Thánh hệ Đấu Khí hộ thể của
Lý Dật vừa xuất hiện, trên sân lập tức bạo động, người xem bình thường
thì không sao, vì họ không hiểu sự huyền ảo bên trong, nhưng những người tu luyện Đấu Khí lại kinh ngạc không thôi. Lý Dật rút cuộc tu luyện mấy hệ công pháp? Đấu Giả bình thường, cả đời cũng không tu luyện quá một
hệ công pháp. Có một số Đấu Giả có thiên phú dị bẩm tu luyện hai thuộc
tính đã vô cùng hiếm có, về phần biến thái tu luyện tam hệ Đấu Khí, trừ
phi là gặp được cơ duyên không thể cầu và công pháp biến thái đồng dạng.
Mọi người đều biết Lý Dật có lôi, hỏa thuộc tính Đấu Khí, nhưng Băng Lam đấu cánh vừa rồi thuộc về băng hệ, bây giờ lại toát ra thánh hệ thuộc
tính, vậy không phải hắn cùng tu luyện bốn hệ sao? Điều này cần thể chất và cơ duyên biến thái như thế nào! Nếu những người này biết rõ, bên
trong cơ thể Lý Dật còn có một loại thiên ma Đấu Khí không thuộc về bất
cứ loại nào trong chín hệ, nhất định sẽ còn choáng váng hơn nữa.
- Hừ, thánh hệ Đấu Khí sao, vậy cũng phải xem tu vi của ngươi có đủ hay
không! Cát Vũ Quang hừ lạnh một tiếng, cũng không có gì bất ngờ, Lý Dật
vốn là người của Đấu Thần điện, tu tập thánh hệ công pháp cũng là đạo lý hiển nhiên.
Đấu Khí màu đen dày đặc trong nháy mắt tràn ngập xung quanh, cũng không
hình thành bất cứ hình dạng nào, mà chỉ là một khối sương mù hỗn độn bao trùm Lý Dật. Tuy nhiên khi tiếp cận quanh thân Lý Dật, Đấu Khí màu đen
tựa hồ có chỗ kiêng kỵ, trì hoãn thêm mấy phần. Thủ ấn Cát Vũ Quang khẽ
nhúc nhích, trong đấu khí màu đen huyễn hóa ra vô số sinh vật cổ quái
màu đỏ như máu, có điểm giống con dơi, nhưng còn dữ tợn hơn vô số lần.
- Phệ Hồn Vong Linh! Thôn tính cho ta!
Con dơi huyết sắc phát ra tiếng kêu Kít kít rợn người, nhe hàm răng trắng nhởn dày dày đặc lao về phía Lý Dật.
Bên trong kết tinh Đấu Khí của đan điền khí hải, có một luồng Đấu Khí
khác đang dâng trào, hóa thành một đoàn hỏa diễm rừng rực cấp tốc thành
hình ở giữa ngón tay Lý Dật, sau đó quét ngang ra bốn phía. Dưới sự
thiêu đốt của ngọn lửa thuần túy nhất, đẳng cấp nhất trên thế gian Nam
Minh Lưu Hỏa, con dơi huyết sắc không ngừng giãy dụa, nhưng chỉ phí
công, cuối cùng hóa thành hư ảo.
- Nam Minh Lưu Hỏa? Rất tốt, Lý Dật, Đấu Khí tu luyện hỏa hệ của ngươi
lại là Lưu Hỏa cấp Bạch Hổ, có thể dễ dàng phá giải Phệ Hồn Vong Linh
của ta cũng không có gì ngạc nhiên! Vậy thì tiếp theo, phải đấu thật sự
rồi!
- Xem ra ngươi cũng biết hàng, chỉ là đấu kỹ cấp Chu Tước, cũng không biết xấu hổ lấy ra, Cát Vũ Quang, giờ đến phiên ta!
Thủ ấn Lý Dật khẽ động, sau khi thiêu đốt con dơi, Nam Minh Lưu Hỏa vẫn
không biến mất, lúc này dưới sự dẫn dắt ý niệm của Lý Dật, hình thành
một con Hỏa Long cuồng loạn phóng lên trời, sau đó tấn công về hướng Cát Vũ Quang
- Đến hay lắm!
Cát Vũ Quang biết rõ lợi hại của Nam Minh Lưu Hỏa, song chưởng mạnh mẽ
chỉ lên trời, hai đạo Đấu Khí màu đen quấn giao đón đỡ Hỏa Long xông
tới. Đấu Khí đối chọi, cũng không phát ra tiếng nổ mạnh, Đấu Khí ám
thuộc tính vốn quỷ dị như vậy, Hỏa Long và Đấu Khí màu đen dây dưa một
chỗ, điên cuồng cắn nuốt đối phương, tất cả năng lượng không mảy may
lãng phí hình thành sóng xung kích, giống như người xoay hai cổ tay,
toàn bộ dựa vào một luồng ám lực áp chế đối phương.
Lý Dật bây giờ không muốn đánh bừa Đấu Khí, bỗng nhiên thu tay lại, Hỏa
Long biến mất không thấy bóng dáng, Đấu Khí màu đen không còn chướng
ngại, lập tức lao thẳng tới Lý Dật.
Lý Dật sớm có phòng bị, Đấu Khí hóa cánh, cơ thể lao vút lên không
trung. Cát Vũ Quang há chịu yếu thế, thình lình xòe ra một đôi đấu cánh
đỏ thẫm, lơ lửng ở chỗ đối diện Lý Dật hơn mười mét.
- Vậy thì thử đấu kỹ Bạch Hổ của ta đây. Hắc ám không gian!
Ánh mắt Cát Vũ Quang đầy lạnh lẽo, sát ý sôi trào. Cát Vũ Quang di
chuyển thủ ấn, một màn quỷ dị xuất hiện. Trên bầu trời, mặt trời vẫn rực rỡ soi chiếu, nhưng giữa không trung lại dần dần tối om, phảng phất như ánh sáng khi đến không gian này, toàn bộ bị năng lượng quỷ dị nào đó
hấp thu. Loại dị tượng thiên địa này đúng là đấu kỹ Bạch Hổ mới có thể
sản sinh ra được.
Khi Cát Vũ Quang vận dụng đấu kỹ Bạch Hổ, Huyết Nguyệt Cuồng Cương của
Lý Dật cũng bắt đầu chuẩn bị. Huyết Nguyệt Cuồng Cương dẫn phát dị tượng thiên địa thẳng đến các tầng mây dày đặc, che phủ trên bầu trời. Phía
dưới mây đen là một vùng xơ xác huyết hồng.
Những người ở đây được chứng kiến uy lực của đấu kỹ Bạch Hổ vốn rất rải
rác, còn nhìn thấy hai đại Đấu Hoàng đồng thời thi triển đấu kỹ Bạch hổ, chỉ sợ chỉ đếm được trên một bàn tay. Hai đại đấu kỹ Bạch Hổ dẫn phát
dị tượng thiên địa, khiến cho trên không của toàn bộ sân thi đấu hoàn
toàn tối đen, giống như đưa năm ngón tay lên cũng không nhìn thấy. Loại
tình hình này khiến trái tim của những người xem bình thường như dâng
lên tận cổ họng, sự sợ hãi khủng khiếp ngập tràn trong lòng mỗi người.
- Vặn vẹo!
Cát Vũ Quang âm trầm rống lên, Hắc ám không gian do đấu kỹ Bạch Hổ hình
thành kịch liệt xao động một hồi, một luồng sức mạnh chặt đứt tất cả
hình thành trong không gian, giống như cối xay thịt không gì đỡ nổi,
khoan về hướng Lý Dật!
Chiêu đấu kỹ này, chính là lợi dụng pháp tắc không gian! Cảm nhận được
trong không gian không chỗ nào không có sức mạnh cực hạn, trong nội tâm
Lý Dật cũng âm thầm kinh ngạc! Thế hệ tài trí ở Đấu Thần Đại lục quả
nhiên tầng tầng lớp lớp, lại có thể vận dụng pháp tắc không gian trong
đấu kỹ, mặc dù không tự do vận dụng pháp tắc không gian được như Đấu Tôn cường giả, nhưng loại đấu kỹ khác quá mức khác thường này cũng đủ khiêu chiến cường giả vượt cấp.
Không chút do dự, Huyết Nguyệt trong tay Lý Dật cũng đánh ra ngoài đồng thời với sóng động phát sinh trong không gian.
Năng lượng thô bạo hấp thu toàn bộ lực xoắn trong không gian hắc ám,
đoàn Huyết Nguyệt này giống như con báo bảo vệ con bê, điên cuồng xoay
tròn bạo liệt, hai luồng sức mạnh cường đại đến mức tận cùng đan xen vào nhau trong không gian hắc ám, người đứng trên mặt đất chìm trong một
vùng đen kịt, không thấy rõ giữa không trung rút cuộc xảy ra chuyện gì,
năng lượng của đấu kỹ Bạch Hổ cũng hoàn toàn bị phong ấn trong không
gian hắc ám. Thứ mà bọn họ có thể cảm nhận được, chẳng qua là một luồng
sát khí khi thì âm hàn, khi thì cực nóng đến mức tận cùng.
Lực bóp méo trong không gian và Huyết Nguyệt quấn giao không ngừng, năng lượng trong không gian hắc ám càng tụ càng dày đặc, thủ ấn của Cát Vũ
Quang biến đổi, lực xoắn đột nhiên buông tha Huyết Nguyệt, trở mình cuốn tới hướng Lý Dật. Cùng lúc đó, huyết hồng mất đi cản trở, đánh về phía
Cát Vũ Quang .
Lý Dật không ngờ Cát Vũ Quang lại liều mạng như vậy! Loại đấu pháp liều
mạng này, chỉ có người thô bạo lãnh khốc tới cực điểm mới có thể làm ra
được.
Cho dù lực xoắn trong không gian có thể sát thương Lý Dật, đoàn Huyết
Nguyệt ngược lại cũng sẽ khiến Cát Vũ Quang bị thương, loại đấu pháp
lưỡng bại câu thương này thật sự không có đạo lý.
- Huyết Nguyệt Cuồng Cương! Bạo bạo bạo!
- Hắc ám không gian! Xoắn xoắn xoắn!
Cát Vũ Quang là nhân vật hung ác, Lý Dật cũng không phải cừu non, làm nổ Huyết Nguyệt, Lý Dật nhanh chóng đem Đấu Khí tăng lên tới cực hạn,
quang thuẫn thánh hệ ngưng tụ hình thành một đạo phòng ngự xung quanh
người.
Không gian hắc ám đột nhiên bạo liệt, đấu kỹ cấp Bạch Hổ của hai đại Đấu Hoàng cộng thêm thiên địa linh khí rút ra từ bốn phía, luồng lực lượng
này cực kỳ lớn! Năng lượng vòi rồng gào thét phát tán ra bốn phía, bức
bình phong Đấu Khí do quân hộ vệ hoàng thất dựng lên trên khán đài tan
rã trong nháy mắt, người xem trên khán đài, ngay cả người mang ghế dựa
đều bị lật tung. Sàn thi đấu bằng kim loại hiện ra vết rạn như ruộng
cạn.
Vòi rồng tan hết, dị tượng thiên địa cũng dần dần biến mất, mọi người
chưa tỉnh hồn, lúc này mới chật vật bò lên, không ít người bị thương,
còn có mấy người thương thế rất nặng. Hai đại Đấu Hoàng, nhân vật chính
tạo thành tai nạn này, Lý Dật tựa vào hàng rào bảo vệ cao hơn mười thước của sân thi đấu, khóe miệng rỉ máu, ngón tay không ngừng nhảy ra thủ
ấn, hiển nhiên đang ra sức chữa trị thương thế cơ thể. Còn Cát Vũ Quang
tựa hồ thảm hại hơn, quỳ một chân xuống đất, khuôn mặt vốn trắng bệch
càng trở nên trong suốt, hiện xuất ra từng mảnh gân xanh.
Nhìn thấy Lý Dật đang đang khôi phục, Cát Vũ Quang làm sao có thể cho
hắn cơ hội này, quỷ dị dùng tay ra hiệu, trong sóng động không gian, hơn mười đạo bóng đen xé trời mà ra.
Cảm nhận được sát khí những hắc ảnh này mang đến, Lý Dật vội mở mắt.
- Ảnh khôi lỗi?
Lý Dật mỉm cười, muốn luyện chế ra mấy chục ảnh khôi lỗi cấp Đấu Vương
cũng không phải chuyện dễ, được Cát Vũ Quang đối đãi như vậy, không biết là phá sản hay là quá coi trọng mình.
Chẳng qua sợ rằng Cát Vũ Quang không nghĩ đến, Mị Ảnh khôi lỗi cấp Đấu Hoàng của Lý Dật cũng được xem là tổ tông trong khôi lỗi.
Nhìn thấy Cát Vũ Quang sử dụng Ảnh khôi lỗi, trên chỗ ngồi khách quý,
Hải Hâm khẽ cau lông mày, thân hình nhanh chóng di chuyển đến cạnh người chủ trì, thì thầm gì đó.
Lý Dật đang chuyên chú trên sân cũng không chú ý tới màn này, chẳng qua
trong nội tâm cười trộm,tính toán như ý của Cát Vũ Quang đúng là không
tệ, trải qua một chiêu so đấu đấu kỹ Bạch Hổ, hai người đều mất sức
không nhỏ. Lúc này hắn sử dụng Ảnh khôi lỗi, cho dù chưa chắc thắng,
cũng khiến đối phương tiêu hao rất lớn Đấu Khí. Trận đấu cứ tiếp tục như vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Thấy Ảnh khôi lỗi nhanh chóng tới gần, Lý Dật mỉm cười, đang định triệu
hồi Thôn Thiên thú ra nuốt chửng, bỗng nhiên người chủ trì hét lớn một
tiếng:
- Ngừng!
Sau đó một đạo hàng rào Đấu Khí vắt ngang giữa Lý Dật và Ảnh khôi lỗi.
Chứng kiến người chủ trì lên tiếng ngưng lại, Cát Vũ Quang có hơi chút sững sờ, lập tức thức thời thu hồi Ảnh khôi lỗi.
- Giải thi đấu lần này không được sử dụng lực lượng thứ ba ngoài lực
lượng của bản thân, nếu không sẽ xử thua tại chỗ! Tạm thời gia tăng thêm một quy tắcđơn giản, thoạt nhìn giống như bảo vệ tính công bằng của
trận so tài, nhưng lại khiến Lý Dật lập tức lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm
không thể sử dụng át chủ bài.
Mị Ảnh khôi lỗi bị cấm dùng, Phá Thiên kiếm cũng không thể dùng. Trong
trường hợp này, nếu sử dụng thần khí như Phá Thiên kiếm, trừ phi giết
hết tất cả mọi người ở đây, nếu không sử dụng được vài ngày, cường giả
của Đấu Thần Đại lục chỉ sợ sẽ tụ tập ở Thiên Phong đế quốc, đừng nói
một mình Lý Minh và Lý Dật, ngay cả Thiên Phong đế quốc cũng sợ trong
nháy mắt bị người ta tiêu diệt.
Mười chín món thần binh của Đấu Thần đại lục, vì bất cứ một món nào,
tiêu diệt một thành một quốc gia, đối với những cường giả mà nói tuyệt
đối chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Mặc dù Cát Vũ Quang không rõ tại sao Bắc Đấu tông cấm mình sử dụng Ảnh
khôi lỗi, nhưng có thể khẳng định, làm như vậy tuyệt đối có lợi cho mình .
Lý Dật đương nhiên cũng biết! Tối hôm qua chỉ sợ Phong Hoàng Hải Hâm các hạ đã khắc sâu tình cảnh Thôn Thiên thú nuốt chửng Đấu Hoàng. Nhưng làm bộ như không biết, Lý Dật cười hắc hắc với Cát Vũ Quang, thăm dò tên
đối thủ cường ngạnh này còn có át chủ bài khác hay không:
- Bắc Đấu tông làm việc thật công chính, Cát Vũ Quang các hạ, lá bài tẩy của ngươi không thể sử dụng, có phải dự định nhận thua hay không!
- Mấy cái khôi lỗi này cũng được xem là át chủ bài? Lý Dật các hạ cũng quá coi thường bổn hoàng rồi.
- Như vậy còn có át chủ bài khác sao, bản thiếu gia nóng lòng rồi đấy.
Lý Dật bây giờ thật sự hi vọng Cát Vũ Quang nhanh chóng sử dụng át chủ
bài, dù sao bây giờ còn có một nửa Đấu Khí. Nếu đợi đến lúc Đấu Khí hao
hết, đối phương mới lộ ra át chủ bài, như vậy bản thân sẽ rơi vào bi
kịch!
- Muốn chết cũng không cần gấp gáp như vậy! Nếu là át chủ bài, dùng đến
ắt hẳn có người chết. Hiếm khi gặp được đối thủ thú vị như Lý Dật các
hạ, chẳng lẻ không muốn cùng bổn hoàng chơi thêm một lát sao?
Cát Vũ Quang chỉ cười bên ngoài, nhưng trong lòng không hề cười, cũng
không có ý tức ông kích . Căn cứ vào tin tức thu thập trước đó, Cát Vũ
Quang đương nhiên biết rõ Lý Dật là kẻ có rất nhiều át chủ bài, đối
phương nóng lòng như vậy, không lo sợ, muốn mình xuất chiêu, cũng không
thể làm đối phương thỏa mãn.
Cát Vũ Quang suy nghĩ, tay phải khẽ vỗ, lấy từ trong dung giới ra một thanh binh khí.