Thời gian nhàn nhã luôn
không dài, ở hoa cốc trở về không đến ba ngày, thất tinh sơn lần nữa xao động. Lần này xao động là do sát thần lão đại cùng lão Nhị mang đến.
Hai vị sát thần rất nhanh được dẫn tới trước mặt Lý Dật, Ngải tông chủ,
Long Y cùng mọi người.
- Thanh Vân thúc thúc, các ngươi tìm được tứ đại sát thần sao?
Long Y hỏi.
Sát thần lão đại mập mạp trên người đầy mồ hôi, liền hồi đáp:
- Tìm tìm được rồi, nhưng tứ đại thần y không chịu theo chúng ta đi thất tinh tông.
Sát thần lão Nhị bổ sung nói:
- Chúng ta khuyên can mãi, tứ đại thần y cũng không chịu, thế cho nên
động thủ... Đáng tiếc, hai người chúng ta không phải là đối thủ của hắn.
Lý Dật mới biết tứ đại thần y chẳng những y thuật cao minh, có thuật
khởi tử hồi sinh, hơn nữa thực lực không thấp, với thực lực sát thần lão đại lão Nhị đều không thể đối phó được, như vậy ít nhất cũng là Đấu
Thánh đỉnh phong rồi.
- Y Y tiểu thư, hai người ta không hoàn thành nhiệm vụ, kính xin Long Môn chủ giáng tội.
- Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, Thanh Vân thúc thúc, ngươi
dẫn ta đi gặp tứ đại thần y, nhất định cầu hắn đén thất tinh sơn một
chuyến.
Sát thần lão đại khó xử nói:
- Cái này chỉ sợ không dễ. nhưng tứ đại thần y có nói một câu, nếu là có tâm cầu y, có thể mang người đến, hết thảy đều xem cơ duyên, có cơ
duyên không lấy một xu, không có cơ duyên vạn kim không chữa trị.
Mang sư muội của mình, lục chỉ đảo tiên cũng không khỏi tiến lên nói:
- Dưa hái xanh không ngọt, nếu tứ đại thần y nói như vậy, chúng ta liền
dẫn bệnh nhân đi tìm hắn là được. Hừ, chỉ cần người đưa đến, chữa hay
không, không phải do hắn.
Đây cũng là ý tứ Lý Dật, tứ đại thần y danh khí rất lớn, cái này có thể lý giải, nhưng thực tế là người nói hữu duyên trị liệu, không hữu duyên không cứu thì đúng thật là xin lỗi rồi.
- Hai vị sát thần, tứ đại thần y ở nơi nào?
- Ở Đấu Thần cốc.
- Đấu Thần cốc?
Long Y cùng Ngải tông chủ không khỏi kêu ra tiếng, sắc mặt đều biến đổi.
Lý Dật, đám người lục chỉ đảo tiên mặc dù không biết Đấu Thần cốc là chỗ gì, nhưng nghe tên thì biến nó ở trong cảnh nội Long Môn, vì vậy hỏi:
- Cái Đấu Thần cốc có cái gì cổ quái.
- Lý Dật các hạ không biết.
Ngải tông chủ hồi đáp:
- Đấu Thần cốc mặc dù tại Long Môn cảnh nội, nhưng ngay cả Long Môn
cũng không trêu chọc nổi, nghe nói trong Đấu Thần cốc ẩn cư đều là Đấu
Thần cường giả, những Đấu Thần này ẩn cư ở đây, nghiên cứu đột phá đến
Phong hào đấu thần. Tứ đại thần y ở nơi này, mà hai vị sát thần có thể
bình yên trở về đã là rất may mắn rồi.
Một nơi mà Đấu Thần cường giả tụ tập, xác thực cũng không có ai dám đi
trêu chọc. Tứ đại thần y không phải nói là phiêu bạt bất định sao, làm
sao hắn đến Đấu Thần cốc như vậy, nhất định có ý đồ gì đó. Lý Dật hỏi:
- Ngoại trừ tứ đại thần y, các ngươi có nhìn thấy người nào khác không?
- Nhìn thấy một nữ nhân xinh đẹp vô cùng, nhưng không biết cùng tứ đại thần y có quan hệ như thế nào.
- Làm sao lại đi cùng nữ nhân như vậy.
Lục chỉ đảo tiên nói:
- Ngồi ở chỗ này thảo luận cũng không ra vấn đề gì, các ngươi có đi không, dù sao ta à muốn mang sư muội đến Đấu Thần cốc.
Xem ra cũng không có lựa chọn khác, Lý Dật nói:
- Nếu ở Long Môn cảnh nội, Long phong vân môn chủ lại là đối đầu với
Long Môn, xem ra một chuyến này sẽ không an bình, không bằng như vậy,
chúng ta tìm cách nào thuận tiện tiến vào Long Môn cảnh nội.
- Chúng ta nhìn xem người nào muốn tiến vào Long Môn cảnh nội đã.
Lục chỉ đảo tiên nói ra, mọi người đều tức cười. Ba bệnh nhân là Lý na,
đảo tiên sư muội, Long phong vân tự nhiên là phải đi rồi, mà đưa Lý na
đi, Lý Dật tự nhiên cũng phải đi cùng, đảo tiên vợ chồng tự nhiên không
cần phải nói. Về phần long phong vân, vậy càng náo nhiệt hơn, tứ đại sát thần cùng Long Y nữa là tất cả mười người. Hơn nữa muốn đi Đấu Thần
cốc, Lý Dật cũng phải mang theo Tiểu thiên. Lý Dật, lục chỉ đảo tiên
chuẩn bị đi, Cung vô song cũng quả quyết không chịu một mình ở lại Thất
tinh sơn, cho nên cũng cùng đi.
Ngải tông chủ cũng ý thức được loại tình huống này, đám người này một
khi rời đi, thực lực thất tinh tông càng tổn hao nhiều, vì vậy khuyên
nhủ:
- Không bằng, chúng ta đánh lui song kiếm môn cùng Long Môn rồi nói sau.
Nhưng vô luận lục chỉ đảo tiên hay là Long Y, tứ đại sát thần, một khi
biết được tứ đại thần y ở đâu, cũng còn nhẫn nại được. Nhưng Lý Dật,
luôn hy vọng Lý na sớm bình phục mới có thể an tâm.
- Ngải tông chủ yên tâm, căn cứ tình báo của lục cực môn cùng cửu huyền
tông, song kiếm môn cần hơn mười ngày mới có thể phát động tấn công, với tốc độ của chúng ta, nếu như sự tình thuận lợi, hơn mười ngày cũng đủ
rồi. Đến lúc đó chúng ta cũng không cần trở lại thất tinh sơn, trực tiếp tiến tới chiến trường là được.
Ngải tông chủ thấy đám người Lý Dật đã quyết định như vậy, muốn ngăn cản cũng không được, chỉ đành phải nói:
- Nhanh chóng lên đường sớm về sớm.
Mọi người ra khỏi phòng nghị sự, liền hành động, bởi vì nhân số thật sự
quá nhiều, Lý Dật liền muốn dùng biện pháp, để mọi người giả trang thành thương nhân, lại chuẩn bị mấy chiếc xe ngựa, đem ba bệnh nhân an trí
trong xe, làm như có vài xe hàng hóa, cung cờ xí hiệu buôn hóa trang
thành thương đội, lúc này mới rời đi thất tinh sơn, hướng về Long Môn đi tới.
Thất tinh tông cảnh nội một đường không nói chuyện, với tốc độ của bọn
họ, rất nhanh liền rời khỏi địa giới thất tinh tông, vì vượt qua song
kiếm môn, đội ngũ xuyên qua địa giới bách hoa tông, bởi vì "Thương đội"
thật sự có chút cổ quái, bị bách hoa tông đệ tử chặn lại. Minh thị phụ
tử sau khi chạy đến, lập tức nhìn thấy Lý Dật.
Bách hoa tông lãnh địa không lớn, nửa ngày công phu đã đi qua, sau đó
liền tiến nhập một vùng núi non trùng điệp, bay qua những sơn lĩnh này,
liền tiến nhập lãnh địa Long Môn. Thương đội ngụy trang chỉ đi trên con
đường nhỏ, thông qua chợ cũng không ngừng lại, sau đó dùng tốc độ nhanh
hơn đi qua. Những thị dân bình thường tuy cũng có chút nghi ngờ, nhưng
cũng không có người chú ý. Sau hai ngày, mọi người đã xâm nhập cảnh nội
Long Môn.
Mấy ngày liền bôn ba chạy đi, đối với Lý Dật, đảo tiên, tứ đại sát thần
mà nói cũng không có gì, nhưng mọi người sợ bệnh nhân không chịu nổi,
nhất là Long phong vân, bệnh tình chưa biết như thế nào, đi đường thường xuyên nôn ra máu. Cho nên đến buổi tối thứ hai, Lý Dật đành phải phân
phó đến một cái chợ nghỉ ngơi một đêm.
Cái chợ này cũng không lớn lắm, mọi người đi đến khách điếm cũ nát, nghỉ trọ qua đêm. Bản thân ở Long Môn, Lý Dật không dám khinh thường, đợi
mọi người nghỉ ngơi, hắn lại nhảy lên nóc phòng, một bên khoanh chân tu
luyện, một bên ngưng thần lắng nghe động tĩnh.
Bỗng nhiên một tiếng động tĩnh, mở to mắt ra, chỉ thấy cung vô song cũng lặng yên không một tiếng động leo lên nóc phòng.
Cung vô song mặc váy dài, tại dưới ánh trăng mông lung tản ra quang mang nhũ sắc, khiến nàng thoạt nhìn thánh khiết cao quý vô cùng. Nhẹ khẽ đi
tới bên người Lý Dật, lần lượt ngồi xuống, cung vô song ôn nhu nói:
- Ta tới cùng ngươi.
Lý Dật thu thế tu luyện, tâm thần lại cảnh giác nhất cử nhất động bốn phía.
- Vô song, hai ngày mệt nhọc, Vô song, ngươi đi nghỉ ngơi đi.
- Ta không phiền, muốn tìm người trò chuyện. Lý Dật, chẳng lẽ ngươi không muốn cùng ta trò chuyện sao?
Lý Dật nhoẻn miệng cười:
- Vô song nói gì vậy, ta sợ ngươi mệt nhọc thôi. Ngươi có cái gì cứ nói, ta nghe.
- Lý Dật, có một vấn đề ta thủy chung không rõ, không biết ngươi có thể trả lời ta không?
Cung vô song trong giọng nói đột nhiên có một loại hương vị tang thương, cùng tuổi của nàng có chút không hợp:
- Ngươi có thể nói cho ta biết, chúng ta tu luyện đấu khí trở thành cường giả, rốt cuộc là vì cái gì không?
Vấn đề này, đối với Lý Dật mà nói lại đơn giản vô cùng, hắn hồi đáp:
- Vì tự do.
- Tự do? Chẳng lẽ ngươi không tự do sao? Nhiều người như vậy không có tu luyện qua đấu khí, bọn họ không tự do sao?
Cung vô song lien tục hỏi vặn, hiển nhiên lời của Lý Dật không có làm nàng thoả mãn.
Lý Dật không có trả lời ngay, mà là nghĩ nghĩ, tựa hồ lâm vào trong trầm tư. Lý Dật rất khó có lúc nghiêm túc như vậy, trong bóng đêm mênh mông, hắn giống như là phù điêu, góc cạnh rõ ràng, không tính anh tuấn, nhưng có anh khí làm người không thể bỏ qua.
- Lúc trước ta tại vạn triều Lý gia còn chưa có tu luyện đấu khí, về
sau, chính là một trưởng lão nho nhỏ cũng dám tính toán ta, vì vị trí
gia chủ mà hãm hại ta. Nếu như không phải ta bắt đầu tu luyện, trở nên
mạnh mẽ, ta đã chết mấy lần rồi, người đã chết còn có tự do sao? Về sau
ta thông qua thực lực của mình làm chỗ dựa cho Lý gia, như vậy, ta tối
thiểu tại Lý gia đã lấy được tự do vô thượng. Nhưng cái tự do này đối
với ta mà nói còn chưa đủ, bởi vì Vạn triều thành còn có Long gia, Mạc
gia đối với Lý gia ta nhìn chằm chằm. Thẳng đến lúc ta trừ đi Long gia,
Mạc gia, ta cả Vạn triều mới được xưng là tự do.
Lý Dật chậm rãi nhìn cung vô song giải thích tự do.
Cung vô song cũng là một người thông tuệ, có chút hiểu được nói:
- Ta hiểu ý tứ của ngươi, ngươi cố gắng tu luyện đấu khí, cố gắng trở
nên mạnh mẽ hơn, chính là muốn được càng nhiều tự do. Nhưng vấn đề là,
đây là cuối cùng sao? Ngươi không có khả năng chinh phục cả Đấu Thần đại lục cùng thần chi lĩnh vực.
- Ai nói không có khả năng, chỉ cần ta đạt đến phong hào Đấu Thần, có thể vô địch, lúc đó là tự do tuyệt đối.
- Phong hào Đấu Thần?
Cung vô song không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí, thở dài: - Đấu Thần
đại lục cùng thần chi lĩnh vực từ xưa đến nay cường giả vô số, nhưng có
bao nhiêu người có thể trở thành phong hào Đấu Thần. Chúng ta biết,
Dương Cao một người. Đáng tiếc kết quả của hắn cũng không tốt đẹp gì.
- Dương Cao kỳ thật không tính là phong hào Đấu Thần chân chính, muốn
trách thì trách hắn quá tham công liều lĩnh. Nghiêm khắc mà nói, Dương
Cao đã chết rồi, thay thế hắn chính là Tiểu thiên, nhưng Tiểu Thiên mặc
dù có được thực lực phong hào Đấu Thần, nhưng hắn cũng không thể là
phong hào Đấu Thần, dù sao đấu khí tu vi không phải do hắn bắt đầu tu
luyện lại từ đầu, cho nên hắn căn bản không cách nào hoàn toàn điều
khiển năng lượng chính mình có được. Mà ta, ta muốn trở thành phong hào
Đấu Thần, lại có thể điều khiển loại lực lượng này.
Lý Dật nói, cung vô song có thể nhìn thấy trong mắt của hắn lập loè ánh sáng.
- Khẩu vị của ngươi thật là lớn.
Cung vô song tựa hồ lúc này mới nhận thức được Lý Dật:
- Phong hào Đấu Thần đã không phải là đấu khí tu vi, nghe nói tu luyện
tới phong hào Đấu Thần, cần hiểu thấu đáo thiên địa huyền diệu, lĩnh hội tới vạn vật sinh tử, mới có thể bất diệt.
- Ta tin tưởng có chí ắt làm nên. Vô Song tỷ, chờ ta trở thành phong hào Đấu Thần, ta nhất định đem các ngươi đến thế giới tinh linh, cũng không để ý tới thế gian tranh đấu, kỳ thật, ta không thích giết người, thật
sự không thích chiến tranh.