Kỳ quái một đêm trôi qua, Lâm Khiếu Đường liên tục bị vậy trong loại trạng thái truy đuổi.
Cỗ khí nguyên cường đại kia tại lúc chính mình sắp buông tha tùm kiếm liền gặp phải, hơn nữa mỗi lần xuất hiện đều tại địa điểm cách xa mình hơn ba trăm năm mươi dặm.
Cự ly này đã là cực hạn nguyên thức của Lâm Khiếu Đường, rất khó nắm bắt, chỉ có thể gắng sức truy đuổi theo.
Tham Thị Thú lúc trước Lâm Khiếu Đường phóng xuất ra, lúc này một con cũng không còn, tất cả đều biến mất không rõ nguyên nhân.
Điều này tựa hồ chứng tỏ đang có chuyện gì đó đang âm thầm phát sinh.
Theo lộ trình, hiện tại Lâm Khiếu Đường đã ở sâu trong Tù Ma Sơn Mạch, nơi có đặc thù ẩn dấu khí nguyên.
Trong lúc này còn muốn phóng ra nguyên thức tìm kiếm, độ khó quả thật không nhỏ.
Ban đầu Lâm Khiếu Đường cho rằng hành tung của mình đã bị đối phương phát hiện, còn hành tung quỷ dị của đối phương là lượn lờ quanh co mà thôi.
Nhưng theo thời gian trôi đi, phát hiện đối phương cũng không biết phía sau có người truy tung, chỉ là bọn hắn tự có một loại phương thức phi hành, trong nháy mắt có thể di động hàng trăm dặm.
Mỗi một lần di chuyển đều có quy luật, chắc chắn sẽ hướng một nơi có cỗ khí nguyên khác xuất hiện.
Một ngày một đêm trôi qua, cỗ khí nguyên phía trước không ngừng mở rộng, chứng tỏ nhân số tụ tập ngày càng nhiều.
Chẳng lẽ có yêu thú lợi hại nào đó hiện thân? Mang theo nghi vấn này, Lâm Khiếu Đường dừng tại một đỉnh núi, một lần nữa dùng nguyên thức tỉ mỉ tìm tòi.
Sau một hồi tìm kiếm không thu được kết quả, Lâm Khiếu Đường lại tiếp tục phi hành về phía sâu trong Tù Ma Sơn Mạch.
Phi hành được nửa canh giờ, bỗng nhiên cảm thấy phía trước có hai cỗ khí nguyên yếu ớt của hai gã tu luyện giả đang xảy ra xung đột.
Trên bầu trời một vùng núi phía tây nam Tù Ma Sơn Mạch, hơn mười gã tu luyện giả ăn mặc khác nhau đang kịch liệt tranh đấu. Trên bầu trời, các loại pháp bảo, các loại vũ kĩ hoa lệ vẽ lên một màn rực rỡ đa dạng sắc màu.
Hai bên tu luyện giả có thực lực không hơn khôn kém nhau nhiều, cùng với có bảy tám người tu vi thấp nhất cũng là Đại Sư giai sơ kỳ, song phương mỗi bên còn có một gã tu luyện giả linh hồn giai trung kỳ tọa trấn.
Một bên chính là Âm La Điện, một trong những môn phái khởi xướng lần vào cốc này.
Nguyên lão Âm La Điện là Âm Toàn lão tổ đang dẫn theo hai gã trưởng lão và năm tên đệ tử sắc mặt âm trầm hợp lực chống đỡ công kích của đối phương.
Phe bên kia là một nhóm người, do tu luyện giả các môn phái sau lúc nhập cốc tổ hợp thành, sắc mặt mỗi người kích động, trong mắt phún hỏa, hận không thể ăn tươi nuốt sống mấy tên tu luyện giả Âm La Điện này.
Dẫn đầu đám người chính là Thông Vân chân nhân của Thái Vân Tông và hai gã nữ đệ tử. năm người còn lại đều đến từ các môn phái khác nhau, có trưởng lão Phi Tiên Môn, tăng nhân Khổ Lâm Tự, còn có cả hai gã ma tu là Quỷ Chiến Môn Lãng Tử và Địa Lang Tông Cự Thân La Hán.
Thực lực hai bên tương xứng, kích đấu tại đây hơn nửa canh giờ vẫn chưa hề phân thắng bại.
-Âm Toàn lão tổ, nói mau, Âm La Điện các người vì sao rẳp tâm, cư nhiên dám âm thầm hạ sát thủ với người các môn phái, rốt cuộc có âm mưu gì? Hôm nay nếu khong khai báo rõ ràng nguồn cơn thì cho dù có phải tự bạo chân linh cũng quyết không cho đám người Âm La Điện các ngươi rời đi.
Thông Vân chân nhân quát lớn.
Thần sắc Âm Toàn lão tổ luôn luôn ngạo mạn, lúc này cũng có vẻ cực kì lo lắng, trong đôi mắt lão tổ càng lóe ra những tia bất đắc dĩ, trầm giọng nói:
-Thông Vân huynh, lão phu đã trả lời nhiều lần, Âm La Điện cũng chỉ là người bị hại, căn bản không biết chuyện gì xảy ra cả, nhất định là do tu luyện giả giới khác tham dự gây lên.
-Ngươi thối lắm! Nhập cốc lần này chỉ có ba phái nắm giữ phương pháp, đầu tiên chính là Hiên Viên Tông, cũng là nhóm thứ nhất bị hại, đệ tử nhập cốc không sai biệt lắm tử thương hơn phân nửa, ngoại trừ Lạc Vân Tông, ba phái khác trong Thập Quốc Monh chỉ có Âm La Điện các ngươi nhập cốc theo phương pháp tương đói nhanh chóng, số người đi qua cũng là nhiều nhất, nhưng có tới hai thành tu luyện giả trong quá trình truyền tống bị giết oan uổng, hiện tại tu luyện giả các phái một đám tiếp một đám thất tung, chỉ có Âm La Điện các ngươi là không có chuyện gì.
Ngươi luôn nói là do người giới khác gây nên, không nói đến co hay không, cho dù có cũng là do Âm La Điện các ngươi cấu kết dẫn tới.
Thông Vân chân nhân thổi râu mép trừng mắt nói.
Âm Toàn lão tổ vốn là một người cố chấp, nghe Thông Vân chân nhân vừa nói như vậy, cũng không thèm giải thích gì thêm, chẳng lẽ còn thực sự sợ lão đạo sĩ mũi trâu ngươi sao.
-Sư phụ, đẹ tử nghĩ sự tình vô cùng kì quái, thái độ làm người của Âm Toàn lão tổ này tuy rằng âm hiểm độc ác, nhưng không phải tiểu nhân thích ám toán, hay là thực sự có nguyên nhân gì khác?
Một nữ đệ tử mỹ lệ là đệ tử của Thông Vân chân nhân nhẹ giọng nói.
Thông Vân chân nhân cũng quay sang nhìn thoáng qua nữ đệ tử kia nói:
-Thiến nhi, thời gian ngươi nhập phái ngắn ngủi, kại không phải người của Nam Xuyên Giới, lý giải tình huống nơi này rất ít. Âm La Đện trước nay vẫn dã tâm bừng bừng, ý đồ thống nhất Nam Xuyên Giới, hơn năm trăm năm về trước đã từng có một lần náo động.
Lúc đó là thời Âm La Điện cực thịnh, sau bị các phái đồng lòng đánh đuổi, bằng không với ma công nhiều không kể kể xiết của Âm La Điện, một khi tu luyện, tới một ngày sẽ ảnh hưởng tới tâm tính người tu luyệnm dã tâm cũng theo đó bành trướng không ngừng, cho dù có tu luyện giả giới khác tham dự cũng tuyệt đối khôn thoát được quan hệ với bọn chúng.
Ngô trưởng lão của Phi Tiên môn cũng cả giận nói:
-Nhất định là do bọn họ giở trò quỷ, phái ta nhập cốc tổng cộng có mười sáu người, sau khi truyền tống vào trong cốc chỉ còn lại có hơn mười người, năm người còn lại chết oan uổng. Sau khi tập hợp, lão phu đi trước dò đường, chờ lúc phản hồi thì mười người còn lại chẳng biết đã đi đâu. Chỉ còn thấy lưu lại mấy cọng thất thải vũ mao, đây chính là vật trên người Tu La Hỏa Điểu của Âm La Điện bọn hắn.
-Ngô trưởng lão. Ngươi đừng có ngậm máu phun người!
Âm Toàn lão tổ trầm sắc mặt nói.
Ngô trưởng lão lấy ra một cọng vũ mao, nói:
-Đây chính ;à vũ mao lão hủ nhặt được tại hiện trường, còn muốn chối cãi!
Thông Vân chân nhân và sáu vị tu luyện giả các phái đều nhìn về phía cọng lông mao do Ngô trưởng lão lấy ra, lông mao bảy màu rực rỡ vô cùng mĩ lệ, loại lông mao bảy màu này cực kì thưa thớt, tại Nam Xuyên Giới ngoại trừ Tu La Hỏa Điểu của Âm La Điện ra quả thực không còn con yêu điểu nào có được lông mao như vậy.
-Âm Toàn lão nhi, ngươi còn gì để nói không? Các vị, nếu không đem lão nhi này bắt giữ, ta không dùng tới thủ đoạn phi thường, chỉ sợ hắn còn không nói ra lời thật.
Thông Vân Chân Nhân tức giận nói.
Đúng lúc này phía xa bỗng nhiên bay tới một cỗ khí thế âm trầm, bao phủ lại toàn bộ khu vực này. Vài tên tu luyện giả tu vi hơi thấp một chút nhất thời cảm giác khó thở, cực kì khó chịu.
-Chỉ là một cây vũ mao liền có thể kết luận như vậy sao? Ai nói chỉ có thánh điểu phái ta mới có thất thải vũ mao? Trên đời này linh điểu có lông mao như vậy nhiều không kể xiết? Lẽ nào tất cả đều có liên quan sao?
Thanh âm này trong mây đen truyền tới có tiếng u u, thâm trầm lại uy nghiêm!
Thông Vân chân nhân dẫn đầu đám tu luyện giả nhất thời cả kinh, khí nguyên cảm này đích thì là của Âm La Ma Quân, đại nguyên lão Âm La Điện, lão ma đầu này tu vi thâm bất khả trắc, đã đạt tới cảnh giới linh hồn giai hậu kì đỉnh phong.
Âm La Ma Quân đến càng làm cho chúng tu luyện giả ngờ vực vô căn cứ, hiện tại tu luyện giả cao thủ các phái hầu như thất tung không thấy, vì sao vị cao thủ Âm La
Điện này chưa xảy ra chuyện gì.
-Hừ! Hãy bớt xàm ngôn đi, cho dù toàn bộ cao thủ Âm La Điện các ngươi có mặt nơi đây, chúng ta cũng sẽ liều mạng đến cùng!
Thông Vân Chân Nhân bất chấp nói.
-Chỉ bằng mấy người tàn binh bại tướng các ngươi cũng có thể chiến đấu tới cùng?
Trong mây đen có tiếng âm u truyền lại, khẩu khí càng mang theo một tia khinh thường.
Sắc mặt Thông Vân chân nhân nghiêm trọng nhưng khônng hề có ý sợ hãi, lúc này dẫn đầu xuất thủ, những người khác tự nhiên sẽ không cam lòng lạc hậu, đều xuất thủ theo.
Hai bên tu luyện giả lần thứ hai bắt đầu kịch đấu, đám mây đen dần dần cuồn cuộn bốc lên rồi tụ lại một chỗ, gã trung niên nam tử mặt ngăm đen diện hắc bào đột nhiên xuất hiện, người này chính là Âm La Ma Quân, trước ẩn giấu trong đám mây đen, từ hai trăm năm trước tại Nam Xuyên Giới đã có tiếng là một đại ma đầu, một thân ma công kinh tuyệt thiên hạ, đạo bảo lại càng không cần phải nhắc đến.
Có Âm La Ma Quân thêm vào cuộc chiến, đám người Thông Vân chân nhân nhất thời bị vây vào cảnh bất lợi, hầu như chỉ có thể gắng sức chống đỡ, nếu không phải Âm La Ma Quân cũng không có sát tâm, Thông Vân chân nhân đã sớm bại trận rồi.
Thông Vân chân nhân dẫn đầu chúng tu luyện giả càng đánh càng thất vọng đau khổ, đối phương tùy thời đều có thể dễ dàng ra tay lấy đi tính mạng bọn họ!
Quỷ Nhãn Lãng Tử và Cự Thân La Hán mắt thấy tình thế không đúng liền có thối ý, từ từ không còn xuất ra toàn lực. Mấy người Quỷ Chiến Môn và Địa La Tông chỉ miễn cưỡng tính là một đại phái, nếu muốn so sánh một siêu cấp đại phái thì vẫn còn kém hơn không ít, huống hồ Âm La Điện rốt cuộc cũng là ma tông, với bọn chúng đồng tông đồng mạch, cho dù Âm La Điện có dã tâm, tới cuối cùng hẳn là sẽ không quá phận với mình, thế nên không nhất thiết phải triệt để trở mặt làm gì.
Có phần tâm tư này, Quỷ Nhãn Lãng Tử và Cự Thân La Hán xuất lực mỗi lúc một ít, áp lực trên mấy người Thông Vân Chân Nhân mỗi lúc một lớn hơn.
Tên nữ đệ tử diễm lệ kia phát giác biến hóa hai người nhân tiện nói:
-Sư phụ, hai người Quỷ Chiến Môn và Địa La Tông không xuất hết toàn lực, có ý chạy trốn!
-Tùy họ thôi, tâm tính đám người ma tu vốn bất chính, muốn cùng họ sóng vai thực sự hết sức khó khăn!
Thông Vân Chân Nhân thở dài nói.
Đúng lúc này, áp lực công kích bỗng nhiên tăng vọt, Thông Vân Chân Nhân trương to hai mắt, muốn chống đỡ nhưng lực bất tòng tâm!
Phốc! Thông Vân Chân Nhân phun ra một bụm máu thật lớn, nhất thời chúng tu luyện giả bắt đầu đại loạn.
Thông Vân Chân Nhân lấy tay che ngực, gian nan nói:
-Âm La Ma Quân này quả nhiên danh bất hư truyền, lão phu không thể đấu lại!
-Sư phụ!
Nữ tử diễm lệ cấp bách kêu một tiếng, tiến lên đỡ lấy. Thấy người sư phụ đã thụ trọng thương, đôi mi thanh tú nhất thời cau lại, trường kiếm trong tay dựng thẳng rồi xông thẳng lên đối địch.
-Thiến nhi, không thể!
Huyết khí trong người Thông Vân Chân Nhân bốc lên, cấp bách kêu lên một tiếng, miệng lại thổ ra một ngụm máu loãng.
Quỷ Nhãn Lãng Tử và Cự Thân La Hán thấy thế xoay người liền muốn chạy trốn, nhưng vừa nhích người lại phát hiện vài tên đệ tử Âm La Điện đã sớm vây quanh bọn họ, chặn đứng đường thoát hiểm của cả hai.
Chúng tu luyện giả hỗn hợp nhất thời mặt xám như tro, chỉ sợ lúc này phải nằm lại nơi này!
Nhìn nữ đệ tử Thái Vân Tông đang công kích hướng chính mình, Âm La Ma Quân âm thầm cười:
-Tiểu nha đầu thật cam đảm. Đã vậy để bản quân tiễn ngươi một đoạn đường!
Nói xong, trong tay Âm La Ma Quân đã xuất hiện một cây thứ đằng màu đen, đang muốn xuất thủ, sâu trong nguyên thức đột nhiên cả kinh, một cỗ khí nguyên cường đại đang cấp tốc tiếp cận nơi này.
Âm La Ma Quân nhíu mày, thầm mắng bản thân quá khinh thường, để cho đối phương tiếp cận gần như vậy mới phát hiện ra, hơn nữa người đang tới đây tu vi không hề thua kém so với chính mình.
Ý niệm trong đầu chợt lóe, lúc này nữ đệ tử Thái Vân Tông đã đến gần trước người, Âm La Ma Quân vội xuất thủ, vung tay lên, đẩy nữ đệ tử kia bắn về phía xa, hiển nhiên chênh lệch lực lượng thé nào không cần nhắc đến.
Rất nhanh mỗi người nơi đây đều cảm ứng được cỗ khí nguyên cường đại đang dần tiếp cận kia.
Cảm ứng được cỗ khí nguyên cường đại kia chỉ còn cách hơn mười dặm, bất quá khoảng cách này chỉ trong thời gian mấy cái chớp mắt, cỗ khí nguyên kia đã bay tới ngay trước mắt.
Trong giây lát, một gã thanh niên xa lạ mặc trường bào màu xanh xuất hiện trước mắt mọi người, huyền phù bên ngoài hơn mười trượng đang kỳ quái nhìn đôi bên giằng co.