Đối mặt với tuyết ma lang
công kích, Phá Thiên kiếm trong tay Lý Dật lần nữa bạo run lên, kiếm khí um tùm theo thân thể Lý Dật xoay mình kích phát, một bóng kiếm dùng
thân thể Lý Dật làm hạch tâm nhanh chóng đẩy ra. Theo cái kiếm khí này
đẩy ra, trong không gian lập tức nổ lên từng đoàn từng đoàn huyết vụ,
tại đấu khí thúc dục uy lực Phá Thiên kiếm trước mặt, thân thể tuyết ma
lang giống như đậu hũ bị cắt thành nhiều mảnh
Một kiếm, chỉ là một kiếm, tuyết ma lang vây công Lý Dật bị một kiếm bầm thây tại chỗ, không một chút may mắn.
Lý Dật thực lực bạo ngược, cùng lúc này không hề che dấu mà khí tức
cường đại giống như thực chất, rốt cục làm đầu lang ý thức được tộc đàn
đêm nay gặp nhân loại cường giả cường đại cở nào rồi.
Một tiếng hốt hoảng tru lên, đầu tuyết ma lang nhanh chóng biến mất tại trong bóng đêm.
Lý Dật cũng chẳng muốn đi truy đuổi làm gì, đem thi thể tuyết ma lang
oanh kích nát bấy, để mùi huyết tinh có thể càng phát ra không gian. Sau đó đem vài miếng ma hạch thuận tay ném vào dung giới trong. Làm xong
hết thảy, Lý Dật khoanh chân mà ngồi, mắt xem mũi lỗ mũi tâm, khôi phục
đấu khí tiêu hao.
Ma thú đối với mùi tanh cảm giác nhạy cảm, Lý Dật biết rõ rất nhanh sẽ
có ma thú bị hấp dẫn tới, sau đó tạo thành động tĩnh càng lớn. Lý Dật
cũng không tin, không ngừng mà giết chóc ma thú, ma thành thành chủ
không đến can thiệp.
Quả nhiên, cũng không lâu lắm, khí tức ma thú bắt đầu từ bốn phía hội tụ tới, theo khí tức phán đoán, những ma thú này phẩm giai không đồng
nhất, cơ hồ từ tam phẩm đến bốn ngũ lục phẩm đều có. Số lượng, ước chừng gấp hơn hai ba lần đám tuyết ma lang kia.
Lý Dật nhớ lại, lúc ấy ở La Lan học viện tổ chức thành đoàn tiến vào
đóng băng thế giới, đầu cẩn thận, chỉ sợ gặp phải ma thú, nhưng hiện
tại, cảm thụ được gần trăm đầu ma thú hướng chính mình tới gần, nhưng
trong lòng Lý Dật giống như giếng nước yên tĩnh, bình tĩnh tới cực điểm.
Bầy Ma thú rất nhanh xuất hiện ở trong tầm mắt, các phương hướng đều có, chúng chậm rãi cảnh giác tới gần Lý Dật. Những ma thú này phẩm giai
trung đẳng chỉ sợ rất khó lý giải, một nhân loại, một người kỳ quái, làm sao thấy bọn họ lại không thấy chạy trốn, cũng không có tiến công, mà
là ngồi ở chỗ kia, quanh thân tràn ngập một cổ huyết sắc đấu khí như có
như không, phảng phất như điêu khắc không có bất kỳ phản ứng. Loại tình
huống này vượt qua những gì ma thú biết về nhân loại.
Mà trên mặt đất, những thi thể ma lang kia khí tức cùng huyết tinh tản
ra, là hấp dẫn bản năng đối với ma thú, loại hấp dẫn này cùng với đối
với trời căm hận nhân loại, vòng vây ma thú càng co càng nhỏ lại. Hiện
tại, đã có thể thấy rõ dực hổ lóe ra cánh chim màu đen sáng bóng.
Lý Dật rốt cục giương mắt nhìn, xem kỹ ma thú trước mặt. Đó là cấp hai
tinh thần hệ ma thú tuyết ma hồ, tam giai trảo thú Khắc Lai Mỗ, tứ giai
Giác cốt thú, ngũ giai bò cạp sư lông xanh, cung tiễn ma tích, trong đám ma thú này trung phẩm giai cao nhất, hẳn là đầu lục giai địa long một
sừng kia.
Dẫn đầu phát động công kích chính là mấy đầu cung tiễn ma tích, ma tích
ăn ý xông ra một loạt, thân thể cơ hồ áp vào mặt đất, trên lưng chúng nó gai xương sắc nhọn một hồi run rẩy, phát ra "Ti ti ti" tiếng xé gió
hướng về phía Lý Dật bắn nhanh đến.
Ỷ vào có thể công kích từ xa, mấy đầu cung tiễn ma tích muốn làm chim
đầu đàn, Lý Dật cũng sẽ thanh toàn cho chúng nó, để cho bọn chúng chết
trước. Bàn tay huy động, một cổ đấu khí tơ nhện cuốn ra. Đấu khí tơ nhện quấn phía dưới, hai mươi mấy đạo năng lượng làm cho mấy đầu ma tích lập tức cứng lại, ghim định tại giữa không trung.
- Đi.
Lý Dật lãnh quát một tiếng, năng lượng dư thừa ngừng đánh vào mấy đầu
ma tích, căn bản bọn chúng cũng không có bất kỳ phản ứng nào, cốt chất
tiến vũ đã chạm vào thân thể của bọn chúng.
Ngũ giai ma thú, chết ngay lập tức,
Một chiêu chết ngay mấy đầu ngũ giai cung tiễn ma tích, những ma thú
loại nhỏ nhị giai tam giai kia quay đầu bỏ chạy. Tứ giai ma thú, tuy còn không đến mức lập tức chạy thục mạng, nhưng cũng vô ý thức thối lui.
- Nhân loại, nhân loại đáng chết, ngươi nhất định phải chết.
Tựa hồ để ổn định tâm ma, đầu lục giai một sừng địa long lớn tiếng nói lên.
Đạt tới lục giai ma thú, liền lĩnh ngộ ngôn ngữ nhân loại, chỉ là đầu
một sừng địa long tựa hồ cùng nhân loại cơ hội tiếp xúc cũng không
nhiều, tiếng nói có vẻ cũng không trôi chảy, chỉ có thể biểu đạt ý của
mình mà thôi.
- Không sợ gió lớn đau đầu lưỡi, đừng làm cho Lão Tử chờ quá lâu, cùng lên đi.
Lý Dật kêu gào, năng lượng trên thân kiếm Phá Thiên không ngừng ba động, đang chuẩn bị tàn sát.
Một sừng địa long đột nhiên phát ra tiếng gầm nhẹ, cái tiếng hô này
khiến cho ma thú dã tính lập tức phát tác, liên tục hô ứng tru lên. Tại
ma thú giới hệ thống sâm nghiêm, cao giai ma thú gặp nhân loại thì cùng
nhau hiệp đồng tác chiến, giai ma thú cao phẩm hơn có được quyền chỉ
huy.
Rất nhanh, các ma thú được một sừng địa long hạ lệnh phát động công kích.
Thân hình không ngừng quỷ dị di động, Phá Thiên kiếm giống như tử thần
liêm đao, tùy ý thu gặt lấy tánh mạng các loại ma thú, mùi huyết tinh
càng đậm dung nhập trong không khí, làm cho người cùng ma thú đồng thời
huyết mạch sôi sục. Lý Dật trước sau như một nghĩ, tận lực tiêu hao đấu
khí. Vân bước quỷ dị bộ pháp, cộng thêm uy lực siêu phẩm thần binh Phá
Thiên kiếm, Lý Dật áp dụng chiến đấu hoàn mỹ.
Đây là một trường giết hại, mà đê giai ma thú không dựa vào lý trí mà là bằng vào bản năng thô bạo. Biết rõ Lý Dật thực lực cao hơn chúng nó quá nhiều, biết rõ tấn công là hành vi tự sát, những ma thú kia vẫn điên
cuồng đánh về phía Lý Dật.
- Rống.
Một sừng địa long rốt cục hét lớn một tiếng, phát ra mệnh lệnh tạm dừng
công kích. Với trí tuệ hắn lục giai ma thú, một sừng địa long phỏng
chừng thực lực Lý Dật ít nhất cũng bị tiêu hao hơn phân nửa, hiện tại,
hắn quyết định tự mình giải quyết cái nhân loại đáng chết này.
Một sừng địa long quát lui chúng ma thú, chân sau cường tráng đột nhiên
phát lực, thân thể cự đại cao tới ba thước phát ra oanh kích trầm trọng
làm cho mặt đất chấn động, thân thể nghiêng về phía trước, tại cách Lý
Dật hơn mười mét, thân thể bỗng nhiên nghiêng về phía trước, một sừng
đỉnh đầu lập loè lưu quang, hướng Lý Dật hung hăng đâm tới.
Một sừng địa long cũng không có nghĩ qua một kích là thắng, tại thế công sắc bén, hắn hy vọng bức lui Lý Dật, sau đó sử dụng kỹ năng ma thú của
mình nhất cử chiến thắng, đây đúng là một đầu lục giai ma thú chỉ số
thông minh cực hạn bạo phát.
Nhưng, đầu một sừng địa long không ngờ chính là, đối mặt với thân thể to lớn của mình cùng công kích sắc bén, Lý Dật cũng không có né tránh,
chẳng những không có tránh né, trên mặt Lý Dật tựa hồ còn lộ ra một điểm thoải mái và có ý khinh thường vậy.
Sau đó, một mảnh huyết sắc quang hoa hiện lên, một sừng địa long chỉ cảm thấy não bộ chợt nhẹ đi, toàn tâm kịch liệt đau nhức, làm hắn cơ hồ
muốn điên lên.
- A, A, Nhân loại đáng chết, ngươi, ngươi lại hủy sừng của ta.
Chiếc sừng của đầu một sừng địa long bị chém xuống, sau đó lăn xuống
trên mặt đất, mất đi long giác, một sừng địa long cũng chỉ có thể đổi
tên là địa long không có sừng.
Lý Dật mũi chân nhảy lên, đem một sừng nhét vào dung giới của mình, cười nói:
- Nghe nói một sừng địa long sừng chính là tài liệu chất lượng tốt chế
tạo khôi giáp thượng đẳng, Ải nhân tộc nguyện ý dùng nhiều tiền để thu
mua.
- Ngươi, còn sừng của ta.
Không có sừng địa long bi tráng la hét.
Lý Dật lặng lẽ cười:
- Nghe nói sừng của các ngươi có thể tái sinh, ta lấy một cái thì có làm sao.
- Hỗn đản, đáng chết, Ngươi biết một cái giác như vậy cần bao nhiêu thời gian không? Ít nhất là trăm năm thời gian.
Không có sừng địa long gầm hét lên:
- Ta liều mạng với ngươi.
Tuy nói muốn cùng Lý Dật liều mạng, nhưng không có sừng địa long không
có động. Một chiêu đã bị Lý Dật chém xuống vũ khí thành danh của mình,
lục giai ma thú tuy không tính thông minh nhưng cũng biết rõ, chính
mình, tất cả ma thú ở đây, vốn cũng không phải là đối thủ nhân loại
cường giả trước mặt này.
- Muốn ta trả lại sừng cũng không phải là không thể.
Lý Dật thoải mái cười nói:
- Chỉ cần ngươi đáp ứng ta một việc là được rồi... Ách, cho dù ta trả
lại cho ngươi, ngươi còn có thể đem sừng khôi phục nguyên trạng sao?
- Ta đương nhiên không thể, nhưng có ma thú có thể làm được... Ngươi, ngươi muốn ta làm cho ngươi chuyện gì?
- Rất đơn giản, ngươi nhất định có thể làm được. Dẫn ta đi gặp ma thành thành chủ.
- Ngươi muốn gặp ma thành thành chủ? Ha ha, nhân loại cuồng vọng, ta xem ngươi là muốn tìm cái chết rồi.
- Đừng nói ta muốn chết hay không, ngươi có làm hay không. Không thì cút đi, ta không có thời gian cùng ngươi dong dài.
Bị Lý Dật vừa quở trách, địa long không có sừng do dự sau nửa ngày, mới nói:
- Ta, ta cũng không biết thành chủ đại nhân đang ở đâu, bất quá ta có thể mang ngươi đi gặp một vị phó thành chủ ma thành.
- Vậy cũng được.
Lý Dật hồi đáp.
Địa long không có sừng căm giận bị xua tan khi được trả lại sừng của
mình, sau đó mang theo Lý Dật hướng rừng rậm đóng băng thế giới xuất
phát. Thừa dịp đi đường nhàn rỗi, Lý Dật tìm hiểu nói:
- Ma thú các ngươi tại sao phải đột nhiên tụ tập đến nơi đây?
- Ta làm sao biết, đây là thành chủ triệu hoán, đã bị triệu hoán ma thú chạy đến, ai còn hỏi vì cái gì sao.
- Nói như vậy, ma thành thành chủ đã ở gần đây?
- Ta chưa thấy qua thành chủ đại nhân, chỉ thấy qua một vị phó thành
chủ. Ta hiện tại mang ngươi đi gặp hắn. Nhân loại cả gan làm loạn, ta
rất thích nhìn thấy phó thành chủ đại nhân đem ngươi xé thành mảnh nhỏ.
Từ địa long cũng không chiếm được tin tức gì hữu dụng, Lý Dật cũng không lãng phí miệng lưỡi, theo địa long không có sừng rất nhanh hướng hạp
cốc đi tới.
- Bay qua sườn ngọn núi kia là được.
Lý Dật ngẩng đầu nhìn lại, trong lúc này đã qua dãy núi. Từ nơi này, có
thể cảm nhận được sau lưng dãy núi, ma thú quân đoàn mang đến áp lực vô
hình. Xem ra, chỉ huy thú triều, cũng không phải là ma thành thành chủ,
mà là một phó thành chủ. Lý Dật thật không ngờ, ma thành cũng có đẳng
cấp chế độ như cùng thế giới loài người không sai biệt lắm.
- Địa long, hỏi ngươi vấn đề này.
Lý Dật đột nhiên thần bí khó lường nhìn địa long không có sừng nói ra.
- Vấn đề gì?
Địa long vẻ mặt khó hiểu, trong ánh mắt lộ ra vẻ mặt vô tội.
- Ma hạch ngươi, sinh trưởng ở cái vị trí gì?
Lý Dật rất chân thành hồi đáp.
- Ngươi hỏi vấn đề này làm gì?
- Bởi vì.
Lý Dật giảo quyệt cười:
- Bởi vì ta cần nó.
Giọng nói vừa dứt, trong lúc địa long không có sừng còn không có hiểu ý tứ của Lý Dật, thân hình Lý Dật đã giương động, năm ngón tay giang rộng ra, vươn tay hướng về phía bụng địa long.
Một người một thú nguyên vốn nằm cạnh nhau, động tác Lý Dật vừa nhanh
đến cực hạn, địa long không có sừng căn bản không có kịp phản ứng, cũng
cảm giác bụng của mình bị xé rách, sau đó cảm giác trống rỗng làm hắn
rất nhanh xụi lơ xuống dưới. Lý Dật nhạy cảm, sao không thể phán đoán vị trí của ma hạch địa long sao, cái gọi là hỏi vấn đề chỉ là dời đi chú ý của địa long mà thôi.
Mất đi ma thú năng lượng nơi phát ra ma hạch, địa long đã hấp hối:
- Nhân loại tà ác, ta rốt cuộc không tin các ngươi.
- Ngươi đã không có cơ hội.
Lý Dật khinh miệt cười, trên mặt đất bổ một chưởng.
Cất kỹ ma hạch, Lý Dật lau lau vết máu dính đầy bàn tay, lúc này mới đưa ánh mắt nhìn lên sườn núi.