Ngay lúc đám đông cường giả
chậm rãi tan rã, ngọn núi đồ sộ chứa Tù thiên chi động trở lại tình
trạng tĩnh lặng, thì một chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Chuyện ngoài ý muốn này đến đột ngột như vậy, làm cho bất cứ kẻ nào, kẻ
cả hai vị cường giả giỏi nhất, Long tộc tộc trưởng và Đấu Thần điện điện chủ, cũng đều không cảm ứng được một chút báo hiệu.
Chuyện ngoài ý muốn này là: Tù thiên chi động đột nhiên sụp xuống!
Đúng vậy, sụp xuống! Một ngọn núi đồ sộ cao mấy trăm mét so với mực nước biển, trong nháy mắt bỗng như một cái bánh mì bị đè xuống, lộ ra một
cái hố thật sâu. Hơn nữa điều còn quỷ dị hơn là, Tù thiên chi động sụp
xuống, một ngọn núi sụp xuống, nhưng lại không có tiếng động nào quá
lớn, hơn nữa những vật chất cấu thành ngọn núi, đá, bùn đất và những
thực vật bên ngoài thân núi vân vân đều rơi vào cái hố kia khi núi sụp
xuống, dường như dưới đáy núi có một cái động tối thật to, hút tất cả
mọi thứ vào.
Ngay lúc sự việc này xuất hiện trước mắt mọi người, bao gồm Long tộc tộc trưởng và Đấu Thần điện tổng điện chủ cùng tất cả mọi người và Long
tộc, biểu hiện trên những khuôn mặt đó chỉ có thể dùng bốn từ để hình
hung: chấn động, tan vỡ!
Rất lâu sau, từ bên trong cái hố đã sụp xuống, hơn mười thân hình cao
lớn đột phá bay lên, đó là những thủ vệ Long tộc chịu trách nhiệm trông
coi Tù thiên chi động. Cảm tạ trời xanh đã thiên phú cho Long tộc thể
chất mạnh mẽ, những binh sĩ Long tộc này không những không bị ép nát mà
còn có thể đột phá chui ra.
“Đây là chuyện gì? Đây là chuyện gì!” Long tộc tộc trưởng bị tan vỡ vô
cùng đã bay vút tới trước mặt Long tộc tướng quân mới vừa chui lên từ
dưới đất, liền thô lỗ hỏi ngay, một chút phong phạm của tộc trưởng cũng
không còn.
Ta. . . . . . Ta. . . . . . Ta không biết!" Long tộc tướng quân đáng
thương chật vật mặt không còn một chút Long sắc, Long nhãn mở to cực
đại, một bộ dạng khóc không có nước mắt hiện lên.
Sự thật là, bất cứ con người hay Long tộc nào ở đây đều hiểu một chuyện cực kì kinh khủng đã xảy ra!
Dương Ma Thiên, Phong hào Đấu Thần duy nhất của Đấu Thần Đại lục, đột
phá gông xiềng dày đặc của Tù thiên chi động, hiên ngang xuất thế.
Có điều, nói hiên ngang xuất thế dường như có chút không thỏa đáng, vì
sau khi các binh sĩ Long tộc chui ra, cái hố sâu khổng lồ vẫn tĩnh lặng, hoàn toàn không xuất hiện cảnh tượng nào khiến người ta phải chú ý như
việc Đại Ác ma xuất hiện.
Từ sự kinh hãi và tan vỡ lúc đầu,giờ đã lấy tinh thần, Long tộc tộc
trưởng đột nhiên phát ra một hơi dài toàn Long ngữ. Theo tràng Long ngữ
này, những Long tộc đang rút lui nhanh chóng tập kết ngay chỗ cái hố
sâu, đứng thành vòng tròn bao vây lấy cái hố, thần sắc cảnh giác đối
diện với cái hố.
Còn nhân loại cường giả dưới sự chỉ đạo của Đấu Thần điện, với tư cách là đội quân thứ hai, vờn sau lưng Long tộc.
Tất thảy đã chuẩn bị, chỉ chờ bóng dáng đáng sợ kia xuất hiện từ cái hố, vô số Đấu khí đã được súc thế đến cực hạn liền oanh kích xuống dưới!
Trong thời khắc sinh tử này, điều đầu tiên Lý Dật nghĩ đến không giống
với mọi người. Để Dương Ma Thiên đi, hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi
Long đảo đáng chết này! Nhân lúc sự chú ý của mọi người đang tập trung
vào cái hố, Lý Dật lặng lẽ rời khỏi tầm mắt của mọi ngươi, đến bên Thiên Ma Thánh nữ, thấp giọng nói: “Mẫu thân, chúng ta đi!”
Thiên Ma Thánh nữ cũng nhanh chóng nhận ra thời cơ, hiểu ra ý định của
Lý Dật, nhanh chóng lội ngược dòng người đi về phía bờ biển. Long tộc
tộc trưởng không chú ý tới Lý Dật, Đấu Thần điện điện chủ cũng đang chỉ
huy đám cường giả con người vây quanh cái hố, nhưng điều này không có
nghĩa là không ai chú ý tới hành tung của Lý Dật và Thiên Ma Thánh nữ.
Kì thật trong đám cường giả này, kẻ toàn tâm toàn ý đặt sự chú ý lên Lý
Dật, không phải ai khác, chính là viện trưởng An Đức Lược sắp trở nên
điên cuồng. Vị viện trưởng các hạ này kể từ lúc ra khỏi Tù thiên chi
động, tinh thần vẫn luôn hoảng hốt, một bên không ngừng lặp đi lặp lại
để ghi nhớ một nửa Thiên Ma cửu biến công pháp mà mình mới nghe được,
một bên thì ánh mắt không rời khỏi Lý Dật lấy một chút. Lý Dật nhất
động, thì mắt của An Đức Lược cũng động theo.
Đang lúc Long tộc cùng cường giả con người vây lấy cái hố, lâm trận đối
mặt với sự xuất hiện của Dương Ma Thiên, Lý Dật, Thiên Ma Thánh nữ, theo sau là An Đức Lược, đã ra khỏi phạm vi của Tù thiên chi động.
Chạy theo sau cách khoảng hơn mười mét, An Đức Lược phát lực, thân hình
bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lý Dật. Lý Dật cũng Thiên Ma Thánh nữ
không phải là không cảm nhận được có người đang truy đuổi, chỉ là không
có cách nào cắt đuôi.
“Lý Dật, còn nửa bộ công pháp, giờ có thể nói ra rồi đó!”
“Có thể! Đợi chúng ta lên thuyền rồi, ta sẽ nói cho ngươi!” đợi lên
thuyền rồi, có thêm hai người Ánh Vũ Tình, Tác Mã Lý trợ giúp, vậy thì
có thể nắm chắc chuyện đánh bại An Đức Lược.
“Chớ đùa giỡn với ta! Bây giờ những Long tộc và con người tinh anh đều
đang ở chỗ Tù thiên chi động, các ngươi đã an toàn rồi!” An Đức Lược
khôn khéo hơn người làm sao có thể dễ dàng mắc lừa như một tên ngốc.
Đã như vậy, Lý Dật dứt khoát lật bài ngửa, tiện đó làm ra vẻ huyền bí:
“An Đức Lược viện trưởng, ngươi cho rằng ta sẽ thật sự đọc Thiên Ma cửu
biến công pháp cho ngươi ư? Không gạt ngươi, nửa bộ công pháp trước, hắc hắc, là ta bịa ra đó.”
Nghe thấy Lý Dật lật bài ngửa, sắc mặt An Đức Lược trở nên đáng sợ, vô cùng đáng sợ.
"Lý Dật, bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp!"
“Dật nhi, đừng để ý đến hắn, chúng ta đi!" Thiên ma Thánh nữ cũng là nữ, nếu không phải vậy, năm đó đã không chạy ra khỏi Thiên Ma tông, chu du
khắp Đấu Thần Đại lục. Chỉ là giờ tuổi tác hơi lớn, tính tình thu liễm
không ít, nếu không thì với sự nóng nảy năm đó, thấy người khác uy hiếp
bảo bối của mình, e rằng sớm đã động thủ rồi.
"Mẫu thân, người cho rằng chúng ta còn có thể đi sao?"
"Vậy thì đánh hắn!"
Chữ “đánh” vừa ra khỏi miệng, trong tay Thiên Ma Thánh nữ dĩ nhiên xuất
hiện một thanh trường kiếm ảm sắc, Nhân Kiếm Hợp Nhất đánh về phía An
Đức Lược. Đối với thực lực của mẫu thân, giờ Lý Dật đã rõ, cao hơn mình, đã đạt đến cảnh giới Đấu Tôn thất tinh.
Một Đấu Tôn sơ tinh và một Đấu Tôn thất tinh liên thủ, đối phó với một
Đấu Thánh cường giả tuy có chút miễn cưỡng, những hai mẫu tử lúc này
chính là thời điêm của tình htân, ý chí chiến đấu cực cao, căn bản không để An Đức Lược trong mắt mình. Thấy Thiên Ma Thánh nữ động thủ, Lý Dật
há lại ngồi nhìn, sau một hồi ba động, Phá Thiên kiếm rào rào xuất hiện.
"Dật nhi, hảo nhi tử, đến Siêu phẩm Thần binh cũng có, mạnh hơn cha con rồi!”
Đối mặt với khí tức chật chội của Siêu phẩm Thần binh, dĩ nhiên An Đức
Lược đang trong trạng thái điên loạn thì không có cố kị, hai chân đạp
mạnh thân hình bạo khởi, né nhát chém của Phá Thiên kiếm, trong hai tay
đột nhiên xuất hiện một kim cầu Đấu khí rất lớn.
Ba vị cường giả ra tay đều tuyệt đối là tư thế rất tàn nhẫn, nhưng bất
luận là An Đức Lược hay Lý Dật, Thiên Ma Thánh nữ, đều ăn ý tận lực thu
liễm tình cảnh tranh đấu, để tránh người khác chú ý.
Nhưng điều này không có nghĩa là sự tấn công bị ảnh hưởng, thân pháp
lanh lẹ quần chiến tại một chỗ, nhanh đến tận cùng, chỉ thấy ba đám
quanh ảnh đan vào nhau triền miên. Đấu khí không ngừng bay ra phá hủy
mọi thứ xung quanh, vầng sáng tràn đầy trở nên rực rỡ tươi đẹp.
Quần chiến như vậy không phải là điều Lý Dật mong muốn, nhưng thực lực
của An Đức Lược quả thực cường đại, đủ cường đại để hạ một chiến sĩ Long tộc bình thường! Hắn dựa vào Phá Thiên kiếm và sự liên thủ của mẫu
thân, mặc dù nỗ lực thì cũng có thể bất phân thắng bại, nhưng chỉ làm
tạm thời, một khi Đấu khí hao tổn đến một mức độ nhất định, muốn giữ
được thế cân bằng này thì là điều không thể rồi.
"Lý Dật, đừng cho là ta không nỡ giết ngươi. Cho dù ngươi không chịu
nói, đợi giết chết ngươi, nghiên cứu thi thể của ngươi thì ta cũng có
thể đạt được Thiên Ma cửu biên công pháp! Ngươi là người thông minh, đối với ta mà nói, chỉ là phiền toái một chút, còn đối với ngươi mà nói, là phải trả một cái giá lớn là tính mạng, cái gì nhẹ cái gì nặng có lẽ
ngươi rất rõ!”
“Chính vì ta là người thông minh, mới không giao Thiên Ma cửu biến công
pháp cho ngươi.” Lý Dật cười lạnh lùng: “An Đức Lược viên trưởng tuyệt
đối không phải không biết rằng trong thiên hạ này trừ ngươi ra thì cũng
còn nhiều người khác tu luyện Thiên Ma Đấu khí!”
“Thực sự là như vậy, nhưng ta có thể hứa không giết ngươi, phế bỏ thế
giới linh hồn của ngươi là được rồi. Ha ha ha, từ nay về sau, ngươi sẽ
không còn hỉ nộ oán tăng, được sống cuộc sống không tranh quyền thế
rồi!”
"Ít nói nhảm, ai phế bỏ ai còn rất khó nói đó!” người mẹ vĩ đại dưới
ánh sáng chói lọi phía dưới, Thiên Ma Thánh nữ căn bản đang trong trạng
thái không sợ, cho dù bây giờ đang đối mặt một Đấu Thần cường giả, e
rằng Thánh nữ cũng không chút do dự mà chủ động tấn công.
“Vậy thì được, ta sẽ tống tiễn mẫu tử nhà ngươi xuống địa ngục!” An Đức
Lược nói, thủ quyết biến đổi, thân hình cũng chậm trệ lên, cùng với thủ
quyết thay đổi, Đấu khí lượn lờ quanh thân An Đức Lược cũng biến đổi,
vầng sáng ngũ sắc sáng lạn bành trướng dựng lên, một sức mạnh quỷ dị đầy sợ hãi tràn ngập toàn bộ không gian.
"Đấu khí pháp tắc? !" Thiên ma Thánh nữ hơi sững sờ, lên tiếng kinh hô.
Sự khác biệt lớn nhất giữa Đấu Thánh cường giả và Đấu Tôn cường giả là
Đấu Thánh cường giả nắm giữ Đấu khí pháp tắc của chính mình, sức mạnh đã biến đến biến chất, có sự đột phá mới, trong Đấu khí pháp tắc của bản
thân, kể cả trong thế giới mà Đấu Thần cường giả bố kết, Đấu Thánh cường giả là vô địch.
"Lui!" Ý thức được An Đức Lược có ý đồ nạp Lý Dật và Thiên Ma Thánh nữ
vào trong Đấu khí pháp tắc của mình, Thiên Ma Thánh nữ hét lên một
tiếng, cấp tốc lùi lại. Nhưng đã quá muộn, dưới vầng sáng chiếu rọi của
An Đức Lược, chính là dưới sự khống chế Đấu khí pháp tắc của hắn. Dưới
sức mạnh Đấu khí pháp tắc, Lý Dật và Thiên Ma Thánh nữ cảm nhận được tất cả Đấu khí mình phát ra như muối bỏ biển, căn bản không gây nên một
chút gợn sóng, vô thanh vo tức biến mất trong ánh sáng ngũ sắc của Đấu
khí pháp tắc.
Mà sức mạnh cường hãn vô cùng của Đấu khí pháp tắc, sẽ nghiền nát Lý Dật và hắn không thể kháng cự, Đấu khí phòng ngự xung quanh Thiên Ma Thánh
nữ, trực tiếp đè lên thân thể, nếu không phải Đấu khí bên trong kinh
mạch lưu chuyển chống lại, hai người chỉ sợ sớm đã bị xé nứt rồi.
Đấu Thánh cường giả chính là Đấu Thánh cường giả, sức mạnh của Đấu Thánh cường giả, thuộc về Đấu khí pháp tắc trước mặt mình, Đấu Tôn cường giả
trở nên nhỏ bé bất lực!
"Lý Dật, đây là ngươi cơ hội cuối cùng, là sinh, hay là tử, để xem suy nghĩ của ngươi thế nào!”
“Yên tâm, bổn thiếu gia trước khi chết sẽ cố gắng bạo toàn bộ kinh mạch, cái gì ngươi cũng không thể đạt được!” Lý Dật cảm thấy Đấu khí nơi đan
điền khí hải đã hoàn toàn bị khống chế, giống như đang nhanh chóng bị
rút ra, muốn ứng phó với sức mạnh ngang ngược trong Đấu khí pháp tắc của An Đức Lược, hãm lại sức mạnh Đấu khí pháp tắc của một Đấu Thánh cường
giả, xem ra là điều không thể. Mặc dù thực lực của Thiên Ma Thánh nữ cao hơn Lý Dật không ít, nhưng trong nỗ lực chèo chống, cũng đã phải hết
sức mới cầm cự được.
Nếu nói là bị thiệt, thì chính là Lý Dật trước giờ chưa từng thực sự
lĩnh giáo qua loại Đấu khí pháp tắc này của Đấu Thánh cường giả. Nếu có
sự cảnh giác trước với tình huống này, An Đức Lược tuyệt đối không dễ gì nạp được hai người vào Đấu khí pháp tắc của hắn.
Trong ánh sáng ngũ sắc, hai bộ mặt Đấu Tôn cường giả đang vặn vẹo méo
mó, như hai con mồi trong lưới nhện, đang phí công sức tiêu hao chính
sức mạnh ít ỏi của mình, chờ đợi đến giây phút cuối bị bắt!
Ngay lúc Lý Dật và Thiên Ma Thánh nữ tuyệt vọng, đột nhiên từ dưới nền
đất có một trận rung động, sau đó một chuyện rất quỷ dị xuất hiện.
Ngay lúc An Đức Lược đang lơ lửng gần mặt đất, từ dưới mặt đất một cái
túi lớn bay lên, vết rạn trên túi đang nhanh chóng lớn lên, giống như
một cây măng khổng lồ mọc lên từ dưới mặt đất.
Chỉ mấy giây sau, cây măng này bị đột phá, bất thiên bất ỷ đâm vào phía
trên ánh sáng ngũ sắc trong Đấu khí pháp tắc của An Đức Lược. Mà hậu quả của sự va chạm này là, vô địch Đấu Thánh cường giả An Đức Lược kêu lên
một tiếng kêu sợ hãi ngay trong Đấu khí pháp tắc của mình, bị chấn ra
mấy mét, Đấu khí pháp tắc hiển nhiên cũng tiêu tán.
Áp lực bỗng nhiên nhẹ đi, Lý Dật và Thiên Ma Thánh nữ lại thấy có chút
không hợp, khí huyết chảy ngược, mỗi người đều phun ra một ngụm máu!
Phun được ngụm máu này ra, Lý Dật mới cảm thấ nhẹ nhõm sung sướng, rồi mới nhìn về cây măng chui lên từ mặt đất kia!
Nhìn thấy cây “măng” này, mặt Lý Dật đột nhiên trở nên trắng bệch!
Quả nhiên… quả nhiên là Dương Ma Thiên!
Ít nhất, là hình tượng của Dương Ma Thiên! Cơ duyên tình cờ, trong tù
thiên thạch hồn Lý Dật đã từng được bái kiến Dương Ma Thiên, hình tượng
của Dương Ma Thiên, cho dù có hóa thành tro, Lý Dật cũng có thể nhận ra. Người trước mặt khí vũ bất phàm, xem ra là một nam tử trung niên, không phải là Dương Ma Thiên thì là ai?
Đương nhiên, An Đức Lược không có diễm phúc được nhìn thấy lư sơn chân
diện mục của Dương Ma Thiên trước đó. Hắn đã tính được ăn cả ngã về
không, dốc hết Đấu khí chế tạo Đấu khí pháp tắc để đối với với Lý Dật,
thấy có người phá hỏng chuyện tốt của mình, sắc mặt đột nhiên trầm
xuống, nhìn có vẻ như hận tới cực điểm, nói: “Cút ngay! Nếu không lão tử sẽ không khách khí với ngươi!” Nếu An Đức Lược còn chút lí trí, có lẽ
sẽ ý thức được, người trung niên này có thể từ mặt đất chui lên rồi có
thể bay bổng va vào hắn, vậy thì thực lực người ấy lẽ nào lại thấp hơn
An Đức Lược hắn?!
Đáng tiếc là An Đức Lược viện trưởng của chúng ta đã hoàn hoàn mất đi
khả năng tư duy, hi vọng duy nhất của hắn hiện nay là giết chết Lý Dật,
tốt nhất là giết trong nháy mắt, sau đó đem thi thể Lý Dật về Đấu Thần
Đại lục, tiến hành nghiên cứu cẩn thận tỉ mỉ, để đạt được ước mơ tha
thiết của mình, là Thiên Ma cửu biến công pháp!...