Đấu Thần

Chương 499: Q.6 - Chương 499: Năm đánh một




Song kiếm môn, Lão Tử còn không có chọc các ngươi, mà các ngươi đã bắt đầu tính toán rồi, Lão Tử chẳng qua là đến thần chi lĩnh vực trị bệnh cứu người, đâu có hứng thú cùng là địch của song kiếm môn các ngươi. Lý Dật vừa hận vừa giận, hắn thật sự không muốn trêu chọc song kiếm môn quái vật khổng lồ như vậy, nhưng nếu song kiếm môn trêu chọc trước, hắn cũng không sợ.

Kỳ thật nếu như là song kiếm môn, lo lắng cũng không phải là không có đạo lý, trong vòng vài ngày có thể thu phục một cái tông môn, loại năng lực này mặc dù bất kỳ ai đều cảm thấy bất an. Đối với song kiếm môn địa vị bá chủ mà nói, bọn họ cần làm, chính là phòng ngừa lãnh địa mà mình khống chế có tông môn xuất hiện con người nguy hiểm như vậy.

Nghe đến đó, Lý Dật cảm thấy cũng không cần nghe tiếp nữa.

Lúc này hắn chậm rãi rời khỏi, trở lại trong sân, sau đó làm như không có việc gì tiếp tục về trong phòng khách.

- Tiểu tử, ngươi đi nhà xí mà lâu như vậy?

Lục chỉ đảo tiên giễu giễu nói:

- Không phải là tìm thân mật chứ.

- Tìm muội ngươi đấy.

Lý Dật hạ giọng, đem chuyện mình nghe trộm về song kiếm môn nói cho Lục chỉ đảo tiên nghe, tin tức này làm lục chỉ đảo tiên cũng thu hồi vẻ mặt trêu tức, trở nên khẩn trương.

- Tự dưng muốn ra tay với chúng ta, xem ra, chúng ta cũng cần phải có đối sách. Song kiếm môn tuyệt đối không thể đi.

- Nói nhảm, chúng ta chẳng lẽ còn muốn đâm đầu chịu chết sao. Đảo tiên, ngươi có cái đối sách gì sao?

- Còn có đối sách gì nữa, chúng ta trở lại Thiên Khu tông đi, chuẩn bị cùng song kiếm tông đánh một trận là được.

Lý Dật trên mặt hiện ra vẻ ác lạnh, sát ý lộ ra nói:

- Cứ như vậy đi, chẳng phải là tiện nghi cho song kiếm môn.

- Ngươi muốn làm gì, tiểu tử?

- Xử lý họ An.

Lý Dật sinh ra sát ý, không chỉ xuất phát từ tâm lý trả thù, cũng là thực sự cần thiết, cứ như vậy lẩn trốn đi, không đến hừng đông cũng sẽ bị phát giác, có thể đi thoát được hay không còn là vấn đề. Mà nếu như thần không biết quỷ không hay xử lý bọn chúng, có thể nhiều hơn đường sống.

Lục chỉ đảo tiên trên mặt một hồi run rẩy, biến sắc nói:

- Họ An thực lực không thấp, chỉ sợ đã là Đấu Thần cảnh giới, bằng thực lực ngươi và ta, chỉ sợ làm không được.

- Làm được hay không cũng phải làm, cũng muốn một lần cho khỏe.

Có được kinh nghiệm thành công tru sát Sử tông chủ Đấu Thần cường giả, hiện tại Lý Dật, khẩu vị cùng đảm lượng lại tăng lên. Hơn nữa, so với tru sát Sử tông chủ càng có lợi điều hơn, bây giờ là bọn họ nắm giữ quyền chủ động.

Ước chừng qua nửa giờ, An phó môn chủ trong phòng khách cùng liễu hộ pháp mới cáo từ rời đi, cảm nhận được khí tức đã đi xa, Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên liền đến khách phòng an phó môn chủ, gõ cửa.

An phó môn chủ cũng thật không ngờ là tử thần viếng thắm, có chút không kiên nhẫn hỏi:

- Là ai?

- Lý Dật cầu kiến phó môn chủ đại nhân.

- Đã trễ như vậy, có chuyện gì?

- Tại hạ có chuyện quan trọng thương lượng.

Do dự một chút, an phó môn chủ mới nói:

- Vào đi.

Trên thực tế đối với An phó môn chủ đấu thần cường giả mà nói, một cái cửa bình thường, cũng không có ý nghĩa gì. Lý Dật lúc này đẩy cửa ra, chỉ thấy An phó môn chủ đang khoanh chân ngồi, quanh thân lượn lờ một vòng đấu khí nhàn nhạt. Hiển nhiên là đang định tu luyện, lại bị Lý Dật quấy rầy, khó trách trong giọng nói của An phó môn chủ có chút không kiên nhẫn.

- Lý Dật các hạ, khuya khoắt mà chưa nghỉ ngơi, có chuyện gì?

Đi vào trong phòng, Lý Dật cung kính thi lễ, nói:

- Phó môn chủ đại nhân, tại hạ có một chuyện không rõ, kính xin phó tông chủ đại nhân vui lòng cho biết.

- Ừ?

An phó môn chủ lại ngẩn người ra, hỏi:

- Chuyện gì?

- Tại hạ mới được một thanh siêu phẩm thần binh, muốn mời phó môn chủ đại nhân đánh giá một chút.

Trên cổ tay một hồi ba động, Phá Thiên kiếm thình lình xuất hiện, kiếm khí phát ra làm An phó môn chủ tâm thần rung động, nhưng lúc này, An phó môn chủ còn chưa ý thức được Lý Dật tính toán làm gì.

Đấu khí bỗng nhiên tăng lên, khí tức bành trướng làm cả trong phòng lập tức tràn đầy áp lực, Lúc này Lý Dật rót đấu khí cực hạn vào Phá Thiên kiếm, sát ý sôi trào bắn thẳng đến An phó môn chủ. Cái tình huống này, hiển nhiên đã sớm bàn tính rồi. Cùng lúc đó, lục chỉ đảo tiên sớm có chuẩn bị chỉ quyết vê động, một vòng không gian ba động mang theo khí tức mạnh mẽ cuốn tới.

Đối phó đấu thần cường giả, Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên cũng không dám chủ quan, vừa ra tay tuy vội vàng, nhưng đều là dùng toàn lực, Phá Thiên kiếm chính diện đột kích, đảo tiên sử dụng không gian giam cầm nhốt chặt mục tiêu, hai người phối hợp với nhau cũng rất là nhịp nhàng.

An phó môn chủ dù sao kinh nghiệm thực chiến cũng cực kỳ phong phú, Phá Thiên kiếm sát ý vừa lộ ra, cả thân hình của hắn chợt lui lại, trực tiếp đụng nát vách tường sau lưng, giống như một khỏa đạn pháo bắn ra khỏi khách điếm. Đồng thời tay quyết vê động, đạo đạo đấu khí cuồng hãn mãnh liệt tuôn ra.

Oanh.

Chỉ một chiêu lần này, khách điếm đã bị oanh kích ra một lỗ thủng cự đại, ba đạo thân hình rất nhanh bắn ra, huyền phù ở giữa không trung.

- Tiểu tử, ngươi dám ám toán ta, ngươi nhất định phải chết.

An phó tông chủ lúc này công phẫn cực kỳ, vẻ mặt đều có chút vặn vẹo. Một vòi máu tươi từ dưới xương sườn hắn chậm rãi tràn ra, tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng đau nhức làm cho hắn vô cùng thống khổ cũng ảnh hưởng đến thực lực.

- Là ngươi ám toán ta trước.

Lý Dật híp mắt đánh giá An phó môn chủ, đánh lén cũng không quá thành công, nhưng cũng không phải là không có thu hoạch.

- Ngươi cũng nghe được rồi?

- An phó môn chủ, ta cho ngươi một lời khuyên, mưu đồ giết người nhất định phải làm cho bí ẩn. Nhưng đáng tiếc, cái lời khuyên này, đối với ngươi mà nói đã không có quá nhiều ý nghĩa, bởi vì ngươi không còn có cơ hội sửa lại.

Lý Dật không vội, tuyệt không vội, thời gian nói nhảm càng dài, đối phương máu huyết sẽ chảy càng nhiều, phần thắng bọn họ thì càng lớn. Đánh lén làm cho An phó tông chủ ăn thiệt thòi không nhỏ, nhưng xa không có đạt tới mức làm thực lực đối phương tổn hao quá nhiều. Cái này tiếp theo sẽ có một hồi ác chiến.

- Chỉ bằng các ngươi sao? Hai cái Đấu Thánh nho nhỏ, còn dám khiêu khích Đấu Thần, ngươi nghĩ đánh lén khiến cho ta mất đi sức chiến đấu sao. Các ngươi lên sớm một chút xuống Địa ngục đi, ta sẽ thanh toàn cho các ngươi.

An phó môn chủ không nghĩ lãng phí thời gian, quanh thân đấu khí lập tức sôi trào, đấu khí quang hoa màu tím xé rách bầu trời đêm, giống như xuất hiện một cái thái dương màu tím, chiếu rọi phương viên vài dặm. Từ đấu khí tuôn ra, trong không gian bắt đầu bắt đầu khởi động ba động kịch liệt. Chỉ thấy hai tay An phó môn chủ duỗi ra, tựa hồ gọi về cái gì.

- Đảo tiên, động thủ.

Không động thủ, để an phó môn làm chủ gọi ra Đấu Thần kết giới công kích, hắn và lục chỉ đảo tiên thật sự xuống Địa ngục.

Sáo ngọc vang lên, lục chỉ đảo tiên cũng sử xuất tuyệt kỹ của mình, trong tiếng ngọc địch ẩn chứa từng sợi không gian chi lực vặn vẹo cực lực chống lại An phó môn chủ triệu hoán không gian ba động. Tiếng địch mang theo tinh thần công kích làm an phó môn chủ thân thể có chút run sợ, hiển nhiên vì đối phó loại công kích này, cũng cần phân ra không ít tâm tư.

Mà Lý Dật càng không chút khách khí đem đấu khí cực hạn rót vào Phá Thiên kiếm, sau đó bay lên bảy tám thước cao, đáp xuống, khí thế kinh người làm an phó môn chủ cũng không thể không bố kết một đạo đấu khí cái chắn ra phòng ngự.

Lúc này một hồi ầm ầm nổ vang, tam đại cường giả công kích ra năng lượng toàn bộ tiêu hao sạch sẽ.

- Quả nhiên có vài phần thủ đoạn, hừ, cho dù đánh nhau sống chết, các ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.

Đấu khí cùng năng lượng không gian mảnh nhỏ còn chưa hoàn toàn tiêu tán, An phó môn chủ tay quyết vừa động, hai cổ đấu khí mờ mờ ảo ảo từ song chưởng mãnh liệt ra, chia ra tấn công vào trên người Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên.

Chính diện đối kháng một cái Đấu Thần cường giả, đối với Lý Dật mà nói là lần đầu tiên, nhưng cùng tình huống đối phó Sử tông chủ so sánh, thực lực Lý Dật cũng tăng lên không ít, chỉ cần an phó tông chủ không vận dụng Đấu Thần kết giới, bằng vào siêu phẩm thần binh, hắn cũng có tư cách khiêu chiến.

Đấu khí oanh kích, Lý Dật không tránh né, thúc dục Phá Thiên kiếm trong tay phát huy đến mức tận cùng chém xuống. Mà lục chỉ đảo tiên, tiếng địch biến đổi, trước người kết xuất ra đạo đạo phòng ngự cái chắn. Lúc này, nếu bàn về thực lực, hiển nhiên lục chỉ đảo tiên kém nhất.

Khách điếm không gian, lần nữa truyền đến mấy tiếng bạo liệt nặng nề, sóng xung kích cường hãn làm cho kiến trúc liên tục bị đánh sâu vào, thỉnh thoảng phát ra tiếng thanh âm sụp xuống. Chỉ là đối mặt với tam đại cường giả đánh nhau, tựa hồ cũng không có người nào dám lên tiếng, đều đã sớm lẩn xa rồi.

Nhưng có ngoại lệ, bị đấu khí quang hoa không ngừng chiếu rọi xuống, có một cái thiếu nữ thân ảnh lại lướt gấp hướng chỗ đánh nhau lao đến. Rất nhanh có thể thấy rõ cô gái kia, đúng là Thiên Cơ tông nữ nhi của Ngải tông chủ.

Lúc này giữa không trung chiến đấu đúng là đang đến giai đoạn gay cấn, đấu khí năng lượng cường hãn phảng phất như vô cùng vô tận, ở giữa không trung hướng bốn phía phá hủy hết thảy. Ngải du lại giống như chưa phát giác, gia tốc hướng nơi trung tâm phát ra năng lượng bắn tới.

- Lý Dật, ta tới giúp ngươi.

- Ngải du? Sao ngươi lại tới đây.

Lý Dật vừa mừng vừa sợ, có tiểu la lỵ tuy tuổi còn nhỏ, cũng không có kinh nghiệm cùng người đánh nhau, nhưng thực lực cũng không thấp, có sức chiến đấu, như vậy có thể đánh vỡ giằng co trước mắt.

Ngải du gia nhập chiến đoàn, xác thực cán cân bắt đầu hướng về phía Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên.

Liên tục toàn lực đối kháng, An phó tông chủ căn bản không rảnh bận tâm xử lý miệng vết thương, là một người Đấu Thần cường giả, đấu khí tu vi của hắn trình độ hùng hậu cũng không phải Lý Dật cùng lục chỉ đảo tiên có khả năng bằng được, nhưng Đấu Thần cũng là người, trong thân thể máu huyết cũng có hạn, cứ đánh tiếp như vậy, cho dù không chết bởi đấu khí oanh kích của đối thủ, sợ rằng cũng chết vì hết máu huyết.

An phó tông chủ trong nội tâm suy nghĩ, thấy đánh tiếp không chiếm nửa phần tiện nghi, nhưng nghĩ thoát thân lại có mười phần nắm chắc.

- Lý Dật, Lão Tử nói cho ngươi nghe, hôm nay ta bỏ qua cho ngươi, nhưng từ giờ trở đi, cũng đã chú định là ngươi là người chết rồi.

- Muốn chạy sao, chết đi.

Tuy chiếm cứ thượng phong, nhưng cũng không phải chiếm tuyệt đối ưu thế, An phó tông chủ muốn chạy, bọn họ thật không có biện pháp? Nếu để cho hắn chạy trốn, cùng song kiếm môn lập tức lâm vào trạng thái không chết không ngớt.

Ngao.

Bỗng nhiên một tiếng rồng ngâm, Tạp Tạp cùng Tiểu Tuyết xuất hiện ở sau lưng an phó tông chủ, long thân khổng lồ chiếm cứ một phiến không gian, một đoàn liệt hỏa diễm làm không gian nhiệt độ kịch liệt bay lên. Nếu an phó môn chủ bị Long Tộc liệt diễm công kích, lập tức sứt đầu mẻ trán, chật vật vô cùng.

Trong lúc Tạp Tạp ra tay, đồng thời, Tiểu Tuyết cũng không có nhàn rỗi. An phó môn chủ vừa thoát khỏi liệt diễm, lúc này thình lình phát hiện, có gì đó đã lặng yên không một tiếng động cuốn lấy thân thể.

- Tiểu Tuyết, chú ý.

Tạp Tạp kinh hãi, Tiểu Tuyết lá gan cũng thật không nhỏ, ma thú thân thể tuy ngang ngược, nhưng đối với một cái Đấu Thần cường giả mà nói, quấn quanh gần như thế, phong hiểm thật lớn.

Nếu bị Tiểu Tuyết thân rắn quấn quanh, an phó môn chủ chợt cảm thấy khí tức cứng lại, ngay cả hít thở cũng khó khăn. Cơ hồ là bản năng đem đấu khí ngưng tụ trong tay, hướng trên người đại xà vỗ xuống.

Thấy tình cảnh này, sáo ngọc trong tay lục chỉ đảo tiên, cùng với trường kiếm Ngải du, Phá Thiên kiếm của Lý Dật cơ hồ đồng thời rời tay, mang theo cực hạn đấu khí, hướng đỉnh đầu an phó môn chủ đâm xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.