Thiên Minh Lão Yêu vẫn chú ý nhìn vào vẻ mặt của Dược Lão. Sau khi thấy trên mặt Dược Lão hiện lên vẻ kiên quyết thì lão liền hiểu rõ, hôm nay Tinh Vẫn Các tuyệt đối không có ý đầu hàng. Lão chợt nở nụ cười lành lạnh, thốt lên: “Xem ra hôm nay Tinh Vẫn Các không tránh khỏi cảnh máu đổ thành sông…”
“Cũng tốt! Hôm nay cường giả tập trung khá đông, có thể thu thập một ít linh hồn mang về rồi..”
Cốt U nở nụ cười quái dị rồi nói. Trong giọng nói của hắn dường như không hề xem Tinh Vẫn Các ra gì. Vì bên bọn chúng có hai vị Bán Thánh cao cấp, một vị chuẩn Bán Thánh. Với thực lực như vậy là bọn hắn thừa sức xóa tên Tinh Vẫn Các khỏi Trung Châu rồi.
Sắc mặt Dược Lão âm trầm, ngẩng đầu nhìn đám người Cốt U trên không trung rồi nói: “Cốt U và Thiên Minh Lão Yêu giao cho ta đối phó! Về phần tên Bán Thánh sơ cấp kia thì ba người Thải Lân, Thanh Lân và Tiểu Y Tiên các ngươi thay nhau ngăn chặn hắn!”
Bán Thánh cũng được phân thành các cấp sơ, trung và cao cấp. Giữa các cấp độ kia cũng có sự chênh lệnh không hề nhỏ chút nào. Cái tên cường giả Sơ cấp Bán thánh của Hồn Điện kia có lẽ mới đột phá lên Bán Thánh không lâu, còn chưa thể nắm giữ hoàn toàn lực lượng của mình. Lấy thực lực của nhóm người Thải Lân liên thủ lại, tuy không thể đánh bại hắn nhưng quấn lấy hắn, kéo dài thời gian thì không thành vấn đề.
“Nhưng, Dược Lão…”
Thấy Dược Lão muốn lấy một đấu hai, sắc mặt đám người Thải Lân đều hơi đổi. Tuy nói rằng Dược Lão đạt đến Bán Thánh nhưng Cốt U và Thiên Minh Lão Yêu đều ngang cấp hắn. Đối mặt với hai người liên thủ, e rằng Dược Lão sẽ hoàn toàn ở thế hạ phong.
Dược Lão xua tay, hắn đương nhiên biết những hung hiểm trong đó nhưng ở cục diện này đã không còn cách nào khác được nữa. Trận chiến của cường giả Bán Thánh sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ cục diện. Nếu tùy ý lấy hai cường giả của Tinh Vẫn Các ra chiến đấu với hai tên Bán Thánh của Hồn Điện thì đấy sẽ là tràng giết hại nghiêng về một bên. Làm như vậy chỉ khiến cho chiến ý của Tinh Vẫn Các tan tành mây khói mà thôi. Bất luận ra sao cũng phải ngăng chặn hai tên Bán Thánh cường giả của đối phương mới được.
“Cứ quyết định như thế đi! Các ngươi nên cẩn thật một chút!”
Nói xong, Dược Lão không nói thêm gì nữa, thân hình chợt động, trong phút chốc đã xuất hiện ngay trước mặt Cốt U và Thiên Minh Lão Yêu. Đấu khí trong cơ thể ào ào tuôn ra, hướng thẳng về phía hai người kia.
“Hắc hắc, Dược Trần ơi, ngươi thật sự quá cuồng vọng rồi! Dám đơn độc một mình đấu với hai người bọn ta ư?”
Thấy Dược Lão tập trung đấu khí về phía mình, Thiên Minh Lão Yêu cùng Cốt U đồng thời cười quái dị và nói.
Đối mặt với tiếng cười đầy sự châm chọc của hai kẻ kia, Dược Lão hoàn toàn không thèm để ý, sắc mặt trầm xuống, đấu khí tỏa ra quanh cơ thể mang theo uy áp vô cùng khủng bố, khiến cho không gian xung quanh không ngừng vặn vẹo, tán loạn.
“Động thủ! Kẻ nào đầu hàng thì tha, tên nào ngoan cố cứ việc giết!”
Cảm thụ được uy áp của Dược Lão, Thiên Minh Lão Yêu cười lạnh. Hắn bước lên một bước rồi quát lên, trong tiếng nói tràn ngập sát ý lạnh lẽo.
“Vâng…”
Nghe Thiên Minh Lão Yêu ra lệnh, trong mắt đám cường giả của Minh Hà Minh ở phía sau lộ rõ sát ý, từng đạo đấu khí mạnh mẽ đồng loạt bộc phát. Cùng lúc đó, cường giả của Tinh Vẫn Các cũng vận chuyển Đấu khí, sắc mặt trầm trầm nhìn kẻ địch bên phía Minh Hà Minh.
“Giết…”
Hai bên chỉ nhìn nhau trong chốc lát, bất chợt có tiếng hét lên, đông đảo cường giả của Minh Hà Minh hóa thành một luồng quang sắc, nhanh chóng lao xuống quảng trường phía dưới. Mà bên phía Tinh Vẫn Các cũng không cam lòng yếu thế, bay vọt lên xông thẳng về phía đám người của Minh Hà minh ở giữa không trung. Chỉ trong nháy mắt, những tiếng nổ kinh thiên động địa thi nhau vang lên, đại chiến nhanh chóng bùng phát bên trong Tinh Giới.
Thấy đại chiến nổ ra, đám người đến nhìn xem ở xung quanh cũng vội vàng tránh ra xa, chỉ sợ liên lụy tới mình.
“Hắc hắc, này Cốt U lão huynh, chúng ta cùng lên thu thập lão già Dược Trần này thôi!”
Đại chiến vừa bùng nổ, Thiên Minh lão yêu cười to rồi nói với Cốt U.
“Được!”
Nghe vậy, Cốt U liền gật đầu đáp ứng. Hai năm trước, hắn đã toan tính sẽ san bằng Tinh Vẫn Các, nhưng vì một số kế hoạch mà phải bỏ lỡ. Nhưng giờ hiện tại mọi chuyện cũng đã ổn định, đúng lúc này lại có cơ hội, thế là hắn liền thông báo về tộc, rồi lập tức mang Tam Thiên Tôn, kẻ mới đột phá Bán thánh không lâu kia. Hai người bọn hắn trực tiếp tìm tới Thiên Minh Lão Yêu, đồng ý giúp Minh Hà minh diệt trừ Tinh Vẫn Các.
Mà khi đó, đám người của Minh Hà Minh cũng đã đấu đá với Tinh Vẫn Các hai năm nay, vừa nghe đến một siêu cấp thế lực như Hồn Điện có ý tương trợ bọn hắn, đương nhiên là mừng rỡ vô cùng, ngay lập tức chỉnh đốn nhân mã, vì thế mới có chuyện xảy ra ngày hôm nay.
“Ha ha ha, đã mấy năm đã chưa ra tay rồi, xương cốt cũng rỉ sét hết cả. Nhưng mà có một tên Bán Thánh làm lễ vật mừng lão phu xuất quan, kể ra cũng đáng.”
Thiên Minh Lão Yêu phát ra một tràng cười quái dị, chân đạp mạnh trên không, đấu khí mạnh mẽ lan ra, thân hình lão chợt động, xuất hiện ngay trước mặt Dược Lão. Bàn tay trắng bệch cong lên như vuốt ưng, xuyên thủng hư không, chụp thẳng về phía cổ họng của Dược lão.
“Hừ!!”
Thấy Thiên Minh Lão Yêu vừa mới xuất thủ đã thi triễn đòn tàn độc như thế, Dược Lão liền hừ lạnh một tiếng, cũng không phòng thủ mà ngược lại còn xuất ra một quyền mang kình lực vô song, đánh thẳng về phía Thiên Minh Lão Yêu, nhìn như là muốn lấy mạng đổi mạng vậy.
“Hắc hắc, mạng lão tử quý hơn cái mạng già của ngươi nhiều…”
Thấy thế, mặt của Thiên Minh Lão Yêu hơi biến sắc, cười lạnh nói một câu. Hiện giờ bên hắn hoàn toàn chiếm thế thượng phong, đương nhiên hắn sẽ không làm chuyện liều mạng rồi. Ngay lập tức, hắn liền thu tay lại, thân hình lui về sau nhanh như chớp, tránh đi một quyền sét đánh của Dược Lão.
Một quyền thất bại, Dược Lão đang muốn truy kích thì liền bị một mảnh hắc vụ mang theo vô vàn tiếng kêu thảm thiết đánh tới. Từ trong màn sương mù đó, một sợi dây xích đen thùi bắn ra, không gian xung quanh nó bị phá rách thành vô vàn khe hở nhỏ.
“Vù!”
Sắc mặt Dược Lão chợt tối lại, bàn tay vung lên, phiến không gian trước mặt dường như nhanh chóng đông đặc lại, đẩy lui sợi xích sắt màu đen ấy về sau. Cùng lúc đó, thân hình Dược Lão chuyển động, phóng vào trong hắc vụ đồng thời đánh ra một chưởng thạch phá thiên kinh.
“Oanh…”
Những tiếng nổ trầm đục theo một chưởng của Dược Lão vang lên, thân hình Cốt U cũng bị bắn ngược ra khỏi làn hắc vụ kia.
Mặc dù ba người đều là cao thủ cấp Bán thánh, nhưng Dược Lão có một lợi thế mà những Bán thánh bình thường khác không thể có, đó chính là lực lượng linh hồn vượt xa bọn chúng. Trong cuộc chiến đồng cấp, lực lượng linh hồn mang đến vô vàn ưu thế, giúp Dược Lão chiếm được thế thượng phong.
“Cùng lên đi!”
Nhìn thấy Cốt U bị Dược Lão đánh bay, trong mắt của Thiên Minh Lão Yêu không khỏi có chút kinh hãi, liền trầm giọng quát lên.
“Được!”
Sắc mặt Cốt U đầy vẻ âm trầm, gật đầu đáp. Hai người liền đồng thời bạo xuất, vô vàn đấu khí quét tới giống như một con rồng đang rống giận, ầm ầm phóng về phía Dược Lão. Cả một vùng không gian rộng lớn bị thế công như cuồng phong bạo vũ của bọn chúng làm cho sụp đổ.
Trong lúc Dược Lão đang cuốn lấy hai người Cốt U và Thiên Minh Lão Yêu thì Tam Thiên Tôn của Hồn Điện đảo mắt nhìn quanh, lao về phía chiến trường đang hỗn loạn ở phía dưới. Ngay khi hắn định ra tay một đạo Lôi Điện bảy màu mạnh mẽ bổ xuống đầu hắn.
“Hừ!”
Công kích xuất hiện quá đột ngột làm tên Tam Thiên Tôn phát lạnh, tay áo liền vung lên, đánh vỡ ngay luồng lôi kình đánh tới. Hắn nhìn về phía xuất hiện công kích thì thấy một con Thất Thải Cự Mãng dài chừng nghìn trượng đang ở bay lượn trên không trung, một loại uy áp kì dị lặng yên tràn tới.
“Thất Thải Thôn Thiên Mãng?”
Nhìn thấy cự mãng, trong mắt Tam Thiên Tôn hiện lên vẻ kinh ngạc, vừa muốn ra tay thì lại có một sợi tơ xám rộng chừng một trượng phóng đến, thế công vô cùng dữ dội. Bên trong sợi tơ ẩn chứa mùi vị của kịch độc, hắn liền nhướng mày, bàn tay nắm chặt lại, nhanh chóng đông cứng không gian, đánh tan luồng đấu khí bên trong sợi tơ.
“Phần phật…”
Vừa mới chấn vỡ luồng tơ đấu khí kịch độc kia, thì một tiếng động kỳ lạ từ phía trước mặt hắn truyền tới. Tam Thiên Tôn nhìn sang, ánh mắt liền dừng trên người một nữ tử đang mặc bộ quần áo màu xanh biếc nhẹ nhàng đứng trước mặt. Sau lưng nàng như ẩn như hiện hư ảnh của một con rắn chín đầu khổng lồ.
“Viễn Cổ Thiên Xà?”
Nhìn thấy hư ảnh con rắn to lớn kia, khuôn mặt Tam Thiên Tôn có chút bàng hoàng. Sắc mặt hắn bắt đầu ngưng trọng lại. Thực lực của ba nữ nhân này mặc dù chỉ là Đấu Tôn đỉnh, nhưng một người là Thất Thải Thôn Thiên Mãng, một kẻ thì mang đấu khí kịch độc vô cùng nguy hiểm, còn một người thì có được cả Viễn Cổ Thiên Xà. Cho dù là hắn thì cũng cảm thấy vô cùng áp lực khi đối mặt với một tổ hợp như thế. Dù sao, hắn cũng chỉ mới đột phá lên Bán thánh mà thôi, còn chưa có nhiều kinh nghiệm lắm.
Ánh mắt của tên Tam Thiên Tôn lóe lên rồi nhanh chóng tỉnh táo lại. Mặc kệ là hắn mới đột phá Bán thánh nhưng dù sao cũng là một cường giả Bán Thánh thật sự. Cho dù đám nữ nhân này có được bản lãnh dị thường đi nữa thì cũng không thể chống lại được mình.
“Hôm nay, Tinh Vẫn Các chắc chắn sẽ diệt vong.”
Tam Thiên Tôn cười lạnh nói. Vừa nói xong, thân hình hắn chuyển động, như một bóng ma trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt của Thanh Lân. Trên tay hắn đấu khí vô cùng khủng bố ngưng tụ thành một quầng đen đánh tới Thanh Lân.
Động tác nhanh như chớp của tên Tam Thiên Tôn khiến cho họ trở tay không kịp, Thanh Lân cũng cả kinh, trong mắt lóe sáng, một bóng người liền xuất hiện trước mặt nàng.
“Oanh…”
Tam Thiên Tôn phát ra một chưởng, liền đem tên Đấu Tôn cường giả chắn trước mặt Thanh Lân đánh thành thịt vụn.
“Hóa ra là Bích Xà Tam Hoa Đồng trong truyền thuyết có thể khống chế linh hồn của Viễn Cổ Thiên Xà!”
Tên Tam Thiên Tôn kia kiến thức bất phàm, chỉ liếc mắt một cái là có thể nói ra bí mật của Thanh Lân. Vào lúc hắn sắp công kích lần thứ hai, thì trên bầu trời một đạo Thất Thải Lôi Đình lại giáng xuống. Cùng lúc đó, mái tóc đen tuyền của Tiểu Y Tiên liền chuyển sang trắng bạc, nàng nhanh chóng lao tới, xuất ra những đòn cực kỳ hung hiểm nhắm thẳng vào Tam Thiên Tôn.
Thấy mình bị vây công, Tam Thiên Tôn phát ra một tiếng cười lạnh, đấu khí trong cơ thể bạo phát như núi lửa phun trào, theo ánh mắt rợn người của hắn mà bùng nổ ra.
Trong khi đại chiến bên trong Tinh Giới nổ ra vô cùng ác liệt thì ở phía sau ngọn núi vẫn là một mảnh yên lặng. Một cánh cửa đá không lồ vẫn đứng lặng yên ở đó.
“Răng rắc..”
Sự im lặng ở đó kéo dài một lúc lâu sau thì từ bốn phía núi của cửa đá, đột nhiên nứt ra vô số kẽ hở, mặc dù rất nhỏ nhưng cũng rất sâu, giống như là từ hàng trăm trượng bên trong lòng núi đang lan ra vậy.
Những kẽ hở này xuất hiện như báo trước có thứ gì ở sâu bên trong núi đang dần dần tỉnh lại.