Đấu Thần

Chương 492: Q.6 - Chương 492: lưỡng bại câu thương




Lý Dật cũng cố gắng hết sức, nhưng trận pháp cũng vẫn bị hủy. Mất đi phòng ngự trận pháp, bọn họ không cách chống lại Sử tông chủ, nhưng, Lý Dật tuyệt đối không phải loại người dễ dàng nhận thua như vậy.

Thánh khí đấu khí trong người lưu chuyển, chữa trị tổn thương trong cơ thể Lý Dật, ở miệng ứ huyết phun ra làm cơ thể của hắn dễ chịu hẳn đi. Cười nhạt một tiếng, Lý Dật nói:

- Sử tông chủ, ván này xem như đánh ngang tay, ngươi tuy đả thương ta, bốn vị trưởng lão cũng đã tàn phế, hơn nữa, thực lực ngươi cũng tiêu hao không ít. Ta đây còn có vài vị cường giả, cho nên, hươu chết về tay ai còn khó nói.

- Ha ha ha, còn mấy cường giả, ngươi chỉ Âu Dương Tĩnh Miễn tiểu tử kia sao? Ngoại trừ hắn đi đường ngang ngõ tắt, ta cũng nhìn không ra hắn có năng lực gì.

- Đừng quên ta còn có một đầu long, Tạp Tạp, buông Lý na xuống, chuẩn bị chiến đấu thôi.

Bởi vì lúc trước bảo vệ Lý na cùng sư muội của lục chỉ đảo tiên, Tạp Tạp chỉ có thể nhìn chủ nhân chiến đấu mà lo lắng, nhưng bây giờ nghe Lý Dật nói như vậy, lập tức yêu cầu Tiểu Tuyết hiệp trợ đỡ xuống hai bệnh nhân, sau đó long nhãn phẫn nộ gắt gao nhìn Sử tông chủ.

- Tên gia hỏa đáng giận, dám đánh chủ nhân của ta, hừ.

Lúc này Tạp Tạp long nhìn Sử tông chủ làm cho hắn không khỏi có chút kinh hãi, cũng không phải nói thực lực, hơn nữa sâu tận xương tủy Sử tông chủ đối với Long Tộc kính sợ.

- Long Tộc chiến sĩ, bổn tông không muốn cùng ngươi đối địch, mục tiêu của chúng ta là Lý Dật.

Sử tông chủ còn chưa nói xong, bỗng nhiên một cổ không gian ba động khác thường bắt đầu chậm rãi phát sinh, cổ ba động này cũng không phải là đến từ Sử tông chủ, cũng không phải đến từ Lý Dật, khi bọn họ truy tìm cổ ba động này, cũng không khỏi đưa ánh mắt nhìn đến đống tinh thạch chồng chất trên đá. Đống tinh thạch kia, đang kịch liệt cải biến n, loạn thất bát tao vượt qua sau lưng bọn người Lý Dật, lúc trước cũng không có người để ý, nhưng lúc này, một cổ ba động mãnh liệt bắt đầu từ tinh thạch bắt đầu khởi động.

Nhìn thấy loại tình huống này, Lý Dật cùng Sử tông chủ đồng thời biến sắc.

Bên trong ý nghĩ Lý Dật đột nhiên hiển nên cảnh tượng bách hoa giới sụp đổ. Mà cổ điềm không gian ba động, cả phù giới cũng bắt đầu co rút lại. Đúng vậy, hết thảy đều có thể thấy được tốc độ co rút lại của nó.

Bầu trời bắt đầu trở nên thấp xuống, xa xa cảnh vật bắt đầu chậm rãi tới gần, toàn bộ thế giới tựa như biến thành nhỏ. Không gian bắt đầu rồi co rút lại. Loại kết quả co rút lại này, ngoại trừ Tạp Tạp cùng hai vị bệnh nhân, những người khác đều rõ ràng, nếu như không chọn lựa biện pháp duy trì liên tục, bọn họ sẽ bị không gian nghiền thành hư vô, ngay cả bột phấn cũng không còn.

- Không tốt, giới tâm phù giới đã bị vết thương trí mệnh, đã không cách nào chèo chống cả kết giới.

Âu Dương Tĩnh Miễn lớn tiếng nói, cố gắng lý giải thích hiện tượng này.

- Câm miệng, Âu Dương huynh.

Nhìn thấy hiệu quả chuyện tình không đủ hoàn mỹ, Lý Dật nhịn không được quát... nhưng, cái này tựa hồ cũng có chuyển cơ, nếu không dù cho không bị không gian thôn phệ, cũng sẽ chết trong tay Sử tông chủ. Nghĩ đến đây, Lý Dật nhìn Sử tông chủ, nói:

- Xem ra, chúng ta liên thủ.

Đối mặt với lực lượng kết giới sụp xuống, Sử tông chủ trên mặt cũng biến sắc, cảm thụ được kết giới co rút lại càng kịch liệt, Sử tông chủ nói:

- Hảo, chúng ta thiếu nợ về sau lại tính, trước đối phó kết gới rồi nói sau. Âu Dương tiểu tử, bị ngươi hại khổ, đúng là một tên gia hỏa.

- Sử tông chủ lời này có thể không nói, nếu không phải ngươi bội ước ra tay đối với chúng ta, mọi người sao lại bị hãm ở trong khốn cảnh như vậy.

- Thúi lắm, ai bảo ngươi đánh chủ ý Thiên Khu tông cấm địa... Thiên Khu tông là địa phương nào, rõ ràng là do các ngươi đến.

- Tốt lắm, đều đừng cãi nhau nữa, nói không lâu sau, chúng ta đều xong đời.

Sử tông chủ cùng Âu Dương Tĩnh Mễn trừng mắt nhìn nhau, không có tranh cái nữa. Thấy hai người im miệng, Lý Dật lúc này mới nói:

- Sử tông chủ, trong lúc này thực lực của ngươi mạnh nhất, ngươi bố kết không gian giam cầm, chúng ta phụ trợ.

Song phương thực lực đại tổn, năng lượng hợp kỹ có thể không chống lại kết giới sụp xuống, lúc này vô luận là Lý Dật hay là Sử tông chủ đều hoàn toàn không có nắm chắc.

Nhưng cũng không phải không có biện pháp, Sử tông chủ môi giật giật, cuối cùng không nói gì thêm, cũng không có thời gian cò kè mặc cả, kết giới héo rút càng lúc càng nhanh, bầu trời đã ép xuống rất thấp, trong không gian bắt đầu ba động cùng vặn vẹo càng lúc càng mạnh mẽ hơn.

Tay quyết hơi động một chút, một tầng không gian giam cầm đem năm người Thiên Khu tông cùng Lý Dật, Âu Dương Tĩnh Miễn, Tiểu Tuyết, Tạp Tạp, hai bệnh nhân bao phủ trong đó. Thấy không gian giam cầm thành hình, bọn người Lý Dật cũng không do dự, thúc dục đấu khí rót vào không gian giam cầm này.

Đương nhiên, Âu Dương Tĩnh Miễn là ngoại lệ, thứ nhất thực lực của hắn không lớn, thứ hai hắn bắt đầu đối với đống tinh thạch tán loạn kia hứng thú, lúc này quan sát đến những tinh thạch kia, cũng cố gắng dùng đấu khí khôi phục hình dáng ban đầu của nó.

Nhưng Sử tông chủ đối với Âu Dương đánh giá lại một lần nữa, cái tên gia hỏa này vừa mới di động những tinh thạch kia, kết giới sụp xuống tốc độ lần nữa gia tốc, lực lượng cuồng loạn bắt đầu xé rách không gian giam cầm.

- Dừng tay, Âu Dương ngu ngốc này.

Sử tông chủ quát to lên, không gian sụp xuống thôn phệ không gian giam cầm của bọn hắn, dưới cỗ lực lượng này, Sử tông chủ cũng không thể nghịch chuyển, đấu khí vận chuyển trì trệ xuống.

- Có lẽ ta có thể chữa trị kết giới này.

Thấy bị chửi thành ngu ngốc, Âu Dương cũng không có để ý, cũng không có ý tứ dừng tay.

- Ngươi có thể chữa trị kết giới này, còn không bằng tìm biện pháp rời đi.

- Cái phù giới này, căn bản cũng không có thiết trí thông đạo rời đi, chỉ có thể chờ đợi thời gian tự động biến mất. Cho nên phải chữa trị nó. Nhưng Âu Dương thoạt nhìn hoàn toàn không tín nhiệm. Phù giới đã hoàn toàn bị bóp méo, bầu trời bị đè nén, lúc này bố kết không gian giam cầm bảo vệ mọi người cũng chir có cao mấy mét, bên ngoài, toàn bộ thế giới đều sớm vặn vẹo biến hình, hết thảy đều hóa thành năng lực vô cùng vô tận, hướng chỗ hạch tâm co rút lại. Mà mọi người cố gắng chèo chống không gian giam cầm cũng bị co rút lại mà bị áp chế, có thể nói không gian sinh tồn càng ngày càng nhỏ.

Lúc này Âu Dương trong tay phát ra đấu khí tơ nhện, đống tinh thạch kia bắt đầu vận chuyển có quy tắc, có thể cảm nhận được tinh thạch phát ra năng lượng. Nhưng tiếc là, kết giới sụp xuống tốc độ cũng không dừng lại.

- Lý Dật lão đệ, ngươi tới giúp ta.

- Âu Dương, ngươi rốt cuộc đang làm cái trò gì, chúng ta bây giờ miễn cưỡng có thể chèo chống, thiếu một người là xong đời.

Sử tông chủ đối với Âu Dương hoàn toàn mất đi tin tưởng, căn bản không đồng ý hắn làm cái gì, lại muốn hăn xuất lực chèo chống.

Nhưng, Lý Dật nghĩ gì, xem cái cường độ thôn phệ cùng tốc độ, dựa vào bọn họ căn bản không cách nào chống lại kết giới sụp xuống, miễn cưỡng chèo chống, cũng chỉ là kéo dài thời gian vô vị mà thôi.

- Sử tông chủ, ngươi chịu đựng, ta muốn buông tay.

Nói không chừng, Âu Dương huynh còn có thể làm được việc có ích.

Lý Dật nói, cũng không đợi Sử tông chủ trả lời, tay quyết vừa thu lại, lách mình đến bên cạnh Âu Dương cùng đống tinh thạch kia.

- Lý Dật huynh, vị trí tinh thạch ta bố trí tốt, chỉ là ta không có đủ thực lực kích phát, ngươi tới thử xem sao.

- Kích phát ra năng lượng tinh thạch, có thể làm cho kết giới khôi phục sao?

Lý Dật cũng có chút hồ nghi, nếu như không có hiệu quả, vậy lãng phí đấu khí quý giá. Vạn nhất kết giới sụp xuống tốc độ nhanh hơn, sẽ không phải hối hận rồi sao.

- Hoàn toàn khôi phục là không thể, nhưng có thể thử xem, dựa vào các ngươi, căn bản không ngăn cản được loại sụp xuống này.

Âu Dương ánh mắt có sự tự tin cùng khẩn cầu.

- Được rồi, ta liền đánh cuộc một lần.

Lý Dật lui về phía sau một bước, thúc dục đấu khí trong đan điền khí hải, tại ngón giữa hình thành một đạo đấu khí, sau đó trực tiếp hướng đống tinh thạch kia đánh tới.

Oanh.

Dường như có một hạt hỏa tinh văng đến, đống tinh thạch kia bỗng nhiên nổ mạnh thành một đoàn ngũ thải quang hoa. Mà từ đoàn ngũ thải quang hoa này nổ lên, không gian sụp xuống vặn vẹo xuống, nhưng Sử tông chủ bố kết không gian giam cầm, hiện tại tinh thạch bỗng nhiên bộc phát năng lượng, ngay cả Lý Dật cũng không có trải qua cục diện quỷ dị phức tạp như thế.

May mà, đống tinh thạch kia tuôn ra năng lượng quang hoa cũng không có lực thương tổn, mà bỗng nhiên xuyên thấu không gian giam cầm, rất nhanh nhu hòa xuống. Dị tượng này xuất hiện, tốc độ thôn phệ không gian giam cầm đột nhiên chậm xuống.

Khàn.

Một tiếng thanh âm cực kỳ cường hoành xé rách không gian bỗng nhiên vang lên, một quả đấu khí tiến vũ như Lưu Tinh, mang theo tiếng xé gió, hướng ngực Sử tông chủ đánh tới. Sự tình quá mức đột nhiên, Sử tông chủ đang toàn lực chèo chống không gian giam cầm, cho dù hắn có phòng bị, cũng không thể hoàn toàn hóa giải đấu khí tiến vũ xâm nhập. Sử tông chủ có thực lực Đấu Thần cũng không thể. Mắt thấy đấu khí tiến vũ đánh úp lại, căn bản không cho phép hắn bố kết phòng ngự, Sử tông chủ đành liều, bàn tay chém ra, nghênh hướng đấu khí tiến vũ.

Một cổ đấu khí đâm vào lòng bàn tay của sử tông chủ, đấu khí tiến vũ trực tiếp tập bắn xuống, một tiếng giòn vang vang lên, đấu khí tiến vũ cưỡng chế chui vào trong cơ thể Sử tông chủ, đem cánh tay Sử tông chủ oanh thành huyết nhục.

Tuy Sử tông chủ là một Đấu Thần cường giả, nhưng có một chút thực lực cũng không có khả năng quyết định, mà lúc đó quyết định phải thật nhanh quả quyết. Nếu cứ để ý biết thành hư việc nhiều hơn là thành công, Âu Dương cũng có tính khả năng có hiệu quả, Lý Dật liền quyết định đánh lén lần này. Cái này đồng dạng với đánh cuộc, vạn nhất không có hiệu quả, giết chết Sử tông chủ cũng không khác nào tự sát, điểm này Lý Dật cũng phải lo lắng.

Lần thứ nhất đánh lén hoàn mỹ, sử tông chủ mất đi cánh tay kêu lên một tiếng đau đớn, nhịn được kịch thống khổ không ngừng hét lên, nhưng thân thể không cách nào điều khiển, sau đó tự động ngã vào trong ngực Mã trưởng lão, chỗ cụt tay, máu tươi chảy ra mãnh liệt.

- Rất tốt, Bổn tông xem như nhận bại, Lý Dật, ngươi quả thực ngoan độc.

Vừa vội nổi giận, Sử tông chủ mồm cũng tràn ra bọt máu, máu huyết này cũng không phải bị đả thương, mà là bị ra tới.

Tình huống của Lý Dật cũng không tốt, tuy đánh lén đắc thủ, nhưng thương thế cùng đấu khí tiêu hao, mà cuối cùng đánh lén một kích, đấu khí của hắn hao tổn đến không còn, nghiêng thân, tựa vào thân thể khổng lồ của Tạp Tạp.

Đây đúng là cục diện lưỡng bại câu thương, duy nhất đáng được ăn mừng là, tình huống kết giới sụp xuống rốt cũng cục cũng ngừng lại.

Bị nhốt tại phương viên hơn mười thước không gian, mọi người nhất thời cũng không có nói gì bảo trì trầm mặc làm cho người ta hít thở không thông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.