Nhìn thấy Lý Dật không tốn
nhiều sức mà phá vỡ được Bắc Đấu Tru Tiên đại trận, Hải Hâm không nén
được giận, triển khai đấu cánh ngọc lưu ly, lại càng không để ý tới thân phận Đấu Hoàng cường giả thành danh nhiều năm, nhào tới hướng Lý Dật.
-Tàn Ảnh Nhận!
Đao Đấu Khí hóa thành vô số tàn ảnh, giống như trận bão chụp xuống đầu
Lý Dật. Vừa ra tay đã sử dụng đấu kỹ sở trường của mình, động tác đánh
lén này của Phong Hoàng khiến Cung Vô Song khẽ quát một tiếng “Vô sỉ”
rồi tung ra một đạo băng tinh tấn công Tàn Ảnh Nhận.
Đồng thời, Lưu Hỏa lượn quanh người Lý Dật tựa hồ cũng bị triệu hoán nào đó, hình thành một Hỏa Long.
Ba luồng Đấu Khí hầu như cùng tương giao, trong nháy mắt bạo phát ra
năng lượng đạt tới cảnh giới khủng khiếp, khiến người ta khó thở. Những
mảnh băng vụn rơi lả tả trên đất trong nháy mắt hóa thành hơi nước, tiêu tán trong hư không.
Chiêu thức ấy của Hải Hâm cũng không chiếm được bất cứ tiện nghi nào,
đành phải quát người của tứ đại gia tộc và mấy trưởng lão chấp sự của
Đấu Thần điện:
-Còn chưa động thủ sao?
Nhìn thấy tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông bắt đầu phát tác, Cung Đính Thiên
vẫn giữ thần sắc bình thản, di chuyển ra xa mấy chục thước. Trong Thiên
Phong cửu điện, trọng giáp võ sĩ lập tức tràn ra.
-Lý Dật, không cần dây dưa với bọn chúng, đứng xem kịch vui đi!
Phía trên áo giáp của các trọng giáp võ sĩ đều có chữ “Thiên Vũ”, hiển
nhiên chính là Thiên Vũ quân. Thiên Phong đế quốc ngoại trừ lực lượng vũ trang địa phương, trong đế đô còn có tám nhánh quân tinh nhuệ. Trong
tám nhánh quân này tứ đại gia tộc mỗi nhà có một nhánh, bốn nhánh khác,
hoàng đế nắm giữ hai nhánh, Thị Huyết thân vương nắm giữ một nhánh, thái tử nắm giữ một nhánh.
Hôm nay Tứ đại gia tộc đã rút một nửa quân đội của mình trà trộn vào sân thi đấu, vốn định tùy thời cơ phát động chiến đấu, không ngờ tin tức để lộ, bị Lý Dật ngẫu nhiên thám thính được. Ngược lại do quân đội bị điều đi khiến thành lũy của tứ đại gia tộc bỏ trống, bị hoàng thất và Lý
Minh kết hợp đánh cho trở tay không kịp.
Hiện tại nhánh Thiên Vũ quân này hiển nhiên là chuẩn bị cho những tinh anh trong tứ đại gia tộc.
Lý Dật trá bại, sau đó dẫn tinh anh tứ đại gia tộc tiến vào Thiên Phong
cửu điện, trong ngoài phối hợp, từng bước liên hoàn, chính là mưu lược
Lý Dật thuyết phục tướng thần hoàng thất tại ngự thư phòng hôm đó. Xem
ra, Cung Đính Thiên thực hiện mưu lược này rất chính xác!
Thiên Vũ quân là một trong hai nhánh quân do hoàng đế nắm giữ, trang bị
hiển nhiên là nhất lưu, thực lực bản thân cũng không thua kém, hơn phân
nửa là cường giả Đấu Vương, Đấu Sư, cho dù là Đấu Giả cũng đều trên thất bát tinh. Loại thực lực này đối với cấp bậc Đấu Hoàng mà nói cố nhiên
chỉ là mây bay, nhưng mấy ngàn người trải qua huấn luyện nghiêm khắc,
luồng uy thế bạo phát này cũng đủ khiến người ta biến sắc.
Thiên Vũ quân từ trong Thiên Phong cửu điện lao ra, nhanh chóng bao vây
người của tứ đại gia tộc Bắc Đấu điện, nhân số tuy đông đúc nhưng không
hề hỗn loạn, tầng tầng vòng vây hiển thị rõ sự huấn luyện nghiêm túc
của bọn họ.
Cha con Lý Dật, ba người Cung thị cùng với Tạ Võ nòng cốt Lý Minh và mấy vị cường giả tâm phúc với hoàng thất, Long vệ, Ảnh vệ…thối lui, bay
người lên trên một tòa cung điện quan sát, dáng vẻ như xem kịch vui.
-Hà tất phải chịu chết vô ích như vậy!
Hải Hâm nổi giận, tung ra một chiêu “Cuồng Phong Thiên Niên Vũ”, đấu kỹ quần công từ giữa không trung ngút trời hạ xuống, lưỡi dao gió cuồng
bạo lập tức xé rách trọng giáp của hơn mười dũng sĩ Thiên Vũ quân. Lúc
này nếu Hải Hâm xòe cánh chạy xa, Thiên Vũ quân cũng không thể làm gì
hắn. Nhưng Hải Hâm làm sao không hiểu đạo lý môi hở răng lạnh, bỏ rơi
những tinh anh của tứ đại gia tộc, như vậy tiếp theo hoàng cung có thể
chuyên chú đối phó với Bắc Đấu tông. Huống chi, trận chiến với hoàng
thất là chuyện không cách nào tránh khỏi, mặc dù Thiên Vũ quân khó chơi, nhưng cũng không đến mức khiến một Đấu Hoàng cường giả sợ hãi!
Dũng sĩ ở phía sau vọt lên nhanh chóng bổ sung lỗ hổng bị Hải Hâm xé
rách, dưới sự chỉ huy của thủ lĩnh, trọng giáp dũng sĩ dần dần tạo
thành vòng vậy, hơn mười người tổ hợp thành một thể, Đấu Khí ngưng tụ
trên người cũng hòa hợp với nhau, uy lực lập tức tăng gấp đôi, liên thủ
bố thành trùng kích phòng ngự vô cùng dũng mãnh về phía tứ đại gia tộc
Bắc Đấu tông!
Trên khán đài cung điện, đám người Cung Đính Thiên lại thản nhiên tự
đắc. Muốn dựa vào Thiên Vũ quân thu thập những tinh anh này là chuyện
rất phi thực tế, nhưng dưới sự trùng kích của quân đội mấy ngàn người,
thương vong của tứ đại gia tộc là không thể tránh khỏi. Sau khi tứ đại
gia tộc Bắc Đấu tông đánh tan Thiên Vũ quân, thử hỏi còn bao nhiêu thực
lực để chống lại những cường giả đang quan sát trên khán đài?
-Lý Dật, kế hoạch hôm nay tiến hành thuận lợi như vậy, công lao của ngươi không nhỏ!
Cung Đính Thiên biểu hiện thần sắc đã tính toán kỹ càng.
-Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, Lý Dật chẳng qua là cố gắng hết
sức mình mà thôi. Chỉ có điều, ta luôn cảm thấy chuyện này không đơn
giản như vậy, hình như thuận lợi quá mức.
Lý Dật lại khẽ nhíu mày. Kế hoạch tuy hoàn mỹ, nhưng nếu tứ đại gia tộc
Bắc Đấu tông cứ bản lĩnh như vậy, tựa hồ cũng chưa nói được điều gì!
-Đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy, cho nên trẫm mới vừa nói, trò hay vẫn còn phía sau!
Vẻ mặt Cung Đính Thiên đầy thâm trầm khó đoán, ánh mắt hung ác nham hiểm khiến Lý Dật tự nhiên cảm thấy rét run trong lòng.
Nhìn qua dưới đài, trong tứ đại gia tộc, những Đấu Vương có thực lực hơi kém dĩ nhiên đã có mấy người thổ huyết ngã xuống đất, không biết sống
chết thế nào. Bỗng nhiên mọi người nhìn thấy Lý Nhiên dưới sự tấn công
liên hoàn của hơn mười tên dũng sĩ bay ngược mấy mét, đầu đập xuống đất. Lý Dật và Cung Đính Thiên hầu như đồng thời hét to:
-Không được giết Lý Nhiên!
Sống chết của Lý Nhiên quan hệ đến chuyện Đấu Thần điện có can thiệp vào chuyện này hay không, nếu hắn chết trong tay hoàng thất hoặc trong tay
Lý Minh, vì hoàn thành ước định Đấu Thần, Đấu Thần điện cũng không cách
nào bảo trì thái độ trung lập.
Dược liệu của Lý Nhiên sớm đã hết hiệu lực, khôi phục thành Đấu Vương
cường giả, mặc dù tác dụng phụ của đan dược cực nhỏ, nhưng sau khi dược
hiệu biến mất vẫn cần thời gian khôi phục thể lực Đấu Khí bị tiêu hao.
Bởi vậy thực lực của Lý Nhiên lúc này còn kém hơn bình thường một bậc,
nếu không phải Thiên Vũ quân nhận lệnh không được giết, chỉ sợ lúc này
đã bỏ mạng rồi.
Quân đội tinh nhuệ nhất của Thiên Phong đế quốc đối đầu với cường giả
cường đại nhất của đế quốc, trận chém giết này có thể được xem là kinh
thiên động địa.
Thiên Vũ quân vô cùng dũng mãnh, nhưng thương vong cũng cực kỳ nghiêm
trọng, Sau mỗi chiêu đấu kỹ công kích của Hải Hâm, Bắc Đấu Tam Hoàng,
bên Thiên Vũ quân lại có vài chục dũng sĩ ngã xuống. Lúc này thực lực
của tứ đại gia tộc cũng biểu hiện hết sức cuồng ngạo.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Tông gia chủ, Hồng gia chủ đều đạt đến
cảnh giới Đấu Hoàng, Diệp gia chủ thực lực có kém hơn nhưng cũng là Đấu
Vương đỉnh phong. Trong các trưởng lão trợ tá còn có ba Đấu Hoàng. Như
thế cộng thêm Hải Hâm, Bắc Đấu Tam Hoàng, hiện giờ trong sân tổng cộng
có chín Đấu Hoàng cường giả!
Ngoại trừ Đấu Hoàng cường giả trước mắt vẫn còn sống, không có một người nào có thực lực Đấu Vương đỉnh phong. Loại thực lực này cũng thật sự
khiến người khác cảm thấy khủng bố!
Dưới công kích của chín đại Đấu Hoàng, Thiên Vũ quân tựa như một cây đá
dưới ánh mặt trời ngày hè rực rỡ, biến mất với tốc độ cực nhanh.
Nhìn thấy đội quân tinh nhuệ của mình bị tiêu hao gần hết, sắc mặt đắc ý của Cung Đính Thiên cũng dần trở nên lo lắng.
-Cung Đính Thiên, ta xem ngươi còn bao nhiêu kẻ thế mạng nữa!
Một đội quân tinh nhuệ mấy ngàn người chỉ tiêu diệt được một số cường
giả yếu ớt từ Đấu Vương đỉnh phong trở xuống trong tứ đại gia tộc, vì
vậy Hải Hâm cũng cảm thấy đắc ý!
Tuy nhiên hắn cũng không đắc ý được lâu, khi quân tướng Thiên Vũ bị tiêu hao hầu như không còn, bên ngoài Thiên Phong cửu điện chợt vang lên
tiếng bước chân nặng nề và tiếng ma sát của giáp sắt. Loại âm thanh này
chỉ có thể do một nhánh quân đội phát ra!
-Hải lão quỷ, bổn vương tới đây!
Giữa không trung, một Đấu Hoàng cường giả xòe cánh tới gần, nhẹ nhàng hạ xuống trên khán đài đám người Cung Đính Thiên đang đứng.
Thị Huyết thân vương! Vị thành viên hoàng thất thần bí nhất, cũng làm
người ta cảm thấy bất an của Thiên Phong đế quốc, ngay cả Cung Đính
Thiên cũng phải nể mặt hắn vài phần.
-Hoàng thúc! Đa tạ viện thủ!
Cung Đính Thiên cung kính nói.
-Không cần!
Thị Huyết thân vương thản nhiên nói, ánh mắt lại nhìn xuống dưới đài.
Thị Huyết thân vương là chỉ huy của Vũ Dũng quân. Nhánh quân này ngược
lại rất có phong vận u ám của thân vương, những nơi nhánh quân này đi
qua, một luồng khí tức tối tăm phiền muộn như tràn ngập khắp nơi. Vũ
Dũng quân vừa vào Thiên Phong cửu điện, liền tiếp nhận Thiên Vũ quân,
bao vây tứ đại gia tộc. Hoàn toàn khác với Thiên Vũ quân, Vũ Dũng quân
không hò hét kêu gào, người nào cũng giống như quỷ mị, cho dù bị thương
hay tử vong cũng lặng yên không một tiếng động.
-Lại thêm một đám nữa đến chịu chết!
Hải Hâm lơ lửng giữa không trung, song chưởng không ngừng đánh ra. Chẳng qua Phong Hoàng thoạt nhìn càng đấu càng hăng nhưng trong lòng cũng có
chút kinh hãi! Hoàng thất muốn đối phó tứ đại gia tộc ít nhất cần bốn
nhánh lực lượng, hoàng thất nắm giữ bốn nhánh quân đội, cộng thêm Lý
Minh cũng chỉ có năm nhánh lực lượng, tại sao còn có thể toát ra một
nhánh Vũ Dũng quân?
Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Hải Hâm, Lý Dật cất cao giọng nói:
-Hải lão quỷ, ngươi nhất định cảm thấy rất kỳ quái, nếu giữ lại Thiên Vũ quân và Vũ Dũng quân để đối phó với các ngươi, như vậy ai đi đối phó
với thành lũy của tứ đại gia tộc . Bản thiếu gia không ngại nói cho
ngươi biết, “Thiết Kiếm dong binh đoàn” cũng gia nhập hành động hôm nay
rồi!
Lý Dật sở dĩ nói như vậy, đương nhiên không phải vì giải đáp nghi vấn
của Hải Hâm mà muốn để người bị bao vây dưới đài biết được, Thiết Kiếm
dong binh đoàn cũng đứng bên trận tuyến của mình, ít nhất đó cũng là một đòn đả kích vào tinh thần và sĩ khí của đối phương.
Thiết Kiếm dong binh đoàn thật sự là một thế lực không ai muốn chọc vào ở Thiên Phong đế quốc.
Quả nhiên, nghe thấy lời nói của Lý Dật, Hải Hâm tái mặt, sắc mặt vô
cùng khó nhìn. Nhưng tin tức này lại càng khiến Hải Hâm kiên định quyết
tâm liều chết bảo vệ tinh anh của tứ đại gia tộc, bên phía hắn thật sự
không thể chịu được nhiều tổn thất hơn nữa.
Ý chí chiến đấu đại thịnh, lưỡi dao gió liên tục chụp xuống Vũ Dũng
quân, ở giữa Thiên Phong cửu điện thi thể đã sớm chất bừa bãi. Các dũng
sĩ biến thành từng đống huyết nhục nát bấy dưới sự công kích của chín
đại Đấu Hoàng, mùi huyết tinh nồng đậm tràn ngập toàn bộ Hoàng Thành.
Sắc mặt Cung Vô Song tái nhợt đau lòng nhìn cảnh tượng bi thảm trước mắt như A Tỳ địa ngục.
Lý Dật đã từng nhìn thấy vô số tình cảnh thê thảm, hắn thừa nhận, chuyện đó sau này không phải không có nhưng hiện giờ là chuyện trước nay chưa
từng có. Tám đại quân tinh nhuệ, chưa kể những thứ khác, Thiên Vũ quân
và Vũ Dũng quân cũng có thể đủ chống chọi phiên hiệu quân đội của mình.
Dù cho biết rõ phía trước là lưỡi hái tử thần, bọn họ vẫn anh dũng xông
về phía trước, về điểm này, Lý Dật tự nhận mình không làm được.
-Cung nỏ!
Theo hiệu lệnh của Cung Đính Thiên, trên nóc cửu điện bỗng nhiên hiện
lên từng tốp quân bắn nỏ. Những người này cứ ba người một tổ, hai người
phụ trách giơ nỏ bóp cò, một người phụ trách lên nỏ. Mũi tên thô to như
bắp tay người bình thường, được chế tạo từ tinh thiết, hiện ra màu lục
quang âm u, hiển nhiên còn được luyện qua kịch độc!
Vô số lục quang giống như những bóng ma nặng nề. Khi Cung Đính Thiên
giơ tay phải lên cao rồi đột nhiên vung xuống, trên chín tòa đại điện,
tiếng xé gió “xoẹt xoẹt xoẹt” vang lên không dứt bên tai, bóng ma tử
vong trong nháy mắt hóa thành thực chất, giống như lưu tinh lao tới nơi
song phương đang tử đấu.
Một hai mũi tên kịch độc đối với cường giả cấp bậc Đấu Vương, Đấu Hoàng
mà nói căn bản chỉ là mây bay, nhưng mấy trăm mũi tên cùng lúc lao tới
giữa chiến trường đang hỗn loạn, ai dám nói mình có thể toàn thân trở
ra? Dù cho cuồng ngạo như Lý Dật, khi thấy các mũi tên gào thét lao tới, trên mặt bất giác cũng co rúm lại.
Xem ra, vì đối phó với những tinh anh của tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông,
hoàng đế Thiên Phong Cung Đính Thiên đã rút hết vốn liếng.
Dưới mũi tên kịch độc, các tinh anh tứ đại gia tộc Bắc Đấu tông đương
nhiên phải trả giá vô cùng nghiêm trọng, nhưng Vũ Dũng quân của Thị
Huyết thân vương sợ rằng cũng biến thành tro bụi.