Nhìn bàn tay tử kim trôi nổi giữa không trung, Thôn Quỷ Lão Ma nắm chặt tay, ba đạo hắc hồng từ từ trong tay áo bắn ra, hai đạo đánh úp về phía tử kim thủ, đạo còn lại đánh thẳng về phía Thượng Quan Dao. Thượng Quan Dao có chút sững sờ, tử kim thủ đột nhiên xuất hiện kia rất quen thuộc đối với nàng.
Điều tức sơ qua, khí nguyên trong cơ thể Thượng Quan Dao đã có chút vững chắc, nàng không tìm hiểu tử kim thủ kia nữa, ngón tay ngọc điểm nhẹ, một đạo quang mang bắn ra.
Hắc hồng cùng quang mang ầm một tiếng, chạm nhau trên không trung, quang mang lập tức bị chấn văng hơn mười trượng, thế tiến công của hắc hồng tuy có giảm đi nhưng vẫn mang theo lực lực lượng sót lại bắn về phía Thượng Quan Dao.
Trong cơ thể, khí nguyên hỗn loạn còn chưa hoàn toàn trấn áp được, không kịp né tránh, Thượng Quan Dao bèn vội vàng vận chuyển toàn bộ khí nguyên trong cơ thể kết thành một cái thuẫn màu xanh nhạt. Ầm một tiếng, hắc hồng bắn trúng chiếc thuẫn.
Va chạm một cái, thuẫn hủy hồng vong!
Thế nhưng lực phản chấn cũng làm cho thân thể nhỏ nhắn xinh đẹp của Thượng Quan Dao bị đẩy văng ra xa.
Thượng Quan Dao liều mạng thôi động khí nguyên để ngừng lại, chốc lát đã bay ra xa hơn hai mươi trượng. Liên tục thối lui, phút chốc đã vào trong rừng cây, đến khi chấn ngã ba cây cổ thụ lớn mới dừng lại, nếu không phải phía sau có một cỗ khí nguyên nhỏ tương trợ, chỉ sợ lúc này thân thể vốn đã bị thương lại càng thêm một tầng thương thế.
Một lần nữa bị đối phương đánh cho tới tấp, Thượng Quan Dao tức giận không gì sánh được, đang muốn lao ra khỏi rừng cây thì bị tóm lại. Xoay người nhìn, không biết khi nào một cánh tay đã xuất hiện trên vai mình, một thân ảnh màu xanh đang đứng phía sau, cách nàng ba trượng, Vừa liếc qua, mắt phượng của Thượng Quan Dao trừng lên, dường như không tin nổi, thất thanh kêu lên:
- Bĩ tu, là ngươi?
- Nhân yêu, lâu ngày không gặp rồi!
Lâm Khiếu Đường cười cười, đạm nhiên nói.
Sau chút kinh ngạc ban đầu, Thượng Quan Dao lập tức thanh tỉnh, khuôn mặt kiều diễm lại lộ ra thần sắc lạnh lùng, nói:
- Nam Xuyên Giới các ngươi cùng Thảo nguyên man tu kia lại kết liên minh ư?
Khoé mắt Lâm Khiếu Đường chợt loé tia sáng, ngón tay khẽ điểm, một đạo quang mang màu vàng mạnh mẽ bắn ra, hương về phía Thượng Quan Dao. Thấy vậy, Thượng Quan Dao nhất thời hoa dung thất sắc.
Riêng ba gã Thảo nguyên linh hồn Vu sư cũng đã không chịu nổi rồi, lúc này Thượng Quan Dao lại càng bất lực, hơn nữa trong người nàng đang mang thương tích rất nặng, làm sao chống đỡ, tâm thần Thượng Quan Dao nhất thời rối loạn.
Nhìn kim hồng bay đến, hai mắt Thượng Quan Dao kinh khủng giương lên, trong lòng biết mình căn bản không thể chống đỡ, nhưng không ý thức được bèn thúc động khí nguyên, ngưng tụ một chiếc thuẫn nhỏ che chắn trước người.
Quang mang màu vàng thực sự quá nhanh, Thượng Quan Dao chỉ kịp ngưng tụ chiếc thuẫn, cũng không kịp nghênh tiếp đạo quang mang này, chỉ có thể trừng trừng nhìn đạo quang mang bắn về phía bên trái của mình.
Ầm
Bên tai Thượng Quan Dao truyền đến một âm thanh xé gió, quang mang màu vàng xướt nhẹ bên cạnh nàng, bắn ra phía sau, bên tai có mấy sợi tóc rơi xuống.
Bắn trượt?
Thượng Quan Dao thầm thở ra một hơi dài, cảm thụ sinh tử trong chớp mắt làm cho nàng có cảm giác như mấy đời người.
Ầm
Không chờ Thượng Quan Dao có thêm phản ứng, phía sau đã truyền đến một tiếng nổ, sóng khí mãnh kiệt, hầu như đã thổi bay thân thể mảnh mai của nàng khỏi mặt đất.
Thượng Quan Dao lướt nhìn qua, mới biết bĩ tu kia phóng ra quang mang màu vàng không phải nhắm vào phía sau mình mà là nhắm vào mười trượng, chỗ Thôn Quỷ Lão ma đang truy kích gần đến.
Thượng Quan Dao chưa hết nghi hoặc, nhưng ánh mắt vẫn cảm kích hướng về phía Lâm Khiếu Đường, chỉ thấy ánh mắt hắn lành lạnh nhìn về phía Thôn Quỷ Lão Ma sau lưng nàng.
- Ngươi là người ở đâu? Hãy xưng tên?
Thôn Quỷ Lão Ma nhìn không ra thực lực đối phương, cố ý kéo dài thời gian, chất vấn.
- Thôn Quỷ Lão Ma, mới đó mà đã quên mất tại hạ sao? Đúng là quý nhân hay quên a! Thật sự không nhận ra tại hạ sao?
Khóe miệng Lâm Khiếu Đường hiện lên một tia tiếu ý quỷ dị.
Bọn họ quả thật có quen biết! Trong lòng Thượng Quan Dao vừa mới trầm tĩnh lại mạnh mẽ căng thẳng, thần sắc lần thứ hai trở nên phức tạp.
Đôi mắt già nua của Thôn Quỷ Lão Ma nổi lên vẻ nghi hoặc, tỉ mỉ quan sát thanh niên trước mắt nhưng vẫn không nhớ ra là đã gặp ở đâu, mặt trầm xuống bèn nói:
- Không cần bản Vu sư suy đoán, ngươi chắc chắn là Đại Hạ ngũ phái, chỉ không biết là nguyên lão của phái nào? Nói thẳng ra đi!
- Nếu tôn giá đã không nhớ rõ, cũng không cần phải hỏi nhiều!
Lâm Khiếu Đường ánh mắt bắn ra một đạo ánh sáng lạnh lẽo.
- Hừ, hạng người giả thần giả quỷ!
Thôn Quỷ Lão Ma chẳng nói dài dòng nữa, hai tay nhấc lên, miệng niệm pháp quyết, lập tức bốn phía nổi lên âm phong hắc khí (gió lạnh khí đen) mù mịt.
Mười lăm bộ xương khô to lớn màu đen xám lần lượt xuất hiện phía trước Thôn Quỷ Lão Ma.
- Khôi Lỗi Khô Lâu.
Thượng Quan Dao cả kinh hô lên.
Mười lăm bộ xương khô, mỗi bộ đều được âm khí màu đen bao quanh, mấy bộ xương này tuy là hình dáng như xương con người, nhưng khung xương lại rất lớn, so với người bình thường cao lớn hơn rất nhiều, chiều cao ước chừng hơn một trượng, các đầu khớp xương cũng to lớn khác thường. Mỗi bộ xương đều tay trái cầm thuẫn, tay phải cầm một thanh loan đao sắc bén.
Lúc này, Thượng Quan Dao đang bị kẹp giữa hai người, đứng yên một chỗ ko dám manh động, sau khi nhìn thấy mười lăm bộ xương khô âm trầm uy mãnh càng không dám nhúc nhích, rất sợ làm oan hồn dưới tay những bộ xương này. Mỗi một bộ xương Khôi Lỗi Khô Lâu đều có tu vi của một đại sư giai hậu kỳ, hơn nữa chúng căn bản không có khái niệm sinh tử, cũng không có cảm giác đau đớn, lực lượng hắc ám của chúng càng kinh khủng không gì sánh được.
- Giết!
Thôn Quỷ Lão Ma âm trầm quát lên một tiếng, mười lăm bộ xương lập tức ập tới, tốc độ cực nhanh, đúng là không khác mấy so với tốc độ phi hành của đại sư giai.
- Nhân yêu, mau tránh ra!
Lâm Khiếu Đường khẽ quát một tiếng.
Thượng Quan Dao lúc này cảm thấy như bị cả ngọn núi đè, cực kỳ nặng nề, cúi đầu nhìn xuống mới phát hiện hai chân lúc này không biết từ lúc nào đã bị một cỗ hắc khí giữ chặt.
Một bộ xương khô cao lớn bay thẳng đến, đao trên tay chém mạnh, mục tiêu của Thôn Quỷ Lão Ma lúc này là Thượng Quan Dao.
Thấy Thượng Quan Dao bất động, Lâm Khiếu Đường không còn kiên trì được nữa, tung ra một trảo.
Một kim thủ trong nháy mắt xuất hiện bên hông Thượng Quan Dao, mạnh mẽ ôm lấy vòng eo nhỏ, trực tiếp ném nàng ra ngoài, không có chút gì là thương hương tiếc ngọc. Thượng Quan Dao văng ra hơn ba mươi trượng, bộ dáng rất chật vật, nhất thời u oán liếc Lâm Khiếu Đường, giận dữ lẩm bẩm:
- Bĩ tu chết tiệt, không nhẹ được một chút hay sao!
Ở giữa đã không còn trở ngại, nguyên thức Lâm Khiếu Đường ồ ạt phát ra, nhất thời mấy trăm toàn phiêu mới chữa trị do tinh thạch luyện chế xuất hiện bốn phía, lấy Lâm Khiếu Đường làm trung tâm, chu vi năm trượng, kết thành một vòng lớn giữa không trung.
Lâm Khiếu Đường khẽ động tay, mấy trăm tấm toàn phiêu như mưa bắn ra.
Mười lăm bộ xương khô căn bản là không có cảm giác với mọi chuyện phát sinh xung quanh, cứ dương nanh múa vuốt phóng tới như không có những tấm tinh thạch kia. Chúng bất quá chỉ là một đám rối cao to lợi hại mà thôi.
Thùng, thung, thùng… Trong không trung truyền đến âm thanh như phi tiêu bắn vào gỗ, thanh âm dày đặc mà liên tục.
Phút chốc toàn thân mười lăm bộ xương khô đã bị dính đầy toàn phiêu, nhưng chúng không như có chút ảnh hưởng nào, mà ngược lại càng cuồng bạo hơn, nhắm thẳng hướng thân ảnh màu xanh dám công kích chúng mà lao đến.
Trên mặt Thôn Quỷ Lão Ma lộ ra nét cười cười khinh thường, mười lăm bộ xương này là lão mất hơn mười năm, thu thập rất nhiều tài liệu, tỉ mỉ chế tạo thành công khôi lỗi hắc ám. Mọi công kích vật lý đối với chúng hầu như không ảnh hưởng gì, đám toàn phiêu này đến cả gãi ngứa cho chúng cũng còn không đủ.
Lâm Khiếu Đường muốn đánh tan mấy bộ xương khô này một cách nhanh chóng, nên ẩn tàng khí nguyên bên trong những toàn phiêu. Không nghĩ được rằng mấy toàn phiêu đó chẳng có chút tác dụng nào đối với mấy bộ xương này.
Một đợt tấn công không có kết quả, mười lăm bộ xương khô đã xông đến trước mặt Lâm Khiếu Đường, ba bộ khôi lỗi xông tới đầu tiên mạnh mẽ giơ lên thanh loan đao sắc bén trong tay dữ tợn bổ thẳng về phía Lâm Khiếu Đường
Lúc này nét cười trên mặt Thôn Quỷ Lão Ma càng tăng, bị mấy khôi lỗi này tiếp cận gần người như vậy, đối với đạo tông có thể nói vô cùng nguy hiểm, cho dù là tu vi linh hồn giai cũng nhất quyết không chống đỡ được, không chết cũng tàn phế.
Nói thì chậm, diễn biến thì nhanh, ngay khi đại đao trên tay ba bộ xương khô kia bổ xuống, trong tay Lâm Khiếu Đường đã hiện ra một cự kiếm màu vàng, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chém ra.
Đương… Chỉ một tiếng vang trầm muộn, thân hình cao lớn của ba bộ xương nhất thời bật ra sau, vọt tới trước những bộ xương khác, mấy bộ xương còn lại sắp thành hàng thẳng tắp, tám chín bộ đồng thời bị chấn đổ trên mặt đất.
Nụ cười trên mặt Thôn Quỷ Lão Ma ngưng lại, trong lòng cả kinh kêu lên một tiếng, không có khả năng.
Lâm Khiếu Đường đánh xong một kích vẫn chưa thu tay, cự kiếm trong tay đột nhiên huy vũ, tiếp tục thế công, mấy đạo kiếm khí giao nhau bắn ra, bảy tám bộ xương còn lại giơ thuẫn ra đỡ “Thùng thùng” mấy tiếng, kiếm khí va chạm với thuẫn, phát sinh ra tiếng vang chấn động trầm muộn, như thiết chuỳ gõ cửa gỗ, tuy là đỡ được kiếm khí nhưng mấy bộ xương kia cũng bị chấn văng ngược lại mấy trượng mới dừng lại được.
Tu luyện giả võ tông? nhãn thần Thôn Quỷ Lão Ma ngưng trọng, nhìn lại tử kim thủ đang trôi nổi kia, lẽ nào tử kim thủ đó không phải do gã kia điều khiển mà còn có những người khác ẩn núp xung quanh.
Thôn Quỷ Lão Ma cảnh giác nhìn ra bốn phía, cũng không phát hiện có điều gì bất thường.
Khôi Lỗi Khô Lâu tuy bị đẩy lùi nhưng không tạo thành bất luận tổn thương nào, thân thể bằng xương vô cùng cường hãn. Tây Lâm Khiếu Đường khẽ run lên, cự kiếm lập tức vọt ra ngoài, nhắm vào chỗ mười lăm bộ xương mới đứng lên, chém ra từng kiếm cực nhanh, phút chốc đã chém mấy trăm kiếm nhưng bắn trúng mấy bộ xương này lại không thể tạo ra vết thương trí mệnh.
Những bộ xương khô này thực sự có năng lực vượt ra khỏi đánh giá của Lâm Khiếu Đường. Ngón tay Lâm Khiếu Đưỡng khẽ động, mấy viên hỏa châu được chế tạo từ hỏa tinh lập tức bắn ra ngoài.
Phanh, hỏa châu bắn trúng một bộ khôi lỗi đang chống lại đòn tấn công của cự kiếm, thuẫn trong tay bị chấn văng đi, thế nhưng hoả tinh kia vẫn như cũ không gây chút thương tổn cho bộ xương. Bộ xương khô ngốc nghếch nhìn vào cánh tay bằng xương khô của mình, giống như không có chuyện gì nhanh chóng nhặt lại chiếc khiên rơi trên mặt đất lên.
- Bĩ tu, lấy ra bản lĩnh thật sự đi, tài mọn đó của ngươi không có tác dụng đâu. Khôi Lỗi Khô Lâu do xương của yêu thú chế thành, như vậy chỉ tiêu hao thực nguyên của ngươi mà thôi!
Thượng Quan Dao đứng ngoài nóng ruột, không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Lâm Khiếu Đường như không nghe thấy lời này, cự kiếm đã bay về tay, lúc này mấy trăm hoả châu dưới sự dẫn động của gã, như nước thuỷ triều ào tới. Vô số điểm sáng màu hồng như đạn lửa bắn ra từ sung gào thét dữ dội.
Nhãn thần Lâm Khiếu Đường ngưng lại, tay cầm cự kiếm, hoá thành lưu quang màu xanh bay ra ngoài, mấy viên hoả châu vừa chạm vào mấy bộ xương liền luồn vào trong.
Trong lúc nhất thời kiếm quang bắn ra bốn phía, tiếng vang trầm muộn tràn lên bên trong từng bộ xương, sau một khắc hoả châu kéo đến, đều công kích điên cuồng vào thân thể xương khô cường hãn.
Thôn Quỷ Lão Ma đang cẩn thận khống chế mười lăm bộ xương khô, nhìn thấy đối phương muốn cậy mạnh phá Chiến Sĩ Khô Lâu của mình, Thôn Quỷ Lão Ma không khỏi thầm kêu ngu xuẩn.
Cạch.
Một tiếng xương cốt nứt vỡ bỗng nhiên vang lên.
Trong lòng Thôn Quỷ Lão Ma tức thì căng thẳng, bỗng tiếng nổ liên tiếp vang lên, kèo theo là tiếng xương cốt nứt vỡ.
Hoả châu dày đặc liên kích, hơn nữa Lâm Khiếu Đường còn ngầm nạp khí nguyên vào mỗi hoả châu, mấy bộ xương đã không chịu nổi, bắt đầu nứt vỡ.
Rầm một tiếng, một bộ xương đã không chống đỡ nổi, ầm ầm sập xuống.
Thôn Quỷ Lão Ma nhất thời đau xót không thôi, không dám coi thường, bèn khẽ quát một tiếng:
- Quỷ Khốc Lang Hào!
Hơn mười thân ảnh quỷ mị từ trong cơ thể Thôn Quỷ Lão Ma phóng ra, giống như thiên nữ tán hoa bay loạn xung quanh, phát ra những tiếng gào thét chói tai kinh khủng.