Đấu Thần

Chương 106: Q.6 - Chương 106: Bầy Bạo Lang




- Đương nhiên có thể, đương nhiên có thể!

Đấu Hoàng đỉnh cao thần bí xuất hiện khiến Đỗ Lạp như chết đuối vớ được cọc:

- Khảm Kì, mau đưa tinh tạp của ngươi ra đây.

- Tiểu tử ở đâu ra, khẩu khí thật cuồng vọng, Đấu Hoàng đỉnh cao vẫn chỉ là Đấu Hoàng, ngươi nghĩ ngươi là Đấu Tôn hay sao?

- Sự khác biệt giữa Đấu Hoàng và Đấu Hoàng là rất lớn, ba vị tỷ tỷ, hoặc là a di, có muốn thử hay không?

Nghe ra vẻ châm chọc trong khẩu khí của Lý Dật, mẫu thân của A Huệ vô cùng tức giận, cũng không nói năng gì thêm, một đạo đấu khí mang tính thăm dò đánh tới. Lý Dật và bọn họ cũng không có ân oán gì, cũng không muốn chọc vào liên minh sát thủ Tứ Nguyệt Hoa làm gì, nên trong lòng cũng không có sát ý, do vậy chỉ muốn đánh lui bọn họ.

Hỏa hệ đấu khí đề thăng đến cực điểm, thông qua Thiên Khôn Địa Càn cường hóa, mang theo không gian ba động mơ hồ toàn lực lao đi, hắn muốn nhờ đó mà khiến đám sát thủ này khiếp sợ mà bỏ đi.

Thực lực của Đấu Hoàng đỉnh cao, thêm có ma khí cường hóa, trong cảnh giới Đấu Hoàng thực sự là vô địch. ầm một tiếng, hỏa hệ đấu khí khí thế hơi giảm một chút, nhưng vẫn quét về phía mẫu thân của A Huệ. Mẫu thân của A Huệ hoảng hốt vô cùng, không ngờ Đấu Hoàng đỉnh cao cường giả lại có thể tung ra lực lượng cường hãn như vậy, vừa lui nhanh lại vừa kết ra phòng ngự đấu khí, liên tục lui lại gần trăm mét mới hóa giải được một đòn tấn công có vẻ tùy ý này của Lý Dật.

- Thế nào? A di, Đấu Hoàng đỉnh cao và Đấu Hoàng tầng thứ bảy thực lực vẫn rất khác xa có phải không!

Ngữ khí lại đổi, trở nên lạnh lẽo:

- Nếu không muốn bỏ mạng ở đây, bây giờ đi vẫn còn kịp.

- Đi? Hừ, Tứ Nguyệt Hoa chưa hề có sát thủ thất bại vẫn còn sống được.

Lý Dật thể hiện thực lực của mình, không chỉ không khiến đám nữ sát thủ này biết điều rút đi, ngược lại còn khiến bọn chúng sát ý bừng bừng, quyết tâm liều mạng. Một thanh trường tiên xuất hiện trong tay, đấu khí tuôn vào, trường tiên giống như sống lại, ở trong tay mẫu thân của A Huệ phát ra những tiếng lách tách, sau đó như con rắn cuộn lại, cuộn về phía Lý Dật.

- A Tinh, A Kiều, động thủ hoàn thành nhiệm vụ.

Mẫu thân của A Huệ hô lớn, ý đồ rất rõ ràng, định kìm chân Lý Dật, để hai Đấu Hoàng cường giả còn lại đi giết Đỗ Lạp.

Đoàn lính đánh thuê chỉ còn lại một nửa nhân mã, căn bản không thể ngăn cản hai Đấu Hoàng cường giả. Nhìn ra điểm đó, khi mẫu thân của A Huệ vừa hô lớn, Đỗ Lạp đã thi triển thân pháp chạy vào trong rừng sâu. Đám công tử còn lại hơi sững người, sau đó cũng co giò chạy theo.

- Các hạ che mặt, ta là người kế tục hoàng vị của Long Phi Đế Quốc, Đỗ Lạp, chỉ cần ngươi giết được mấy nữ nhân điên này, lúc nào cũng có thể tới Long Phi Đế Quốc lĩnh một triệu kim tệ. À không, mạng của ta ít nhất cũng phải mười triệu, ta đưa ngươi mười triệu.

Đỗ Lạp vừa chạy vừa không quên kích thích chiến ý của “các hạ che mặt”.

Nếu đám nữ sát thủ này đã không chịu lui, vậy Đỗ Lạp chạy đi có lẽ lại càng tốt, chỉ cần ngăn đám nữ nhân này đuổi theo tấn công, tới lúc đó mình muốn thoát thân cũng là việc dễ dàng. Nghĩ vậy, Lý Dật bốp bốp bốp đánh liền ba quyền, ba cỗ đấu khí tấn công về phía ba Đấu Hoàng. Trừ mẫu thân của A Huệ là Đấu Hoàng tầng thứ bảy ra, hai người còn lại cùng lắm chỉ có thực lực Đấu Hoàng tầng thứ ba, đối diện với công kích của Lý Dật, đừng nói là đuổi theo đám Lý Dật, cho dù là tự bảo vệ cũng rất vất vả.

Thấy mục tiêu biến mất, mẫu thân của A Huệ đột nhiên lo lắng, hóa giải công kích của Lý Dật rồi lập tức tung trường tiên lên, trường tiên màu bạc biến thành vô số tiên ảnh, không phải là tàn ảnh mà mỗi đường tiên ảnh đều tràn đầy đấu khí cường hãn.

- Huyễn Xà! Vũ!

Có thể thấy, chiêu chu tước cao cấp vũ kỹ này có lẽ là chiêu lợi hại nhất của nữ sát thủ này. Thực lực của Đấu Hoàng tầng thứ bảy ít nhất cũng là trường tiên thất phẩm, lại thêm chu tước cao cấp vũ kỹ, chiêu này của mẫu thân của A Huệ uy lực quả thực vô cùng lợi hại.

Vô số tiên ảnh hóa thành từng đạo đấu khí linh xà, lập lòe u lan quang mang vô cùng quỷ dị, đột nhiên bao bọc lấy Lý Dật.

Nhìn thấy Lý Dật bị đấu khí linh xà nuốt chửng, mấy tên sát thủ thờ phào một cái, việc như vậy bọn chúng đã gặp nhiều lần, cường giả bị cuốn vào đấu kỹ này mà vẫn còn sống được, ít nhất bọn chúng vẫn chưa từng gặp. Tiêu diệt được Lý Dật thì cũng không sợ đám người Lý Dật chạy được lên trời.

Đột nhiên, liên tiếp những tiếng lốp bốp mang theo cảm giác bất an từ trong vòng vây truyền ra, sau đó đấu khí linh xà đó đột nhiên như sợ hãi thứ gì đó, tạm thời ngừng bay lượn, rồi ầm một tiếng, năng lượng cường đại bao bọc lấy Lý Dật đột nhiên bị đánh tan.

- Ỷ Thiên! Phá Không Kiếm! Phá Phá Phá!

Đấu khí quang mang tràn ra bốn xung qah, soi rõ cả khu trại, đồng thời cũng soi rõ khuôn mặt Lý Dật lúc này do đấu khí đánh bay hắc bào nên bị lộ ra.

- A! Là hắn!

A Huệ đột nhiên che miệng kêu lên, nhưng bị mẫu thân trừng mắt một cái.

- Quả nhiên là tiểu tử ngươi, còn trẻ như vậy đã là Đấu Hoàng đỉnh cao, chúng ta lần đầu tiên mới gặp. Ngươi cút đi, nếu không cho dù hôm nay có thể ngăn được Tứ Nguyệt Hoa chúng ta, Tứ Nguyệt Hoa cũng sẽ quyết không tha cho ngươi.

Có thể dễ dàng hóa giải đấu kỹ lợi hại nhất của mình, mẫu thân A Huệ cũng liên tiếp thầm kêu lên mấy tiếng “ không thể nào”, không còn cách nào khác đành lôi uy danh của Tứ Nguyệt Hoa ra để đe dọa.

- A Huệ, ta hỏi ngươi, lời ta bảo ngươi nói với mẫu thân của ngươi, ngươi đã nói chưa?

...........

- Ta đã nói với ngươi, muốn đối phó với bổn thiếu gia, dựa vào Đấu Hoàng cường giả thì vẫn chưa đủ. Đây là lần thứ hai các ngươi muốn giết ta, do vậy đừng trách ta không khách khí.

- Tiểu tử cuồng vọng, ngươi tên là gì?

- Vạn Triều, Lý Dật!

Mẫu thân A Huệ hừ lạnh một cái:

- Từ xó nào chui ra, chưa từng nghe thấy! Nếu đã muốn chết thì để ta cho ngươi chết một cách rõ ràng, bổn hoàng Tam Nguyệt Hoa của “Tứ Nguyệt Hoa”, Tiêu Lan

Lý Dật cũng không khách khí cười lớn:

- Cái gì Tam Nguyệt Hoa Tứ Nguyệt Hoa, nghe như là chốn phong nguyệt thế!

- A Huệ, đi giết đám lính đánh thuê!

Tam Nguyệt Hoa Tiêu Lan hô lớn, sau đó thu trường tiên lại, ra hiệu với hai Đấu Hoàng còn lại, ba Đấu Hoàng tạo thành hình tròn bao vây lấy Lý Dật.

- Thiên Diệp Vũ!

- Bách Hoa Triêu Thánh!

- Lưu Vân Hỏa Liệt!

Ba chiêu đấu kỹ cấp chu tước được ba Đấu Hoàng cường giả đồng thời tung ra, tuy không có thời gian để cảm nhận ba chiêu này ở đẳng cấp nào, nhưng dựa vào khí thế kinh người của đấu kỹ này, ít nhất cũng không thấp hơn trung cấp đấu kỹ.

Đối diện với ba chiêu cùng tấn công tới, Lý Dật cũng không dám sơ ý, đấu dực tung ra, sau khi lao thẳng lên trời đột nhiên bao bọc lấy thân thể, thánh hệ đấu khí không ngừng cuồn cuộn bên ngoài thân thể, hiển nhiên là đã vận dụng tới cực hạn. Ba cỗ đấu kỹ đồng thời lao tới, đánh tan từng lớp đấu khí phòng ngự do Lý Dật tạo ra.

Tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, giống như đang có vô số ngọn lửa bừng cháy trên không trung, vô cùng đẹp mắt. ở phía dưới ngọn lửa, có thể thấy đám A Huệ đã tiêu diệt gần hết đám lính đánh thuê, đám lính đánh thuê còn sót lại lúc này cũng đã không còn chút chiến ý, vội vàng bỏ chạy. Đám A Huệ cũng không đuổi theo, chỉ đứng ở ngoài quan sát cuộc chiến giữa Lý Dật và ba Đấu Hoàng.

Lý Dật đang ở trên không trung đột nhiên phát hiện ra, bốn xung quanh khu trại đã có thể vô số sinh vật thân hình to lớn, đám sinh vật này mắt lộ hồng quang vô cùng đáng sợ.

Bạo Lang, bầy Bạo Lang.

Bạo Lang tuy chỉ là ma thú cấp bốn, nhưng đám ma thú này quen tạo thành bầy đàn, ít thì mấy chục con, nhiều thì hàng nghìn con. Thêm vào thiên phú của ma thú, đừng nói là Đấu Hoàng cường giả, cho dù là Đấu Tôn cường giả cũng không thể tiêu diệt hết một bầy Bạo Lang, chỉ có thể tháo lui.

Hiển nhiên, chính mùi máu của đám lính đánh thuê tỏa ra đã thu hút đám Bạo Lang vốn rất mẫn cảm với mùi máu này.

Hóa giải chu tước đấu kỹ của ba Đấu Hoàng cường giả, sắc mặt Lý Dật cũng khẽ tái, nhẹ nhàng đáp xuống dưới, Lý Dật nói:

- Xem ra, chúng ta phải đổi chiến trường rồi!

- Biết sự lợi hại, muốn chạy rồi sao? Không dễ vậy đâu!

- Muốn chạy e rằng không chỉ có ta, các ngươi cũng vậy.

Lý Dật chỉ bốn phía, tựa hồ cảm nhận thấy đã bị phát hiện, con Bạo Lang đi đầu hú dài, một cỗ sát ý vốn có của ma thú phát tán ra. Vô số đạo hồng quang nhanh chóng lao về phía bốn Đấu Vương cường giả đang đứng phía ngoài.

- Bạo Lang! A Huệ, mau lại đây!

Tam Nguyệt Hoa Tiêu Lan sắc mặt đại biến, đấu dực triển khai, đang định đưa A Huệ đi, nhưng lúc này một Đấu Vương khác đã bị bầy Bạo Lang tấn công. Bạo Lang cấp bốn tương đương với Đấu Vương cường giả, nhưng do thiên phú cũng như sự cường hãn vốn có của ma thú, thực lực của Bạo Lang cấp bốn luôn cao hơn Đấu Vương rất nhiều. Tên Đấu Vương đó lập tức liền rơi vào thế nguy hiểm, Tam Nguyệt Hoa Tiêu Lan đành phải quay người đi cứu gã Đấu Vương đang bị nguy hiểm kia.

Cùng lúc đó, hai gã Đấu Hoàng còn lại cũng thi triển đấu dực, mang hai Đấu Vương còn lại lên không trung.

Chỉ còn A Huệ đứng một mình giữa bầy Bạo Lang.

- Lần trước đã tha cho ngươi, xem ra lần này lại phải cứu ngươi rồi!

Lý Dật cười hì hì, giọng điệu châm chọc:

- Mỹ nữ, chúng ta thật là có duyên!

Giơ tay ra, ôm lấy A Huệ lúc này đã khiếp sợ ngây ngốc, lao lên không trung.

Chỉ trong nháy mắt, hai bên vốn đang ác chiến sinh tử đột nhiên trở nên rất ngượng ngùng, Tam Nguyệt Hoa Tiêu Lan cũng không hề có nửa câu cám ơn, chỉ nhằm hướng Đỗ Lạp bỏ chạy, đấu dực tung lên, đuổi theo.

Mẫu thân máu lạnh như vậy, e rằng chỉ có tổ chức như Tứ Nguyệt Hoa mới có thể làm được.

Lý Dật ôm lấy A Huệ, cũng vội vàng đi theo sau sáu người, trong lòng cười thầm, A Huệ bị ôm ở trong lòng đang vô cùng căng thẳng, tiếng tim đập thình thình thậm chí nghe thấy rõ.

- Mỹ nữ, định báo đáp ơn cứu mạng của bổn thiếu gia thế nào đây?

Lý Dật lên tiếng trêu chọc.

- Ngươi, ngươi muốn báo đáp thế nào?

Nữ nhân này không ngờ không nghe ra ý tứ trêu chọc của Lý Dật, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

- Ta cũng không biết, nhưng ta thấy trong sách nói anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó mỹ nhân lấy thân báo đáp, hay là chúng ta cũng làm như vậy.

A Huệ đột nhiên giận dữ, vẻ mặt đỏ bừng, nhưng lúc này vẫn bị Lý Dật ôm trong lòng, khoảng cách gần như vậy khiến thân thể thiếu nữ vẫn còn ngây thơ này đột nhiên mềm nhũn.

Vẫn không nghe ra ý trêu chọc của Lý Dật, A Huệ nói nghiêm túc:

- Nữ nhân của Tứ Nguyệt Hoa không gả cho người khác.

- ồ, lạ thật, nếu không gả cho người khác, mẫu thân Tam Nguyệt Hoa Tiêu Lan của ngươi sao lại sinh được ra ngươi?

- Mẫu thân ta sinh ra ta rồi mới gia nhập Tứ Nguyệt Hoa!

Lý Dật cười:

- Vậy thì đơn giản, ngươi rời khỏi Tứ Nguyệt Hoa, rồi lấy thân báo đáp là được. Báo đáp xong lại gia nhập lại.

Dường như cuối cùng cũng hiểu ra ý châm chọc của Lý Dật, A Huệ thanh âm trầm xuống, lạnh lùng nói:

- Người giết ta đi!

- Ta tại sao phải giết ngươi?

- Đã rơi vào tay ngươi, mạng của ta là của ngươi, ngươi có thể giết!

Ngữ khí kiên quyết của A Huệ khiến Lý Dật khẽ sững người, sát thủ của thế giới này vẫn có thứ hơi khác sơ với thế giới trước, cho dù là nhiệm vụ thất bại, Lý Dật cũng sẽ tìm mọi cách để sống sót, chứ không phải chủ động để kẻ thù giết chết mình. Tuy ở kiếp trước Lý Dật vẫn chưa từng thất bại.

Thôi vậy, mỹ nữ này không thích hợp để trêu chọc, Lý Dật đoán rằng, với tính cách của A Huệ, căn bản không cần động thủ, chỉ cần dựa vào cái miệng này cũng đủ khiến nàng ta tự sát.

Bay được chừng vài dặm, nhìn thấy ở phía trước, đám ngươi Tam Nguyệt Hoa Tiêu Lan đột nhiên đáp xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.