Nữ tử nhu thuận như vậy, Lâm Khiếu Đường đúng là lần thứ hai gặp phải. Lúc này nhớ lại thủ đoạn hạ độc vô cùng kịch liệt với nàng ta, nếu sớm biết nữ tử này có tính tình nhu thuận như vậy, chỉ cần dùng tới thủ đoạn ôn hòa là được rồi.
Bốn phía Đại Hiên Điện thủ vệ sâm nghiêm, càng có kết trận cách âm cực kỳ tinh diệu bao vây xung quanh, bởi vậy thương nghị mật sự tại đây là an toàn tuyệt đối, ngoại giới rất khó có thể thám thính dù chỉ một chút.
Lâm Khiếu Đường ôm lấy eo thon nhỏ của Tố Tố, tỏ ra một bộ lão sắc quỷ đi về phía cửa chính Đại Hiên Điện. Chỉ đi mới bước vào liền thấy một đạo thân ảnh màu hồng quen thuộc bay qua, lướt qua bên người rồi rất nhanh tiến vào trong Đại Hiên Điện.
Chủ nhân đạo hồng ảnh toàn thân phiêu dật, khi vượt lên trước Thiên Cực Lão Nhân ngay cả nhìn cùng không thèm liếc mắt một cái chứ càng đừng nói đến chào hỏi, hiển nhiên đối với người này rất khinh miệt.
Thế nhưng bóng lưng này cũng làm cho Lâm Khiếu Đường nhớ lại một đoạn thời gian nhiều năm về trước, đúng là một đoạn năm tháng tiêu hồn. Nghĩ lại chính mình khi đó trong lúc hôn mê bị một vị mỹ nữ tùy thân chà đạp, không khỏi cười cười.
Chủ nhân hồng ảnh chính là Hồ Mị Nhi, trưởng lão Hồng Diệp cốc vốn là một trong bát đại môn phái tại Hiên Viên Quốc ngày trước, tại thời điểm đó người này cùng Lâm Khiếu Đường từng có một đoạn quan hệ nam nữ mờ ám.
Bất quá cũng phải nói lại, nữ tử này vẫn còn thiếu Lâm Khiếu Đường một món nhân tình thật lớn.
Tuy chỉ mới vội vã gặp thoáng qua, Lâm Khiếu Đường vẫn dò xét được đại khái cấp độ tu vi hiện tại cùa nữ tử này, chí ít cũng là linh hồn giai sơ kỳ đỉnh phong, ngày trước nếu không phải Lâm Khiếu Đường hi sinh bổn nguyên của bản thân trợ giúp Hồ Mị Nhi trùng quan, chỉ sợ nữ tử này nhiều lắm cũng chỉ mới tiến vào linh hồn giai mà thôi, thậm chí có thể còn bị hãm tại ngưỡng cuối cùng không quá quan được.
Xem ra hiện tại Hồ Mị Nhi đã nghiễm nhiên trở thành nguyên lão Hiên Viên Tông, địa vị so với ngày trước đã cao hơn rất nhiều.
Không đợi Lâm Khiếu Đường hồi ức, đã có một đạo âm mạnh mẽ truyền đến: “Thiên Cực lão nhi, ngươi thực tiêu dao khoái hoạt, tới đây nghị sự còn muốn mang theo thiếp, thực sự là tức chết lão phu a!”
Thanh âm này Lâm Khiếu Đường vô cùng quen thuộc, xoay người nhìn lại chính là Thổ Nham Lão Quái ngày trước, tu vi so với trước đây đã tinh tiến không ít, không những vậy còn là nhảy vọt, hiện tại đã có tu vi linh hồn giai hậu kỳ.
Tố Tố cực độ khẩn trương, lấy tâm trí của nàng tự nhiên không thể chịu đựng nổi uy áp của Thổ Nham Lão Quái, huống chi trong lòng lại có quỷ, bởi vậy thần sắc nhất thời lóe ra một tia bất định, rất sợ lộ ra chân tướng.
Lâm Khiếu Đường cảm giác được thân thể Tố Tổ đang có biểu hiện căng thẳng cực độ, không thèm để ý tới Thổ Nham Lão Quái trước mắt, ghé sát bên tai Tố Tố thấp giọng nói: “Tố nhi, thả lỏng một chút đi, vi sư cũng sẽ không ăn ngươi, có vi sư ở đây ngươi việc gì phải sợ lão già kia làm cái gì, trời có sập xuống vi sư cũng đỡ giùm ngươi.”
Tố Tố nghe được tiếng Tố nhi khiến cho cả người khẽ tê dại, tâm tình càng kịch liệt nhảy lên, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi phiếm hồng, e thẹn vô cùng, nhưng thật ra sự khẩn trương trước đó lại giảm đi không ít.
Không giống, hoàn toàn không giống, đây chính là cảm giác hiện tại trong lòng Tố Tố. Thiên Cực Lão Nhân chân chính tuyệt đối không có thể nói ra được những lời này, càng không gọi cái gì là Tố nhi.
Tố Tố mê man liếc mắt nhìn sang khuôn mặt già nua đang ngụy trang kia, tuy rằng nét mặt này nàng đã nhìn qua rất nhiều năm, thế nhưng hiện tại xem ra tựa hồ không hề đáng ghét như trước, hơn nữa lại còn dần dần trở nên thân thích.
Trên người Thổ Nham Lão Quái tản mát ra khí nguyên có tính công kích, đối với người chỉ có tu vi sư giai như Tố Tố mà nói, căn bản không thể chống đỡ, nếu không phải Lâm Khiếu Đường kịp thời tàng cường khí nguyên hộ thể, bao phủ lại toàn thân Tố Tố, chỉ sợ nàng rất có thể đã thụ thương.
Trong lòng Thổ Nham Lão Quái thóa mạ một hồi. Lão sắc quỷ lại dám cùng tiểu thiếp liếc mắt đưa tình làm trò trước mặt chính mình, thực sự là muốn chết, có song tu cũng không phải chỗ nào cũng được, lão già kia nhất định muốn chết trên người nữ nhân.
Tố Tố ổn định lại, lúc này Lâm Khiếu Đường mới đưa mắt nhìn sang Thổ Nham Lão Quái. Ngày trước, khi lần đầu tiên nhìn thấy vị tiền bối Hiên Viên Quốc này, chính mình chỉ có tu vi sư giai, lúc đó liền bị Thổ Nham Lão Quái với khí nguyên cường đại dọa cho kinh sợ, coi như là cao nhân không thể chống cự, hôm nay cùng người này đối mặt trực diện, tâm tình lại vô cùng bình thản, không có chút cảm giác bất thường nào.
“Thổ lão quái, nếu ngươi cũng muốn như vậy, nữ đệ tử trong phái muốn song tu cùng nguyên lão có cả đống, hà tất còn phải cả ngày trông mòn con mắt, có muốn lão phu giới thiệu giúp ngươi mấy người hay không?”
Lâm Khiếu Đường híp mắt lại hỏi.
Thổ Nham Lão Quái hơi sửng sốt, cảm giác Thiên Cực lão nhi hôm nay tựa hồ có chút biến hóa, nhưng lại không biết thay đổi ở chỗ nào, chẳng lẽ gần đây thu được loại bảo bối hay đan dược gì tốt khiến cho tu vi tăng tiến?
“Ha ha ha.”
Thổ Nham Lão Quái đột nhiên ngửa mặt cười to nói: “Không cần, thuật song tu của lão phu cũng không như của lão nhi ngươi, ngươi cứ tự mình giữ lấy đi!”
Thổ Nham Lão Quái khí thế bàng bạc tiến vào trong đại điện, lúc này Tố Tố đang tựa một bên Lâm Khiếu Đường mới thầm hô một hơi, thân thể dần buông lỏng, cả người như có chút uể oải.
Có thể tiến vào trong nghị sự đường ngoại trừ các vị nguyên lão thì những người khác đều không thể tự mình tiến vào, ngay cả các trưởng lão cũng không thể tùy tiện bước vào bên trong.
Lâm Khiếu Đường phải để Tố Tố lại bên ngoài, bất quá mang theo đệ tử đi cùng cũng không chỉ có riêng một người Lâm Khiếu Đường, không ít nguyên lão cũng đều mang theo đệ tử tới đây, hơn phân nửa là vì muốn rèn đúc bọn họ, bởi vậy bên ngoài nghị sự đường còn chuyên môn bố trí phòng nghỉ, lúc này bên trong đó đã có một ít đệ tử đang trò chuyện với nhau.
Khi Tố Tố xuất hiện, trong mắt không ít nam đệ tử hiện lên một tia dục vọng tham lam, nhưng vừa nhìn đến Cực Lão Nhân đứng sau Tố Tố, trên mặt cả đám đều hiện ra nét tiếc hận, chỉ có hai ba gã đệ tử là không biến đổi nhiều biểu tình trên mặt, thậm chí đối với Cực Lão Nhân có phần coi thường, tựa hồ sư tôn hoặc sư phụ bọn họ là những lão đầu địa vị không nhỏ, cũng không cần để Thiên Cực Lão Nhân vào trong mắt.
Thấy sắc mặt Tố Tố do dự, Lâm Khiếu Đường trực tiếp lấy ra một viên đan dược truyền âm nói: “Đây cũng không phải là độc dược, ngươi ăn hết sẽ không phải khẩn trương như vậy, cử ở chỗ này chờ ta ra ngoài, không được đi lại nơi khác!”
Tố Tố nhu thuận nuốt dược hoàn, nhẹ giọng nói: “Vâng. sư phụ!”
Lâm Khiếu Đường nhìn lướt qua những người khác bên trong phòng nghỉ, khí nguyên mãnh liệt tỏa ra, khiến cho mọi người ở đây nhất thời cảm thấy khó chịu, ngay cả một vài tên đệ tử kiêu ngạo xem thường Thiên Cực Lão Nhân cũng phải thu ánh mắt về, không dám liếc thêm một cái, đây chính là cảnh báo uy hiếp.
Lúc Lâm Khiếu Đường đi vào nghị sự đường, hầu như toàn bộ nguyên lão đều đã đến đông đủ, nhìn lướt thật nhanh qua mọi người, Lâm Khiếu Đường lặng lẽ đếm trong lòng.
Không nghĩ tới toàn bộ Hiên Viên tông lại có tới mười tám vị nguyên lão. Nhưng cũng chưa rõ tất cả đã đến đông đủ hay chưa.
Trong môn phát có một nhân vật cấp nguyên lão là đã được xem như một đại môn đại phái, nếu có từ hai đến ba vị nguyên lão là được chiếm cứ một phương trở thành một đại môn phái được mọi người công nhận, nếu có thêm một vị đại nguyên lão Địa Vương giai, địa vị môn phái lập tức trở nên vượt trội.
Hiên Viên tông này lại có tới mười tám vị nguyên lão, tất cả đều có tu vi linh hồn giai, lại còn thêm tam đại nguyên lão địa vương giai tọa trấn, thảo nào Hiên Viên tông vừa bước vào Nam Xuyên Giới đã trở thành đệ nhất đại phái, chỉ dựa vào thực lực này, là đã có thể chống đỡ được với đại liên minh bên trong Nam Xuyên Giới.
Cuối cùng Lâm Khiếu Đường cũng minh bạch Thái Âm Thiên Quân kia vì sao phải lao sư động chúng mời tới một nửa cao nhân ma tu Thập Quốc Minh. Nếu không như thế, sao có thể động tới được Hiên Viên tông. Thế lực môn phái khổng lồ như vậy, quả thực là đáng sợ, điều này cũng khó trách ngay cả một tu luyện giới khổng lồ như Đại Hạ Quốc cũng phải dùng tới một ít thủ đoạn độc ác để đổi phó với Hiên Viên tông, cho dù Hiên Viên tông không phải là đối thủ cùa Đại Hạ quốc nhưng cũng có thể khiến cho Đại Hạ quốc bị thương nặng, tổn thương nguyên khí.
Trong mười tám vị nguyên lão, Lâm Khiếu Đường biết được năm vị, theo thứ tự là Thổ Nham Lão Quái, Kim Bất Phôi, Hồ Mị Nhi, Dung Tuyên ( nguyên cốc chủ Hồng Diệp Cốc) cùng một người phụ nhân trung niên (vợ của Kim Bất Phôi).
Nhở tới bộ dáng sợ vợ của Kim Bất Phôi năm đó, Lâm Khiếu Đường liền nhịn không được muốn cười, khi đó tu vi lão bà của Kim Bất Phôi bất quá mới chỉ là đại sư giai, hôm nay cũng đã bước vào linh hồn giai, đoán chắc công lao của Kim Bất Phôi nhất định không nhỏ.
Nếu có vị nguyên lão thứ sáu mà Lâm Khiếu Đường nhận biết, chính là lão giả lưng gù đến thâm huyền động của Lâm Khiếu Đường mấy ngày trước đây, tu vi của người này so với Thiên Cực Lão Nhân không sai biệt lắm, nhưng tựa hồ còn âm u tàn độc hơn, lúc này trên người của lão giả lưng gù lại tản mát ra khí nguyên cực kỳ ôn hòa, cùng với khí nguyên âm u mà Lâm Khiếu Đường cảm giác được ngày ấy lão đến thăm hoàn toàn khác biệt, hơn nữa còn không lộ ra một chút dấu vết nào, nếu không phải lúc trước Lâm Khiếu Đường đã thăm dò qua, biết được lão giả nảy có vấn đề mà nói, thì lúc này căn bản sẽ không cho rằng khí nguyên của người này có chỗ nào không thích hợp cả, có lẽ nhất định là hắn đã dùng đan dược gì đó hoặc hạ một tiểu kết trận tinh diệu trên người.
Sau khi Lâm Khiếu Đường tiến vào, chỉ có vài người quay đầu lại, những người khác đều coi như không phát hiện, hắn bèn tìm một chỗ ở phía sau ngồi xuống.
Lúc này một gã trung niên áo đen đứng dậy nói: “Hôm nay triệu tập mọi người lại như vậy, là muốn thương nghị việc tiến vào “Tù Ma Cốc” nửa tháng sau.”
Khí nguyên trên người trung niên nhân áo đen này cực kỳ khổng lồ, tu vi của hắn đã đạt đến địa vương giai hậu kỳ, sắc mặt hồng hào, hai mắt lấp lánh hữu thần, người này chính là U Minh Lão Tổ, là một trong hai đại nguyên lão của Hoa U cốc tề danh cùng Hoa Tiên Tử năm đó.
Lúc này một vị phụ nhân trung niên diễm lệ, mặt không chút biểu tình đột nhiên nói: “Lão tổ, lúc này vào cốc có phải là thích hợp hay không? Tu luyện giới Đại Hạ quốc mấy năm nay đã rục lịch, vẫn luôn coi chúng ta là cái đinh trong mắt, theo không ít thám tử hồi báo, khả năng sắp tới Đại Hạ Quốc khởi xướng tiến công phái ta là vô cùng lớn, lúc này mà đem lực lượng của môn phái điều động ra ngoài có phải là quá nguy hiềm hay không? Huống chi “Tù Ma cốc” chính là thượng cổ ma cảnh, cực kỳ hung hiềm, xác suất có vào không ra là cực lớn, ta cho rằng lúc này chỉ nên yên lặng theo dõi kỳ biến mới thỏa đáng!”
Diễm phụ trung niên chính là Dung Tuyên, người trung niên áo đen liếc mắt nhìn Dung Tuyên, khẽ gật đầu nói: “Dung nguyên lão nói không phải không có lý, bất quá sào huyệt của Hóa Long Giao từ trước tới nay đều là bảo tàng, theo những ghi chép về “tẩy sào đại sự” trong sách cồ, những tu luyện giả tham gia “tẩy sào” đều có được chỗ tốt cực lớn. Không ít người còn phi Thăng thượng giới, trở thành Tu thánh giả, mà cơ duyên hơi kém không được phi thăng, nhưng cũng có thể trở thành bá chủ một phương ở hạ giới, Hiên Viên tông chúng ta năm xưa gặp phải hạo kiếp, hầu như bị mất đi toàn bộ tu luyện giới, nếu không phải xuất hiện mấy nhân vật anh hùng, chỉ sợ rằng khả năng chúng ta chiếm giữ được mảnh đất này cũng không có, phái ta từng là bá chủ một phương, nhưng hôm nay cũng chỉ là một môn phái phải sống nhờ ở đậu mà thôi, nếu vẫn không có tư tưởng tiến thủ, không dám có hành động thì sớm muộn gì cũng biến mất trên Kỳ Đông đại lục này, trở thành một điển tịch về sự khiếp nhược của tu luyện giới!”
Nghe U Minh Lão Tổ nói như vậy, chư vị nguyên lão ào ào gật đầu đồng ý, trường hạo kiếp năm xưa tựa như mới xảy ra ngày hôm qua, tất cả đều rõ ràng ở trước mắt, khắc sâu trong tâm trí.
Dung Tuyên đưa ra ý kiến phản đối, hiện tại khuôn mặt cũng khẽ đổi, tuy nàng không cho rằng mạo hiểm là lựa chọn duy nhất, nhưng lời nói của U Minh Lão Tổ quả thực là kích động lòng người.
Một hán tử giản dị mặc võ phục màu lam ở bên cạnh người trung niên áo đen đứng lên, nếu không phải người này đứng lên thì rất khó khiến cho người khác chú ý, rất dễ bị bỏ qua.
Nhưng mà Lâm Khiếu Đường lại có thể cảm giác được rõ ràng khí nguyên đáng sợ tỏa ra từ người này, loại khí nguyên tràn ngập lực bạo phát này quả thực có thể hủy thiên diệt địa.
Thực ra vị hán tử nhìn qua rất giản dị này có tu vi địa vương giai đỉnh phong, là thủ tịch nguyên lão của Toàn Võ Môn năm đó, Hỏa Dương Vương Hồng Chiến.