Hàn Phong nhân cơ hội Ma Viêm cốc quần long vô chủ, phát huy nhân mạch cũ của hắn ở trong Hắc Giác Vực coi như nắm trong tay Ma Viêm cốc” 

“Hơn nữa, theo tình báo mới nhất vừa nhận được, Hàn Phong hiện tại đang không ngừng liên lạc với các thế lực năm đó tại Hắc Giác Vực, muốn tạo thành một liên minh, thậm chí cả Hắc Hoàng tông, Ưng Sơn lão nhân đều có trong danh sách mời”. 

Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi sửng sốt chợt cười lạnh nói: “Người này, thật đúng là như con châu chấu như thế nào cũng không chịu ngừng lại. Luôn muốn tìm thêm phiền toái nhưng không chuyện gì không làm” 

“Tên Hàn Phong kia, xưa nay dã tâm không nhỏ, hắn lúc trước ở Hắc Giác Vực khổ tâm nuôi dưỡng người của mình, tuy nói đã vài lần thất bại trước ngươi, nhưng ngược lại hắn hiện giờ đã có thực lực Đấu Tông, khả năng ảnh hưởng tại Hắc Giác Vực không chút nào giảm, nếu hắn thật sự hình thành liên minh với những cường giả trong Hắc Giác Vực, chỉ sợ đối với Già Nam Học Viện hay Tiên Môn sẽ có uy hiếp rất lớn” Tô Thiên trầm giọng nói: “Chúng ta bên này chân chính Đấu Tông cường giả chỉ sợ cũng chỉ có ta cùng với Tiêu Y Tiên hai người, nhiều lắm thì cũng tính cả Tiêu Viêm. Sở dĩ nếu như hắn thành công hình thành liên minh, nếu tính những cường giả đỉnh, cũng không kém hơn chúng ta, mà Nội Viện Thiên Bách nhị lão cũng sẽ không quản chuyện này, sứ mạng của bọn hắn, chính là bảo vệ Già Nam Học Viện không bị diệt vong, bởi vậy mọi chuyện đều là do chúng ta”. 

“Cho nên nói, nhất định không để cho các thế lực khác của Hắc Giác Vực liên kết lại với nhau. Nếu không mà nói, thì đã cho hắn một cơ hội trở mình” Tiêu Lệ âm u tiếp lời. 

Tiêu Viêm yên lặng gật gật đầu, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, một lát sau, chậm rãi nói: “Hắn đang khi nào thì mời những thế lực này?” 

 

Ngày mai ! 

Tiêu Viêm cằm điểm nhẹ, thân thể khẽ dựa lưng vào ghế dựa, thản nhiên nói: “Nhị ca, điều động tất cả cường giả Tiên Môn, mặt khác sai người đến các thế lực có quan hệ không tệ với Tiên Môn, mời bọn họ xuất ra một ít cường giả, ngày mai tất cả đi đến trước Ma Viêm cốc, trong lúc này, ta muốn Hàn Phong vĩnh viễn không đậy nổi!” 

Nghe vậy, Tiêu Lệ gật đầu thật mạnh, khóe miệng nhe răng cười mỉm, nói: “Ma Viêm cốc cùng Tiên Môn có thù đã lâu, lần này vừa lúc diệt nó luôn, nhân tiện làm cho các thế lực khác ở Hắc Giác Vực biết, Tiêu Môn ta, cũng không phải thứ ai cũng có thể khinh nhờn”. 

“Ma Viêm cốc cùng Già Nam Học Viện thề không đội trời chung, lần này sẽ xuất động các cường giả ở mọi mặt, phải hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc” 

Trong mắt Tô Thiên hiện lên một chút ngoan độc, mấy năm nay không ít đệ tử của Già Nam Học Viện đi ra ngoài lịch lãm bị Ma Viêm cốc hạ độc thủ, đã sớm đến việc không thể hòa giải. 

Tiêu Viêm khẽ gật đầu, chậm rãi đứng lên, ánh mắt nhìn về phía Ma Viêm cốc, trên khuôn mặt trẻ tuổi xẹt qua một nụ cười lạnh lẽo. 

Hết thảy, đều nên kết thúc thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.