Yến hội một mực đến khuya
mới chấm dứt, Yến hội vừa kết thúc, những quân quan kia lần lượt trở về, dù sao đêm nay cũng không còn cơ hội động phòng, Lý Dật cũng đứng dậy
cáo từ.
- Con rể của ta, cứ vịn vào ta, ta muốn mang ngươi nhìn một ít đồ vật, để ngươi hiện tại nên biết một chút.
Lạc Kỳ tướng quân say khướt cơ hồ đem sức nặng thân thể béo tốt hoàn
toàn dựa vào trên người Lý Dật, nếu không phải Lý Dật tu luyện "Long chi cấm chú" thân thể thay đổi, thì lúc này cũng chỉ có thể sử dụng đấu khí mới có thể duy trì thân thể cân đối.
Nhưng đối với Lạc Kỳ tướng quân muốn cho hắn xem gì đó, Lý Dật ngược
lại tràn ngập chờ mong, cũng đã gọi là con rể, cái lễ gặp mặt này, với
thân phận của Lạc Kỳ tướng quân, cũng không nên quá nhẹ. Lạc Kỳ tướng
quân không có mang bất luận người hầu nào khác, mang theo Lý Dật rời
khỏi yến hội đại sảnh, một mực hướng hậu hoa viên biệt thự đi đến. Tòa
hoa viên này chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, cơ hồ chiếm một nửa cả
biệt thự, Lạc Kỳ tướng quân đem Lý Dật đưa đến một tòa giả sơn, hòn non
bộ này đen ngòm không có một ti ánh sáng, tại trong đêm khuya làm cho
người ta bất an như gặp quỷ vậy. Xem ra Lạc Kỳ tướng quân uống nhiều
lắm, đêm hôm khuya khoắt, loại địa phương này. Đi đến hòn non bộ bí ẩn,
Lạc Kỳ rốt cục đem thân thể của mình từ trên người Lý Dật dịch chuyển.
- An Đồ Sinh, ngươi nhất định là cho ta uống nhiều quá rồi.
Ngữ khí hoàn toàn bình thường, cùng Lạc Kỳ tướng quân trong yến hội hoàn toàn khác nhau:
- Kỳ thật, ta rất chán ghét uống rượu. Tuy nhiên rượu cồn đối với ta
hoàn toàn không có ý nghĩa, ta chỉ chán ghét hương vị rượu cồn. Trước
đừng hỏi ta vấn đề này, ta có vấn đề trọng yếu muốn hỏi ngươi, ngươi
nhất định phải thành thật trả lời ta.
- Đại tướng quân, thuộc hạ làm sao dám giấu diếm?
- Vậy là tốt rồi, ta hỏi ngươi, ngươi có phải thật sự yêu nữ nhi của ta
hay không, nguyện ý trở thành người của Lạc thị gia tộc sao?
Vấn đề này đã không có ý nghĩa, Lý Dật ngoại trừ trả lời khẳng định, căn bản cũng không có con đường thứ hai lựa chọn.
- Đương nhiên, đây là vinh hạnh lớn lao của thuộc hạ.
- Tốt lắm, lại trả lời ta một vấn đề: Lục vương gia có phải là đi tìm ngươi, hơn nữa muốn đem ngươi theo bên cạnh?
Hiện tại, Lý Dật triệt để tin tưởng Lạc Kỳ tướng quân không có say.
Chẳng những không có say, hơn nữa so với bất luận kẻ nào đều tinh tường
hơn.
- Như đại tướng quân sở liệu, Lục vương gia xác thực đi tìm tại hạ. Lục
vương gia nói đại tướng quân tại đại thần đế quốc chỉ là nhân vật nhị
lưu đều không bằng, hắn có thể cho ta rất nhiều vinh dự cùng tài phú hơn so với ngài.
- Như vậy ngươi đáp ứng hắn sao?
Ngữ khí bỗng nhiên lạnh lẽo.
- Nếu như đáp ứng hắn rồi, ta sẽ không tiếp nhận đại tiểu thư. Hơn nữa,
không dối gạt đại tướng quân, sở dĩ tiếp nhận tiểu thư, ngoại trừ ta yêu nàng, hơn nữa ta còn có một mục đích, cũng coi đây là lý do, có thể
danh chính ngôn thuận cự tuyệt yêu cầu của lục vương gia muốn mang ta
đi.
Trong bóng tối Lạc Kỳ tướng quân không nói gì, tựa hồ phán đoán độ tin
cậy của lời Lý Dật nói. Sau một lúc, Lạc Kỳ tướng quân mới nói:
- Ta tin tưởng ngươi.
Sau đó có chút đấu khí quang hoa xuất hiện ở trong lòng bàn tay Lạc Kỳ
tướng quân, theo cổ đấu khí này xâm nhập vào vị trí nào đó của hòn non
bộ, tảng đá ở hòn non bộ phát ra thanh âm " Xèo xèo ". Sau đó cánh cửa
hiện ra tại trước mặt Lý Dật.
- Đồ vật trong này ta muốn cho ngươi xem.
Ngay lập tức Lạc Kỳ tướng quân bước đi vào cửa, lúc này hai người đi
xuống bậc thang đi xuống, Lý Dật cùng Lạc Kỳ tướng quân đi vào bậc
thang, sau lưng cánh cửa liền lại "Xèo xèo " khép lại.
- Thừa dịp còn có chút thời gian, để cho ta nói cho ngươi biết một ít về đại thần đế quốc. Đơn giản mà nói, ta cùng lục vương gia tại đại thần
vương triều hoàn toàn bất đồng, thậm chí là đứng ở hai trận doanh. Lão
Lục lần này tới thần long cảng, trên danh nghĩa là ta có quân công mà
thụ huân, kỳ thật, hắn đến là quan sát động tĩnh của ta. Cho nên ngươi
hẳn là minh bạch mấy ngày nay ta vì cái gì mỗi ngày đều bày ra yến tịch. Ta chính là muốn cho lão Lục cùng tất cả mọi người cho rằng ta đã hoàn
toàn vô hại.
Thông đạo đinh ốc đi xuống, Lý Dật căn cứ vào bậc thang mà phán đoán độ
cao của nó, bọn họ đã đi ít nhất mấy chục thước. Cuối thông đạo, là một
gian phòng lập tức xuất hiện ở trước mặt Lý Dật. Lý Dật lần đầu tiên
nhìn thấy một màn quỷ dị như thế. Chỉ thấy dưới mặt đất hoàn toàn bị đào rỗng, tại mấy chục thước dưới mặt đất của biệt thự hoa viên, một cái
không gian ít nhất hơn vạn thước vuông bốn vách tường chỉnh tề xếp chồng chất các loại binh khí khôi giáp, những trang bị này cũng đủ trang bị
một chi quân đội quy mô không nhỏ. Mà ở trong không gian có không ít
cường giả, có người đang tu luyện đấu khí, có người vật lộn đọ sức, có
người hiện tại nghỉ ngơi. Nhân số có hơn ngàn người, những cường giả này nhìn thấy Lạc Kỳ hiện thân, đồng thời đứng lên hường về phía Lạc Kỳ
cung kính hành lễ.
- Các ngươi tiếp tục đi.
Lạc Kỳ phất phất tay áo ý bảo những cường giả kia không cần để ý tới
mình, sau đó xoay đầu lại, trên mặt không che dấu vẻ đắc ý của mình:
- Đây là chiến sĩ Lạc gia tinh nhuệ nhất trung thành nhất, bọn họ chỉ thuộc về Lạc gia.
Đấu Thần đại lục các thế lực lớn cũng nuôi tư quân cũng không phải hiếm có, chỉ cần số lượng quy mô không lớn, phía chính phủ cũng sẽ không can thiệp. Lạc Kỳ tướng quân cũng không thiếu quân đội, về an toàn Lạc gia
cũng không phải không bảo đảm, mà lén lén lút lút huấn luyện tư quân như vậy là chuyện đáng hoài nghi.
- Thuộc hạ không rõ, thỉnh đại tướng quân chỉ rõ.
- An Đồ Sinh, ngươi phải gọi bổn tướng là Nhạc phụ đại nhân. Lão phu ta
ẩn nhẫn tại thần long cảng hoang vắng mấy chục năm, chẳng lẽ thật sự chỉ biết uống rượu chơi nữ nhân sao. Lão Lục đánh chết cũng không nghĩ ra,
bí mật của ta ở trong biệt thự này, ha ha ha...
Lý Dật đều bị gạt, triệt triệt để để bị gạt, nếu không Lạc Kỳ tướng
quân chủ động nói ra bí mật của mình cho chuẩn con rể biết, Lý Dật thật
đúng là coi Lạc Kỳ trở thành một tên chỉ biết hưởng thụ mà thôi. Dù cho
Lý Dật là người lịch duyệt của hai thế giới, một người nếu muốn ở trước
mặt hắn che dấu bí mật cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Nhưng chỉ
có thể nói Lạc Kỳ lòng dạ quá sâu, rất có thiên phú diễn trò.
- Lạc Kỳ tướng quân, thuộc hạ, thuộc hạ muốn biết, ngài làm như vậy là vì cái gì?
Lý Dật phối hợp biểu hiện làm ra một bộ mặt khiếp sợ, kỳ thật, đối với ý đồ của Lạc Kỳ, Lý Dật cũng không muốn quan tâm, đơn giản là vì tranh
đấu quyền lực, loại chuyện này không làm cho Lý Dật hứng thú.
- Vì cái gì ngươi về sau tự nhiên sẽ biết, ta hôm nay mang ngươi tới nơi này, chỉ là muốn nói cho ngươi biết, Lạc gia ta cũng không phải là một
phương đại quan, nếu ngươi là người Lạc gia, thì càng phải chăm lo việc
nước, tương lai nhất định sẽ có đất dụng võ. Về phần lý lịch ngươi lộ ra có các điểm đáng ngờ, ta cũng không so đo với ngươi, chỉ cần ngươi vì
Lạc gia xuất lực, mặc kệ ngươi trước kia đã làm chuyện gì, ta cũng không so đo.
Còn có thể làm sao, loại tình cảnh này ngoại trừ bề ngoài, Lý Dật tựa hồ cũng không có lựa chọn khác:
- Thuộc hạ nhất định trung thành, làm hết phận sự, vô luận Lạc gia làm gì, đều kiên định đi theo.
Vốn muốn nói "Sinh vì Lạc gia, tử vì Lạc gia, nhưng ngẫm lại thật sự không nói ra.
Nhận được lời hứa hẹn của Lý Dật, Lạc Kỳ tướng quân vô cùng vui sướng,
dù sao Lý Dật có tiềm lực vô hạn, có Lạc gia thể chiêu nạp cũng là một
cơ duyên. Một Đấu Hoàng đỉnh phong, thực lực rất cao, đối với Lạc gia mà nói, chiêu nạp tuyệt không phải chuyện dễ dàng. Dọc theo đại đạo đi trở về, Lạc Kỳ trầm mặc không nói, tựa hồ là đang suy nghĩ cái gì, chờ đến
khi đi ra bên ngoài hoa viên, Lạc Kỳ mới bình thường, nhìn Lý Dật nói:
- Ngươi mới vừa nói, tiếp nhận Lạc Thủy là một trong những nguyên nhân,
ngươi không muốn cùng lục vương gia đi đại thần đế đô sao?
- Xác thực như thế.
- Tại sao vậy chứ? Người tuổi trẻ, sao không muốn đi đế đô phát triển?
- Bởi vì, thuộc hạ tu luyện công pháp đang đến giai đoạn khẩn yếu, thuộc hạ hiện tại cần có hoàn cảnh tu luyện. Ở đế đô có đủ loại quyền lực
phân tranh, thực lực thuộc hạ bây giờ, tại thần long cảng có lẽ còn cạnh tranh được, nhưng đụng phải cường giả chân thật, chỉ còn đường chết.
Cho nên, dù cho muốn đi đế đô phát triển, thuộc hạ phải vượt qua giai
đoạn khẩn yếu này đã.
- Ha ha, rất có kiến thức, ánh mắt Lạc Thủy quả thật không tệ, Lạc Kỳ mục quang càng hài lòng, ngữ khí vừa chuyển, lại nói:
- Nhưng An Đồ Sinh, ta hiện tại cần ngươi đi đế đô, về phần hoàn cảnh tu luyện, Lạc gia tại đế đô cũng không phải là không có căn cơ, ta cam
đoan an toàn tu luyện của ngươi đảm bảo.
- A. Lạc Kỳ tướng quân, không đi có được không?
Lý Dật không nghĩ tới Lạc Kỳ nói ra như vậy. Theo như lời Lạc Kỳ yêu
cầu, nếu như mình thật sự đi đại thần đế đô làm nội gián, đó là một cơ
hội thật tốt.
- Ta hy vọng ngươi có thể được lục vương gia tín nhiệm, để cho chúng ta
bố trí được một quân cờ trọng yếu, nhiệm vụ này rất trọng yếu, chỉ có
ngươi mới có thể hoàn thành.
Ở Đại thần đế đô, loại địa phương ngư long hỗn tạp, thế lực Đấu Thần
điện cũng không nhỏ, ở đó Thất hoàng tử nhận biết mình, vạn nhất hắn
cũng về đế đô, vậy cũng chẳng phải đi tìm chết sao.
- Lạc Kỳ tướng quân, nhiệm vụ này thuộc hạ chỉ sợ rất khó hoàn thành,
nói lục vương gia nhất định sẽ biết rõ đêm nay thuộc hạ cùng tiểu thư
đính hôn, có thể lấy được tín nhiệm của hắn hay không, thật sự là rất
khó.
Lúc này Lạc Kỳ ngữ khí biến đổi, khẩu khí hoàn toàn là chân thật đáng tin:
- Có thể chiếm được tín nhiệm của lục vương gia hay không là bổn sự của
ngươi, tóm lại, cơ hội này chúng ta nhất định phải nắm chặt. Ta nghĩ
hiện tại bọn họ sắp đặt quân cờ đã rất nhiều năm, nhưng một mực không có thành công, An Đồ Sinh, ngươi phải thử một lần. Lạc Kỳ nhìn Lý Dật, sau khi cho hắn biết bí mật lớn nhất Lạc gia, Lý Dật biết Lạc Kỳ đã tín
nhiệm mình, cũng là nguy cơ lớn lao, một khi chính mình có nửa điểm bất
trung thành, thân gia lập tức biến thành cừu gia. Nghĩ có lên quyết định đáp ứng yêu cầu của Lạc Kỳ hay không. Hay là câu nói kia, nhấc chân rời đi, hết thảy hành sự tùy theo hoàn cảnh, dù sao hiện tại một mình một
người, không có gì ràng buộc, Đấu Thần đại lục to lớn, chẳng lẽ còn
không tìm thấy chỗ mình dung thân sao.
- Thuộc hạ nỗ lực thử một lần, nhưng làm việc tại người, thành sự tại
thiên, thuộc hạ cũng không dám cam đoan nhất định có thể được lục vương
gia tín nhiệm. Lạc Kỳ sắc mặt chậm lại, thong dong lấy ra một khối huy
chương, sau đó đưa cho Lý Dật nói:
- Đây là Lạc gia lệnh bài, cầm lệnh bài này như bổn tướng đích thân tới, về phần thế lực Lạc gia ngầm tại đế đô, Lạc Thủy đến lúc đó sẽ nói cho
ngươi biết. Ngươi cần gì, cũng có thể hướng bọn họ yêu cầu.
- A, tiểu thư, nàng cũng muốn đi sao?
- Đương nhiên, nữ nhi của ta thích ngươi như vậy, ta nghĩ nàng cũng sẽ
không yên tâm để ngươi một mình đi đế đô đủ loại mỹ nữ như vậy sao.
Nói đến đây, Lạc Ky tướng quân tâm tình vui sướng nói ra có vài phần
trêu tức. Được rồi, đi đế đô làm nội gián, còn muốn mang cả hôn thê. Lý
Dật buồn bực. Lão già mập hiểm để cho Lạc Thủy cùng hắn đi đế đô, chỉ sợ không phải sợ chính mình trêu chọc mỹ nữ đơn giản như vậy, mà cho mình
mặc lên một bộ gông xiềng mà thôi.