Đấu Y

Chương 499: Chương 499: Tứ đại cao thủ - Đường ca rất mạnh mẽ. (11)




Sắc mặt Lâm Khiếu Đường không hề nổi sóng, đối với quang mang của tử kim trường thương dần dần mờ đi cũng không lo lắng nhiều lắm, chỉ là vẫn nắm chặt mở ra, một đoàn hỏa diễm màu tím trong tay cuồn cuộn nhảy lên.

Ầm ầm ầm…

Tử kim trường thương bỗng nhiên bùng lên một hỏa diễm màu tím cường liệt, quang mang màu tím vốn đang mờ xuống đột nhiên bạo phát mạnh mẽ, quang mang chói mắt hơn lúc trước gấp mấy lần.

Vẻ đắc ý của Huyết Liệt trong nháy mắt đọng lại, hơi lộ ra vẻ kinh hãi, hắc ma sa cũng không thể hấp thu được linh tính nguyên khí củ tử kim thương này, thậm chí còn phản phệ.

Trong tử hỏa này chứa đựng độc nguyên lực cường liệt, so với ma chương khí trong hắc ma sa phải cường liệt hơn tới mấy lần.

- Hạ giới lại có cao thủ dụng độc lợi hại như vậy sao?

Huyết Liệt nghi hoặc lẩm bẩm.

Dưới sự tập kích của hỏa diễm màu tím, sa cầu càng dần càng rời rạc, ngay lúc bị tan vỡ, tinh quang trong mắt Huyết Liệt chợt lóe lên, cánh tay với bộ móng vuốt cực dài màu đỏ mạnh mẽ vung lên, trong miệng càng quỷ niệm một đoạn khẩu quyết kỳ dị.

Ầm, hơn mười viên sa cầu tự bạo, phóng ra vô số hạt cát bé nhỏ, giống như vô số viên đạn thu nhỏ bắn ra bốn phương tám hướng, tất cả mọi vật thể bị nó bắn trúng đều sẽ bị xuyên thủng thành một lỗ hổng cực nhỏ.

Huyết Liệt lạnh lùng cười, ánh mắt nhìn về phía thân ảnh màu tím giống như nhìn người đã chết. Một kích này sợ là toàn bộ hạ giới không ai có thể ngăn cản được. Coi như là ba kẻ đang đấu với Ma Tôn Sứ Giả cũng không thể tiếp nhận nổi.

Bồng…

Trên người Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ bốc lên một vòng tử hỏa, bao phủ toàn bộ thân thể của hắn lại, hỏa diễm còn kéo dài ra hơn mười trượng.

Hắc ma sa tiến vào trong vòng hỏa diễm lập tức bị thôn phệ sạch sẽ, ma chướng khí ẩn chứa trong hắc ma sa trực tiếp bị hấp thu, hạt cát thì bị thiêu thành tro bụi.

Sắc mặt Huyết Liệt lúc này đại biến.

- Thiên nguyên hỏa? Không có khả năng, hạ giới tuyệt đối không có khả năng tồn tại thiên nguyên hỏa!

Chỉ kinh ngạc trong nháy mắt, Huyết Liệt rất nhanh hồi phục lại tinh thần, đôi cánh phía sau mạnh mẽ vỗ, thân ảnh màu máu thiểm điện lóe lên rồi biến mất không thấy.

Sau một khắc, dĩ nhiên đã xuất hiện bên cạnh Lâm Khiếu Đường không tới một trượng, một trảo mạnh mẽ chụp vào bên sường Lâm Khiếu Đường.

Keng.

Tiếng va chạm chói tai.

Huyết Liệt tự nhận là một trảo trí mạng lại hung hăng chộp vào thân thanh cự kiếm, phát ra tiếng va chạm chói tai như hai pháp bảo bằng kim chúc va chạm.

Huyết Liệt sửng sốt, căn bản không nghĩ tới thanh niên mặc tử bào lại có thể chống lại một kích này, bởi vì thân thể đạo tu tương đối yếu đuối, trong lúc cận chiến chính là nhược điểm không thể bù đắp.

Đáng tiếc, Huyết Liệt lúc này đây hiển nhiên sai lầm rồi.

Lâm Khiếu Đường và Huyết Liệt đối mặt nhìn nhau, Lâm Khiếu Đường trào phúng cười, hình như khiêu khích, Huyết Liệt giận dữ. Thân là Ma tộc chính thống nào có thể bị kẻ cấp thấp hơn trêu đùa, nhất thời ma khí lại một lần nữa bành trướng, hai móng vuốt sắc bén như lợi khí hóa thành hư ảnh, theo hai phương hướng khác nhau chụp tới.

Keng keng keng keng…

Từng tiếng vang va chạm gấp gáp, chấn động màng nhĩ mỗi người, chỉ trong thời gian mấy hơi thở dốc liền có mấy trăm tiếng vang phát ra, hơn nữa liên tiếp chồng chất với nhau.

Trong hư không, một đạo hư ảnh đỏ sậm cùng với môt đạo hư ảnh màu tím lấy mắt thường khó có thể phân biệt được liên tục lóe lên di động. Một khắc trước còn xuất hiện một chỗ cách đó mấy trăm trượng, sau một khắc liền xuất hiện bên phải hơn nghìn trượng. Còn chưa hồi phục lại tinh thần, hai hư ảnh lại xuất hiện trên mặt đất đầy cát trắng, mặt cát nhất thời dưới cuộc chiến đấu của hai hư ảnh bộc phát ra từng đợi sóng cát.

Đám tu luyện giả quan sát xa xa không ngừng sôi nổi cảm thán, có ước chừng hơn phân nửa tu luyện giả bắt đầu suy đoán thân phận của người thanh niên mặc tử bào kia, có người nói là lão quái vật nghìn năm trước, cũng có người nói đó là đại tu sư của Chu Võ quốc thần bí, càng có người nói là người phát ngôn của thượng giới.

Bất quá, có phân nửa tu luyện giả có quen biết với Lâm Khiếu Đường, ngoại trừ mấy vị nguyên lão Hiên Viên Tông ra, còn có mấy người Quỷ Nhãn Lãng Tử.

- Mỗi một đoạn thời gian nhìn thấy Lâm tiền bối, hắn đều làm cho người khác phải thất kinh!

Nhìn cuộc chiến đấu kịch liệt, Quỷ Nhãn Lãng Tử cảm khái nói.

- Năm đó, tại bên ngoài thành Thiên Lan, lão phu còn không có mắt thiếu chút nữa đắc tội với Lâm tiền bối, hồi tưởng lại, lão phu thực sự đúng là mờ mắt a!

Cát trưởng lão có hơi chút nghĩ mà sợ nói.

- Cát lão đầu, năm đó nếu không phải Lâm tiền bối đột nhiên xuất hiện, ngày ấy ta và mấy người Quỷ Nhãn huynh, không làm sụp nơi tập kết hàng của Hiên Viên Tông mới lạ.

Cự Thân La Hán thô lỗ nói.

Thời khắc nguy cơ, nhớ lại một vài chuyện xưa tựa hồ làm giảm đi không ít sợ hãi, mấy người chỉ có tu vi đại sư giai hậu kỳ, ngươi một câu ta một câu thực sự có thể làm cho mọi người quên đi nguy hiểm cực độ hiện tại.

Lúc này đứng trong đám tu luyện giả, đôi mắt đẹp của Thượng Quan Dao lại phun lửa, hàm răng cắn chặt, đôi bàn tay nhỏ nhắn xinh đẹp gắt gao siết cùng một chỗ, giống như một tiểu oán phụ bị người ta vứt bỏ vậy.

- Tử bĩ tu, dám sau lưng ta tìm nữ nhân bên ngoài!

Thượng Quan Dao có điểm không để ý lẩm bẩm.

Lời này nếu như để Lâm Khiếu Đường nghe được, thực sự giống như hòa thượng sơ đầu, coi như người khác nghe được cũng chỉ là không đầu không đuôi, không có đạo lý gì.

Rất hiển nhiên, Lâm Khiếu Đường lúc đó không có quan hệ gì đặc biệt với Thượng Quan Dao, thậm chí ngay cả quen biết còn chưa nói tới, nhiều lắm chỉ là duyên gặp mặt mấy lần mà thôi.

Bất quá tựa hồ Thượng Quan Dao lại không nghĩ như vậy. Cửu Đỉnh Công nếu đã đích thân chọn người này, từ nhỏ đối với gia gia thần thông quảng đại có tin tưởng tuyệt đối, Thượng Quan Dao đã sớm coi Lâm Khiếu Đường là bầu bạn song tu thích hợp nhất của chính mình.

Thượng Quan Dao nhìn thấy tất cả mọi chuyện phát sinh trong mắt, sau đó đôi mắt đẹp nhìn vào bóng lưng của Lâm Uyển Nhi, thần sắc thỉnh thoảng hiện lên vẻ điêu man.

Ầm một tiếng nổ đã kéo Thượng Quan Dao từ trong mơ màng đố kỵ trở lại, xa xa, hai đạo hư ảnh va chạm với nhau mãnh liệt, bộc phát ra từng đợt tiếng vang và sóng khí cực mạnh, lan tới tận chỗ chúng tu vẫn cường đại như cũ, chúng ta phải vận dụng pháp bảo để chống lại.

Huyết Liệt lúc này càng đáng càng sợ hãi, hắn thế nào cũng không nghĩ ra được đối phương rõ ràng là một đạo tu, thế nhưng lại có năng lực cận chiến mạnh tới như vậy, hơn nữa độ cường hãn của thân thể cũng vượt quá xa tưởng tượng. So với một số võ sư địa vương giai hậu kỳ cũng không hề thua kém.

Đạo võ song tu, trong mắt Huyết Liệt hiện lên một tia khiếp sợ. Là một Nguyên Thủy Ma Tộc từ thượng giới phủ xuống trong thời kỳ thượng cổ, bởi vì trời sinh thần lực, nên không cần chú ý tu luyện đã có được năng lực cận chiến rất mạnh, đây là năng lực trời sinh của chủng tộc.

Nguyên Thủy Ma Tộc khi đối chiến với nhân tu, thông thường chiếm lợi thế vô cùng lớn, bởi vì nhân tu không có thần lực trời sinh, tất cả đều cần có hậu thiên nỗ lực tu luyện mới có chút thành công.

Bởi vậy nhân tu nếu có thân thể cường đại thì lại không có bất cứ pháp thuật gì, hoặc tinh thông pháp thuật thì thân thể lại tương đối yếu đuối. Chung quy đều là một phương diện nào đó đặc biệt mạnh thì phương diện kia tương đối yếu.

Trong chiến đấu, Nguyên Thủy Ma Tộc có thể thoải mái chuyển đổi giữa đạo và võ, với võ tu thì viễn chiến, với đạo tu thì cận chiến, tùy cơ ứng biến. Điều này làm cho bọn họ chiếm được tiên cơ rất lớn.

Bởi vậy trong trường hợp cùng tu vi, nhân tu thường không thể nào chống lại được Nguyên Thủy Ma Tộc, trừ phi là người cao hơn một bậc mới được. Hơn nữa chí ít phải có thần thông mạnh mẽ, nhân tu bình thường không thể đấu lại.

Hơn mười vị đại tu sư chiến đấu với ngũ ma có vẻ rất cật lực, chính là lo lắng bị tiếp cận hoặc là viễn chiến không làm gì được, có điều kiêng kỳ, đối chiến sợ đầu sợ đuôi, thực lực không thể phát huy được toàn bộ.

Đánh hồi lâu, kỳ thực Lâm Khiếu Đường cũng không thoải mái, cũng không tìm được cơ hội tuyệt sát.

Giờ khắc này, Trùng Hùng và hơn mười vị đại tu sư đã chiến đấu đến không thể chia lìa, ngoại trừ Hồng Chiến và Băng Hoàng ra, các đại tu sư còn lại đều là đạo tu, phải phòng bị Trùng Hùng tiếp cận.

Ma thể của Trùng Hùng so với Huyết Ma còn mạnh hơn một bậc, kỹ xảo và cương độ bản thân mạnh hơn Huyết Ma rất nhiều. Trùng Hùng là do Huyền Băng Hùng Ma và Trùng Ma hợp thể thành, hai đại ma tướng này đều không bị diệt bởi vậy đều là bản thể, mà Huyết Liệt do Huyết Ma và Liệt Sa Ma hợp thể mà thành, Huyết Ma từ thừi kỳ thượng cổ đã bị hủy diệt thân thể, chỉ còn lại có nguyên linh hồn lực, thời điểm giải phong ấn chiếm lấy thân thể đại vu sư Nghiêm La, tiến hành đoạt xa, bởi vậy trong ngũ ma hắn là kẻ yếu nhất, Liệt Sa Ma tuy rằng có bản thể tồn tại, thế nhưng khi hợp thể với Huyết Ma thì lại có chút không tinh khiết, đương nhiên sau khi hợp thể vẫn mạnh hơn cá thể đơn lẻ rất nhiều.

Tuy hiệu quả thì không thể bào bằng được Hùng Trùng.

Trùng Hùng có tu vi đế giai sơ kỳ đỉnh phong, Huyết Liệt thì chỉ vừa mới bước vào cánh cửa đế giai sơ kỳ mà thôi. So với địa vương giai hậu kỳ đỉnh phong chỉ mạnh hơn một chút, đương nhiên một điểm cảnh giới như vậy khác nhau rất nhiều.

Lâm Khiếu Đường có thể chiến đấu với Huyết Liệt trong thời gian dài như vậy mà không thất bại, tự nhiên còn nhờ vào một phận vận khí. Trong cơ thể của hắn có tới ba nửa nguyên linh, tương đương với ba nửa địa vương giai trung kỳ đỉnh phong.

Hơn nữa đây cũng không phải đơn giản một cộng một bằng hai, hoàn toàn dung hợp và một chỗ, nguyên linh so với đại tu sư chỉ có mạnh hơn chứ không kém.

Trong mắt những người khác, Lâm Khiếu Đường xác thực chỉ có tu vi địa vương giai hậu kỳ. Một trăm địa vương giai trung kỳ tụ tập cùng một số, sinh ra khí nguyên trường có lớn hơn nữa thì vẫn cảm giác được địa vương trung kỳ không có khả năng biến thành địa vương giai hậu kỳ.

- Tiểu tử, cứ tiếp tục đánh như vậy, đôi với ngươi rất bất lợi, tên này chính là Nguyên Thủy Ma Tộc, nhân tu khi chưa đạt tới đế giai so với Nguyên Thủy Ma Tộc có sự khác nhau bản chất, bọn họ thích ứng quá mạnh mẽ. Tốt nhất nên tốc chiến tốc thắng.

Kỳ Ảo sống nhờ trong cự kiếm khi khi Lâm Khiếu Đường va chạm với ma trảo Huyết Ma, làm cho hắn xốc nảy tới thất điên bát đảo, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa hét lên.

Duy trì tấn công liên tục, Huyết Liệt cũng đã có chút nóng nảy, cơ nhục trên người lại một lần nữa có chút nhúc nhích, cốt cách cũng phát sinh một ít biến hóa.

Tốc độ của Huyết Liệt đột nhiên tăng thêm, hai bên sườn càng mọc ra hai cánh tay do hắc ma sa tổ hợp hình thành, có tác dụng thôn phệ linh nguyên rất manh.

Lâm Khiếu Đường nhất thời bị buộc phải bại lui.

- Nhân tu hạ đẳng, chết đi!

Huyết Liệt hét lớn một tiếng, ma khí toàn thân một lần nữa bùng lên, toàn thân càng phát ra một tầng hắc ma sa giáp.

Công kích của Lâm Khiếu Đường nhất thời giống như đá chìm biển rộng, cho dù trực tiếp đánh vào người Huyết Liệt cũng không hề có tác dụng.

Cả đám tu luyện giả quan sát xa xa nhất thời lộ vẻ mặt khó coi, dấu hiệu bại trận của thanh niên mặc tử bào đã bắt đầu xuất hiện, bị thua chỉ là vấn đề thời gian.

Lâm Khiếu Đường bị bức lui hơn trăm trượng, trên người bị một sa quyền đánh trúng bụng, tức thì toàn thân đau đớn như nhũn ra. Cung may thể chết của hắn đặc thù, thôn phệ đối với hắn không có tác dụng gì, hơn nữa hắc ma sa độc cũng không hề để ý, chỉ bị chút ít ngoại thương mà thôi.

Huyết Liệt càng đánh càng hăng, hoàn toàn tiến vào trong một loại trạng thái chiến đấu siêu nhiên.

- Chết đi!

Một chiếc lợi trảo của Huyết Liệt bỗng nhiên bùng phát sa hỏa, lực lượng cường đại như có thể đốt cháy không gian.

Con ngươi của Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ co rút lại, không suy nghĩ nhiều, nguyên thức bùng phát, trong tay nháy mắt xuất hiện một thanh trường đao bốn thước, toàn lực chém xuống.

Ầm.

Một tiếng nổ vang, sóng khí cuồn cuộn, bài sơn đảo hải, lực lượng xung kích làm cho các tu luyện giả đứng xem có cảm giác ăn không tiêu, có mấy người yếu cần có sự chiếu cố của người mạnh hơn, nếu không chỉ sợ đã bị ngã xuống.

Lực lượng kinh khủng, thậm chí ảnh hưởng tới toàn bộ kết trận.

Trong trung tâm của cỗ lực lượng kinh khủng này rốt cuộc đã xảy ra cái gì đây? Mỗi một vị tu luyện giả quan sát đều sinh ra một tia hiếu kỳ, bởi vì một kích này sợ là phân ra thắng bại rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.