Nghe thấy An Đức giải thích, Lý Dật trào phúng cười:
- Thật là ta nói hưu nói vượn sao? An Đức viện trưởng, ngươi đường
đường là tuyệt đỉnh cường giả, chẳng lẽ dũng khí thừa nhận cũng không có sao?
- Ngươi có tư cách gì để giáo huấn ta. Hừ, đừng có ngoan cố chống lại, Á Bồi chính là nơi táng thân của Lý Dật ngươi.
Đấu võ mồm chính là Lý Dật cường hạng, Lý Dật lập tức phản kích nói:
- Tại hạ đương nhiên là không có tư cách giáo huấn viện trưởng các hạ,
về phần nhân phẩm viện trưởng các hạ có vấn đề, tựa hồ cũng không phải
không chê vào đâu được, những thứ khác không nói, mượn chuyện ngày hôm
nay mà nói. Đem đại đạo sư lên ngăn cản trước mặt địch nhân để cho mình
chạy trốn, loại chuyện này chỉ sợ cũng chỉ có An Đức viện trưởng có tâm
lý tố chất siêu cường, sát phạt càng quyết đoán mới có thể làm ra được.
Ta nói có đúng không? Tổng Điện chủ các hạ.
Hy sinh đại đạo sư đổi lấy an toàn của mình, cái này hoàn toàn là An Đức rơi vào đường cùng vô ý thức tiến hành, nhưng xác thực chứng minh người này âm tàn rồi. Lý Dật lấy việc này nói ra, còn xác thực làm dời đi mục đích.
- Đó là nội bộ của La Lan học viện, chúng ta không có quyền can thiệp,
Lý Dật, bản điện chủ vẫn câu nói kia, xem tại ngươi tuổi còn trẻ tu
luyện tới cảnh giới này không dễ, bản điện cũng thật sự cũng không muốn
lấy tính mệnh của ngươi. Chỉ cần ngươi tiếp nhận điều kiện của ta, ta
dùng danh nghĩa Đấu Thần điện hướng ngươi đảm bảo, tuyệt đối sẽ không
làm khó dễ ngươi. Đây là cơ hội cuối cùng, hy vọng ngươi không cần phải
làm ra những lựa chọn không sáng suốt.
Lý Dật nghe được lời của Đấu Thần điện tổng Điện chủ nói, quả thật có
vài phần thành khẩn bên trong, chỉ là hắn đưa ra yêu cầu, Lý Dật căn bản không có khả năng tiếp nhận. Bị phế đi thiên ma đấu khí, cho dù lưu lại tánh mạng, cũng bất quá kéo dài tánh mạng mà thôi, mấy trăm năm hoặc là mấy ngàn năm sau, thì nhất định phải chết. Nhưng giữ lại thiên ma đấu
khí, thì có thể tu luyện tới phong hào Đấu Thần, mới có thể không bao
giờ chết.
- Thật xin lỗi, ta không thể đáp ứng ngươi, tổng Điện chủ các hạ.
Lý Dật quyết đoán cự tuyệt.
- Không biết tốt xấu gì.
Lý Dật duy nhất không quen thuộc Thiên Ma Tông tông chủ quát mắng:
- Lý Dật, ngươi ỷ vào đầu bát giai ma thú, cho là mình còn có tư cách
cùng chúng ta chiến đấu sao. Đáng tiếc ngươi còn không có rõ ràng, ma
thú cuối cùng vẫn là ma thú, chỉ số thông minh của chúng nó không có
cách nào cùng nhân loại chống lại. Đừng đợi cho sự tình không cách nào
vãn hồi lại hối hận, hiện tại đầu hàng chính là lựa chọn tốt nhất.
- Loại người này cùng hắn nhiều lời vô ích, động thủ đi.
Tựa hồ là vì hướng mọi người chứng minh chính mình không có cần thiên ma đấu khí, An Đức sốt ruột đòi đánh.
- Lão bất tử kia giao cho ta.
Lý Dật nảy sinh ác độc nói, đã hạ sát ý.
- Đấu Thần điện gia hỏa cũng chỉ có thể do ta đối phó rồi.
Bát giai ma thú cũng là nghĩa khí, ít nhất là so sánh với nhân loại,
càng thêm ngay thẳng hơn. Nếu không dùng lập trường của hắn, những người này ở giữa tranh đấu hắn quan tâm làm gì, đại khái có thể vỗ vỗ cái
mông rời đi.
- Thối tiểu tử ngươi thật là chọn lựa tốt, chẳng lẽ để cho ta đối phó hai cái Ma Tông tông chủ sao.
Phì phì không vui, nói.
Cũng không có cách nào, cũng là nhân số bên mình kém hơn. Đã không phải
do phì phì báo oán, Lý Dật sớm đã một chưởng phách về phía An Đức, còn
bát giai ma thú cùng Đấu Thần điện tổng Điện chủ, hắc y điện sĩ cũng
giao thủ. Còn lại hai vị Ma Tông tông chủ tự nhiên cũng sẽ không tự hạ
mình đi khiêu chiến Lý Na, đấu khí đánh ra liền hướng đại đạo sư Phì Phì công kích tới.
Trận đánh nhau chết sống này, cùng trận đánh trên đỉnh núi cao chọc trời quyết đấu lại có bất đồng, chúng cường giả đều không có sử dụng đấu khí pháp tắc cùng đấu khí lĩnh vực đối kháng, mà là lựa chọn đấu khí công
kích.
Hai đại Đấu Thần, đồng thời ra tay, loại lực lượng này đều rất là kinh
người, Lý Na vừa lui lại, rút lui ra sau mấy trăm mét, lúc này mới
thoáng định trụ thân hình, khỏi bị đấu khí mảnh nhỏ xâm hại.
Trên mặt, Bát giai ma thú đối phó hai vị cường giả Đấu Thần điện, trên
đại thể còn có thể đánh ngang tay, Phì phì tình thế cũng có chút không
ổn, trước mặt hai vị Ma Tông tông chủ liên thủ tiến công, chỉ có liều
mạng phòng ngự mà thôi.
Mà Lý Dật bên này, bằng vào uy lực siêu phẩm thần binh Phá Thiên kiếm, Lý Dật tựa hồ còn chiếm không ít ưu thế.
Mấy lần giao phong, Lý Dật bây giờ đối với An Đức đã phi thường minh
bạch, hôm nay hắn tính toán tru sát vị Đấu Thánh cường giả này. Trước
khi tấn thăng đến Đấu Thánh cường giả, đây là chuyện tình không thể tin
được, nhưng bằng vào thiên kiền khôn châu cùng Phá Thiên kiếm, Lý Dật có lòng tin tại đồng cấp khiêu chiến đối thủ cao hơn vài tinh.
Đồng dạng, An Đức cũng không ôm từ trong miệng Lý Dật đạt được thiên ma
đấu khí công pháp, hắn hiện tại một lòng chỉ muốn cho Lý Dật biến thành
một cỗ thi thể.
Rồi đột nhiên rời khỏi vòng chiến, Phá Thiên kiếm rời tay, nhẹ nhàng
chém về phía An Đức, thừa dịp An Đức ứng phó siêu phẩm thần binh, Lý Dật vê động thủ quyết, thiên địa biến đổi, một cổ hơi lạnh thấu xương có vô số bông tuyết bay ra.
Nhìn thấy Lý Dật Băng tuyết Liên thiên phá lợi hại, An Đức cũng không
dám khinh thường, phát ra vài đạo đấu khí tơ nhện cùng Phá Thiên kiếm
dây dưa, thân hình rất nhanh quay ngược trở lại, bản thân lấy ra thanh
dị hình băng khí, hướng Lý Dật đập bể xuống.
An Đức quan sát cực nhanh, nhanh đến vượt qua Băng tuyết Liên thiên phá thời gian súc thế quá ngắn.
Nhìn thấy dị hình binh khí kẹp lấy đấu khí năng lượng sắc bén, Lý Dật
khóe miệng không khỏi hiện lên một tia âm lãnh. Bỗng nhiên, Lý Dật rất
nhanh biến mất, phảng phất như chưa từng có tồn tại ở đây.
- Ẩn thân đấu kỹ? Hừ, chút tài mọn cũng không biết xấu hổ lấy ra.
An Đức quát một tiếng, năng lực cuồng hãn dựa theo ý niệm nhằm vào khí
tức Lý Dật oanh kích tới. Nhưng hắn rất nhanh phát hiện, chính mình oanh kích mục tiêu lại là một phiến hư không, sau đó vô thượng hàn ý phía
sau lưng theo hắn đổ xuống.
- Băng tuyết Liên thiên phá.
An Đức nghĩ cũng không sai, tiến công mới là phòng thủ tốt nhất, nhưng
hắn đánh giá thấp vân bộ của Lý Dật quỷ dị cùng ẩn thân đấu kỹ đến từ
Đấu Thần điện tổng Điện chủ cao cấp, hai Bạch hổ đấu kỹ Băng tuyết Liên
thiên phá thời gian súc thể ngắn không thể tưởng tượng được.
Bạch Hổ đấu kỹ phát ra, oanh kích vè phía phía sau lưng An Đức, Lý Dật
biết mình đã đánh cuộc thắng. Mặc dù tính toán đúng, nhưng Lý Dật cũng
mạo hiểm quá lớn. Đồng thời sử dụng vân bộ, ẩn thân đấu kỹ, nhưng lại
đánh ra một chiêu Bạch Hổ đấu kỹ, lúc này nếu có nửa phần sai lầm, như
vậy rất có thể ăn trộm gà bất còn mất nắm gạo.
Nhưng, cường giả so đấu không có nếu như, sự thật trước mặt Bạch Hổ đấu
kỹ hung hãn làm cho An Đức không cách nào bố kết phòng ngự năng lượng.
Dù sao cũng là Đấu Thánh cường giả nổi danh từ lâu, trước mắt chính mình bố kết phòng ngự đã không có khả năng hoàn toàn chống đỡ Bạch Hổ đấu kỹ của Lý Dật, An Đức hung ác, thân hình chợt hiện, đón những bông tuyết
không lùi mà tiến tới, cố gắng xé mở một đạo lỗ hổng. Làm cho Bạch Hổ
đấu kỹ năng lượng hoàn toàn oanh kích tại trên người của mình, chẳng
liều mạng, ngăn cản được luồng công kích thứ nhất, hắn chuyển biến cùng
Lý Dật cận thân triền đấu, bằng cách này khắc chế uy lực Bạch Hổ đấu kỹ.
Ẩn chứa năng lượng cuồng hãn, những bông tuyết rất nhanh đánh nát hộ thể đấu khí của An Đức, trực tiếp xâm nhập, quần áo bị xé nát, vô số lỗ máu xuất hiện ở trên thân thể An Đức.
An Đức có ý đồ không có sai, nhưng trả giá một cái giá cũng rất là thảm trọng.
- Cho rằng như thế này thì xong rồi sao?"
Trước mắt An Đức không để ý thương thế, dị hình binh khí mang theo cực
hạn năng lượng đấu khí của Đấu Thánh cường giả hung hăng chém tới, Lý
Dật lần nữa vê động thủ quyết, bị An Đức xông đến, đấu khí mảnh nhỏ lần
nữa hội tụ, đánh thẳng sau lưng An Đức.
An Đức ngoan độc, Lý Dật ác hơn. Dù cho An Đức có dị hình binh khí có
thể công phá hộ thể đấu khí phòng ngự của Lý Dật, nhưng Bạch Hổ đấu kỹ
đợt thứ hai công kích cũng làm An Đức bị đả kích trí mạng.
Ngươi chết ta sống, lưỡng bại câu thương.
- Xích, xích.
- Phốc.
Dị hình binh khí không có lo lắng đem hộ thể đấu khí quanh thân Lý Dật
đánh thành vô số mảnh nhỏ, sau đó đâm thẳng vào ngực Lý Dật, máu tươi đỏ thẫm từ binh khí cũng chậm rãi chảy ra. Mà cùng lúc đó, đấu kỹ năng
lượng cuồng hãn giống như cuồng phong đảo qua, đem An Đức cùng Lý Dật
cuốn ra mấy chục thước, phát ra một tiếng nặng nề, đập vào trên mặt đất.
- Lý Dật.
Một mực chú ý Lý Dật, Lý Na phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bay vút
ra. Chỉ thấy An Đức quần áo tả tơi, thân thể mập mờ nằm trên thân thể Lý Dật không ngừng run nhè nhẹ, máu tươi từ trên người hắn ồ ồ tuôn ra. Mà Lý Dật phía dưới hắn, hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt trắng bệch không có
chút huyết sắc.
- Lý Dật ca ca, chàng thế nào rồi?
Lý Na khẩn trương, ra sức đẩy An Đức ra. Nhưng thân thể An Đức cùng Lý
Dật tiếp xúc thân mật như thế, miệng của hắn tựa hồ còn cắn lấy bờ vai
Lý Dật, răng trắng hỗn hợp với máu tươi đỏ thẫm, làm cho người không rét mà run.
- Ta không sao, Na Na, yên tâm đi.
Lý Dật mở to mắt, nhìn thấy Lý Na, thoải mái mỉm cười, tuy nhiên mỉm cười có vẻ miễn cưỡng.
Lý Dật thương có nặng hay không, An Đức có dị hình binh khí cơ hồ xuyên
suốt thân thể của hắn, may mà tại thời khắc mấu chốt, Lý Dật chuẩn xác
động đậy thân thể, tránh được bộ vị trí mạng. Nhưng thương thế kia nói
nhẹ cũng tuyệt đối không nhẹ, bộ ngực bị đâm ra lỗ máu bằng chừng quyền
đầu, thương thế kia nếu là đặt vào người thường không có tu luyện qua
đấu khí, đây tuyệt đối là vết thương trí mệnh.
Cùng An Đức so sánh, Lý Dật may mắn hơn nhiều. An Đức viện trưởng uy
sanh lừng lẫy, đã hoàn bị đánh chết, tất cả nội tạng của hắn đều bị chấn đắc nát bấy. Lý Dật đứng lên đá hai chân lên thi thể, xác định không
còn sinh khí, không khỏi có chút đáng tiếc, nếu không luyện hóa biến
thành mị ảnh khôi lỗi của mình, vậy cũng thêm một lá bài tẩy.
An Đức ngã xuống không có khả năng gây ra ảnh hưởng với những cường giả khác.
- Lý Dật, mau tới hỗ trợ ta.
Phì phì thấy Lý Dật giết chết An Đức, hưng phấn la hét, ý chí chiến đấu
bừng bừng phấn chấn, đối mặt hai đại Ma Tông tông chủ điên cuồng tấn
công bắt đầu có lòng tin thủ thắng.
- Phì Phì đại đạo sư, ngươi có lầm hay không, Lý Dật hắn bị thương.
Lý Na bất mãn thay cho Lý Dật, trong hốc mắt nước mắt cơ hồ muốn tuôn chảy ra.
Bát giai ma thú cùng hai đại cường giả Đấu Thần điện ở giữa quyết chiến
cũng bắt đầu gay cấn. Theo đấu khí đến đấu kỹ so đấu, lại đi vào đấu khí pháp tắc cùng đấu khí lĩnh vực đối kháng. Thực lực bát giai ma thú dù
sao cũng không có cách nào cùng Lực lực so sánh, Đấu Thần điện tổng Điện chủ có được hắc y điện sĩ cung cấp đấu khí trợ giúp, tuy chỉ có một
mình hắc y điện sĩ, nhưng ttừ trên mặt bát giai ma thú ngưng trọng, hắn
cũng đang nỗ lực chèo chống.
Na Na từ thong dong giới lấy ra vài hoàn ích khí bổ huyết hoàn đưa cho
Lý Dật ăn vào, miệng vết thương dưới tác dụng của thánh hệ đấu khí, đã
bắt đầu lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ khôi phục, ăn vào dược
hoàn, Lý Dật cảm giác một dòng nước ấm từ tứ chi kinh mạch chạy đi.
- Mẹ nó, chỉ có chút thương da thịt thì tính cái gì, mau tới hỗ trợ ta, ta nhanh chịu không được.
Phì phì vẫy gọi, nhưng tình huống tự bảo vệ mình vẫn dư sức có thừa.
Thương thế khôi phục một chút, Lý Dật đứng dậy, quét mắt nhìn vào chiến
trường, sau đó tế ra Phá Thiên kiếm, đấu khí rót vào, trên kiếm đấu khí
năng lượng cuồng loạn không ngừng run rẩy.