Trong phòng Lý Hàn ở tổng bộ Lý Minh, hai cha con vừa thưởng trà vừa nói chuyện. Đối với đứa con
trai càng ngày càng khó hiểu này, Lý Hàn cũng không muốn hỏi nhiều, chỉ
nói đến sự vụ quản lý Lý Minh những ngày qua. Loại tình hình minh chủ
báo cáo công tác với thiếu minh chủ, đừng nói là Thiên Phong đế quốc,
chỉ sợ toàn bộ Đấu Thần Đại lục cũng không có nhà thứ hai như vậy.
- Phụ thân.
Lý Dật bỗng nhiên chuyến chủ đề, hỏi:
- Hài nhi vì một cơ duyên tình cờ, thăm dò được phụ thân từng đấu giá
mua được một khối Thiên Quy linh thạch ở Thiên Thần, không biết thứ này
bây giờ còn không?
Lý Hàn ngẩn người, cười một tiếng nói:
- Hảo tiểu tử, chuyện này cũng thăm dò được. Không sai, ba năm trước
đây, cha xác thực có mua được một khối Thiên Quy linh thạch ở Thiên
Thần. Vì một tảng đá như vậy, mà cha đã tiêu hết cả tiền vốn, chỉ sợ Dật nhi con cũng biết, khối Thiên Quy linh thạch này được hét giá gần 500
vạn.
Nếu đã thừa nhận, Lý Dật không quan tâm hết bao nhiêu tiền, hiện tại hắn chỉ quan tâm đến một vấn đề:
- Phụ thân, Thiên Quy linh thạch còn ở đó hay không?
Lý Hàn khẽ đảo tay, lập tức lấy từ trong nhẫn một khối Hắc Nham thạch
đen thui, lớn bằng nắm tay, hiện ra màu đen sáng bóng, trong màu đen
sáng bóng lại lóe lên một chút tinh quang rực rỡ. Không cần phải nói,
cái này chính là khối Thiên Quy linh thạch giá trị bốn trăm bảy mươi vạn kim tệ.
- Ba năm trước đây, vi phụ suy nghĩ sai lầm, mua khối linh thạch này,
hầu như hao hết tất cả dự trữ trong gia tộc, nào biết nó lại hoàn toàn
vô dụng, cũng không phải dựa vào Thiên Quy linh thạch, vi phụ cũng không tấn cấp Đấu Hoàng sao? Nếu Dật nhi cần dùng thì cứ cầm lấy đi!
Tảng đá kia đối Lý Dật mà nói thật sự có tác dụng khá lớn, ngoại trừ là
một trong những vật phẩm của Xà tôn giả Hoán Tỉnh, hiện tại chính là
thời khắc Lý Dật từ Đấu Vương đỉnh phong trùng kích Đấu Hoàng. Lý Hàn
cũng không biết chuyện của Xà tôn giả, tưởng rằng Lý Dật lấy đi dùng để
lên cấp.
Lý Dật cũng không khách khí cất Thiên Quy linh thạch vào trong nhẫn. 500 vạn kim tệ đối với Lý gia ba năm trước đây mà nói là một khoản tiền
lớn, đối với Lý Minh hiện tại mà nói, thật sự không đáng giá.
Hiện tại còn thiếu hàn nhung ngàn năm, không biết chỗ Dụ Thần vận khí như thế nào?
Lại rãnh rỗi nói chuyện phiếm thêm vài câu, Lý Dật đang định về phòng
mình nghỉ ngơi, chợt nghe bên ngoài mơ hồ la hét ầm ĩ. Vừa mới mở cửa
phòng, chỉ thấy một nô bộc vội vàng chạy vào, sắc mặt có chút cổ quái.
- Đại tiểu thư Diệp gia của tứ đại gia tộc cầu kiến thiếu chủ, huynh đệ
chúng ta chỉ nói đùa hai câu, liền đả thương hai người huynh đệ của
chúng ta rồi!
Lý Dật hiểu ý cười cười, nói:
- Ngươi nói xem, nói đùa như thế nào?
Nô bộc hồi đáp:
- Chúng ta chỉ nói cô ta nửa đêm canh ba như vậy đến tìm thiếu chủ, có
phải thấy thiếu chủ anh minh thần võ, đem lòng yêu thương nhung nhớ hay
không!
Đây không phải muốn ăn đòn sao, Lý Dật lặng lẽ cười nói:
- Nếu như đến yêu thương nhung nhớ, bản thiếu gia theo đơn thu nhận toàn bộ là được rồi!
Vì vậy hắn dẫn theo tạp dịch đi đến chỗ cửa lớn Lý Minh.
Chỗ cửa lớn, Diệp Khinh Vũ vẻ mặt lạnh lùng đứng ngạo nghễ, bảy tám Đấu
Giả vây quanh nàng, cũng không dám động thủ. Trên mặt đất ba huynh đệ
kêu rên không ngớt, chỉ có điều nhìn qua, không ảnh hưởng đến tính mạng.
Nhìn thấy Lý Dật xuất hiện, khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Khinh Vũ khẽ nhăn một cái, biểu lộ rất đặc sắc. Lý Dật cười rạng rỡ:
- Khinh Vũ tiểu thư đêm khuya đến thăm, nhất định là có chuyện vô cùng quan trọng, mời vào trong, tại hạ sẽ hạ hỏa cho cô!
Diệp Khinh Vũ cắn môi nói:
- Lý Dật, đừng múa mép khua môi, chẳng lẽ ngươi không có lời nói muốn nói với ta sao?
- Làm sao lại không có lời nào muốn nói chứ, thiên ngôn vạn ngữ, nói ba
ngày ba đêm cũng không hết! Chỉ có điều xem dáng vẻ, Khinh Vũ tựa hồ
cũng có không ít lời muốn nói với tại hạ. Nếu không ngại mời Khinh Vũ
tiểu thư nói trước!
Lý Dật lúc này, ngay cả tạp dịch Lý Minh thoạt nhìn, cũng hơi có chút vô sỉ.
Diệp Khinh Vũ nhìn bốn phía xung quanh, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn đám tạp dịch một hồi, trong lòng sợ hãi:
- Nơi này là chỗ nói chuyện sao? Lý Dật, có dũng khí thì đi theo ta!
Cô nàng này muốn làm gì? Chuyện trong tiểu đình hôm đó, cũng là gặp dịp
tùy ý phát huy, đối với nữ nhân của quân địch, Lý Dật cũng không có lòng thương hương tiếc ngọc. Chỉ có điều, vẻ ai oán trong sâu thẳm đôi mắt
Diệp Khinh Vũ vẫn đến mức cực hạn, vẫn khiến trong nội tâm Lý Dật khẽ
động. Cô nàng này, không phải là biết mình không gả đi được, muốn quấn
lấy mình đấy chứ. Nếu như vậy, thu thêm một người thì có làm sao, ít
nhất có thể tạo ra đả kích thật lớn đối với binh sĩ của tứ đại gia tộc!
Ôm mục đích này, Lý Dật phân phó cấp dưới không được đi theo, dưới bàn chân hơi dùng lực đuổi theo.
Diệp Khinh Vũ triển khai thân hình bay vút lên với tốc độ cực nhanh,
phút chốc đã cách xa đường phố của tổng bộ Lý Minh, chui vào một hẻm nhỏ vắng vẻ.
Nơi đây đã là khu dân nghèo quần cư của đế đô, khắp nơi nhà mái bằng cũ
nát thấp bé, trong nhà tối đen như mực. Những người dân nghèo này, ngày
mai còn phải vì sinh kế mà lao lực bôn ba, vì vậy nghỉ ngơi rất sớm.
Cuối cùng, Diệp Khinh Vũ đứng lại, xoay người. Dưới ánh trăng mịt mờ, vẻ ái oán trên mặt Diệp đại tiểu thư càng biểu hiện vô cùng rõ nét, tình
cảnh này, khiến Lý Dật cũng hơi có chút cảm giác không đành lòng. Một mỹ nữ như vậy, bị hủy hoại trong tay mình, quả thật có vẻ đê tiện. Chỉ có
điều cũng không thể trách Lý Dật, muốn trách, chỉ có thể trách cô gái
đẹp này sinh ra ở Diệp gia!
Thật lâu, Diệp Khinh Vũ mới buồn bã nói:
- Lý Dật, những lời ngươi dùng thân phận Hồng Dịch từng nói có thật không?
Lý Dật thật sự không ngờ Diệp Khinh Vũ sẽ hỏi câu này, suy nghĩ một lát, thu hồi lại vẻ vô lại, nghiêm trang nói:
- Diệp Khinh Vũ tiểu thư, trên thế giới này đã không có Hồng Dịch rồi.
Nếu như ngươi muốn ta có trách nhiệm với ngươi, Lý Dật ta cũng sẽ chịu
trách nhiệm, chỉ cần ngươi cắt đứt quan hệ với Diệp gia, Lý Dật ta tuyệt đối sẽ không phụ lòng ngươi!
- Đồ vô sỉ, ngươi có tư cách gì kêu ta cắt đứt quan hệ với Diệp gia!
- Ta vốn không phải là chính nhân quân tử gì. Diệp đại tiểu thư, ngươi
không phải không biết, tứ đại gia tộc và Lý Minh ta đã đến cục diện
không chết không cách nào hoà giải, nếu ngươi không cắt đứt quan hệ với
Diệp gia, Lý Dật ta thật sự không cách nào chịu trách nhiệm với ngươi!
Diệp Khinh Vũ mím chặt môi, thần tình trên mặt biến đổi liên tục, cũng không biết suy nghĩ điều gì.
- Ta biết rõ, yêu cầu này đối với Diệp tiểu thư mà nói thật sự có chỗ ép buộc, nhưng cũng chỉ có con đường này…
- Lý Dật.
Diệp Khinh Vũ bỗng nhiên ngắt lời nói:
- Chúng ta bỏ trốn đi!
Bỏ trốn?! Lý Dật nuốt cổ họng khô khốc, hồi lâu không có phản ứng gì.
Con gái vẫn là con gái, dĩ nhiên là một loài động vật kỳ quái.
Diệp Khinh Vũ chợt kích động tâm tình, cấp tốc nói:
- Chúng ta rời khỏi đế đô, rời khỏi Thiên Phong đế quốc. Đấu Thần Đại
lục rộng lớn khôn cùng, với bản lãnh của chúng ta, làm gì không tìm được chỗ cho chúng ta dung thân. Lý Dật, ta đã chán ghét tranh đấu rồi, chán ghét cuộc sống hiện tại này rồi, dẫn ta bỏ đi. Chỉ cần rời khỏi Thiên
Phong đế quốc, ta sẽ là nữ nhân của ngươi, quyết một lòng không thay
đổi!
Chuyện này không thể nào, trong lòng Lý Dật khẽ nói, Diệp Khinh Vũ,
không sai, nàng rất xuất sắc, chỉ cần nàng đồng ý, đủ khiến rất nhiều
nam nhân liều lĩnh cùng nàng bỏ trốn. Nhưng đối với Lý Dật ta mà nói,
nàng còn chưa có đạt tới trình độ khiến ta gạt bỏ tất cả.
- Khinh Vũ, nàng cảm thấy, điều này có thể không?
Lý Dật nhìn thẳng Diệp Khinh Vũ, vô tình cự tuyệt đề nghị bỏ trốn.
- Vậy thì chính là nói, tất cả những lời Hồng Dịch nói, chẳng qua là gặp dịp thì chơi thôi sao?
Khóe miệng xinh đẹp nhếch lên, để lộ ra nụ cười lạnh lùng mà chua xót.
- Cũng không hoàn toàn như vậy, nữ nhân có thể lọt vào mắt Lý Dật ta, toàn bộ đế đô cũng chỉ đếm được trên một bàn tay.
- Nói như vậy, được ngươi chiếm đoạt thân thể, là vinh hạnh của Diệp Khinh Vũ này rồi!
- Nếu nàng muốn nghĩ như vậy, ta cũng không phủ nhận!
- Ha ha ha, ha ha ha, Lý Dật, ngươi quả nhiên là hèn hạ tới cực điểm, vô sỉ tới cực điểm. Được rồi, đã như vầy, ta sẽ tác thành cho ngươi hèn hạ vô sỉ đến mức tận cùng!
Trên mặt hiện lên vẻ kiên quyết, Diệp Khinh Vũ bỗng nhiên lấy từ trong
nhẫn ra một thanh trường kiếm, không chút do dự lướt qua cổ mình.
Lý Dật còn chưa đạt được phần công lực trơ mắt đứng nhìn mỹ nữ phơi thây tại chỗ như vậy, không kịp thúc dục Đấu Khí, thân hình khẽ động, hai
ngón tay chụp lấy lưỡi kiếm.
- Xem ra, ngươi còn chưa đủ hèn hạ vô sỉ!
Trên mặt Diệp Khinh Vũ hiện lên một nụ cười quỷ dị, chuyển hướng mũi
kiếm, Đấu Khí tăng vọt lao về phía Lý Dật. Sát ý sôi trào như muốn lấy
mạng Lý Dật.
Theo bản năng hắn thi triển vân bộ, dưới chân vừa trợt, dùng một tư thế
khó khăn né tránh mũi kiếm sắc bén đích. Tuy nhiên thân thể không có bất cứ phòng ngự Đấu Khí nào, lại bị Đấu Khí sôi trào trên mũi kiếm Diệp
Khinh Vũ xẹt qua. Một vệt máu dài đến nửa thước lập tức xuất hiện trên
người Lý Dật, từ vai phải xuyên qua dưới xương sườn phía trái.
- Tốt, rất tốt!
Quả nhiên là hồng nhan gây họa, từ khi xuất đạo đến nay chưa từng nếm
qua thiệt thòi lớn như vậy, Thiên Khôn Địa Càn Châu và thánh liệu Đấu
Khí đồng thời cấp tốc vận chuyển, rất nhanh đã cầm được máu, bắt đầu trị liệu thương thế. Lúc này trên người Lý Dật, cũng lộ ra một luồng sát
cơ:
- Diệp Khinh Vũ, chỉ dựa vào ngươi, có thể giết được ta sao!
- Cô ta xác thực không giết chết được ngươi!
Trong góc khuất, một thanh âm quen thuộc truyền đến, Long Ngạo Thiên vẻ mặt đắc ý nói:
- Khinh Vũ chỉ là một ngòi nổ, dẫn dụ ngươi từ đem ngươi từ Lý Minh tổng bộ canh phòng nghiêm ngặt đến đây.
- Xem ra Long Ngạo Thiên các hạ có mười phần nắm chắc áp đảo được Lý Dật ta!
Lý Dật nhìn Long Ngạo Thiên không biết sống chết, vẻ mặt khinh thường nói.
- Lý Dật các hạ thực lực phi phàm, át chủ bài vô số, ở Thiên Phong đế
quốc người dám nói áp đảo được ngươi, chỉ sợ còn chưa ra đời. Chỉ có
điều, tại hạ có chuẩn bị cho ngươi một phần hậu lễ, chỉ xem Lý Dật các
hạ có bản lãnh tiếp nhận không thôi!
Hắn vỗ nhẹ tay, một luồng sát cơ đậm đặc lập tức từ bốn phương tám hướng lao tới.
Dưới ánh trăng, vô số nhân ảnh dưới các bức tường hai bên nhỏ ngõ lao
tới, phản quang của binh khí lạnh lẽo và Đấu Khí các màu đan xen vào
nhau, hình thành một tấm lưới tử vong.
- Chỉ dựa vào những người này muốn đánh bại Lý Dật ta, Long Ngạo Thiên, ngươi thật sự càng sống càng bại tàn rồi!
Nhân số tuy nhiều, nhưng tất cả đều là Đấu Sư Đấu Vương, Lý Dật thật sự không đặt vào mắt.
- Không sai, những Đấu Sư Đấu Vương xác thực rất khó lọt vào mắt Lý Dật
các hạ. Nhưng đây chính là hậu lễ tại hạ chuẩn bị cho ngươi, 800 tử sĩ!
Trước mặt lực lượng tuyệt đối, số lượng hoàn toàn không có ý nghĩa nào.
Và trước mặt số lượng tuyệt đối, lực lượng cũng đồng dạng không có chút ý nghĩa nào. 800 tử sĩ, tên như ý nghĩa, 800 Đấu Sư, Đấu Vương này đã là
một đám liều mạng. Một người nếu như không sợ chết, có thể phát huy ra
thực lực gấp mấy lần bản thân, 800 người như vậy cùng tụ tập ở một chỗ,
thật sự là một chuyện làm cho người ta không thể không cảm thấy kinh
khủng.
Trên thực tế, tình thế trước mắt chính là như thế, 800 tử sĩ như từng
đàn bướm, không ngừng từ trên cao trùng kích xuống, dưới Đấu Khí bừng
bừng chấn động mà Lý Dật phát ra, nếu xông vào hoặc chết hoặc tổn
thương. Nhưng không ai sợ hãi lui bước, cho dù chỉ còn lại một hơi thở,
cũng liều chết phát ra một kích cuối cùng về phía Lý Dật.
Trong quang lưới Đấu Khí không ngừng hạ xuống, cho dù Lý Dật triển khai
đấu cánh mạnh mẽ đột phá cũng không phải không thể được, nhưng khó tránh khỏi làm bản thân bị thương. Huống hồ loại tình huống đào thoát này,
cũng không phải phong cách hành sự của Lý Dật.
800 tử sĩ, rất tốt, rất cường đại, đây nhất định cách Long Ngạo Thiên
nghĩ ra. Lấy Diệp Khinh Vũ làm mồi nhử, dụ mình đến đây, đầu tiên để
Diệp Khinh Vũ đánh lén trước, mặc dù không tạo thành tổn thương chí mạng cho mình nhưng cũng ảnh hưởng đến chiến đấu. Sau đó 800 tử sĩ thay nhau trùng kích, hao tổn Đấu Khí của mình. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra,
đúng lúc Đấu Khí của mình hao tổn cạn kiệt, cường giả chân chính sẽ xuất hiện!
Long Ngạo Thiên này chưa nói cái khác, chỉ dựa vào hắn có thể nhìn ra
quan hệ tế nhị của mình và Diệp Khinh Vũ, đồng thời thuyết phục Diệp
Khinh Vũ làm ngòi nổ, càng khẳng định quyết tâm diệt trừ hắn của Lý Dật.
Vân Bộ phối hợp với Thanh Vân Thủ, một tầng Đấu Khí phòng ngự nhàn nhạt
toát ra, Lý Dật không lãng phí nhiều Đấu Khí hơn nữa. Bộ pháp thân hình
quỷ dị, mỗi một chưởng đánh ra là một tiếng kêu rên đau đớn, trong hẻm
nhỏ đã chất đầy thi thể bừa bãi. Nếu không phải ôm quyết tâm sẽ chết,
cường giả bình thường nhìn thấy cảnh tượng này, sợ rằng đã sớm kinh sợ
thối lui rồi.