Kim Bất Phôi cùng với thê tử Lưu Thị liếc mắt nhìn nhau, nhiều năm trước hai người đối với thiếu niên này có ấn tượng tương đối sâu đậm, trong mấy gã đệ tử Cự Kiếm Sơn Trang năm đó, thanh niên này bất quá chỉ có tu vi sư giai mà thôi, ngắn ngủi chỉ trong thời gian trăm năm người này đã có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, đây là loại tốc độ tu luyện kinh khủng như thế nào.
Ngoại trừ hai phu thê Kim Bất Phôi, mức độ kinh hãi khiếp sợ của Dung Tuyên còn cao hơn nhiều, nhiều năm trước nàng đã từng gặp qua thanh niên này lại Hồng Diệp Cốc, lúc đó hắn với Hồ Mị Nhi có quan hệ rất mật thiết, lúc đó Dung Tuyên còn vì Hồ Mị Nhi có tu vi thấp hơn mà nhắc nhở, thực sự không nghĩ tới ngày hôm nay người này đã có tu vi vượt qua chính bản thân mình.
Thanh niên xa lạ đeo thanh cự kiếm trên lưng cũng làm cho nguyên lão Cự Kiếm Đường Vô Phong lão tổ chú ý, đây rõ ràng là trang phục chiêu bào của đệ tử Cự Kiếm Đường nha.
Trong lúc mọi người còn đang kinh nghi bất định, không khí giằng co trong thời gian ngắn!
“Nếu như các hạ chỉ là đi qua nơi này, mong rằng không nên xen vào chuyện của người khác!”
Thư sinh mặt trắng bỗng nhiên nheo mắt lại, rồi mở miệng nói.
Lâm Khiếu Đường đạm nhiên nhìn lướt qua thư sinh mặt trắng, vung tay lên tức thì xuất hiện mấy đạo quang mang màu hồng, chính là những khỏa hỏa châu!
Phanh phanh phanh, hỏa châu bắn thẳng vào chín mặt gương đồng phía trên đầu của chín nguyên lão phát ra những tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Trong khoảnh khắc, quang tráo bao phủ trói buộc chín vị nguyên lão biến mất không còn, nhất thời khôi phục tự do.
Sắc mặt của thư sinh mặt trắng trầm xuống, đối phương dù cho chưa trả lời, thế nhưng hành động dùng sức mạnh phá trói buộc vừa rồi đã biểu hiện ý nguyện của hắn, thư sinh mặt trắng lạnh lùng cười, vung tay lên, đem toàn bộ mặt gương đồng thu trở lại.
“Nếu như các hạ đã quyết tâm xen vào chuyện này, vậy thì bản thiếu chủ sẽ phụng bồi các hạ!”
Bàn tay của thư sinh mặt trắng nâng lên, gương đồng trong tay một lần nữa phóng ra ngoài, trong nháy mắt đã phân liệt thành mười mặt, xoay tròn lao tới.
Con ngươi của Lâm Khiếu Đường hơi lóe lên, đối với những mặt gương đồng này không dám có một chút coi thường, vừa rồi lúc ẩn nấp trên không trung hắn đã nhìn thấy được uy lực cực kỳ to lớn của chúng, mấy trăm toàn phiêu thạch tinh hiện ra xoay tròn quanh thân thể.
Mười mặt gương đồng cùng với mấy trăm toàn phiêu hình thành thế đối chọi lẫn nhau, hai đại pháp bảo lao thẳng vào nhau.
Trên mặt thư sinh mặt trắng hiện lên một nét tiếu ý khinh miệt, đối với những toàn phiêu này vô cùng coi thường, Lâm Khiếu Đường cũng cảm thấy không ổn.
Ngay khi toàn phiêu gần như đã va chạm vào mười mặt gương đồng. Trong mặt gương nhất thời bắn ra những đạo ảnh tượng giống y hệt, cùng với toàn phiêu không khác nhau, mấy trăm toàn phiêu cùng với số lượng toàn phiêu bằng nhau trong mặt gương trung hòa, va chạm cùng một chỗ rồi bộc phát những tiếng nổ vang.
Tình cảnh này so với tình cảnh trước đó mà Kim Bất Phôi gặp phải hoàn toàn giống như nhau, thiên ma kính tựa hồ như có thể phản xạ lại chiêu số của đối phương, lấy đạo của ngươi để trả lại người (tuyệt chiêu thành danh của Mộ Dung Phục).
Lâm Khiếu Đường thầm cảm thấy không ổn, lại có chút vướng tay vướng chân, chiếc gương đồng này quả thực quỷ dị không gì sánh được, vô luận là chính mình thi triển chiêu số như thế nào, đều giống như chiến đấu với cái bóng của chính mình vậy, kết quả đều là phí công vô ích.
Đối phó với loại pháp bảo quỷ dị như thế này, chắc chắn không thể làm như lẽ thường, đối cứng hiển nhiên là không thể được, Lâm Khiếu Đường âm thầm tự đánh giá.
Lúc này mười mặt gương đồng đã vọt tới gần, thân gương có lưỡi dao, sắc bén không gì sánh được, nếu như bị chúng cắt phải mà nói, chỉ sợ là lập tức chia thành nhiều đoạn.
Lâm Khiếu Đường đưa tay lên, thanh cự kiếm phía sau tự động bay tới, bốn thanh tử kim trường thương cũng lập tức xoay trong cực nhanh, hình thành khiên chắn tử kim bốn mặt, còn có năm mặt nhuyễn thuẫn trong suốt do Thủy tinh thạch chế tạo thành bao phủ, hình thành trạng thái phòng ngự hoàn hảo.
Trên mặt thư sinh mặt trắng âm âm cười, từ khi chính mình có được thiên ma kính đã cùng với không ít cao thủ so chiêu, không ít tu luyện giả đã thi triển ra loại phòng ngự hoàn hảo như thế này, cho rằng dùng cách đó có thể chống lại chiêu số phản xạ lại của thiên ma kính, cứ như vậy kéo dài thời gian, chỉ còn cách đánh hòa.
Mười mặt thiên ma kính xoay tròn, đánh thẳng vào tử kim thuẫn, phát ra những tiếng va chạm đinh đương chói tai kích thích mãng nhĩ, ai cũng không thể làm gì được đối phương.
Sau khi giằng co hồi lâu, thư sinh mặt trắng hơi kinh ngạc, không nghĩ tới tử kim thuẫn bốn mặt của thanh niên kia dĩ nhiên có thể chống lại được công kích của thiên ma kính, cảm thấy có chút ngoài ý muốn, quang hoa trong mắt chợt lóe lên, sau đó hai tay nhấc tới, khống chế mười mặt gương đồng chuyển biến phương hướng tấn công, buông tha cho tử thuẫn, chuyển hướng sang thủy mặc nhuyễn thuẫn trong suốt, cứ như thế mà cắt qua.
Đúng lúc này, ngân quang nơi khóe miệng Lâm Khiếu Đường chợt lóe, nắm tay vung lên, khẽ quát to một tiếng:
“Khởi!”
Ngũ diện thủy mặc nhuyễn thuẫn, nhìn qua có vẻ như rất mềm mại, giống như một tầng nhựa dẻo trong suốt mà thôi, biểu hiện bề ngoài có vẻ cực kỳ dễ phá, thế nhưng loại thủy mặc nhuyễn thuẫn này chính là do một trong năm loại ngũ hành tinh thạch chế tạo nên, tính chất ngoài nhu trong bền chắc, tính dai rất mạnh. tuyệt đối không thể đơn giản xuyên thấu qua được.
Lúc này ngũ diện thủy mạc nhuyễn thuẫn bỗng nhiên chồng chất lên nhau, hình thành một mặt thuẫn duy nhất, mười mặt gương đồng phóng tới trong nháy mắt, nhuyễn thuần giống như mở to miệng cắn chặt lấy gương đồng, đem gương đồng toàn bộ bao lại.
Khi toàn diện tấn công, thiên ma kính không thể phản xạ lại chiêu số của đối phương, huống hồ nếu như là chiêu số phòng ngự thì có phản xạ đi nữa cũng không có lực sát thương gì bất quá một khi cảm ứng được tấn công thiên ma kính lập tức sẽ phán xạ, hầu như trong nháy mắt sẽ đem chiêu số tấn công đó phản xạ ngược lại.
Ngay khi thủy mặc nhuyễn thuẫn hình thành thế tấn công trong nháy mắt, mười mặt thiên ma kính đồng thời phản xạ lại, phương, liên tiếp hiện lên hình ảnh thủy mặc nhuyễn thuẫn từ trong thiên ma kính bắn ra ngoài.
Thông thường khi thiên ma kính phản xạ lại chiêu số thường là trong trạng thái lấy cứng đối cứng, nhưng lúc này lại không giống như vậy, thủy mặc nhuyễn thuẫn tuy là triển khai thế tấn công. Thế nhưng chiêu số lại không phải ngạnh cứng đối cứng mà lấy nhu bao bọc thiên ma kính.
Bởi vậy huyễn ảnh thủy mặc nhuyễn thuẫn phản xạ lại cũng làm ra động tác giống như vậy, tức là mười mặt thiên ma kính phát ra hơn trăm mặt thủy mặc nhuyễn thuẫn bao vây bao kín, còn bên ngoài cũng chính là năm mặt thủy mặc nhuyễn thuẫn chân chính.
Thủy mặc nhuyễn thuẫn này tuy là dạng pháp bảo thuộc về loại hình phòng ngự, vô luận là cấp bậc hay uy lực đều không thể nào so sánh được với thiên ma kính, bất quá hơn trăm mặt thủy mặc nhuyễn thuẫn chồng chất cùng một chỗ, thiên ma kính muốn giãy thoát ra ngoài cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhất thời nửa khắc hiển nhiên là không thể làm được.
Ánh mắt của chín vị nguyên lão Hiên Viên Tông lúc này tỏa ánh sáng hưng phấn, nguyên bản còn lo lắng không thể chống lại thiên ma kính. Thực sự không nghĩ tới thanh niên này không chỉ có tu vi thâm hậu, cơ trí lại càng cao hơn, chỉ một chút thời gian như vậy đã nhìn thấu được nhược điểm của thiên ma kính, xảo diệu dùng pháp bảo cấp thấp hơn vây khống pháp bảo thượng đẳng, mấy lão già bọn họ đánh nhau đến nửa ngày mà không nghĩ tới được kỳ chiêu như thế này.
Đồng thời trong mắt thư sinh mặt trắng lộ ra quang mang kinh hãi, trong lòng thầm kêu quá sơ ý, không nghĩ tới đối phương lại nghĩ ra được chiêu số tuyệt diệu như vậy, tuy rằng thiên ma kính chưa bị thương tổn, thế nhưng tạm thời đã mất đi chiến lực, muốn xuyên phá hơn một trăm mặt thủy mặc nhuyễn thuẫn chồng điệp lên nhau, sợ là phải mất thời gian tương đối lớn.
Trong lòng Lâm Khiếu Đường biết rõ một mình hắn khó có thể đối phó được với những tu luyện giả Đại Hạ quốc quỷ kế đa đoan này, phải thừa thắng xông lên, một khi mất đi cơ hội tốt rất có khả năng bản thân sẽ rơi vào hạ phong.
Chỉ thấy quang mang màu xanh chợt lóe lên, Lâm Khiếu Đường lao về phía thư sinh mặt trắng cực nhanh, thanh cự kiếm trong tay mạnh mẽ chém tới, thư sinh mặt trắng thất kinh, không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên chuyển biến thành một cao thủ võ tông.
Thư sinh mặt trắng mất đi thiên ma kính cũng giống như lão hổ mất đi móng vuốt, một thân nguyên khí tu vi cao thâm cũng không có chỗ dùng.
Sắc mặt thư sinh mặt trắng tái nhợt, dùng tốc độ nhanh nhất lấy ra pháp bảo khác, thế nhưng hiện tại đã chậm một nhịp, đúng lúc này, một mũi tên màu tro phóng tới.
Đương, cự kiếm va chạm với mũi tên màu tro!
Lâm Khiếu Đường chỉ cảm thấy cánh tay tê rần, lập tức lui về phía sau mấy trượng mới dừng thân hình lại được, lúc này mới nhìn thấy mũi tên màu tro, chính là một thanh phi kiếm màu tro dài chừng mười tấc.
Một lão giả mặc áo bào màu tro đã xuất hiện phía sau thư sinh mặt trắng.
Chín vị nguyên lão Hiên Viên Tông nhìn thấy người này, trong lòng hơi hơi nhảy lên, người này chính là một cao thủ địa vương giai đối chiến với Hỏa Dương Vương lúc trước, một thân tu vi cao thâm đã đạt tới địa vương giai sơ kỳ.
Lúc lão giả này cùng với Hỏa Dương Vương giao thủ, có vẻ như lực bất tòng tâm, liên tục bại lui, tựa hồ như không có bao nhiêu lợi hại, bất quá chín vị nguyên lão Hiên Viên Tông đều hiểu rõ ràng, địa vương giai chung quy là địa vương giai, linh hồn giai dù lợi hại đến đâu đi nữa thì cũng kém hơn hẳn một giai vị, chênh lệnh không thể bù đắp.
“Vị đạo huynh này, đa tạ ngươi đã xuất thủ trợ giúp Hiên Viên Tông chúng ta kháng địch, chúng ta khắc ghi trong tâm khảm, ngày sau nếu có cơ hội nhất định báo đáp, đạo huynh tuổi còn trẻ mà đã có vi cao thâm đến như vậy, ngày sau chắc chắn tiền đồ vô lượng, vạn lần không nên bỏ đi tiền đồ của chính mình ở đây, cho dù đạo huynh có thần thông quảng đại đến đâu đi nữa thì song quyền khó địch lại bốn tay, huống hồ đối phương còn có một địa vương giai chưa xuất thủ, đạo huynh hay là rời khỏi nơi này trước đi!”
Chiến Hổ Đường Cuồng Hổ Hà Bạo Đồ thẳng thắn nói.
Lâm Khiếu Đường đạm nhiên cười, thoải mải nhìn không chớp mắt lão giả vừa mới xuất thủ nói:
“Từ lâu chuyện này đã không còn là việc riêng của Hiên Tông Các ngươi nữa rồi, nếu như hôm nay Hiên Viên Tông mà rơi vào tay giặc, vậy thì ngày mai toàn bộ Nam Xuyên Giới sẽ chịu tai ương, đến lúc đó cái gì tiền đồ cũng không còn đáng nhắc tới, hơn nữa ta lại là nguyên lão của Thiên Hà Tông, nhiều năm trước cùng với Hiên Viên Tông các ngươi có chút uyên nguyên sâu xa. Hiện tại, Lâm mỗ xuất thủ không phải vì người khác mà là vì chính bản thân mình.”
Lời này nói ra, tất cả mọi người đều kinh hãi, nguyên lão Thiên Hà Tông? Đối với Thiên Hà Tông mọi người đều biết rằng Thiên Kiều Lão Nhân và Lạc Trần Tử đều có bộ dạng già lão, Lạc Trần Tử tuy là tuổi còn trẻ hơn một chút thế nhưng tuyệt đối có hình dạng tương đối già nua, nếu như vậy thì người này chẳng phải là ... Thiên Hà Tông đệ tam nguyên lão!
Trong đầu của chín vị nguyên lão Hiên Viên Tông lập tức xuất hiện danh xưng đã thịnh hành toàn bộ Nam Xuyên Giới thời gian gần đây, những lời đồn về vị đệ tam nguyên lão này thực sự giống như thần minh, hầu như có thể so sánh với thập đại cao thủ toàn bộ Nam Xuyên Giới.
Danh hiệu Thiên Hà Tông đệ tam nguyên lão tại Nam Xuyên Giới giống như sấm nổ bên tai, thế nhưng đối với Đại Hạ quốc lại xa lạ đến cực điểm, nhiệm vụ Tù Ma cốc lấy thất bại làm kết quả cuối cùng, thế nhưng nhiệm vụ đó chỉ là tiến hành trong bí mật, tự nhiên không tuyên dương đối với người xunh quanh, bởi vậy đại đa số tu luyện giả Đại Hạ Quốc không hề biết rõ trong Tù Ma cốc đã xảy ra những chuyện gì.
Lão giả đứng sau thư sinh mặt trắng không hề xuất thủ thêm lần thứ hai tấn công Lâm Khiếu Đường, tựa hồ như có điều gì đó cố kỵ, ngược lại còn cẩn thận hướng về phía thư sinh mặt trắng truyền âm nói:
“Thiếu chủ, lão hủ giao thủ với Hỏa Dương Vương lúc trước đã bị nội thương, nguyên khí trong cơ thể không vận chuyền thông suốt, lần này mục đích chính của chúng ta chính là làm suy yếu thực lực của Hiên Viên Tông mà thôi, chúng ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được, không cần với đám người này đối đầu đến cùng, nếu như vậy chỉ tổ lãng phí thời gian mà thôi, vừa rồi lão hủ đã tra xét bên trong tụ ma trận đã rung động kịch liệt, suy đoán chắc là Hỏa Dương Vương đang toàn lực phá trận, muốn nhanh chóng ra ngoài. Tụ ma trận tuyệt đối không thể giết chết Hỏa Dương Vương, chỉ là vây khốn hắn trong thời gian nhất định mà thôi, nếu như chờ Hỏa Dương Vương phá trận mà ra, sợ là chúng ta chỉ còn cách chạy trối chết mà thôi, đến lúc đó nhiệm vụ không thể hoàn thành, tông chủ sẽ trách tội, như vậy mọi người sợ là chịu không nổi.”
“Hừ!”
Thư sinh mặt trắng hừ một tiếng, trong mắt hiện rõ một tia không cam lòng, hai mắt âm ngoan nhìn chằm chằm vào thanh niên mặc trường bào màu xanh, ra lệnh nói:
“Tất cả mọi người cùng lên, dùng hết khả năng đem nguyên lão của đối phương giết chết, mỗi một nguyên lão chết đi lập tức được thưởng một linh vương đan, cùng với một kiện pháp bảo trng trong Quỷ Hoàng Điện.”
Nghe được lời nói của thư sinh mặt trắng, trong lòng sáu vị cao thủ linh hồn giai không chịu thương tổn quá lớn lập tức hiện lên sự tham lam, tựa hồ như đã nhìn thấy linh vương đan và pháp bảo ưng ý nhất rơi vào tay chính mình.
Sáu cao thủ linh hồn giai nhất thời thi triển toàn bộ khả năng, pháp bảo tung ra hết, không nói hai lời đồng thời tấn công chín vị nguyên lão tàn binh bại tướng Hiên Viên Tông.
Lâm Khiếu Đường nhìn thấy đối phương khởi động thế tẩn công, trong lòng biết với sức lực một mình bản thân hắn muốn chiến thắng đối phương hiển nhiên không có khả năng, lại nhìn lướt qua Đại Hiên Điện, thầm nghĩ, chỉ cần chống đỡ cho tới khi Hỏa Dương Vương có thể thoát khỏi tụ ma trận là được.
Ngay khi Lâm Khiếu Đường còn đang suy nghĩ sách lược thì đột nhiên nhìn thấy có hai đạo thân ảnh bay tới, chính là hai vị nguyên lão Dung Tuyên và Vô Phong Lão Tổ, hai người không bị thương trong số chín vị nguyên lão Hiên Viên Tông.