Trên Địa Linh Hồ, từng làn khí nguyên nồng đậm phát ra những ánh sáng chiếu lên từng mảnh sinh cơ bừng bừng không khác gì với ánh dương quang thế ngoại. Khắp nơi thậm chí còn không hề thiếu những yêu thú cấp thấp đang ngầm sinh hoạt.
Nơi này này từ thời Thiên Hà Tông khai môn lập phái đã được liệt vào hàng cấm địa, chỉ có cấp bậc nguyên lão khi trùng quan sinh tử mới có thể tiến vào nơi đây.
Từ đảo đỉnh sơn đến chân núi phụ cận đã có vài động phủ, hiển nhiên chính là được các nguyên lão Thiên Hà Tông trải qua mấy nghìn năm sử dụng.
Khi Lâm Khiếu Đường tiến vào nơi đây đã tiến hành thăm dò tỉ mỉ bốn phía, phát hiện ra bên dưới hồ nước còn có một tòa công phong nằm sâu trong Địa Linh Hồ cả ngàn trượng, quanh năm được ngâm trong linh thủy tràn ngập khí nguyên. Sơn phúc hình thành từng vòng khí nguyên, trong đó vòng lớn nhất có đường kính lên tới hơn mười trượng, bên trong có mật độ khí nguyên cao đến kinh người.
Nơi đây quả thực là tiên cảnh tu luyện. Lâm Khiếu Đường không khỏi có chút kỳ quái vì sao Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân lại không đến nơi này tu luyện.
Lâm Khiếu Đường cũng không biết Thiên Hà Tông vẫn có một cấm lệnh, nếu chưa đột phá địa vương giai không được tiến vào nơi đây, cái này cũng là di huấn mà tổ sư gia từ ngày lập tông lưu lại, nếu không tuân thủ tất sẽ gặp linh ứng của tổ sư gia trên trời trách phạt.
Nói đến cũng lạ, Thiên Hà Tông trải qua nhiều năm như vậy truyền xuống cơ bản đều thành thật tu luyện, kể cả những quan môn đệ tử đích truyền của từng người cũng không hề trái theo thông lệ vẫn có từ trước đó, cái này cũng có thể nói mỗi vị nguyên lão qua từng thời đều là người ngoan cố, nghiêm chỉnh thực hiện lời di ngôn mà tổ sư gia đã lưu lại.
Nhưng thật ra lần này tiện nghi cho Lâm Khiếu Đường hơn phân nửa là do vị trí nguyên lão của hắn là một trường hợp đặc biệt. Kỳ thực trong ngoài cấm địa còn có rất nhiều kết trận ẩn hình, những kết trận này vốn vô cùng tinh diệu, bất quá bên ngoài đã sớm được Lạc Trần Tử cùng Thiên Kiều Lão Nhân tạm thời giải trừ, mà bên trong nguyên nhân do thời gian đã lâu không có người lui tới nên nguyên thạch duy trì kết trận đã sớm hao tổn dẫn đến uy lực giảm mạnh, vì vậy Lâm Khiếu Đường có thể nhẹ nhàng phá trận tiến vào.
Bên trong Địa Linh Hà đã từng có thủ hộ thú nên bốn phía lưu lại khí nguyên yêu thú nồng nặc, thế nhưng hôm nay tựa hồ đầu thủ hộ thú này đã không còn ở nơi đây.
Khảo sát hoàn tất, Lâm Khiếu Đường tự nhiên quá đỗi vui mừng, trực tiếp đào ra một tòa động phủ chính và ba tòa động phủ phụ tại một ngọn núi bên trong hồ.
Tu vi của Tiểu Lan và Tố Tố bất quá chỉ là sư giai, thọ nguyên nhị nữ có dài cũng chỉ hơn hai trăm năm. Lâm Khiếu Đường dẫn nhị nữ đến nơi đây cũng không có cái gì là tư dục, chỉ thầm nghĩ trong năng lực của chính mình sẽ trợ giúp nhị nữ tăng tiến chút tu vi, dù biết là có thể không thành được đại đạo nhưng để các nàng đề thăng nhanh chóng tu vi ở một trình độ nhất định nào đó là chuyện hoàn toàn có thể.
Tiểu Lan tự nhiên không cần phải nói, nàng và Lâm Khiếu Đường vốn là thanh mai trúc mã, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cho dù có một khoảng thời gian xa cách rất dài nhưng thân tình vốn là bất diệt, tuy nói Tiểu Lan đối với Lâm Khiếu Đường đã biểu đạt tình ý chân thực, nhưng Lâm Khiếu Đường lại không biết làm sao, vẫn chỉ cố gắng trợ giúp Tiểu Lan tu luyện.
Tố Tố và Lâm Khiếu Đường kỳ thực không có nhiều gút mắc, thế nhưng ngày trước tại Tân La Thành, Lâm Khiếu Đường đối với nữ có tiềm lực rất lớn trong thuộc tính trị liệu hệ nên cảm thấy rất hứng thú, rất có thể trở thành trợ thủ đắc lực cho mình sau này.
Kỳ Áo từ lúc ngủ say tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu thức tỉnh, nhưng Lâm Khiếu Đường biết lão bất tử này sớm muộn cũng sẽ tỉnh lại, đến lúc đó rất có khả năng bản thân mình lại phải tiến vào một cuộc chiến sinh tử mới, nếu không làm tốt công tác chuẩn bị, chỉ sợ đến lúc đó hẳn là phải dốc toàn lực mới có thể đem cái mạng nhỏ trở lại.
Mặt khác Lâm Khiếu Đường đối với chỗ ở hiện nay của Uyển Nhi là Tiềm Long Viện cũng có chút kiêng kỵ, mà Uyển Nhi lúc trước đã đắc tội với một số người mà với thực lực hiện tại Lâm Khiếu Đường vẫn chưa thể bảo đảm an toàn.
Nói chung, tất cả mọi chuyện đều bức bách Lâm Khiếu Đường phải càng nhanh chóng tu luyện đề thăng. Lúc này các điều kiện chuẩn bị cho lần tiến giai này đã cơ bản hoàn tất, đặc biệt là năm gốc Cổ độc thi thảo đã trưởng thành, nếu còn tiếp tục chờ đợi rất có thể năm gốc Cổ độc thi thảo này sẽ qua mất thời kỳ phát triển tốt nhất dần dần héo rũ.
Các công tác chuẩn bị đã hoàn thành, Lâm Khiếu Đường cũng không vội vã tiến nhập vào trạng thái bế quan mà vẫn một mặt duy trì trạng thái ổn định cho thân thể Duy Lạp, một mặt lại hấp thu hồ quang màu vàng, loại lôi điện này vốn là lực lượng đến từ thượng giới nên tuyệt đối là một tấm vương bài bảo mệnh tốt nhất.
Trong thời gian rảnh rỗi, Lâm Khiếu Đường đem tất cả yếu lĩnh và tâm đắc mình tu luyện không hề bảo lưu đều truyền thụ hết cho Tiểu Lan và Tố Tố, chỉ cần trên người mình có đan dược tốt đều tặng cho các nàng phục dụng.
Lâm Khiếu Đường càng đem các loại ma công thu được từ Thiên Cực Lão Nhân từng cái thông qua đấu luyện phá giải, dần dần đem các loại ma công sản sinh ra tâm ma loại bỏ, lại đem các pháp quyết sửa chữa hình thành một cao giai pháp quyết vô hại với thể xác cũng như tinh thần là Vô cực diệu thủ quyết, sau đó mới đem tâm pháp này và mấy bộ tâm pháp trị liệu hệ dạy cho Tố Tố.
Tiểu Lan sau khi có được Vạn linh quy tông, một bộ công pháp kết hợp với Ngự vật đao pháp và Long trảo thủ cùng với mấy bộ tâm pháp khác dung hợp thành một pháp quyết tinh diệu vô cùng.
Tiếp đến Lâm Khiếu Đường cũng đem ba kiện vật phẩm thu được từ ám ảnh quỷ dạ xoa đưa cho Tiểu Lan, thứ nhất là có thể phụ trợ cho tu luyện Vạn linh quy tông, thứ hai chính là làm pháp bảo tùy thân, vì cái này so ra với pháp bảo đỉnh cấp còn có uy lực lợi hại hơn nhiều.
Lâm Khiếu Đường sớm đã thành bản mạng pháp quyết đấu luyện, nếu lại tu luyện công pháp khác là chuyện không có khả năng, nhiều lắm chỉ có thể dùng làm phụ trợ mà thôi, bởi vậy những pháp quyết này giữ lại cũng thành phí, chẳng bằng đem cho nhị nữ tu luyện lại có thể tiến bộ nhanh hơn vài phần.
Tiểu Lan và Tố Tố có thể được một vị linh hồn giai hậu kỳ như Lâm Khiếu Đường hết lòng chỉ dẫn, như vậy tuyệt đối là thiên đại cơ duyên và tạo hóa, không chỉ có thể giúp các nàng bớt đi rất nhiều đường vòng, lại càng có thể giúp các nàng làm ít hưởng nhiều, trên phương diện tiến bộ tự nhiên là một bước lên trời.
Cơ duyên của nhị nữ coi như Lâm Khiếu Đường ngày xưa cũng theo không kịp.
Lâm Khiếu Đường làm tất cả như vậy, nhị nữ tự nhiên đều nhìn thấy rõ ràng, trong lòng cũng cảm kích vô cùng, lại có đôi khi rất muốn làm chút gì đó, thế nhưng các nàng hiện tại hiển nhiên không thể giúp được hắn điều gì, chỉ biết vùi đầu vào tu luyện để hồi báo, huống hồ Lâm Khiếu Đường mỗi ngày đều cực kỳ bận rộn, ngoại trừ lúc hướng dẫn các nàng tu luyện thì đều không có thời gian tiếp xúc thêm.
Cứ như vậy đơn điệu ngày qua ngày trôi qua, rất nhanh thời gian ba năm đã trôi qua, Lâm Khiếu Đường rốt cuộc đã hấp thu toàn bộ hồ quang màu vàng lưu lại trong thân thể Duy Lạp vào bên trong thực dương, bởi vậy mầu sắc thực dương cũng đã biến đổi thành màu vàng, bốn phía được bao bọc bởi hồ quang màu vàng, thỉnh thoảng lấp lóe.
Sau khi hoàn toàn nắm giữ được hồ quang màu vàng, Lâm Khiếu Đường phát hiện với số lượng từng đó cũng không đủ cho mình xuất ra công kích cường đại nhưng lại có thể vận dụng trong độn thuật.
Lâm Khiếu Đường tại Nam bộ sơn mạch đã tiêu diệt Yêu hùng tự nhiên cũng để ý đến tòa động phủ hoang phế kia, bên trong tựa hồ đã bị người dọn dẹp qua nhưng cũng không triệt để, vẫn còn một gian mật thất ẩn dấu xảo diệu nên chưa bị ai phát hiện. Bên trong mật thất lưu giữ lại không ít bảo vật và rất nhiều thi thể trùng ma, chỉ tiếc là không có nhiều thứ Lâm Khiếu Đường có thể dùng được, chỉ có một tiêu bản Lục Dực Kim Đình là tương đối hấp dẫn chú ý của hắn.
Lục Dực Kim Đình vốn là trùng ma cấp mười bốn, chính là do song dực kim đình tiến hóa tới thể thành thực. Chủ nhân của mật thất tựa hồ là một vị khu luyện giả trùng tu, đối với trùng ma tự nhiên là có cảm tình rất cuồng nhiệt. Có thể thu lưu được thi thể trùng ma cấp mười bốn nên dĩ nhiên thực lực vị chủ nhân động phủ này phải cực kỳ kinh khủng, nhưng việc này không phải là việc Lâm Khiếu Đường cần truy xét.
Thi thể Lục Dực Kim Đình có chút tàn khuyết, thế nhưng quan trọng nhất là cặp cánh vẫn còn được giữ gìn nguyên vẹn, đây chính là nguyên liệu quan trọng để chế tạo pháp bảo phi hành đỉnh cấp nên Lâm Khiếu Đường tự nhiên không chần chừ thu lưu lại.
Lâm Khiếu Đường lĩnh ngộ Linh ảnh thuấn di vẫn chưa được trọn vẹn là do chưa có được một kiện pháp bảo làm vật môi dẫn, đôi cánh của Lục Dực Kim Đình nếu được thêm vào một chút Dung tinh. Trải qua thời gian ba tháng liên tục không ngừng luyện chế, một kiện đỉnh giai phi thiên pháp bảo là Lục Dực Kim Lôi Sí đã được hoàn thành.
Lục Dực Kim Lôi Sí gần như trong suốt, cơ bản tương đối giống với cánh chuồn chuồn, chỉ là không có được sự mềm mại nhẹ nhàng như vậy. Toàn bộ chiều rộng của cánh cũng chỉ có hơn mười tấc, phần đầu dài khoảng năm thước, phần giữa một đôi chỉ có ba thước rưỡi, còn đôi cánh cuối chỉ có lưỡng thước mà thôi.
Lục Dực Kim Lôi Sí có tần suất vỗ cánh cực nhanh, gần như chỉ còn là hư ảnh. Lâm Khiếu Đường khi phối hợp với hồ quang màu vàng dường như phía sau người hiện lên một đôi cánh kim điện huyễn hóa, chói mắt và thần bí vô cùng.
Sau khi sử dụng, tốc độ tăng nhanh vô cùng, đến ngay cả Lâm Khiếu Đường cũng có chút không thể tin tưởng được, chỉ chớp mắt liền có thể độn ra ngoài ngàn trượng, nếu so với thuấn di thì chỉ có khác là tiêu hao nguyên lực cực kỳ lớn mà thôi.
Thân thể Duy Lạp được Lâm Khiếu Đường lưu giữ cẩn thận cho đến nay hoàn toàn là vì chuẩn bị cho Tân Tây Á. Trước đó tuy là ý định thu thập các loại tài liệu dự định làm ra một bộ thân thể mới toàn diện, trên thực tế việc chuẩn bị cũng đã được Lâm Khiếu Đường thu thập đầy đủ, chỉ là tự nhiên sáng tạo ra một thân thể mới có độ khó vô cùng cao, mà cuối cùng tỷ lệ thành công có được bao nhiêu chính bản thân Lâm Khiếu Đường cũng không rõ ràng lắm, mà lúc này một thành phẩm nằm ngay trước mắt tự nhiên những việc thừa không cần phải làm nữa.
Tân Tây Á đã ở trạng thái khí linh được vài chục năm, lâu dần cũng đã thành quen, thế nhưng nếu cứ mãi như vậy thì cho dù tuổi thọ tinh linh thật dài cũng sẽ không chống đỡ được bao nhiêu thời gian mà tiêu vong.
Một thân thể không tồn tại linh nguyên thì việc đoạt xá ngược lại cực kỳ khó khăn. Vì việc đoạt xá này so với việc dựa vào tu vi mà hấp thu và thôn phệ linh nguyên, đem tất cả của đối phương biến thành của mình trong đó bao gồm cả ký ức, tính cách, tình cảm và lực lượng chi phối thân thể, mà cái quan trọng nhất chính là lực chi phối thân thể, còn nếu chỉ là một thân thể trống rỗng, đơn thuần đem linh nguyên đưa vào thì không thể chi phối được thân thể đó.
Cũng may Lâm Khiếu Đường tinh thông các loại bí thuật quỷ dị, song song với đó hắn nắm trong tay những lý giải về thân thể con người vượt quá với bình thường, hơn nữa từ lâu việc tu luyện Tu hồn dưỡng linh thuật hắn đã đạt đến cực điểm, trải qua một năm luyện hóa chữa trị rốt cục đã đem linh nguyên Tân Tây Á và thân thể Duy Lạp dung hợp với nhau.
Tới lúc này, có xuất hiện tình huống bài xích hay không thì Lâm Khiếu Đường cũng không có khả năng khống chế được nữa, chỉ có dựa vào bản thân Tân Tây Á tu luyện củng cố việc không chế và chi phối mà thôi.
Tình huống của Tân Tây Á tương đối đặc thù, hiển nhiên so với Tiểu Lan và Tố Tố không giống nhau, bất quá cũng may thực lực bản thân nàng tốt hơn so với nhị nữ rất nhiều, phương diện trí lực lại càng không phải nói, hơn nữa trước đây vài chục năm đã sớm chiều ở chung nên Lâm Khiếu Đường đối với nàng rất mực tin tưởng, lại không hề keo kiệt, trực tiếp đem toàn bộ công pháp Vô tung quyết trao tặng cho nàng, không những thế còn đem Ẩn Độn pháp quyết tiến hành dung hợp cùng Vô Tung quyết luyện hóa ra bộ Huyết Ảnh vô tung, rồi lại đem cả Thanh lôi ngạt lấy được từ Hợp Võ Môn, đều đưa hết cho nàng.
Sau khi an bài mọi chuyện cho tam nữ, Lâm Khiếu Đường không muốn nhiều lời vô ích, đưa tất cả tâm đắc phục chế vào ba khối ký ức lam ma thạch rồi nhanh chóng tiến vào ngọn núi bên dưới hồ nước, tam nữ ngay cả một lời chưa kịp nói thì đã không còn cảm ứng được khí nguyên của Lâm Khiếu Đường đâu nữa.
Từ lúc Lâm Khiếu Đường kiến tạo động phủ đã hạ tầng tầng lớp lớp kết trận tại bốn phía, vừa vào bên trong liền lập tức điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên lực vô cùng tinh thuần nơi đây.
Cùng lúc đó, công việc luyện chế năm gốc Cổ độc thi thảo bắt đầu được tiến hành, nhờ vào bản thân có hai loại thiên địa nguyên hỏa làm cho tỷ lệ thành công khi luyện đan của Lâm Khiếu Đường cao hơn rất nhiều so với tu luyện giả khác, lại thêm tác dụng của đấu luyện vận chuyển nên tỷ lệ thành công càng cao hơn một tầng.
Trên thực tế, các loại phương thuốc đan dược, thậm chí cả một vài thượng cổ bí phương tại toàn bộ Kỳ Minh Phong không tính là hiếm lạ, thẳng thắn mà nói ngay cả một vị tu luyện giả sư giai đều có thể nói ra phương pháp luyện chế Linh vương đan, thế nhưng tài liệu luyện chế mới là khó khăn chân chính, tuyệt đại đa số tu luyện giả có hao phí cả đời cũng khó có thể thu thập được đầy đủ, nên nói đến cơ duyên cũng không sai. Thêm vào đó xác xuất luyện chế thành công cực thấp cũng làm cho tới chín phần tu luyện giả phải đau lòng thổ huyết.
Lâm Khiếu Đường lúc này muốn luyện chế loại đan dược chính là ngày trước tại Ma Pháp Tế Đàn nghe theo lời Hoa Tiên Tử gọi là Thiên nguyên hoàng đan, nhưng theo lời giải thích mà Kỳ Áo nói lúc trước, Lâm Khiếu Đường cảm giác gọi là Thiên nguyên đế đan có thể chính xác hơn một chút.