Ba ngày sau.
Khi Lý Dật và Thần Thần đến trước Phục Điện thì ở đó đã chật ních người. Phần lớn những người này đứng thành từng nhóm, nói thì nhỏ mà cười thì
to.
Đương nhiên trong số đó, người bên cạnh bọn Lý Hạo là nhiều nhất. Dù sao thì nhiều kẻ tham gia Tế Thần Điển bình thường cũng là người của những
thế lực nhỏ sống dựa vào các Đại thế lực khác, lúc này chúng túm tụm lại là chuyện bình thường.
Hơn nữa, chỉ nhìn qua là Lý Dật thấy, chỉ ba ngày không gặp mà khí thế
của chúng đã tăng hơn rất nhiều. Thậm chí có kẻ còn sắp đột phá, chắc
chắn là có được không ít lợi lộc từ Tàng Thư Các.
Nhưng có lẽ vì biểu hiện quá xuất sắc của Lý Dật trên sàn đấu mà ánh mắt chúng nhìn Lý Dật còn có một vài ý khác nữa.
Lý Dật hoàn toàn mặc kệ điều đó, hắn chỉ từ tốn đứng bên cạnh đám người nửa cười nửa không nhìn Phục Điện.
Trong Phục Điện đang có vài luồng khí thế đang quẩn lấy nhau, hình như
đang giao lưu gì đó. Nhưng khí thế mà sự giao lưu này tòa ra lại khiến
những kẻ đứng trước Phục Điện không lạnh mà run.
Cái cảm giác này Lý Dật thấy rất quen thuộc, thậm chí hắn còn cảm nhận
thấy một người quen của hắn cũng đang ở trong Phục Điện... Đao Hoàng Ba
Lâm.
Đấu Thần Điện quả nhiên lợi hại, một cái Tế Thần Huyết Điển mà điều động được cả nhân vật đỉnh cao này.
Hơn mười phút trong tâm trạng cổ quái, cuổi cùng những đợt khí thế cuồn
cuộn tuôn ra từ trong Phục Điện, rồi Bạch Khiết dẫn theo một vài Tế Ty
toàn thân cũng mặc ỵ phục trắng toát từ từ đi ra.
Nhìn thấy bộ dạng của những người đó, hơn hai mươi người đang có mặt bỗng im lặng nhìn Bạch Khiết.
Nàng ta cười nửa miệng nhìn lướt qua một lượt rồi nói:
- Chư vị, có thể nói Tế Thần Điển hôm nay chính là mục tiêu mà nhiều
người theo đuổi cả đời, đồng thời cũng là con đường duy nhất để gia nhập Đấu Thần Điện. Ta và những vị đằng sau đây đều là những người sống sót
trở về từ Tế Thần Điển! Đấu Thần Điện không cần những kẻ vô dụng! Vì thế mọi người hãy nhớ, tham gia Tế Thần Điển, ngoài việc hoàn thành nhiệm
vụ, mục tiêu lớn hơn chính là giữ mạng sống! Chỉ có giữ được mạng mới
làm được nhiều việc hơn mới có cơ hội gia nhập Đấu Thần Điện. Ta nghĩ,
đạo Lý này chắc mọi người đều đã rõ, hà hà!
Nghe Bạch Khiết nói vậy, sắc mặt của tất cả đều có vài phần cổ quái. Cái danh Tế Thần Huyết Điển bách từ vô sinh ai cũng biết. Tuy tất cả đều
tin tưởng mình sẽ không bỏ mạng nơi đây nhưng họ cũng đều rõ, đến khi Tế Thần Điển kết thúc thì những người còn sống chắc chắn không quá năm
người!
Vẻ mặt của mọi người khiến sắc mặt Bạch Khiết ngày càng thú vị, cô ta khẽ cười:
- Tế Thần Điển là tuyệt mật của Đấu Thần Điện. Nơi cử hành Tế Thần Điển
cũng là trung tâm của Đấu Thần Điện. Để bảo mật, trước khi đến đó, ta
không thể nói cho mọi người biết nơi đó là đâu. Nhưng bây giờ đã có thể
tuyên bố điều kiện để thông qua Tế Thần Điển.
Nói rồi Bạch Khiết vỗ tay:
- Lâm Tế Ty, mời!
Một lão giả áo trằng đứng sau Bạch Khiết khẽ gật đầu. tiến lên vài bước, nhìn xung quanh với ánh mắt lạnh lùng rồi bỗng nói:
- Kết trận!
Sau tiếng hét nhẹ đó, mấy chục kẻ áo trắng trong bóng tối nhảy ra. Sau
đó mỗi người đều làm những động tác gì đó trong không trung, rồi trên
đỉnh đâu mỗi người bọn Lý Dật xuất hiện màn sương dần dần ngưng tụ lại
thành hình...
Đây là Thánh Khế?
Lý Dật vội vàng nhìn ra xung quanh, trên ngón tay của mỗi kẻ áo trắng đó đều có thứ ánh sáng trắng chập chờ, cứ sau một động tác của họ là có
một chút ánh sáng đi vào đám sương.
Sau mấy ngày nghiên cứu và học tập, tuy Lý Dật vẫn chưa nắm hết được kỹ
thuật trong Thánh Khế nhưng cũng biết được vài cách thức của nó.
Cái gọi là Thánh Khế chính là dùng đấu khí làm chất dẫn, hội chế phù văn trận pháp, từ đó hội tụ Khế Ấn trong không trung. Khế Ấn có tác dụng
đặc biệt giống như một vài Đấu kỹ có thể dẫn động sự biến hóa của nguyên khí thiên địa, từ đó tạo ra những hiệu dụng đặc thù.
Ví dụ như loại Khế Ấn tấn công sát phạt, hoặc Khế Ấn phòng thủ có vô số
loại gì cũng có. Cách thức tu luyện của nó tuy không rắc rối như tu
luyện Đấu kỹ nhưng cũng không phải thoải mái gì.
Lý Dật tiềm tu ba ngày đương nhiên không tu luyện được cái gì, nhưng
cũng có thêm vài phần nhãn lực. Từ động tác của những ké áo trắng kia
hắn có thể nhận ra được những Thánh Khế đang hình thành kia mang khí tức kỹ lạ, dường như đang kết nối với sự tồn tại nào đó trong bóng tối.
Những động tác mà Lý Dật hiểu được vài phần kia, nhiều người hoàn toàn
không hiểu gì. nhưng trong hoàn cảnh này chăng có kẻ nào ngu mà lên
tiếng hỏi.
Đám sương trên đầu mỗi người lại thay đổi, hình thành một thứ giống như cái gương.
Trong ‘gương’ xuất hiện hình ảnh một thung lũng rộng lớn, diện tích nó
thế nào không thể đoán được nhưng có thể thấy, trên mặt đất dường như có rất nhiều người đang di động.
Lý Dật đầu tiên hơi ngẩn ra rồi lập tức có phản ứng.
Thánh Khế lúc này giống như Thiên Lý Nhãn trong truyền thuyết, có thể
nhìn thấy tình hình của một nơi nào đó. Nếu hắn không nhầm thì đây chắc
chắn là nơi diễn ra Tế Thần Huyết Điển.
Trong lúc Lý Dật đang ngẩn ra thì cảnh vật trong ‘gương’ đột ngột thay đổi, khi xuống đến một khoảng đất án nào đó thì dừng lại.
Một thiếu nữ khoảng mười bốn tuổi đang chạy thục mạng trên bình địa, sẳc mặt kinh hãi, đuổi đằng sau là một kẻ đang cưỡi ngựa cười điên cuồng.
Tuy không nghe được hắn đang nói gì nhưng qua nét mặt có thể đoán chắc là hắn nói những câu đại loại như:
- Hôm nay ngươi không chạy thoát được đâu!
Bỗng cảnh chuyển qua người đang cưỡi ngựa, giống như có hiệu ứng đặc biệt khiến mọi người có thể nhìn rõ.
Hắn tuy là con người, nhưng lại có những điểm chẳng giống người.
Cách nói này rất mâu thuận nhưng giải thích thì không hề khó. Tướng mạo
của ‘người’ này không có gì dị thường, nhưng màu da hắn thì trắng toát,
trắng đến mức có thể nhìn thấy cả màu đỏ của huyết quản. Mồm hắn cực to, khóe miệng dường như có thể kéo đến tận mang tai. Những chiếc ràng kỳ
dị hình tam giác, vô cùng sắc nhọn. Hai con mắt ti hí như có máu chảy
trong đó.
Lâm Tế Ty cười cười rồi nói:
- Chắc các vị nhìn cành này thấy vài phần không đúng? Có một loài tên
Huyết Ma, nghe nói là dị chủng của thời Thượng cổ, giờ trên Đấu Thần Đại Lục không còn nữa. Loại Huyết Ma này có một đặc điểm, đó là trước khi
không biến thân thì hình dạng tướng mạo giống như người bình thường.
Nhưng khi biến hình thì sẽ thành như thế kia. Hơn nữa chúng cũng giống
như Ma thú. có cách tu luyện của mình. Ví như con trước mắt các vị, chỉ
là thứ cấp một Vô dụng, thực lực tương đương người mới tu luyện đấu khí ở nơi diễn ra Tế Thần Huyết Điển có rất nhiều loài Huyết Ma này, hơn nữa
lại sống chung với người bình thường. Nhiệm vụ của mọi người là sống ở
đó trong vòng một trăm ngày. Sau một trăm ngày, những người có Thánh Thư chúng ta đương nhiên sẽ dẫn trở về. Nhưng hãy nhớ, ngoài việc sống sót ở đó, mục tiêu lớn hơn của mọi người chính là tiêu diệt Huyết Ma, số
lượng giết được càng nhiều đẳng cấp càng cao, tỷ lệ được vào Đấu Thần
Điện càng lớn!
Lúc này, cảnh tượng trong ‘gương’ đã kéo dài ra, con Huyết Ma cười hung
tợn ném cây thương xuyên qua người thiếu nữ và cắm xuống đất.
Cả người nó lao tới nhảy lên người cô thiếu nữ và bắt đầu ăn, vào lúc đó cảnh tượng dường như dừng lại rồi tiêu biển. Lâm Tể Ty nói:
- Cảnh cuối cùng mọi người cũng đã thấy. Loài Huyết Ma này giống như Ma
thú. tập tính cũng tương tự Ma thú. Ta cũng không muốn nói điều này,
nhưng lần này coi như là tiết lộ một chút cho các người biết, thịt của
cường giả là thứ đại bổ đối với Huyết Ma, tất cả nên cẩn thận, hiểu ý ta chứ?
Nói đến đây Lâm Tế Ty mỉm cười kỳ lạ, vẫy tay ra hiệu cho đám người áo trắng lui xuống rồi mới lùi về.
Tuy những người có mặt ờ đây đều khá trải sự đời nhưng cảnh cuối cùng
ban nãy khiến họ phải gai hết sống lưng, đặc biệt là câu cuối cùng của
Lâm Tế Ty nói thịt cường giả là thứ đại bổ.
Dường như đến lúc này mới có nhiều người hiểu tại sao Tế Thần Huyết Điển lại có cái danh bách tử vô sinh!
Còn những câu hỏi thừa thãi như tại sao lại dùng cách này, địa điểm rốt cuộc ờ đâu thì chẳng ai hỏi.
Vì cái gọi là thông tin? Đấu Thẳn Điện đương nhiên không thể nói thậm
chí là cố tình không nói đây cũng là một trong các thử thách.
Nhìn đám người với đủ kiểu nét mặt, Bạch Khiết cười cười rồi nói:
- Thật ra mọi người cũng không cần phải lo lắng như vậy. Nơi đó nhiều
Huyểt Ma nhưng người tham gia Tế Thần Huyết Điển cũng không phải ít. Nếu cẩn thận thì tỷ lệ sống sót không nhỏ đâu. Thời gian không nhiều, chư
vị mời tiến lên trước!
Nói rồi Bạch Khiết đứng tránh ra một bên, hai hàng Bạch Y Tế Ty lùi sang hai bên để lộ ra một con đường.
Phía cuối con đường đó là một cánh cổng lớn đang mờ bên trong lại là một không gian hư ảo khiến người ta phải lạnh gáy.
Bạch Khiết nhìn một cái rồi nói:
- Chỉ cần có Thánh Thư trong tay, bước vào Không Gian Chi Môn sẽ không
có trở ngại gì cả. Không Gian Chi Môn sẽ đưa mọi người tới một nơi nào
đó là nơi nào thì phải xem vận khí của mọi người thôi. Nhưng cần nhớ Tế
Thần Huyết Điển, là thử thách, cũng là cơ duyên. Vậy ai sẽ đi trước?
Nghe hỏi tất cả lộ vè lường lự, nhưng một lúc sau cũng có người cắn răng tiến lên trước.
Nhìn từng người từng người đi vào trong. Lý Dật gãi gãi mũi cười nhẹ nói với Thần Thần:
- Tế Thần Huyết Điển cũng thú vị thật. Ngươi cũng xem thông tin trong
Ngọc bài rồi chắc cũng không có trờ ngại lớn lắm. Có điều, dù ờ đâu thì
cũng đầy rẫy nguy hiểm, ngươi nhất định phải tự lo cho mình đó!
Thần Thần cười nhẹ:
- Ngươi yên tâm, ta thế nào thì cũng không chết được đâu.