Đấu Thần

Chương 42: Q.6 - Chương 42: Đấu Vương đỉnh phong




Tất cả ánh mắt nghi hoặc đều tập trung trên người Diệp Khinh Vũ, Diệp đại tiểu thư của chúng ta mím môi, ánh mắt lạnh lẽo như dao găm chiếu thẳng lên người Lý Dật.

- Khinh Vũ, Hồng Dịch các hạ nói thật sao? Con yên tâm, có tâm sự gì chỉ cần nói ra, cha bảo đảm, không ai có thể làm trái ý muốn con gái ta!

Nhìn thấy bộ dạng kỳ lạ của Diệp Khinh Vũ, Diệp gia chủ trầm giọng nói.

Nghe thấy phụ thân lên tiếng, bờ môi đang mím chặt của Diệp Khinh Vũ khẽ thả lỏng, ngẩng đầu lên bình tĩnh nói:

- Phụ thân, con gái và Hồng Dịch quả thực có tình cảm yêu thương, cũng không có chỗ nào miễn cưỡng!

Lời này vừa nói ra, phòng nghị sự Hồng gia lại trở nên ồn ào. Diệp Khinh Vũ và Hồng Vũ là một đôi tình nhân, sớm đã được tứ đại gia tộc ngầm đồng ý, hai người cũng biết ý tứ của trưởng bối. Thái độ thân mật ngày thường cũng đã vượt ra khỏi quan hệ nam nữ bình thường. Ai có thể ngờ được, chỉ trong một ngày, Diệp đại tiểu thư và tiểu tử còn chưa biết rõ nội tình này lại có tình cảm yêu thương với nhau.

Từ sau khi Diệp Mã Thanh chết đi, Diệp gia chỉ còn lại đứa con gái Diệp Khinh Vũ, ai có thể cưới Diệp Khinh Vũ, chẳng khác nào cưới toàn bộ sản nghiệp to lớn của Diệp gia. Chẳng lẽ Hồng Dịch này thật ra không đơn giản như bề ngoài? Lẽ nào hắn đến đây là vì nhắm vào sản nghiệp to lớn của Diệp gia? Thế nhưng, lời do Diệp Khinh Vũ chính miệng nói ra, mọi người không thể nào hoài nghi.

Tình hình nhất thời trở nên vô cùng kỳ quái, tứ đại gia tộc đều có tâm tư. Ban đầu nếu Hồng gia và Diệp gia có quan hệ thông gia, hai đại gia tộc xác nhập cùng một chỗ, thực lực hiển nhiên tăng cao, chắc chắn là đứng đầu tứ đại gia tộc. Hiện giờ tình hình bị Hồng Dịch làm rối loạn như vậy, cha con Hồng thị có thể không nổi giận. Tông gia, Lý gia sao tránh khỏi có chút bàng quang, mặc dù Diệp gia rơi vào tay người ngoài, nhưng với thực lực Hồng Dịch đã thể hiện, muốn nhắm vào sản nghiệp của Diệp gia cũng không phải việc khó, sự cân bằng kỳ diệu của tứ đại gia tộc vẫn có thể duy trì, chuyện này cũng không hẳn là chuyện xấu.

- Diệp gia chủ, Khinh Vũ đã chính miệng nói ra, hay là chúng ta định ước hôm nay luôn đi!

Lý Dật phá vỡ tình cảnh lúng túng, nói với Diệp gia chủ.

Diệp gia chủ cũng khó xử đến cực điểm, nếu quả quyết lập thành hôn sự này, đắc tội với Hồng gia không nói, hôn ước chẳng hiểu ra sao này cũng làm mất thể diện của Diệp gia. Mặc dù chính miệng Diệp Khinh Vũ nói ra tình cảm đôi bên, nhưng xem sắc mặt của nàng, tại sao không tìm ra biểu hiện của tình cảm yêu thương chứ.

- Hồng Dịch các hạ, nếu như Khinh Vũ có ý với ngươi, người làm cha như ta cũng không nên ngăn trở, chẳng qua đại sự trước mắt còn chưa xong, chi bằng như vậy đi, đợi giải thi đấu tuyển chọn phò mã này kết thúc, Diệp gia sẽ sắp xếp nghi thức đính hôn cho các hạ và tiểu nữ, ngươi xem có thỏa đáng hay không!

Kế hoãn binh này của Diệp gia chủ cũng không chê vào đâu được, Lý Dật vội vàng nói:

- Đa tạ Diệp gia chủ đã đồng ý tác thành, tại hạ nhất định dốc hết toàn lực đối phó tiểu tử Lý Dật kia. Lời quan trọng vẫn xin nói trước, nếu tiểu tử Lý Dật kia có lệnh tham gia giải thi đấu tuyển chọn phò mã, vậy thì Hồng Dịch sẽ tự động biến mất. Chỉ có điều, nếu Hồng Dịch làm được, kính xin Diệp gia chủ không nên nuốt lời!

Đối với nghi kị của Hồng Dịch, Diệp gia chủ có chút không vui:

- Hồng Dịch các hạ yên tâm, hôm nay đang ngồi đây đều là những nhân vật quan trọng trong tứ đại gia tộc, Diệp mỗ ta cũng chưa đến mức không biết xấu hổ như vậy.

Nếu chuyện này đã quyết định xong, vậy tiếp theo chúng ta bàn bạc xem làm thế nào đối phó tiểu tử Lý Dật kia.

Hồng gia chủ đổi chủ đề khác.

- Hồng Dịch các hạ định làm gì, cần bao nhiêu nhân thủ?

Lý Dật hiên ngang nói:

- Đi gặp Lý Dật vốn là chuyện của cá nhân ta, nếu dẫn người theo, khó tránh khỏi có liên quan đến tứ đại gia tộc. Hắn không phải chỉ là một gã Đấu Hoàng gà mờ sao, một mình Hồng Dịch đi là đủ rồi. Yêu cầu duy nhất chính là xin tứ đại gia tộc tìm hiểu kỹ càng vị trí cụ thể Lý Dật bế quan, ba ngày sau, mời chư vị nghe tin tốt!

Chuyện ám sát Lý Dật đã bàn bạc xong, tứ đại gia tộc lại trao đổi đến chuyện tham gia giải thi đấu kén chọn phò mã, nếu như Hồng Dịch có lòng tin khiến Lý Dật không cách nào tham gia giải thi đấu, như vậy nhiệm vụ kế tiếp rất đơn giản. Trong tứ đại gia tộc, Hồng Vũ, Lý Nhiên là hai bảo hiểm đáng tin mặc dù không được có bất cứ sơ hở nào, tỷ lệ thắng ít nhất cũng trên chín thành. Hơn nữa giải thi đấu này do Bắc Đấu tông chủ trì, những cường giả rải rác không có thế lực, cho dù thật sự có thực lực địch nổi Hồng Vũ, Lý Nhiên, tứ đại gia tộc và Bắc Đấu tông cũng hiển nhiên có biện pháp khiến cho bọn họ biết khó mà lui, hoặc là dứt khoát làm cho bọn họ biến mất.

Đối với sự tình sau đó, Lý Dật vẫn giữ dáng vẻ ung dung, hắn dựa vào lưng ghế, thỉnh thoảng nheo mắt cười tủm tỉm liếc nhìn Diệp Khinh Vũ. Cô gái ngốc này từ sau khi thừa nhận có quan hệ tình cảm với hắn, vẫn cứng ngắc ngồi im một chỗ không nói lời nào, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Biết rõ đêm khuya, tứ đại gia tộc mới giải tản, Lý Dật liền đứng dậy cáo biệt rồi trở về phòng mình nghỉ ngơi.

Trong phòng nghị sự, chỉ còn lại cha con Hồng thị và Long Ngạo Thiên.

- Hồng Dịch này, mới đến Hồng gia một ngày, lại dám leo lên đầu Hồng gia chúng ta làm bậy. Phụ thân, cơn tức này, hài nhi nuối không trôi!

Hồng Vũ oán hận nói.

Hồng Cương vẫn giữ vẻ mặt bí hiểm, âm trầm nói:

- Vũ nhi, chẳng lẽ ngươi không biết đạo lý cường giả vi tôn. Hồng Dịch mặc dù cuồng vọng, nhưng lại có tư cách cuồng vọng, mới mười mấy tuổi đã là cường giả Đấu Hoàng.

- Đấu Hoàng cường giả thì sao, với thực lực của Hồng gia chúng ta, chẳng lẽ không chống đỡ được một tên cường giả Đấu Hoàng cấp thấp sao?

- Đúng, một gã Đấu Hoàng cường giả đối với Hồng gia chúng ta mà nói hoàn toàn không tính là gì cả. Cho nên cha mới nói, cường giả vi tôn, nếu luận về thực lực bản thân, Hồng Dịch thật sự là cường giả, nhưng ở trước mặt Hồng gia, Hồng gia mới là cường giả. Cho nên Vũ nhi, con phải bình tĩnh. Người khác thiếu nợ Hồng gia, Hồng gia sớm muộn cũng sẽ đòi về.

Hồng Vũ giật mình, Long Ngạo Thiên lại tiếp lời nói:

- Hồng thúc thúc nói có lý, nhị sư huynh, cứ để cho tiểu tử Hồng Dịch kia đắc ý vài ngày a. Hắn chẳng qua là một cây thương của tứ đại gia tộc chúng ta, lúc nào đó không còn con mồi, cây thương này hiển nhiên cũng không cần nữa. Đến lúc đó, nhị sư huynh còn sợ không phát tiết được cơn uất nghẹn hôm nay sao.

Con mắt Hồng Vũ đã đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Hồng Dịch, sớm muộn có một ngày, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận.

Lúc này Lý Dật đang ngồi xếp bằng trong căn phòng Hồng gia bố trí cho mình, hai bàn tay đan vào nhau, xung quanh thân thể không ngừng xuất hiện Đấu Khí các màu, từ khi tu luyện “U Minh Hàn Băng quyết”, kinh mạch trong cơ thể lại phồng lớn lên vài phần, Đấu Khí cũng càng thêm tràn đầy. Với bản lĩnh Đấu Vương lục tinh hiện tại, cho dù khiêu chiến với một Đấu Hoàng nhất tinh vừa mới tấn thăng, Lý Dật cũng tràn đầy tin tưởng.

Đấu Khí vận chuyển mấy vòng chu thiên, quay về đan điền khí hải, Lý Dật thu công. Mặc dù Lý Dật rất muốn tu luyện công pháp cấp Bạch Hổ tam bộ còn lại trong Bách Hoa giới, nhưng “U Minh Hàn Băng quyết” vừa mới tu luyện, Đấu Khí băng mới hình thành, còn cần thời gian ổn định. Còn nếu tu luyện công pháp có thuộc tính khác biệt, bản thân sẽ phải chịu mạo hiểm nhất định, chỉ cần chủ quan rất có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, kinh mạch toàn thân bạo liệt mà chết.

Cho nên, trước khi Xà tôn giả thức tỉnh, Lý Dật không có tính toán tu luyện công pháp mới. Đế đô hiện tại có thể gọi là âm mưu trải rộng, vây quanh giải thi đấu kén chọn phò mã, tinh hoa của các thế lực khắp nơi nhiều vô kể, trong tình thế này, nếu đề thăng thêm một chút thực lực nắm chắc hơn một phần thắng.

Nghĩ tới đây, tâm thần Lý Dật khẽ động, thong dong lấy từ trong túi ra một vật.

Một tinh hạch hào quang màu tím hiện ra, chính là tinh hạch lấy được khi tàn sát Bách Hoa giới lúc đó. Tuy nhiên viên tinh hạch này tựa hồ cũng không giống với tinh hạch bình thường, viên tinh hạch bình thường không có hình dạng cực đại như vậy, cũng không có loại hào quang màu tím này. Nhưng từ trong tinh hạch này, Lý Dật có thể cảm giác được năng lượng tràn đầy đến mức tận cùng.

Nếu như có thể luyện hóa viên tinh hạch này, không biết thực lực của mình có thể đề cao bao nhiêu?

Nghĩ tới đây, Lý Dật không chút do dự đem tinh hạch Bách hoa giới nuốt xuống. Không thử làm sao biết được? Viên tinh hạch vừa trôi vào miệng, một luồng sức mạnh vô cùng cường đại liền tuôn tràn trong kinh mạch khắp cơ thể. Lý Dật cả kinh, luồng năng lượng này cảm giác mãnh liệt hơn bất cứ hạt giống Đấu Khí nào luyện hóa trước đó, dưới sự trùng kích của luồng năng lượng này, kinh mạch bị kích động đến cực hạn, tựa hồ chỉ cần thêm một chút lực đạo nữa sẽ khiến kinh mạch trướng nứt.

Hắn cố gắng chịu đựng đau đớn cực lớn mà luồng sức mạnh này đem lại. Lý Dật định trụ tâm thần, một luồng Đấu Khí từ đan điền khí hải tuôn ra, nghênh đón luồng năng lực đang lẩn trốn khắp nơi. Hai luồng sức mạnh giao nhau, bên trong cơ thể tựa hồ xuất hiện vô số thanh âm bạo liệt, Lý Dật không kìm được, phun ra một ngụm máu đen lớn.

Sức mạnh thật cường hãn, Lý Dật thậm chí bắt đầu có chút hối hận, không nên tùy tiện luyện hóa tinh hạch này. Nhưng mũi tên đã bắn ra không thể nào quay đầu lại, nếu đã đến trình độ này, cũng chỉ có thể bất kể hậu quả mà nỗ lực hết sức.

Hai luồng sức mạnh hòa quyện xung đột với nhau, dưới sự thúc dục không ngừng của Lý Dật, Đấu Khí của bản thân cuối cùng dần dần chiếm ưu thế. Dù sao năng lượng tinh hạch mặc dù khủng bố, nhưng không có bổ sung tiếp sau, mà Đấu Khí của bản thân Lý Dật lại liên tục không ngừng. Sức mạnh tinh hạch dần dần bị phục tùng, dưới sự dẫn dắt của Lý Dật rót vào khí hải đan điền.

Đồng thời với thu nạp luồng năng lượng này, Lý Dật vui mừng phát hiện, thực lực của bản thân đang cấp tốc thăng tiến. Nhất tinh, nhị tinh, tam tinh, cuối cùng đạt đến cảnh giới Đấu Vương đỉnh cao. Nếu trải qua cường hóa của Thiên Hỗn Địa Châu, thực lực của mình chính là đỉnh phong Đấu Hoàng rồi!

Quả nhiên là cầu phú quý trong nguy hiểm, chỉ một hành động nguy hiểm tùy tiện, không ngờ làm cho mình trong một đêm thăng liên tiếp ba sao. Đỉnh phong Đấu Vương, khoảng cách với Đấu Hoàng chỉ còn một bước ngắn, bên trong còn có công pháp cấp Bạch Hổ tam bộ, xem ra đột phá cảnh giới Đấu Hoàng đã nằm trong tầm tay.

Dựa theo cách nói của Hồng Thiên Thánh giả, sau khi tấn chức lên cảnh giới Đấu Hoàng, tác dụng của Thiên Hỗn Địa Châu liền yếu đi rất nhiều. Vì ma khí này chỉ có thể gia tăng năng lượng đơn thuần, mà cấp bậc Đấu Tôn đã vượt qua phạm vi năng lượng, đối với lực lĩnh ngộ của quy tắc không gian, chỉ có thể dựa vào thiên phú và cơ duyên mà bản thân tu luyện. Dù như vậy, dưới sự trợ giúp của ma khí, bản thân lại là tồn tại vô địch trong cấp bậc Đấu Hoàng.

Thoáng chốc, sắc trời đã hừng sáng, luyện hóa viên tinh hạch của Bách Hoa giới không ngờ mất cả một đêm.

Đấu Vương cường giả như Lý Dật, tinh lực gấp trăm lần so với người thường, một đêm không ngủ căn bản không sao cả. Chỉ qua một đêm tăng thêm ba sao, đạt tới cảnh giới Đấu Vương đỉnh phong, tâm tình vô cùng thoải mái, Lý Dật lệnh cho nô bộc Hồng gia đưa tới một phần điểm tâm ngon lành, ung dung tận hưởng.

Ba ngày sau, dựa theo mưu đồ tối hôm qua, phải tới Lý Minh ám sát chính mình. Cho nên ba ngày này coi như thanh nhàn, ngoại trừ củng cố cảnh giới Đấu Vương đỉnh cao, Lý Dật đem phần lớn tinh lực dùng vào nghiên cứu bí tịch trận pháp vô danh.

Hai lần thực chiến trong Bách Hoa giới khiến Lý Dật có thêm lý giải kỹ càng đối với trận pháp này. Trận Pháp Sư đã từng là Đấu Thần ở đại lục, cũng là một loại chức nghiệp khiến người ta ngưỡng mộ. Chỉ là mấy ngàn năm qua, cùng với sự tiến hóa nhanh chóng của đấu kỹ Đấu Khí, công hiệu của trận pháp cũng vì nhược điểm cố hữu của chính mình mà từ từ suy thoái.

Nhược điểm lớn nhất của trận pháp, một là phải quyết định do thế. Thế này đã bao gồm cả địa thế, cũng bao gồm trình độ linh khí thiên địa nồng đậm của nơi bày trận. Giống như Lý Dật sở dĩ có thể vây khốn Thần Tôn, cũng bởi vì trong Bách hoa giới linh khí thiên địa cực kỳ nồng đậm. Nhược điểm thứ hai là trận pháp nhất định phải bày trận trước, hơn nữa bày trận cần có thời gian nhất định. Cường giả đối kháng, đối thủ há có thể trơ mắt chờ ngươi bày trận, hoặc là nhìn ngươi bày trận còn ngu ngốc chui vào đó? Nhược điểm thứ ba là trận pháp một khi bố trí xong, phải cố định tại một chỗ, chỉ cần địch nhân không ở trong phạm vi trận pháp, lực phòng ngự của trận pháp dù mạnh, lực sát thương lớn hơn nữa, cũng chỉ là mây bay mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.