Đấu Thần

Chương 457: Q.6 - Chương 457: Nghỉ ngơi giữa trận




Đúng vậy, Đấu Thần cường giả cùng Đấu Thánh cường giả tuy chỉ kém nhau một cấp bậc, nhưng năng lực ở giữa hai người, cách biệt một trời để hình dung cũng không đủ.

Một cái Đấu Thánh cường giả, lấy cái gì đến chống lại một cái Đấu Thần cường giả đây?

Chẳng những là Đấu Thần điện, mà ngay cả Tinh linh tộc nhân cùng Cung bản, thiên ma Thánh nữ đều cho rằng như vậy, với thực lực Lý Dật, muốn đối kháng Đấu Thần điện Đấu Thần cấp các lão, cơ hồ là hoàn toàn không có phần thắng.

- Dật nhi, nhận thua đi, đừng tham gia.

Thiên ma Thánh nữ cũng là người tính tình cương liệt, đã nói ra những lời này, cũng nói nàng đối với con của mình cũng thấy tình huống không tốt. Đương nhiên lo lắng hơn chính là an nguy của Lý Dật, đối với một mẫu thân mà nói, toàn bộ thế giới cộng lại cũng kém hơn tánh mạng hài tử của mình.

- Lý Dật các hạ, không cần quá mức miễn cưỡng, Tinh linh tộc chúng ta lại nghĩ biện pháp khác.

Tuy không biết rõ nhân loại cường giả Đấu Thần cùng Đấu Thánh chênh lệch như thế nào, nhưng theo ánh mắt của mọi người, Tinh linh nữ vương cũng có thể cảm giác được Lý Dật phần thắng không lớn, hoặc là không có phần thắng.

Không có trả lời bất luận lời nào, Lý Dật đi lên đỉnh núi, tại hai trường so đấu đã trở thành sân rộng mấy chục thước, đã nhìn không thấy băng tuyết, lộ ra nham thạch ngăm đen.

- Đấu Thần điện các lão, mời hiện thân.

Trong giọng nói, cũng không sợ hãi chút nào, thậm chí còn có ý vị khiêu khích, chỉ bằng phần dũng khí này, cũng đủ làm cho người cung kính rồi.

- Thối tiểu tử, thật sự là không biết sống chết, chỉ bằng ngươi, cũng xứng cùng gia các lão giao thủsao.

Giữa không trung truyền đến thanh âm thanh thúy, lập tức đám Chư Cường cười trộm một hồi, cười đến mức thích ý. Xem ra, trận đánh cuộc đấu này rất là thú vị, Lý Dật thói quen sờ lên cái mũi, trên mặt lộ ra tiếu dung.

- Thị đồ, các lão không muốn ra tay, thì để ngươi đến thay hắn đánh sao?

- Ta cũng muốn, đáng tiếc các lão nói, hắn muốn đích thân thu thập ngươi hậu bối tiểu tử cuồng ngôn, để cho ngươi biết thực lực Đấu Thần điện. Thị đồ rất nhanh mồm nhanh miệng, rõ ràng không phải là đối thủ của Lý Dật, nhưng lại nói lời kiêu ngạo như vậy.

- Thị đồ im miệng.

Đấu Thần điện các lão rốt cục hiện thân, trên người mặc một kiện tư tế bào, khiến cho hắn càng thêm gầy còm, trên đỉnh núi gió lạnh thấu xương, giống như một đoạn cành khô, tựa hồ tùy thời đều có thể bị kình phong thổi ngược lại.

- Lý Dật các hạ, có thể cùng ngươi thanh niên tài tuấn so chiêu, các lão cũng cảm thấy vinh hạnh. Cường giả tu luyện tới loại cảnh giới này, cũng không phải là dễ dàng, nói ngã xuống liền ngã xuống cũng không khỏi đáng tiếc, các hạ nếu biết lạc đường quay lại là tốt nhất, bản các lão trước hứa hẹn đấn nay vẫn còn hữu hiệu.

- Các lão nói nhảm cùng hắc y điện sĩ giống nhau, đây là truyền thống của Đấu Thần điện, mỗi lần đánh nhau đềuxui khiến một phen, dùng lời nói ngon ngọt để lung lạc ta sao? Hừ, có lẽ trong mắt người, Đấu Thần điện có điểm rất giỏi, bất quá tại trong mắt Lý Dật, Đấu Thần điện chính là con cọp chết, chờ ta đây thiên ma tu luyện giả tới đưa tiễn mà thôi.

Các lão cả đời nhìn thấy mọi người đối với hắn cung kính, chưa từng nhìn thấy người cuồng ngôn như vậy, hiển nhiên tại đấu võ mồm, các lão đã thua một hiệp. Mặt thoáng đỏ bừng, môi hơi vểnh lên, hiển nhiên là nổi giận rồi.

- Coi như bản các lão chưa nói gì, liền động thủ đi.

- Không vội, các lão, đánh lâu như vậy, mọi người cũng đều mệt mỏi, trận này chúng ta buổi chiều lại đánh, để cho chúng cường giả nghỉ ngơi một chút, ăn uống một chút.

Hai trường so đấu xong, một buổi sáng qua đi, những cường giả huyền phù ở giữa không trung cũng không phải là mỗi người thực lực đều có thể chống lâu như vậy, huống chi tại thời điểm cường giả so đấu còn muốn sử dụng đấu khí phòng ngự để tránh bị không gian mảnh nhỏ ngộ thương. Cho nên lúc này, xác thực có không ít cường giả chống đỡ hết nổi rồi.

- Thối tiểu tử, là ngươi sợ chiến sao, mới không được bao lâu, chỉ cần ba chiêu các lão của ta đánh ngươi rơi rụng.

Lời thị đồ nói, lập tức đưa tới thanh âm đám Đấu Thần điện phụ họa.

- Mao hài tử lời nhươi như đánh rắm.

Tên thị đồ thật là đáng ghét, Lý Dật nhịn không được chửi hắn một câu.

Đấu Thần điện các lão lại trầm ổn hơn nhiều, chăm chú nhìn Lý Dật, khẽ gật đầu nói: - Ngươi vừa rồi sử dụng đấu khí, nghĩ có thời gian khôi phục sao. Hảo, bản các lão không chiếm tiện nghi, để tránh ngươi thua không phục. Nếu như vậy, cho ngươi hai giờ khôi phục, ngươi vừa mới hao tổn điểm đấu khí kia, hai giờ cũng đã đủ chưa.

Giữa trận nghỉ ngơi, xác thực là lo lắng khôi phục đấu khí, nhưng đây chỉ là một cái phương diện, cái khác, Lý Dật cần an bài một chút.

Bởi vì Lý Dật rõ ràng, vô luận đánh cuộc đấu cuối cùng thắng bại như thế nào, cái này mới chỉ là bắt đầu, mà không phải chấm dứt, hết thảy phiền toái còn phía sau, không sớm tính toán, không khỏi đến lúc đó luống cuống tay chân.

- Hảo, vậy hai giờ gặp lại.

Lý Dật không kéo dài, xoay người rời đi, một lát sau liền mang theo Tinh linh nữ vương, ma pháp sư cùng Cung bản, thiên ma Thánh nữ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Trong lúc này đám Chư Cường thấy Đấu Thần điện các lão làm ra quyết định không thể chê trách được, cũng phản hồi thần tôn bồi bàn nghỉ ngơi.

Trở lại doanh trại Tinh linh tộc, trong lúc này dưới sự chỉ huy của thi đấu phàm, Tinh Linh chiến sĩ bình tĩnh rút lui khỏi thần tôn bồi bàn.

Nhìn thấy loại tình huống này, Tinh linh nữ vương không khỏi lắp bắp kinh hãi, hỏi:

- Lý Dật, thi đấu phàm, có chuyện gì sảy ra sao?

Sự tình đương nhiên là rất nghiêm trọng, tuy Lý Dật không muốn đem sự tình nói ra, nhưng điều động quân đội quy mô khổng lồ như thế, cũng không thể nói là việc nhỏ được.

- Vừa vừa lấy được tin tức, đại thần đế quốc đang hướng biên cảnh tập kết quân đội, bởi vì sự đó hiện trường đánh cuộc đấu, chưa kịp hướng nữ vương bệ hạ bẩm báo.

- Đại thần đế quốc dám ở biên cảnh tập kết quân đội?

Nghe được tin tức này, Tinh linh nữ vương vốn thong dong bình tĩnh ưu nhã trên mặt hiện ra sợ hãi:

- Tin tức là thật sao?

- Tin tức này không sai, đại thần đế quốc cử động cũng rầm rộ. Cho dù tình báo có sai, điều động đại quân dự phòng sớm cũng phải làm.

- Vậy trong này làm sao bây giờ? Thú triều uy hiếp giải trừ rồi sao?

Lý Dật tự tin mỉm cười:

- Như ngài mong muốn, nữ vương bệ hạ, ta dùng tính mệnh đảm bảo, Ma tộc công kích đã giải trừ, chúng nó sẽ không hướng Tinh linh tộc phát động tiến công nữa đâu.

Vấn đề là mới thoát khỏi hang hổ lại nhập hang sói, tin tức thú giải trừ cũng không có làm Tinh linh nữ vương có sắc mặt vui mừng. Đối với ma thú, đại thần đế quốc uy hiếp tựa hồ còn lớn hơn, dù sao, đó là nhân loại có trí tuệ cao hơn ma thú nhiều. Tại điểm này, hắc y điện sĩ nói được không có sai, thắng lợi dựa vào trí tuệ, mà không phải lực lượng thuần túy.

- Chỉ mong phán đoán của ngươi không có sai.

Đối với Lý Dật tự tiện chủ trương điều động quân đội, Tinh linh nữ vương cũng không có tỏ vẻ bất mãn, rất nhanh khôi phục thong dong, nữ vương ân cần hỏi thăm:

- Chúng ta phải nghĩ biện pháp gì, vãn hồi trận đánh thất bại hôm nay?

- Thất bại sao? Nữ vương bệ hạ, trên thực tế, bây giờ là ngang tay, chúng ta không có bại.

Ý thức được nói lỡ lời, Tinh linh nữ vương vội hỏi:

- Đương nhiên, ta nghĩ ta phải nói là tình thế nguy hiểm. Đối phó Đấu Thần điện các lão, Lý Dật, ngươi thành thật nói cho ta biết, rốt cuộc có bao phần nắm chắc?

- Không có, một phần nắm chắc cũng không có. Ngươi có lẽ không biết, với tu vi của ta bây giờ, căn bản không cách nào cùng một cái Đấu Thần cường giả đối kháng, cho nên căn bản cũng không cách nào phán đoán thực lực của đối phương.

- Thực là một tin tức bất hạnh... Như vậy chúng ta không phải không có biện pháp khác, để cho trận này không thua sao?

Tinh linh nữ vương nhìn đám ma pháp của mình, lại nhìn Cung bản, thiên ma Thánh nữ, chờ mong có người cho nàng một câu trả lời thuyết phục.

Nhưng là không có, trừ phi bội ước để cho Đấu Thần điện lấy cớ tiến công Tinh linh tộc, nếu không thật không tìm ra cái gì biện pháp gì để ứng phó tình thế nguy hiểm trước mắt.

- Không có nắm chắc không có nghĩa là không có phần thắng, nữ vương bệ hạ, cường giả quyết đấu thường xuyên có cơ hội ngoài ý muốn.

- Nhưng Đấu Thần cường giả cùng Đấu Thánh cường giả quyết đấu không có gì ngoài ý muốn.

Thiên ma Thánh nữ nhịn không được nói ra:

- Dật nhi, ngươi nên biết hai người chênh lệch, đừng đi chịu chết, cùng lắm thì thiên phong đế quốc chúng ta cùng Tinh linh tộc liên thủ, cùng Đấu Thần điện đối đầu.

- Đúng, Lý thiếu chủ, minh chủ phu nhân nói đúng, thiên phong đế quốc cùng Đấu Thần điện sớm muộn sẽ có một trận chiến, điểm này trong trẫm cũng biết rõ.

- Các ngươi đều cho rằng là ta đi chịu chết sao?

Lý Dật bất đắc dĩ lắc đầu, không có chính diện đáp lại, mà chỉ nói:

- Đấu Thần điện để lại cho ta thời gian cũng không nhiều, ta cần khôi phục thực lực tới đỉnh phong, cáo từ.

Nói xong, bỏ xuống lo lắng chấm, đi ra khỏi đại doanh, đi về căn phòng nhỏ.

Bài trừ hết thảy tạp niệm, trước đem đấu khí khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Bởi vì chỗ tiêu hao đấu khí cũng không nhiều, quá trình khôi phục cũng không đến nửa giờ.

Đi ra khỏi phòng nhỏ, bên ngoài cũng không người nào dám tới quấy rầy, chỉ có Tạp Tạp trung thực canh giữ ở trước phòng, không biết cảm nhận được tâm tình chủ nhân trầm trọng, hay là tự nhận là mình tiến hóa thành cự long trưởng thành, Tạp Tạp cũng không giống như bình thường, yên tĩnh ngây ngốc một chỗ, đại long nhãn toát ra cảnh giác, tựa hồ là có gió thổi cỏ lay đều phát hiện được.

- Tạp Tạp, không cần khẩn trương, càng là đại chiến tiến đến càng phải khí định thần nhàn.

- Nhưng chủ nhân, ngươi thoạt nhìn cũng không khí định thần nhàn.

Đầu cự long cũng không phải thiểu lão trí tuệ.

- Vậy sao? Ta rất khí định thần nhàn.

Lý Dật quả thật có chút khẩn trương, dù sao đối thủ của hắn, là một vị Đấu Thần cường giả, chính mình xuất đạo đến nay chưa gặp địch nhân cường đại như vậy.

- Ta sẽ cùng chủ nhân kề vai chiến đấu... Bất quá, nếu như có thể không cùng lão gia hỏa kia đánh nhau là tốt nhất.

Nhìn thấy Tạp Tạp cũng rất khẩn trương, xem ra Long Tộc tuy cường đại, nhưng vẫn có tâm lý sợ hãi.

- Đáng tiếc trận này, Tạp Tạp, yên tâm đi, ta có vũ khí bí mật, thật không có nửa điểm nắm chắc, nhưng ta đã làm. Hắc hắc, đây là nguyên nhân trọng yếu ta có thể sống đến bây giờ. Đi thôi, còn có một tiếng đồng hồ nữa, chúng ta đi ăn chút gì, buông lỏng một điểm, ngàn vạn lần đừng để người khác nhìn ra một con rồng khẩn trương, cái này còn tổn hại Long Tộc uy nghiêm.

Trở lại trong đại doanh của mình, thực vật tinh mỹ ngon miệng đã sớm chuẩn bị xong, nhưng những người khác thoạt nhìn cũng không có khẩu vị gì. Cảm xúc u buồn, như là bữa tiệc tiễn biệt vậy.

- Vô song, ở lại đừng có đi lên đỉnh núi. Bây giờ nàng đi tìm được Lý băng cùng Lạc Thủy, khi ta cùng Đấu Thần điện các lão bắt đầu quyết đấu thì tiến công ổ Đấu Thần điện tại Khuê Khắc hạp cốc, Đấu Thần điện tư tế một tên cũng không buông tha. Đương nhiên, đây chỉ là hành vi của nhân loại cường giả, cùng Tinh linh tộc không quan hệ. Những người khác, cũng đều tùy thời chuẩn bị, cái chiến trường này, chỉ sợ rất nhanh cũng sẽ bị vứt bỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.