Đấu Thần

Chương 566: Q.6 - Chương 566: Có điểm phiền toái




Lý Dật súc thế chính là tuyệt học đầu tiên của hắn, Bạch Hổ đấu kỹ Huyết Nguyệt cuồng cương, chiêu đấu kỹ này uy lực, theo tu vi đấu khí hắn đột nhiên tăng mạnh, đã hơn hẳn năm đó tại Vạn triều Lý gia rồi.

Mà béo gầy thúc thúc súc thế, cũng là Bạch Hổ đấu kỹ, ba vị Đấu Thần cường giả đồng thời súc thế ba chiêu Bạch Hổ đấu kỹ, dẫn động thiên địa dị tượng tựa như ngày tận thế vậy, trong không gian sớm mây mù đậm đặc che kín, ép tới làm cho người ta cảm giác hít thở không thông.

Thiên địa dị tượng tận thế này, chiến trường kịch liệt chém giết bắt đầu chậm rãi dừng lại, song kiếm môn cùng thất tinh tông chúng đệ tử đều tự thối lui về phía, đưa mắt nhìn ba vị Đấu Thần cường giả đang dẫn động Thiên địa dị tượng. Tất cả mọi người đều rõ ràng, bọn họ có chiến đấu hay không cũng đã trở không trọng yếu, một kích mấu chốt này chính là phân thắng bại.

Thân ở vòng vây của ba đại Đấu Thần cường giả, song kiếm môn đại trưởng lão cơ hồ tuyệt vọng. Ngoại trừ dùng tất cả đấu khí chuyển hóa thành phòng ngự, hắn tựa hồ cũng vô pháp làm được cái gì. Màu tím lôi thuẫn được hắn không ngừng rót vào máu huyết của mình, trên không gian nổi lên huyết sắc dày đặc.

Nhưng cái lôi thuẫn này, cũng còn chưa đủ để phòng ngự tam đại Đấu Thần cường giả đồng thời dùng Bạch Hổ đấu kỹ công kích.

Điều càng làm cho đại trưởng lão tuyệt vọng là, hắn biết rõ thân hãm cửu tử nhất sinh, những đám trưởng lão hộ pháp cùng song kiếm tông tinh anh đệ tử, lại không ai đi lên trợ hắn giúp một tay, bọn họ đều há miệng rộng, hoảng sợ nhìn một màn đáng sợ phát sinh ở giữa không trung.

Kế tiếp mới là một màn đáng sợ sảy ra.

Ba chiêu Bạch Hổ đấu kỹ năng lượng cơ hồ tại cùng một thời gian oanh kích song kiếm môn đại trưởng lão, dưới năng lượng phá hủy hết thảy, chỗ hắn bố kết phòng ngự, tại luồng thứ năng lượng nhất oanh kích đã tan thành mây khói. Lý Dật thậm chí còn không có sử dụng Huyết Nguyệt đợt thứ hai công kích, thì phát hiện mục tiêu công kích của bọn hắn, song kiếm môn đại trưởng lão đã triệt để không thấy.

Đúng vậy, dưới năng lượng của tam đại Bạch Hổ đấu kỹ oanh kích, song kiếm môn đại trưởng lão bị oanh thành thịt vụn, sau đó bị thiêu đốt thành tro bụi, nếu như không phải trong không khí có mùi da thịt cháy khét, song kiếm môn đại trưởng lão tựa hồ không có tồn tại... Đáng tiếc, đấu khí hạt giống đều không có tồn tại.

Sau khi hợp lực một kích oanh diệt song kiếm môn đại trưởng lão, Lý Dật ngạo nghễ bay đến trước mặt song kiếm môn chúng đệ tử, trầm giọng nói:

- Trong các ngươi còn ai ra ứng chiến.

Không ai đi ra ứng chiến, Lý Dật quát hỏi, song kiếm môn mất đi chủ soái như rắn mất đầu liền buông lỏng trận tuyến, sau đó cũng không biết là ai bắt đầu trước, cả chi quân đội bắt đầu bỏ chạy.

Lý Dật thật cũng không có để cho thất tinh tông đệ tử truy kích, hắn triệu hồi phân đội Đấu Thần cường giả của mình, điểm danh một chút, tổng cộng mười ba người, cũng không thiếu một ai.

Trong lúc điểm danh, sớm có một đám thất tinh tông cường giả vây quanh Ngải tông chủ cùng Âu Dương tĩnh miễn tông chủ đi ra đón chào.

- Lý Dật huynh đệ, ngươi tới thật là đúng lúc.

Âu Dương tĩnh miễn mừng rỡ, không khỏi đi lên chào hỏi.

Mà ngay cả Ngải tông chủ trầm ổn, thấy cuộc nghịch chuyển, cũng khó kìm lòng nổi nói:

- Lý Dật, ngươi đã trở lại là tốt rồi, đã trở lại là tốt rồi.

- Thất tinh tông đệ tử Lý Dật gặp qua Ngải tông chủ, Âu Dương tông chủ.

Lý Dật cũng không thất lễ, cung kính trả lời.

- Chỗ này không phải là chỗ nói chuyện, Lý Dật ngươi đi theo ta... Âu trưởng lão, ngươi phân phó đệ tử trong tông thanh lý chiến trường, nhanh chóng chỉnh đốn, để phòng ngừa song kiếm môn công kích. Lý Dật các hạ, mời.

Đưa tay nhường lối, ý bảo Lý Dật đi cùng hắn.

Nhưng cùng một câu "Các hạ" xưng hô, minh bạch thân phận địa vị Lý Dật không dưới Ngải tông chủ rồi.

Trở lại trong đại doanh thất tinh tông, Ngải tông chủ nói với Lý Dật về tình hình chiến cuộc.

Thiên ưng lĩnh chiến dịch, song kiếm môn cùng thất tinh tông đã giao thủ qua hai lần, hai lần trước song kiếm môn còn có Long Môn cường giả viện thủ, thất tinh tông thương vong thảm trọng, lui đến thiên ưng lĩnh. Tựa hồ thấy thất tinh tông đại thế đã mất, mà lụccực môn cùng cửu huyền tông xuất quân, Long Môn cường giả mới rút về, còn chuyện còn lại giao cho song kiếm môn giải quyết.

Nếu như không phải Lý Dật bỗng nhiên mang theo mười Đấu Thần cường giả đến, Long Môn, song kiếm môn tấn công như vậy, thất tinh tông xác thực không cách nào chống cự song kiếm môn công kích nữa.

- Chúng ta cũng đã tính lui về thất tinh sơn cùng song kiếm môn tử chiến.

Âu Dương tĩnh miễn đã hoàn toàn coi mình là người thất tinh tông, trên thực tế hắn cũng xác thực không trở về được, tiểu tử này cùng Lý Dật cùng một chỗ ngăn song kiếm môn chủ truy kích, đã sớm đem hắn xếp vào danh sách phải giết.

- Những Đấu Thần cường giả kia, bọn họ lai lịch thế nào?

Ngải tông chủ hiển nhiên càng quan tâm vấn đề thiết thực.

Lý Dật minh bạch ý tứ của Ngải tông chủ, hắn nhất định là lo lắng những cường giả này chỉ là ngẫu nhiên cùng Lý Dật cùng một chỗ, sau khi ra tay giải quyết những nguy cơ này liền rời đi, vì vậy nói:

- Những Đấu Thần cường giả này là ta tại Đấu Thần cốc kết giao bằng hữu, ách, Ngải tông chủ yên tâm, ngươi điều khiển bọn hắn, tên nào dám không nghe lời nói, ngươi nói ta một tiếng, xem ta trừng phạt bọn họ như thế nào.

Mọi người trợn mắt kinh ngạc, kết giao một đám Đấu Thần cường giả như vậy cũng thôi, mà nghe Lý Dật nói, đám Đấu thần nàu giống như thủ hạ của mình vậy.

- Lý Dật các hạ, bọn họ thật sự nguyện ý ở lại thất tinh tông, giúp thất tinh tông chống cự song kiếm môn sao?

Ngải tông chủ vẫn còn có chút không dám tin tưởng, hỏi thêm một câu.

- Yên tâm đi, Ngải tông chủ của ta... Đúng rồi, lục chỉ đảo tiên, bọn họ trở lại thất tinh tông chưa?

- Sớm sẽ trở lại, Lý Dật huynh đệ, chuyện tình tứ đại thần y thế nào?

Âu Dương tĩnh miễn ân cần hỏi thăm.

Xem ra tứ đại thần y thẳng đến thất tinh tông rồi, không có dừng ở thiên ưng lĩnh, nghĩ vậy, Lý Dật có chút không yên lòng, nói:

- Ngải tông chủ, tứ đại thần y lúc này cho dù không có đến thất tinh sơn thì chỉ sợ cũng đang trên đường, ta phải trở lại thất tinh tông một chuyến, lúc này có những Đấu Thần cường giả kia, có thể ổn định lại thế cục.

- Không phải dừng lại thế cục có thể ổn định, chúng ta hoàn toàn có năng lực phản kích.

Ngải tông chủ thấy Lý Dật nói lời như vậy, có mười Đấu Thần cường giả, Ngải tông chủ có đầy đủ tin tưởng đánh tới kiếm thành, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Long Môn sẽ không nhúng tay vào.

- Vậy là tốt rồi, việc này không nên chậm trễ, ta đi trước.

Lý Dật lo lắng tứ đại thần y, lập tức cũng không muốn nói nhiều, Âu Dương tĩnh miễn cũng nói:

- Ta ở tại chỗ này cũng không có quan trọng, Lý Dật huynh đệ, không bằng cùng ngươi trở lại thất tinh tông.

Hắn rất thức thời, tên ngụy tông chủ ngoại trừ có tác dụng tâm lý nho nhỏ đả kích mấy tên song kiếm môn đệ tử, xác thực không có công dụng gì.

Lý Dật ra khỏi đại doanh, tìm béo gầy thúc thúc, phân công bọn họ cho Ngải tông chủ chỉ huy, lúc này mới mang theo Âu Dương tĩnh miễn ngự không hướng thất tinh sơn bay đi.

Một đường cũng là không nói chuyện, trở lại thất tinh sơn, sắc trời đã tối, lúc này thất tinh tông còn chưa nghe được tin tức chiến cuộc thay đổi, đắm chìm tại trong cảm giác bất an. Âu Dương tĩnh miễn trở lại thất tinh tông, nói ra thiên ưng lĩnh đánh tan song kiếm môn, hắn cũng không quên đem sự tích Lý Dật huynh đệ thêm mắm thêm muối kể rõ một phen, làm cho không khí ở Thất Ting Tông hoàn toàn thay đổi, mọi người hào khí bừng bừng.

Đối với Lý Dật thì cũng không quan tâm, điều làm cho hắn vui mừng chính là thê tử tứ đại thần y, khi hắn cùng Âu Dương tĩnh miễn trở lại không lâu, cũng mang theo Đấu Thần cốc chủ cùng Thanh Nhi về tới thất tinh tông.

Tứ đại thần y bôn ba một ngày, Lý Dật để cho Âu Dương tĩnh miễn phái hầu ở lại, an bài Đấu Thần cốc chủ cùng Thanh Nhi, sau đó mới tìm lục chỉ đảo tiên.

Lục chỉ đảo tiên, cung vô song cùng Long Y, tứ đại sát thần cũng không có tham gia chiến dịch thất tinh tông cùng song kiếm môn, bọn họ canh giữ ở thất tinh sơn, đã làm tốt chuẩn bị cùng song kiếm môn tử chiến. Hiện tại Lý Dật trở về, nhưng lại mang đến tứ đại thần y, nhất thời làm những người này vui mừng khôn xiết.

- Ha ha, Lý Dật tiểu tử, ngươi thực mời được tứ đại thần y, ta cùng Long Y tiểu thư đánh cuộc, đánh cuộc ngươi không mang trở lại được.

- Lão quỷ, chẳng lẽ ngươi hy vọng ta không mang trở lại.

- Đương nhiên không phải, tiểu tử, mau đưa tứ đại thần y đến cho xem bệnh sư muội ta.

- Mọi người đã đến, ngươi còn gấp cái gì, hơn nữa ta đảm bảo hắn sẽ không cự tuyệt trị liệu cho sư muội của ngươi, ngươi cứ yên tâm, hắn hiện tại trong tay ta, không sợ hắn không khuất phục. Tứ đại thần y bôn ba một ngày, trước hết để cho hắn nghỉ ngơi một đêm đã.

- Nói cũng phải, tiểu tử, ngươi nói xem, ngươi làm như thế nào mang tứ đại thần y về đây?

Vấn đề này nói rất dài dòng, Lý Dật nhất thời cũng không biết nói từ đâu, chỉ là lừa gạt nói:

- Ngươi quan tâm nhiều như vậy làm gì.

Lý Dật cũng có chút mệt mỏi, từ Đấu Thần cốc hỗn loạn, chính hắn cũng không có sống yên ổn, lúc này trở lại thất tinh tông, việc hắn muốn làm nhất, chính là ngủ một giấc ngon lành. Đương nhiên, hắn biết rõ bây giờ còn không phải thời điểm hưởng thụ, tuy có thể qua loa với lục chỉ đảo tiên, nhưng có một người hắn không cách nào qua loa, chẳng những không cách nào qua loa, còn cần hảo hảo giải thích.

Sau khi Âu Dương tĩnh miễn làm công tác hậu cần an bài xong, Lý Dật hiện tại muốn đối mặt với một điểm phiền toái.

- Đi Đấu Thần cốc một chuyến, lại mang về đến hai nữ nhân, Lý Dật, ngươi càng ngày càng mạnh rồi.

Không có người ngoài ở đây, cung vô song không chút khách khí nhướng mày nói.

- Vô Song tỷ, ngươi nói oan uổng ta, thật sự, nữ nhân kia ngươi cũng thấy đấy, đều là lão yêu bà, khẩu vị của ta cũng không có nặng như vậy, thật sự là oan mà... Ách, nhưng ta nói cho ngươi biết, ngươi ngàn vạn lần chớ trêu chọc nàng, nàng chính là Đấu Thần cốc cốc chủ, thực lực không giống bình thường.

- Đấu Thần cốc chủ? Đấu Thần cốc chủ là một nữ nhân? Làm sao ngươi mang nàng đến đây?

- Vô Song tỷ, cái này thật sự là một lời khó nói hết, tóm lại, không phải như ngươi tưởng tượng đâu.

- Còn nữ nhân kia không phải là lão yêu bà?

- Nàng gọi Thanh Nhi, thân thế rất đáng thương, từ nhỏ cùng với cha mẹ tiến nhập Đấu Thần cốc, cha mẹ của nàng lại bị Đấu Thần cốc chủ rút lấy đấu khí hạt giống mà chết, những năm gần đây nàng cùng sống với đệ đệ, mà đệ đệ của nàng lại bị Tu La Môn cường giả chiếm cứ thân thể. Ai, ngươi nói nàng đáng thương không. Vô Song tỷ, ngươi cũng là biết rõ ta là người, mềm lòng, ngươi nói ta có thể vứt bỏ nàng hay không?

- Ngươi không phải là lừa gạt ta chứ?

Cung vô song theo bản năng vẫn duy trì cảnh giác.

- Lừa ngươi bị ngũ lôi oanh đỉnh... Đúng rồi, ngàn vạn lần đừng trước mặt Thanh Nhi nói đến Đấu Thần cốc chủ, nàng hiện tại hận Đấu Thần cốc chủ thấu xương... Ôi, mệt mỏi quá, Vô Song tỷ giúp ta ngủ đi.

Lý Dật vặn eo bẻ cổ nói sang chuyện khác, lại mập mờ nói:

- Gối đầu một mình khó ngủ quá, ai có thể làm ấm giường nhỉ, trên người mệt mỏi quá, nhớ có người mát xa quá.

Cung vô song không khỏi hé miệng cười, nhẹ nhàng sẳng giọng:

- Nằm xuống.

Sau đó vươn tay ra, bóp nhẹ tay Lý Dật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.