Đối với một cường giả mà
nói, điều thống khổ nhất là cho dù tu luyện có khổ như thế nào, cũng
không có tiến triển nào cả. Đặc biệt là đối với La Tuyết Phong, người
được tôn vinh là thiên tài của những thiên tài, lại dừng chân ở Đấu Tôn
nhất tinh mà không tiến thêm bước nào, có nghĩa là quầng sáng của thiên
tài nhạt màu dần, tất cả những lời tán thưởng ban đầu đều sẽ trở thành
lời châm chọc.
Điểm này, Lý Dật cũng đồng tình.
Nếu La Tuyết Phong đã đem bí mật lớn nhất của mình kể cho hắn, vậy Lý
Dật cũng rõ rằng, La Tuyết Phong ít nhất cũng đã coi hắn là bằng hữu.
- Ta giậm chân tại Đấu Tôn nhất tinh, không tiến thêm được chút nào,
không ai có thể giải thích chuyện này. Đây cũng là một trong những mục
đích khiến ta quyết định nhận nhiệm vụ tiêu diệt bọn hải tặc Hải Lang,
vì ta muốn thông qua rèn luyện để thay đổi tình trạng này, tìm ra sự đột phá. Nhưng bí mật của Thánh khí lại khiến ta nghĩ rằng, có lẽ ta nên
đến Thần chi lĩnh vực, nơi mà cường giả nhiều như cây trong rừng, thì
tình hình của ta có thể sẽ có cách giải quyết. Sau này ta mới biết, đám
người Tác Mã Lý lên kế hoạch tìm cách đến Thần chi lĩnh vực, ít nhất
cũng mười năm rồi, mười năm trước lúc Tạp Lý Lộ Tư đánh cắp Thánh khí
của Đấu Thần điện thì sự hợp tác của bọn họ bắt đầu. Diễn biến tiếp
theo, đơn giản là ý trời, Thánh khí cuối cùng nằm trong Học viện La Lan, mà với thân phận của ta, cầm Thánh khi này đi, ách, đương nhiên, tiện
tay lấy Thí long tiên, không phải là chuyện gì tốn nhiều công sức cả.
Đúng là ý trời, nếu không phải Na Na ngẫu nhiên nhắc đến mình, lão sắc
quỷ há lại đột ngột kì lạ, đưa mình đến Học viện La Lan. Nếu không tới
Học viện La Lan, thì làm sao có thể tham gia với đội này tiến vào thế
giới băng tuyết. Nếu không vào thế giới băng tuyết, thì làm sao đụng
phải đám người Ánh Vũ Tình và La Tuyết Phong. Nếu ý trời đã định Lý Dật
hắn phải đi đến Thần chi lĩnh vực, vậy thì còn gì phải nó nữa.
Nói chuyện trên cả quãng đường, về tới hang động, Ánh Vũ Tình và Tác Mã
Lý đã chuẩn bị xong một đống củi lửa. Mặc dù họ là cường giả, có thể
chịu đựng được cái lạnh giá khắc nghiệt âm mấy chục độ, nhưng có đống
lửa ấm áo, thì vẫn có thể làm cho người ta cảm thấy vui sướng mãn
nguyện.
Nướng đồ ăn là việc Lý Dật làm rất tốt, vứt bỏ nội tạng của thú, phá lớp băng lấy bùn đắp lên thú, bẻ vài nhánh cây, xuyên qua chúng, rồi gác
lên trên đống lửa, từ từ lật qua lật lại. Cách nướng thịt mới lạ này,
làm cho đám người La Tuyết Phong thấy kinh ngạc, lúc lớp bùn vỡ ra, thịt thơm đậm mùi lan tỏa, khiến mọi người đều há miệng, trông bộ dạng đúng
như thèm nhỏ nước miếng.
- Thịt ngon như vậy, sao lại thiếu rượu được chứ!
Ánh Vũ Tình khẽ lật tay, từ trong dung giới lấy ra một vò rượu lớn.
Không ngờ Tác Mã Lý lại khinh thường nói:
- Rượu của ngươi mà xứng với loại thịt ngon như vậy sao, ai ya, để ta cho các ngươi mở mang tầm mắt nhé!
Mở dung giới, lấy ra một bình ngọc không lớn lắm. Rồi dùng giọng nói ra lệnh với Tạp Lý Lộ Tư:
- Đi lấy một ít băng và tuyết sạch đến đây!
Hai tay Tác Mã Lý nắm lấy bình ngọc, đặt trên ngực ra bộ lưu luyến không muốn rời.
- Hứ! Không nỡ bỏ thì đừng lấy ra, nhìn bộ dạng giữ của của ngươi, thật là vô sỉ đó.
Ánh Vũ Tình bất mãn lẩm bẩm nói.
- Tiểu nha đầu biết cái gì, đây chính là Long tửu trăm năm đó, cộng thêm khoảng thời gian mười năm ta cất giữ nó, tổng cộng hơn một trăm năm rồi đó. Đây chính là rượu mà các đảo quốc hải ngoại tiến cống cho Hoàng đế
Đại Thần Vương triều đó, vì loại rượu này mà Hoàng đế Đại Thần Vương
triều phái hải quân đi tiêu diệt đám cướp biển Hải Lang bọn ta! Loại
rượu này trước khi uống thì cần dùng nhiệt độ cơ thể làm ấm, sau đó dùng nước đá điều chỉnh nhiệt độ. Các ngươi kể cũng có phúc hưởng, ở đây
băng tuyết sẵn ra đó.
Rất nhanh sau đó, Tạp Lý Lộ Tư quả nhiên mang tới một cái bồn lớn đầy
tuyết và một vài khối băng tinh, Tác Mã Lý làm tuyết tan thành nước, mở
bình ngọc ra, rót xuống khoảng mười giọt, Long tửu có màu xanh biếc óng
ánh mà nồng đặc rót vào nước lạnh, không lâu sau thì biến toàn bộ bồn
nước thành màu ngọc bích. Rồi đặt khối băng vào, nhẹ nhàng lắc đều đều,
một mùi rượu tinh khiết mà đậm đặc lan tỏa khắp cả hang động, hòa quyện
với mùi thịt nướng thơm lừng, càng làm tăng sức quyến rũ của chúng.
- Nghe nói loại Long tửu này là nấu từ Long quả và hơn mười loại quả
công thêm với cột sống của rồng mà thành, Long quả chỉ có ở Long đảo, là loại thức ăn của duy nhất của loài rồng to lớn. Lên Long đảo thu thập
Long quả vốn là chuyện khó khăn, nhưng chuyện kiếm được cột sống của
rồng còn khó khăn hơn, cho nên loại Long tửu này, đừng nói là người bình thường không thể uống được, ngay đến trong những Đại đế quốc, Hoàng để
của Đại Thần Vương triều mỗi năm cũng chỉ được một bình nhỏ.
Thảo nào Tác Mã Lý cứ có bộ dạng giữ của, thì ra nội tình của Long tửu
này có nhiều chuyện như vậy. Nhưng so với Long tửu, Lý Dật lại càng có
hứng thú với Long đảo hơn.
- Trên đời này thật sự có Long đảo và loại sinh vật đó sao?
- Nói nhảm, đương nhiên là có rồi! Đó là loài động vật mạnh nhất thế
gian, nghe nói một con rồng mới sinh ra, thực lực của nó có thể so sánh
với Đấu Hoàng cường giả.
- Ngươi thấy rồng rồi sao? Tác Mã Lý.
- Ta mới là không muốn nhìn thấy loài động vật khủng khiếp đó đây! Nói
cho cùng, bọn nó cũng thuộc loài ma thú, mặc dù không có lòng hận thù
đối với con người giống như ma thú, nhưng nếu các ngươi không cẩn thận
xâm nhập vào Long đảo, hừm, những thú vật đó sẽ xé xác các ngươi thành
từng mảnh, sau đó ném xuống biển cho cá ăn.
- Ta đã thấy rồng, một con rồng nhỏ!
Nãy giờ không nói câu nào, La Tuyết Phong đột nhiên lên tiếng
Nó rất đẹp, không hổ danh là sinh vật đáng yêu nhất, có màu vàng kim,
nghe nói là con rồng nhỏ màu vàng kim có phẩm giá tốt nhất trong Long
tộc, nhưng sau đó nó chết, vì rồng không thể rời khỏi Long tộc mà sinh
tồn lâu dài được.
Lý Dật còn định hỏi thêm gì đó, nhưng Ánh Vũ Tình cắt ngang lời bọn họ:
- Xin các người đừng có nói lung tung nữa được không, thịt ngon rượu ngon bổn tiểu thư không khách sáo đâu đó.
Cũng không để ý đồ nướng đang còn nóng dễ bị phỏng tay, liền đưa tay xé
một miếng lớn, tại lấy cái một cái chén ngọc, múc một chén rượu, cứ một
ngụm rượu một miếng thịt liên tục.
Hình tượng không có một chút thục nữ này khiến ba nam nhân cũng muốn ăn
liền, mặc dù linh khí trời đất nồng đậm trong thế giới băng tuyết này
cũng đủ để cho những cường giả này không ăn bất kì thứ gì cũng có thể
tồn tại được. Nhưng sự ham muốn ăn uống là thiên tính của loài người,
huống chi đây là Long tửu cùng với một câu chuyện lớn phía đằng sau nó.
Trong một lúc, trong huyệt động chỉ nghe tiếng ăn thịt uống rượu tất tất tốc tốc, một con thú to như vậy trong nháy mắt đã thành một bộ xương
thuần túy.
- Lý Dật tiểu đệ đệ, có thể nướng thêm một con nữa không, thật sự là không đủ ăn đó!
Tay và miệng Ánh Vũ Tình còn đày mỡ, ánh mắt đầy mong mỏi nhìn Lý Dật.
- Tiểu nha đầu, đừng có gọi nghe phát buồn nôn như vậy được không hả, có thể cắt tiểu đệ đệ… nói rõ trước, rượu của ta nhiều như vậy, nhưng
không thể lấy thêm ra đâu.
- Đồ hẹp hòi! Không phải ta nói chuyện buồn nôn như vậy, ngươi hỏi Lý Dật tiểu đệ đệ đi, hắn có đồng ý cắt tiểu đệ đệ không?
Ánh Vũ Tình vừa giảo hoạt vừa ủy mị.
Lý Dật chỉ còn biết cười đau khổ, chuyện này, dường như trong đầu đều là tiểu đệ đệ của đàn ông, vào thế giới băng tuyết lâu như vậy không đụng
chạm với người đàn ông nào, cũng thật sự là khó với nàng.
- Được rồi, đừng đùa nữa, nói chuyện nghiêm túc này!
La Tuyết Phong uống một hớp rượu, nghiêm giọng nói:
- Bây giờ chúng ta nên chính thức tiến vào Thần chi lĩnh vực, về sau gặp phải chuyện gì trong lòng mọi người đều không có phổ, ít nhất trước khi trở về Đấu Thần đại lục, năm người chúng ta xem như những con châu chấu trên một sợi dây, đã như vậy, mọi người nên đoàn kết. Mà muốn đoàn kết, thì nên hiểu nhau, nhân lúc này có thời gian nhàn rỗi, Lý Dật, nói rõ
lai lịch của ngươi đi!
La Tuyết Phong quả là xứng với chức hiệu đội trưởng, Lý Dật suy nghĩ,
rồi nói:- Lai lịch của ta rất đơn giản, là con trai độc nhất của Lý gia
tại Thiên Phong đế quốc Vạn Triều thành. Chuyện của Thiên Phong đế quốc
không biết các ngươi đã nghe qua chưa, tóm lại Vạn Triều Lý gia ở Thiên
Phong đế quốc lăn lộn cũng không phải tầm thường. Còn ta, được Mạc Lí Tư đạo sư ở Học viện La Lan xem trọng, thu nhận làm đệ tử đưa đến Học viện La Lan. Không giấu các vị, lão quỷ Mạc Lí Tư đó, có lẽ mọi người cũng
biết rõ, hắn vốn không định dạy dỗ ta cái gì, chỉ muốn ta giúp hắn đạt
được vị trí mười người đứng đầu trong đại hội của Học viện, để có thể
giữ được vị trí đại đạo sư của hắn. Cho nên ta đã đến học viện La Lan,
căn bản là đơn giản vậy đó.
- Vạn triều Lý gia, hình như là một gia tộc có truyền thống cả ngàn năm
rồi. Còn chuyện của Thiên Phong đế quốc, ta cũng biết chút ít, giai đoạn trước dường như có chút hỗn loạn, nhưng rất nhanh sau thì đã ổn định
lại. Ánh Vũ Tình tiểu thư, còn cô? Có điều gì muốn nói với mọi người
không?
Ánh Vũ Tình mơ hồ nói:
- Ta mà La Tuyết Phong ngươi còn không hiểu sao? Hoa khôi của học viện tính tình phong lưu, lấy đàn ông làm trò tiêu khiển!
- Cái chúng ta biết không phải chuyện đó, mà là chuyện trước khi ngươi tới Học viện La Lan.
- Trước lúc đến Học viện La Lan ư…bảy tuổi ta đã đến Học viện, trước bảy tuổi, ta lớn lên ở Thiên Ma tông, mẹ ta là người phụ nữ của Tông trưởng Thiên Ma tông, một người phụ nữ không có lấy một chút danh phận!”nói
đến đây, trên mặt Ánh Vũ Tình hiện lên sự oán hận:
- Các ngươi cũng nên biết, mối quan hệ giữa Tứ đại Ma tông, được duy trì bởi quan hệ hôn nhân, khi đó phu nhân của Tông chủ Thiên Ma tông chính
là con gái của Tông chủ Yểm Ma tông. Hừm, mụ ta không dung tha cho mẹ
ta, lúc ta vừa mới chào đời, đã hại chết mẹ ta, lại còn truyền cho ta
‘Hoa mê loạn’ môn công pháp độc môn của Yểm Ma tông. Nguyện vọng lớn
nhất của cuộc đời ta, là giết chết mụ đàn bà đó, báo thù cho mẹ ta!
Ngày đó, dựa vào ‘Hoa mê loạn’ của Ánh Vũ Tình mà Xà Tôn cho rằng nàng
là người của Yểm Ma tông, không ngờ bên trong còn có sự tình rắc rối như vậy. Hóa ra sự phong lưu của Ánh Vũ Tình, không phải là bản tính của
nàng, mà là do ‘Hoa mê loạn’ mà là do phu nhân của Tông chủ Thiên Ma
tông truyền cho nàng.
- Được, Ánh Vũ Tình tiểu thư, thù này của ngươi sẽ ghi tạc trên đầu năm
người chúng ta, đợi chúng ta ra khỏi Thần chi lĩnh vực, việc đầu tiên sẽ là giết Thiên Ma tông, báo thù giết mẹ của ngươi. Còn người khác, còn
có chuyện gì cần báo thù không?
- Thôi đi, La Tuyết Phong, chúng ta đi chuyến này, sớm đã đắc tội với Tứ đại Ma tông, Đấu Thần điện và Học viện La Lan rồi, không cần ngươi phải tìm thêm rắc rối nữa, chỉ cần chúng ta vừa xuất hiện trên Đấu Thần đại
lục, đảm bảo sẽ có vô số cường giả đến tính sổ với chúng ta!
Tác Mã Lý tùy tiện nói:
- Cho nên, trước khi tu luyện đến độ có thể tung hoành ở Đấu Thần đại
lục, lão tử ta sẽ không có ý định quay về Đấu Thần đại lục đâu.
- Ta muốn tìm Đấu Thần điện báo thù!
Giọng nói lanh lảnh của Tạp Lý Lộ Tư đột nhiên truyền tới:
- Đám người đó, làm hại ta biến thành bộ dạng như quỷ như vậy, không đợi được ta bước ra khỏi Thần chi lĩnh vực, để lật đổ Đấu Thần điện thì ta
không phải Tạp Lý Lộ Tư.
- Đúng rồi Tạp Lý Lộ Tư, thân thế lai lịch của ngươi, ta vẫn không biết, ngươi có hứng thú nói cho mọi người biết không?
La Tuyết Phong có chút hứng thú nói với tiểu Quái nhân. Tiểu Quái nhân
này, dưới yêu cầu năn nỉ của Ánh Vũ Tình, cuối cùng cũng khoác lên thân
một lớp phải, điều này làm cho hắn đã buồn cười lại càng trở nên xấu xí
hơn.
- Thân thế của ta, hừ, hừm, nói ra thì cũng phức tạp.
Tạp Lý Lộ Tư làm như thể mọi chuyện đang hiện ra trước mắt:
- Nhớ năm đó…
Tạp Lý Lộ Tư vừa mới chỉ đề cập đến “Nhớ năm đó”, chưa đi vào chủ đề
chính, thì đột nhiên, từ phía bên ngoài đầy băng tuyết, bỗng vang lên
một âm thanh trong trẻo:
- Rượu thơm quá, lẽ nào cái mũi của ta lại có vấn đề rồi, ở đây mà lại có Long tửu ư!
Cái mũi của hắn có vấn đề rồi ư? Đám người Lý Dật thì nghi ngờ lỗ tai
của mình có vấn đề, nơi này là nơi nào, ngoài năm người bọn họ, lẽ nào
còn có dấu vết của người khác?
Lý Dật không khỏi rùng mình, nhớ đến câu chuyện khủng bố kiếp trước: Vào lúc người cuối cùng của địa cầu này ngồi trong nhà, đột nhiên có tiếng
gõ cửa.