Đấu Y

Chương 321: Chương 321: Giằng co.




Tại lúc cả trăm ngàn đầu ma thứu từ bên trong hắc vụ bắn đến, sắc mặt Lâm Khiếu Đường mới hơi buông xuống, dường như có chút nắm chắc, trước đó vẫn còn đắn đo không chính xác tình hình chiến cuộc, nhưng lúc này đã bình ổn xuống.

Đối phó với đối thủ có thể khống chế yêu sủng, Lâm Khiếu Đường chưa bao giờ phải chịu yếu thế. Cho tới bây giờ hắn vẫn chưa phát hiện được có loại yêu thú nào phát sinh ra uy hiếp đối với Tham thị thú.

Ngốc Thứu Lão Ma đã vứt bỏ đi dáng vẻ uể oải trên khuôn mặt mà thay vào đó là một tia tiếu ý, từ khi một chiêu này của lão đại thành, còn chưa khi nào thất thủ.

Đã bao lâu chưa dùng tới Tham thị thú đây? Chính bản thân Lâm Khiếu Đường cũng không nhớ rõ cho lắm. Từ trong tay bào phất ra một luồng gió nhẹ, tức thời một mảnh quang vụ màu lam đã bắt đầu xuất động.

Vô số Tham thị thú, cứ con sau nối tiếp con trước từ trong tay bào bay ra, nhanh chóng nhắm hướng bầu trời bay tới.

Phiến màu lam bạc bướng lên không trung, đàn ma thứu màu đen lại từ không trung hạ xuống. Trong hai mắt đám hắc thứu đều màu huyết hồng, trong miệng càng vờn quanh một đoàn hỏa diễm màu đen.

Chứng kiến đàn tiểu trùng màu lam, sắc mặt Ngốc Thứu Lão Ma lần thứ hai ngưng trọng trở lại. Người thanh niên này rốt cuộc là ai, những thứ hi cổ kỳ quái xuất hiện tại trên người này quả thực không ít, bất quá Ngốc Thứu Lão Ma đối với đám yêu sủng của mình vẫn vô cùng tự tin. Đám tiểu trùng kia tuy có điểm nhỏ gầy nhưng một chút điểm tâm như vậy đã là đủ rồi, dù sao số lượng cũng không ít a.

Mỗi con hắc thứu có hình thể khổng lồ, khi dang rộng đôi cánh lớn chừng hơn trượng, chiếc mỏ nhọn như chiếc móc câu càng sắc bén vô cùng.

Những con đại ma thứu xông tới trước nhìn xuống đàn tiểu trùng lam sắc với ánh mắt cực kỳ miệt thị, kêu lên một tiếng khàn khàn rồi há miệng muốn đem những con tiểu trùng lam sắc đứng đầu hàng nuốt đi.

- Ăn đi, thỏa sức mà ăn đi, ăn xong bữa điểm tâm này còn có bữa thịt người lót dạ phía sau cho các ngươi.

Ngốc Thứu Lão Ma âm lãnh nghĩ.

Nhưng mà, ngay lúc này, khi đám hắc ma thứu đầu đàn đang xông lên cắn nuốt, nhưng lại không hề thấy dấu hiệu đàn tiểu trùng kia đau đớn nháo loạn chút nào.

Ngốc Thứu Lão Ma chỉ cảm thấy sâu trong nguyên thức truyền đến những tiếng thống khổ thất thanh, sắc mặt liền lập tức trầm xuống.

Những tiếng kêu đau đớn, thống thiết vang vọng cả hư không, bụng mấy con đại ma thứu không biết đã bị vật gì rạch ra, tiên huyết nhất thời phún ra ngoài từng đợt không ngớt.

Cùng với từng đợt máu huyết phún ra ngoài, còn lẫn đâu đó một chút lam quang, chính là những tiểu trùng trước đó bị nuốt vào trong bụng, rồi trực tiếp đem máu thịt đại ma thứu cắn xé xông ra ngoài.

- Cái gì?

Ngốc Thứu Lão Ma ngạc nhiên rồi thất thanh kêu lên, không thể tưởng tượng được nhìn một màn đang phát sinh kia.

Phải biết đại ma thứu chính là cao đẳng yêu thú cấp mười hai, thân thể cường hãn hơn người, dưới bộ lông màu đen chính là lớp biểu bì cứng rắn vô cùng, coi như là đại sư giai có trực tiếp công kích cũng không thể tạo một chút mảy may thương tổn.

Trong cơ thể đại ma thứu có nhiệt độ cực cao, hầu như toàn bộ là hắc nguyên chi hỏa không ngừng thiêu đốt, bất luận cái gì một khi bị nuốt vào trong bụng cơ hồ trong nháy mắt sẽ bị thiêu rụi.

Mà tiểu trùng màu lam kia cư nhiên lại hoàn toàn không chút suy xuyên?

Sắc mặt Lâm Khiếu Đường cũng khẽ biến, tuy nói Tham thị thú rạch bụng đại ma thứu mà ra, nhìn qua thấy hoàn toàn vô sự nhưng chân chính lại có chút thống khổ, dường như bị vật gì đó làm cho tổn thương, một ít lân giáp bên ngoài cũng đã bị bong ra, khu sử đám tiểu trùng này nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Lâm Khiếu Đường mới phải chứng kiến tình huống này, đại ma thứu kia quả nhiên cũng không phải hạng yêu thú tầm thường a.

Ngốc Thứu Lão Ma bình tĩnh nhìn lại mới phát hiện, tiểu trùng màu lam kia căn bản không phải sâu bọ gì, chỉ là thân hình quá nhỏ nên thoạt nhìn mới tưởng là một loại sâu nào đó, thực tế nó cũng là một loại yêu thú, trên người toàn thân được bao phủ bởi một loại lân giáp nhỏ bé như long lân, nếu không tỉ mỉ quan sát, căn bản là nhìn không ra.

Trong đầu Ngốc Thứu Lão Ma đột nhiên nhớ lại miêu tả được ghi lại trong một loại điển tịch.

Thượng cổ yêu thú, Tham thị thú!

Thời điềm nghĩ đến tới danh tự này, sắc mặt Ngốc Thứu Lão Ma trở nên cực kỳ khó coi, nhưng rồi lần thứ hai ngẫm nghĩ, lại phát hiện thấy có điều không thích hợp. Những tiểu trùng màu lam này mặc dù cùng với ghi chép về Tham thị thú cực kỳ giống nhau, thế nhưng màu sắc cùng ngoại hình lại có chút khác biệt.

Trong ghi chép lại có nói rõ, Tham thị thú hẳn là có màu tím vàng, lại càng có thể phun ra 'Tử viêm tuyến hỏa', đôi cánh cũng không phải màu lam xấu xí như cánh dơi kia, mà hẳn phải là một đôi cánh nhỏ dài, hình dáng như hai thanh khảm đao, cực kỳ nhẹ nhàng lưu loát, đôi hàm cũng phải do sáu chiếc răng nanh sắc nhọn cấu thành.

Ngốc Thứu Lão Ma sau khi loại bỏ khả năng đám tiểu trùng kia chính là Tham thị thú, thần tình thoáng chút tốt đẹp lên, bằng không nếu thực sự là loại thượng cổ ma thú kia, chính mình chỉ còn đường chạy trốn mà bảo mệnh thôi.

Thế nhưng ngoại trừ Tham thị thú ra, Ngốc Thứu Lão Ma cũng không còn nghĩ ra được loại yêu thú nào khác, trong hai mắt bỗng nhiên lóe lên một tia sáng, chẳng lẽ là Tham thị thú vẫn còn ở dạng ấu thể chưa tiến hóa thành thục? Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có loại khả năng này thôi.

Trong lúc Ngốc Thứu Lão Ma thất thần, đã có mấy đầu đại ma thứu chết dưới miệng Tham thị thú, bất quá đám đại ma thứu cũng không phải ăn không ngồi rồi, có vết xe đổ trước đó, những con phía sau liền biết không thể nuốt chửng những con lam sắc tiểu trùng trông như nhỏ yếu kia, mà là phun ra từng đạo hắc nguyên chi hỏa, đốt cháy đàn lam trùng.

Hắc nguyên chi hỏa, trong thiên địa nguyên hỏa bài danh thứ ba mươi bảy, hắc nguyên chi hỏa này của đại ma thứu không phải tự thân sản sinh mà là do trong quá trình ấp trứng mới có được. Chỉ có địa phương tồn tại hắc nguyên chi hỏa mới có thể ấp được ra trứng đại ma thứu, trong quá trình ấp trứng này, trứng ma thứu sẽ liều mạng hấp thụ hắc nguyên chi hỏa, tựa như một mầm mống bị vùi sâu trong đất liều mạng hấp thu dinh dưỡng thành hình.

Khi quá trình ấp trứng hình thành, những ấu thể đại ma thứu chui ra khỏi vỏ thì trong cơ thể chúng đã có được hắc nguyên chi hỏa của mình.

Hắc nguyên chi hỏa đối với Tham thị thú tạo thành tổn thương không nhỏ nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức thương tổn mà thôi.

Một khi cẩn thận né tránh, nếu là bị phun trúng cũng chỉ bị rớt xuống vài miếng lân giáp nhỏ, đau đớn cũng là ở phần da thịt mà thôi.

Chỉ có thiêu đốt liên tục trong nửa canh giờ, hắc nguyên chi hòa mới có thề đem Tham thị thú siết chết, bắt quá đám tiểu trùng cường hàn này sao có thề đề cho hắc nguyên chi hỏa thiêu đốt chúng lâu đến như vậy.

Có điều Tham thị thú muốn từ bên ngoài cắn xé đại ma thứu cũng không phải là chuyện dễ dàng, bộ hắc sắc vũ mao (lông vũ) nhìn như mềm mại nhưng cũng mười phần dẻo dai, phía dưới lông vũ là lớp da cứng như cương thiết không thể công phá, so với việc cắn xé từ bên trong tự nhiên khó hơn nhiều.

Không chỉ có như vậy, trên người đại ma thứu mỗi một chỗ hầu như đều bao phủ bởi hắc nguyên chỉ hòa, dù là Tham thị thú muốn thôn phệ được da thịt đại ma thửu cũng không chống đỡ được tập kích của hắc nguyên chi hỏa, một khi thôn phê vượt lên quá điểm nhất định, bản thân cũng sẽ bị thiêu đốt đi mất.

Hai đại quần thể giao chiến trong chốc lát, lợi thế vẫn chưa có dấu hiệu nghiêng về bên nào, tổng hợp lại mà nói, phía Tham thị thú chỉ hơi chiếm được chút thượng phong.

Nhìn gần trăm con đại ma thứu tử thương, Ngốc Thứu Lão Ma thống khổ không ngớt, không nghĩ tới một chiêu sát thủ có thể diệt sát thiên quân cư nhiên cũng bị đối phương đồng dạng sử dụng mà ép xuống hạ phong, hơn nữa tựa hồ còn chút dễ dãi a.

Trong ánh mắt của Ngốc Thứu Lão Ma đã tràn ngập hàn quang, không thể để tình hình tiếp tục biến xấu, bằng không đại quân ma thứu do chính mình thiên tâm vạn khổ bồi dưỡng ra sợ là cũng bị đám Tham thị thú kia ăn dần cho bằng sạch, bất quá dưới Hắc vu pháp của Ngốc Thứu Lão Ma, những con ma thứu này đã không còn là yêu thú mà sớm đã trở thành khôi lỗi pháp bảo rồi.

Nói trắng ra chính là một loại pháp bảo có được cơ thể, cùng với các loại pháp bảo khác nhau ở chỗ, nó được luyện chế từ bản thể yêu thú mà thôi.

Việc tổn hao pháp bảo đối với đạo chức giả là chuyện tình cực kỳ đau lòng, không khác gì cắt đi từng khúc thịt khối xương của họ vậy, một khi pháp bảo bị hư hao, thực lực ngay lập tức sẽ bị hạ thấp, đây chính là chỗ bất đồng so với võ chức giả.

Võ chức giả chỉ cần tu luyện thân thể cùng tụ tập các loại công pháp là đủ, còn quá trình tu luyện của đạo chức giả sẽ tương đối rắc rối một chút, ngoại trừ các loại công pháp, tâm pháp còn phải luyện chế cho chính mình rất nhiều loại pháp bảo, bởi vậy trong tu luyện, đạo chức giả tiến bộ chậm hơn rất nhiều so với võ chức giả, thế nhưng tại cùng giai, thậm chí chênh lệnh trên mấy tinh thì võ chức giả vẫn rất khó đánh bại được đạo chức giả. Từ tổng hợp lại các thế lực mà nói, đạo chức giả có thực lực vượt trên võ chức giả một ít, trừ phi võ chức giả tu luyện được thánh giai công pháp hoặc thậm chí càng cao hơn, khi đó thì chiếm được ưu thế.

Trong tay Ngốc Thứu Lão Ma đã nắm một chiếc hắc sắc vũ mao, tâm niệm khẽ động, hắc sắc vũ mao liền “bồng” lên một tiếng, trong nháy mắt hóa thành một hỏa diễm màu đen.

- Có thể bức được Ngốc Thứu Lão Ma ta sử dụng một chiêu này, cũng coi như ngươi có điểm bản lĩnh rồi!

Ngốc Thứu Lão Ma nhìn hỏa diễm trong tay, lầm bầm nói.

Trong hư không, một lam một đen, hai đại quần thể vẫn còn đang cắn xé lẫn nhau, một mảnh sơn lâm phía dưới đã bị hắc nguyên chi hỏa do đại ma thứu phun ra đốt thành tro bụi, đến ngay cả một mảnh thổ địa màu mỡ cũng trở nên nát vụn biến thành cát bỏng.

Khi tu vi đã đạt tới linh hồn giai, thủ đoạn công kích liền có được biến đổi về chất, chỉ tùy tiện vung tay cũng có thể tạo thành thương tổn cực đại, nói như hủy thiên diệt địa tuyệt đối cũng không phải là hình dung quá phận, địa vương giai giả lại càng không phải nói.

Tùy tiện đều có thể hủy diệt một tòa thành trì, thế nhưng những người có tu vi vượt quá linh hồn giai khi đối chiến cũng không nhất định tạo thành hậu quả đáng sợ, bởi song phương lấy mục đích cuối cùng là diệt sát được đối phương, các chiêu số sử dụng đều phải cực kỳ xảo quyệt, chỉ quan tâm đến hiệu dụng, không cần phải lo lắng đến uy lực, chỉ cần có thể tạo thương tổn cho đối phương là được. Thậm chí chỉ cần giết chết đối phương mới là chiêu số tốt nhất, không cứ phải tạo thành lực phá hoại cực đại.

Hòa diễm trong tay Ngốc Thứu Lão Ma càng lúc càng vượng, hỏa diễm mỗi lúc bốc lên rồi dần dần ngưng lại, không hề tùy ý phiêu động mà phảng phất như không phải hư vô mà là một thực thể, cuối cùng hóa thành một thanh hắc sắc chùy thủ chắn ngang.

Ngay lúc Ngốc Thứu Lão Ma thầm khởi sát chiêu, chợt thấy một trận dị động.

Xoẹt...Một đạo quang mang màu tím vàng đã cấp tốc phóng đến.

Ngốc Thứu Lão Ma nhất thời hoảng hốt, thiếu chút nữa kêu lên thành lời.

“Đương!” Một tiếng thanh thúy giòn tan vang lên, một thanh tử kim trường thương đang hung hăng đâm tới, hướng thẳng chính diện Ngốc Thứu Lão Ma. Cũng may cho Lão Ma vẫn cảnh giác cao độ, tự thân vẫn luôn duy trì 'Thứu linh thuẫn', một loại hộ thể thuẫn cực mạnh. Thế nhưng một thương này cũng đem 'Thứu linh thuẫn' đâm thủng một lỗ.

Lâm Khiếu Đường nắm chặt tử kim trường thương trong tay, ánh mắt sắc bén, sắc mặt cũng hơi chút kinh ngạc, không nghĩ tới toàn lực đánh ra một thương này cũng không thể đem hộ thuẫn của Lão Ma này xuyên thủng, hẳn là Ngốc Thứu Lão Ma đã tốn không ít công phu vào hộ thuẫn này a.

Bất quá, mặc kệ nói như thế nào thì vẫn vừa đủ tạo thành một lỗ hổng trên hộ thể thuẫn. Khóe miệng Lâm Khiếu Đường khẽ nhếch lên, tay lại tăng thêm phần lực, mũi thương nhất thời đâm nhập vào sâu hơn rất nhiều.

Ngốc Thứu Lão Ma quá mức sợ hãi, cấp tốc buông tha ngưng tụ hắc hỏa chùy thủ, đem tinh lực toàn thân đều tập trung tại ngưng kết 'Thứu linh thuẫn'.

Một công một thủ, song phương chợt tiến vào thế cầm cự, Tử kim trường thương đã đâm vào thật sâu trong 'Thứu linh thuẫn' tới ba thốn có hơn, nhưng cũng không cách nào tiến thêm một chút nào nữa.

Song phương giao chiến lần đầu tiên giằng co tại khoảng cách gần như vậy, sắc mặt Lâm Khiếu Đường yên tĩnh, thần sắc Ngốc Thứu Lão Ma lại một dạng bất định, cận chiến đối với đạo chức vẫn luôn là điều cấm kỵ, nếu đổi thủ là một vị linh hồn giai giả bình thường thì trong tình huống như này. Ngốc Thứu Lão Ma cũng không quá bận tâm. Thế nhưng vị thanh niên trước mắt chính mình kia, rõ ràng không chỉ có tu vi linh hồn giai trung kỳ, cái này cũng đủ khiến cho Ngốc Thứu Lão Ma cảm thấy sợ hãi.

Bất quá Ngốc Thứu Lão Ma chung quy vẫn là một địa vương giai giả, dưới sự giằng co, nguyên lực mạnh mẽ đại trướng, hắc hỏa chùy thủ vẫn một mực xoay tròn trong lòng bàn tay đột nhiên bắn ra ngoài, hướng thẳng tới trước ngực Lâm Khiếu Đường.

'Thứu linh thuẫn' của Ngốc Thứu Lão Ma đối với công kích từ bên ngoài dường như không thể công phá, nhưng với công kích của bản thân lại tựa như vô ảnh vô hình.

Hắc hỏa chùy thủ mang theo hắc hỏa chi nguyên nồng đậm trong khoảng cách cực ngắn lại cấp tốc bắn ra, khiến cho sắc mặt Lâm Khiếu Đường vẫn thoải mái không khỏi kinh hãi thất sắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.