Lý Dật hơi sửng sốt, nhưng ngay lập tức che giấu cảm giác kinh ngạc trong đôi mắt, chỉ thản nhiên nói:
-Không biết cô cô và Kim Bằng Yêu Vương, hai người phải đi đâu?
Lúc này hai chữ ‘cô cô’ so với khi xưng hô sắm vai trước mặt người khác
vào thường ngay, tựa hồ có thểm vài phần cảm xúc, khéo léo đến cực hạn.
Nhưng mà, Hương Hương Quận chúa lại giống như không nghe, không hiểu,
chỉ khẽ mỉm cười. Trong nụ cười, mùi vị trong sáng không giảm bớt:
-Chỉ là một chút phiền toái nhỏ mà thôi thời gian cấp bách việc chúng ta cần phải làm còn rất nhiều, nhưng những chuyện này lại không phải là
chuyện ngươi có thể làm được.
Lý Dật nhíu mày, hắn trái lại có chút hy vọng, bất kể là chuyện gì vị
Hương Hương Quận chúa này cũng có thể nói ra cho hắn biết. Nhưng mà,
quan hệ của hai bên cũng không tốt đến mức độ thành thật với nhau như
vậy. Hương Hương Quận chúa không muốn nói, hắn đương nhiên không thể hỏi thêm.
Nhìn thấy dáng dấp của Lý Dật như vậy, Hương Hương Quận chúa tựa hồ cũng cảm thấy có vài phản không hợp đạo lý, nàng ho khan một tiếng rồi mới
giải thích:
-Ngươi cũng không cần lo lắng, chuyện mà ta và Kim Bằng phải làm mặc dù
phiền phức thế nhưng với thủ đoạn của hai chúng ta, nhiều nhất cũng chỉ
tiêu tốn thêm một chút thời gian mà thôi... Trái lại ngươi nhất định
phải chiếu cố nơi này thật tốt, ba món đồ vật này đều là vật then chốt
để mở ra Huyết Nhãn Linh Tuyền ngàn vạn lần không thể để bọn chúng bị
đánh mất!
-Mở ra?
Từ ngừ vô cùng binh thường này, lại xuất hiện vào lúc này có vẻ có mấy
phần đột ngột, Hương Hương Quận chúa tựa hồ cũng biết mình lõ lời, chỉ
cười cười, không giải thích gì thêm nữa.
Lý Dật quay đâu lại nhìn tỉ mỉ, hai dạng đồ vật khác hắn vẫn không nhìn
ra được nguyên do vì sao lại vậy, nhưng một điểm đỏ tươi trong chiếc
bình thủy tinh lúc này bất luận nhìn như thế nào cũng giống như tiên
huyết vậy, mạnh mẽ đâm vào khóe mắt người ta vô cùng đau đớn...
Tựa hồ phát giác ra nghi hoặc của Lý Dật, Hương Hương Quận chúa lại cười cười, bồi thêm một câu chậm rãi:
-Vốn với ba món đồ vật quý giá này, đương nhiên mang theo bên mình là
tốt nhất. Nhưng mà, khố phòng này vẫn có mấy chỗ đặc dị, rời khỏi nơi
này ba món đồ vật này ngay sau đó sẽ mất đi hiệu dụng. Cho dù là ta,
muốn khôi phục lại cũng cực kỳ khó... Cho nên chỉ có thể phiền toái
ngươi trông coi cẩn thận thêm một chút! Nhưng ngươi cũng không cần lo
lắng, người của Huyết Ma Tộc, ta có cho bọn chúng gan trời bọn chúng
cũng không dám tiến vào nơi này gây chuyện. Ngươi có lẽ chỉ phải phòng
bị một số kẻ không biết trời cao đất dày mà thôi... Ta nghĩ thế nào
ngươi cũng ứng phó được...
Lý Dật cười cười, thản nhiên nói:
-Nếu không khác lắm với những phế vật hôm nay gặp phải chỉ cần không phải quá nhiều, ta vẫn có thể miễn cường ứng phó được.
Hương Hương Quận chúa chậm rãi gật đầu nói:
-Vậy thì tốt, lần này chúng ta đi nhiều nhất thì mất ba đến năm ngày, ít thì một hai ngày... Chuẩn bị một ngày sắp xếp, sẽ tiến hành đại sự của
chúng ta... Cho nên trong hai ngày này nếu ngươi không có việc gì, tốt
nhất là ở lại trong khố phòng này trông coi!
Không có chuyện gì? Bản thân hắn có thể có chuyện gì chứ?
Lời nói này của Hương Hương Quận chúa mặc dù là lòi thỉnh cầu, nhưng
trên thực tế chính là yêu cầu mình phải ở lại nơi cách mặt đất đến mười
mấy thước này.
Bất kể nói như thế nào đối với yêu cầu này Lý Dật vẫn hơi có chút kháng cự.
Tựa hồ nhìn ra được sự bất mãn của Lý Dật, Hương Hương Quận chúa quay
đầu lại liếc nhìn hắn một cái, lộ vẻ như cười như không trên mặt, rất là khéo lẻo.
Một lát sau, nàng mới thản nhiên nói:
-Đương nhiẽn những ngày này ngươi tuyệt đối sẽ không buồn chán quá
mức... Người như ta từ trước đến nay làm việc luôn phân trước sau, việc
nào ra việc đó... Hôm nay muốn ngươi tới trông coi nơi này, mặc dù có
quan hệ với việc hợp tác của chúng ta sau này, thế nhưng như vậy khó
tránh khỏi cảm giác ngươi bị chúng ta sai khiến ngươi... Coi như lần này ta trả tiền thuê cho ngươi vậy!
Dứt lời, Hương Hương Quận chúa đã tiện tay vỗ một cái, trên tay liền xuất hiện một Quyển trục, tiện tay quăng về phía Lý Dật.
Quyển trục này cầm trên tay có chút nặng. Lý Dật cầm vào trong tay cảm
giác được phía trên có một chút khí tức đâm thẳng vào người, chần chừ
trong giây lát mới nói:
-Công pháp của Đấu Thần Điện sao?
Có lẽ là Công pháp của Thánh Hệ, sau khi tìm được từ trên người một gã
phế vật, ta cũng không có tỉ mỉ nghiên cứu. Nhưng xem ra đối với những
người tu luyện Thiên Ma Cửu Biến như các ngươi mà nói, nó có vài phần
tác đụng đúng không?
Hương Hương Quận chúa thản nhiên nói.
Đầu óc Lý Dật có vài phần cực kỳ mơ hồ, trong lúc nhất thời không rõ ý
tứ bên trong lời nói này của Hương Hương Quận chúa, ma xui quý khiến,
hắn trả lời lại một câu:
-Cô cô nói vậy là có ý tứ gì?
Nghe thấy vậy, trên mặt của Hương Hương Quận chúa hiện lên một tia thần
sắc kinh ngạc không chút nào che giấu được, nhưng tia kinh ngạc này lóe
lên rất nhanh rồi biến mất. nàng chỉ cười cười nói:
-Ta tưởng ngươi biết... Xem ra ngươi thật sự không biết rồi!
Nói xong lời này, biểu tình trên mặt của Hương Hương Quận chúa càng phát ra sự đặc sắc.
Lý Dật khẽ nhíu mày, hắn mơ hồ cảm nhận được, trong câu hỏi của mình có
mấy phần không thích hợp nhưng lại không biết chỗ không thích hợp nằm ở
đâu.
Trong nháy mắt hai người đều im lặng, bầu không khí trong khố phòng nhất thời có chút xảo diệu... Cũng có chút xấu hổ...
Trạng thái này duy trì sau một lát, Hương Hương Quận chúa mới nhẹ nhàng cười nói:
-Được rồi, nếu không có chuyện gì an nguy của nơi này đều giao hết cho
ngươi. Nhớ kỹ, ba món đồ vật này có liên quan đến chuyện đại sự. không
thể để mất được...
Lời còn chưa dứt, thân hình của Hương Hương Quận chúa đã chậm rãi biến
mất trong không trung, chỉ để lại một mùi hương nhàn nhạt.
Lý Dật khẽ nhíu mày, đối với thủ đoạn này trong lòng cũng không biết có
mùi vị gì. Hắn chỉ quay đâu lại nhìn ba món đồ vật ở sau người mình,
trong giây lát có mấy phần ngây dại...
Khoanh chân ngồi xếp bằng ở trong khố phòng, trong tay cầm một Quyển
trục hiện ra bạch quang nhàn nhạt, trong lòng Lý Dật cũng không biết có
cảm giác gì.
Xung quanh đây tựa hồ có đến hàng ngàn hàng vạn Quyển trục đang muốn
chôn vùi mình... Mặc dù những thứ này đều không phải là thứ gì tốt cả.
Thế nhưng loại cảm giác này vẫn rất kỹ diệu.
Khẽ thở ra một hơi. ánh mắt của hắn chậm rãi rơi xuống trên một phiến đá mang phong cách cổ xưa bên cạnh.
Trên phiến đá, cảnh tượng các màu không ngừng biến hóa, nếu không phải
quan sát tỉ mỉ sẽ không cách nào phát hiện ra. Những cảnh trí biến hóa
không ngừng này chính là cảnh trí bên ngoài và bên trong khố phòng.
Khi phát hiện ra Hương Hương Quận chúa để lại đồ vật này. Lý Dật có mấy
phần ngạc nhiên, nhưng chỉ trong chốc lát đã hiêu rõ, đây khẳng định là
thủ đoạn cùng loại với Thánh Khế rồi.
Nếu Đấu Thần Điện đã biết sử đụng loại thủ đoạn này, vậy thì với thực
lực của Hương Hương Quận chúa, biết sử dụng thủ đoạn này, cũng không có
chỗ nào đáng ngạc nhiên.
Tỉ mỉ nhìn đi nhìn lại vài lần sau khi phát hiện tầm mắt có thể đạt được của mình không có chút nào dị dạng, Lý Dật mới thở ra một hơi, lại một
lần nữa đem tâm trạng yên lặng đặt trên Quyển trục ở trước mặt.
Thánh Thiên Quyết, Chu Tước Cao cấp... đây là Công pháp bí truyền của Đấu Thần Điện ta, ai cũng có thể tu luyện...
Lời giới thiệu hơi có chút đơn giản, khiến trong lòng Lý Dật có mấy phần suy nghĩ dở khóc dở cười.
Mặc dù những thứ mà hắn biết cũng không ít, nhưng thứ rác rưởi trong
miệng của Hương Hương Quận chúa lại là một thứ tốt như vậy, bất luận như thế nào hắn cũng không ngờ được.
Xà Tôn Giả trước đây đã từng kêu hắn đi tới Đấu Thần Điện lấy một vài
Công pháp Thánh Hệ để tu luyện, chỉ là hắn tuyệt đối không ngờ rằng, món đồ này lại tự nhiên đến tay mình bằng phương pháp này mà thôi!
Nhưng mà tâm tư lúc này của Lý Dật trái lại không đặt ở việc tu luyện
Công pháp Thánh Hệ này đối với Thiên Ma Cửu Biến mà nói, có mấy phần tác dụng chứ?
Hương Hương Quận chúa để lại mấy câu nói đã khiến Lý Dật suy xét rất
lâu, ở trong lời nói đó rút cuộc có ý tứ gì, hắn nhất thời căn bản không hiểu rõ. Nhưng mà trong lời nói của Hương Hương Quận chúa, hình như là
còn có ý tứ gì khác, khiến hắn tin rằng nàng nói như vậy khẳng định
không phải không có nguyên nhân...
Chỉ là nguyên nhân đó rút cuộc là gì?
Lý Dật đương nhiên hiểu rõ, bộ Thiên Ma Cửu Biến trong đầu minh ẩn chứa
bí mật cực kỳ nhiều, so với những gì bản thân biết chỉ là hạt cát giữa
sa mạc. Có lẽ Xà Tôn Giả sẽ biết nhiều hơn một chút, nhưng lúc này nếu
muốn hỏi, tuyệt đối cũng không hỏi được.
Còn Hồng Thiên Thánh Giả...
Lý Dật không có nhiều tín nhiệm đối với hắn, hơn nữa với quan hệ hợp tác cổ quái của hai người, cho dù bản thân có hỏi hắn, nếu hắn biết một
chút gì đó, cũng tuyệt đối không nói rõ cho mình biết. Như vậy so với
việc để lộ ra chân tướng của mình, chỉ bằng tự bản thân suy xét còn thực tế hơn.
Thánh Thiên Quyết trong tay, bị Lý Dật tung lên bắt lấy. Hắn đột nhiên
nhớ ra, quyển công pháp này, tâm pháp đầy đủ bất luận nhìn như thế nào
cũng không có bất cứ vấn đề gì. Vậy thì người có tư cách mang theo loại
Công pháp này tới Tu La Đảo dạo chơi, phải là người thế nào?
Không phải là hai lão gia hỏa của Đấu Thần Điện trấn định nơi này chứ?
Nếu là một trong hai lão gia hỏa đó thì sao? Vậy thì ý tứ chính là, một
người trong đó đã chết?
Không đúng! Nếu một người đã chết, người còn lại chắc chắn sẽ mang
chuyện này báo lên. Còn thế giới bên ngoài vẫn không biết hai lão gia
hỏa đã chết rồi, nguyên nhân duy nhất chính là, người của Đấu Thần Điện ở nơi này đã bị tiêu diệt hết rồi!
Suy đoán này mặc dù quá mức to gan, nhưng tựa hồ lại gần nhất với sự
thực, liên hệ với thời gian Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương
mưu định đại sự. Lý Dật nhất thời có một cảm giác toàn thân ớn lạnh.
Mặc dù không biết mục đích cụ thể của bọn họ, nhưng nếu hai lão gia hỏa
của Đấu Thần Điện bị tiêu diệt rồi, vậy thì ít nhất bọn họ phải muốn rời khỏi chứ! Không có ai nguyện ý bị hạn chế ở một nơi mãi như vậy, và
cường giả tuyệt thế lại càng không như vậy!
Còn mình, trong cuộc chiến tranh đấu này rút cuộc bản thân có thể có được lợi ích gì cơ chứ?
Vấn đề này khiến Lý Dật cảm thấy phiền muộn một phen, may mà hắn đối với Đấu Thần Điện cũng không có cảm giác mong cầu nào, việc khiến hắn suy
nghĩ chỉ là khi Hương Hương Quận chúa và Kim Bằng Yêu Vương làm chuyện
đại sự, bản thân có thể có được mấy phần lợi ích, có được thứ mà bản
thân hắn muốn có hay không?
Tiến nhập Huyết Nhãn Linh Tuyền, tiến cấp Đấu Sư, tu luyện Đấu kỹ, tìm
được sự vật có thể khiến Xà Tôn Giả thức tinh. Những việc này nói ra đều đã thấy có mấy phần phức tạp, huống hồ là làm?
Trong khoảnh khắc này, trong lòng Lý Dật cũng không có kế hoạch gì, tình huống trước mắt tựa hồ chỉ có thể tạm thời đi từng bước từng bước mà
thôi.
Cười cười, nhanh chóng đem những suy nghĩ phức tạp trong đầu mình quăng
đi một lần nữa, tâm trí của Lý Dật lại lần thứ hai rơi xuống Quyển Thánh Thiên Quyết trong tay.
Theo tình huống bình thường mà nói, bất cứ người này tu luyện Đấu kỹ,
đều phải dựa vào thuộc tính của bản thân mình mà tu luyện Công pháp đồng bộ.
Thế nhưng, trên người mình, điều này tựa hồ bị bỏ qua rồi!
Thuộc tính Đấu khí của bản thân vốn là Thiên Ma đấu khí, nhưng mà, lúc
này trong xoáy đấu khí có Tử Lôi đấu khí và Lưu Hỏa đấu khí, tựa hồ cũng không có ảnh hường gì đến việc tu luyện của bản thân, ngược lại khiến,
bản thân càng ngày càng cường đại hơn...
Tựa hồ, đây là quy củ cơ bản nhất của việc tu luyện đấu khí, vận dụng trên người cũng không phù hợp.
Là vì đặc thù của Thiên Ma Cửu Biến, cho nên thể chất của bản thân, phù hợp với tu luyện nhiều loại đấu khí?
Vậy thì nếu lúc này lại tu luyện Thánh Thiên Quyết, đấu khí trong cơ thể mình cuối cùng sẽ có biến hóa gì?
Ai—
Lý Dật thở dài một hơi, hơi có chút phiền muộn thảy thảy Quyển trục
trong tay, nếu thật sự giống như mình đã đoán, vậy thì tu luyện đương
nhiên tốt hơn nhiều, nhưng nếu bản thân đoán sai, vậy thì tất cả đều
hỏng hết...
Trong lúc trầm mặc khẩu quyết tâm pháp của Thiên Ma Cửu Biến đã nhanh
chóng hiện ra nhiều lần trong đầu kiểu chữ quen thuộc đến cực điểm,
nhanh chóng hiện ra trong đầu hắn...
Ma giả, tùy theo lòng mình, hại người ích ta chỉ có chiến đấu mạnh mẽ với cường giả mới có thể luyện thành Thiên Ma Cửu Biến...
‘Hại người ích ta chiến đấu mạnh mẽ với cường giả’, điểm này ta hiểu
rồi... Nhưng ‘tùy theo lòng mình’, há không phải là tùy tâm mà tu luyện
đấu khí sao?’
Nhớ tới điểm này, trong lòng Lý Dật cũng có mấy phần cổ quái.
Suy nghĩ này mặc dù hoang đường, thế nhưng, tựa hồ từ tình huống bản
thân tu luyện Lưu Hỏa đấu khí mà nhìn, suy nghĩ này có lẽ có khả năng
tồn tại.
Nghĩ đến đây, Lý Dật đã nhanh chóng mở ra Quyển trục trước mặt, tâm pháp bên trong nhẹ nhàng lưu chuyển vào trong đôi mắt của Lý Dật, mang theo
kiểu chữ lộng lẫy quỷ dị, chậm rãi lóe lên không ngừng...
-Được rồi! Nếu như ý nghĩ của ta chính xác vậy thì tu luyện Công pháp
càng nhiều, ích lợi của ta sẽ càng nhiều... Nếu một lát tu luyện phát
hiện có gì sai lầm thì đem đấu khí tu luyện ra từ Thánh Thiên Quyết này
phế bỏ đi là được, dù sao phỏng chừng cũng không phải là chuyện gì quá
khó!
Suy nghĩ này vừa hiện ra trong đầu, lúc này Lý Dật không còn do dự, hai
tay đã nhanh chóng kết ra một ấn kỹ tu luyện. Nhưng mà vào lúc này, trên phiến đá mang phong cách cổ xưa từ nãy giờ đang bay lơ lửng bên cạnh
người, tựa hồ có một bóng người hơi lóe lên trong đó...
-Khốn khiếp! Muộn không đến sớm không đến, lại đến vào đúng lúc này!
Khóe mắt của Lý Dật khẽ nháy dựng lên, sau một lát mới nhanh chóng đem
Quyển trục trong tay nhét vào trong Dung Giới, thân hình hơi lóe lên,
hướng về phía bên ngoài đi ra.