Thanh âm của Mục Bách Thông truyền tới.
- Uyển Nhi một lòng báo thù, tâm tình không ổn, ba người các ngươi lập tức đi theo sau nhìn, ở đây hãy giao cho ta và Hình viện thủ, còn có Mặc lão.
Gánh nặng trong lòng ba người liền được giải thoát, nếu như không có Uyển Nhi, lấy thực lực ba người bọn họ thì cũng chỉ là trói buộc mà thôi.
Mục Bách Thông tuy là tách ra hơn trăm thiên ngoại phi kiếm, thế nhưng xung quanh hắn còn có nhiều phi kiếm màu vàng hơn, chí ít vượt qua hơn hai trăm thanh, tổng cộng hơn ba trăm thanh thiên ngoại phi kiếm tổ hợp thành trận hình, uy lực của nó có thể tưởng tượng được, mà chủ kiếm đó là một thanh cự kiếm dài chừng ba trượng, là một pháp bảo thiên ngoại phi kiếm chân chính.
Uy lực của đại tu sư hoàn toàn bộc phát không cần phải bàn cãi, Bạch Du, Tiêu Mục và Triển Thanh Nhu không hề suy nghĩ nhiều, dưới sự yểm hộ của hơn một trăm thanh phi kiếm lập tức hóa thành tia sáng lao đi.
Lại nói Uyển Nhi nhìn thấy thân ảnh Âm Quỷ Lão Ma trong thủy đàm, trong lòng liền phiên giang đảo hải, tuy nói đối phương là đại tu sư, thế nhưng những năm gần đây Uyển Nhi chưa từng quên đi thù giết cha, trên người cũng có một số pháp bảo uy lực cực lớn, cho dù là đại tu sư cũng không thể coi thường, thế nhưng hai vị viện thủ vẫn luôn chú ý tới nàng, căn bản không có cơ hội để phát tác.
Cho tới tận khi mấy vị đại tu sư công phá kết trận bên ngoài đại điện, đột nhiên xuất hiện dị biến, Lâm Uyển Nhi mới thoát khỏi sự kiềm chế của hai vị viện thủ, nhưng lại có vô số yêu trùng chen chúc lao ra, làm cho Lâm Uyển Nhi nhất thời phân tâm, tạm thời theo tình hình ngăn chặn lại sự xung động trong lòng.
Thế nhung khi đại diện nổi lên trên mặt nước, thân ảnh của Bạch Diện Ma Quân tiến vào trong tầm mắt của Lâm Uyển Nhi.
Lâm Uyển Nhi đã không thể khống chế được tình cảm trong lòng, đối phương còn chưa chờ nàng phát tác đã chạy trốn cực nhanh, Lâm Uyển Nhi làm sao buông tha, liều lĩnh đuổi theo.
Quang mang màu trắng lao phía trước, một đạo quang mang màu tím lao theo phía sau, khoảng cách tương đối xa một chút là ba đạo quang mang màu xanh, trắng và lam.
Trên đại lục Phong Ma có rất nhiều biến hóa xảy ra, Vạn Cốt Thâm Uyên và U Minh Chiểu Trạch đều bị một tầng ma khí cường đại bao phủ, bầu trời rìa ngoài Trớ Chú Huyết Vực mặc dù không có ma khí, thế nhưng lại có một cỗ huyết sát khí và ba cỗ khí nguyên cường đại kích đấu với nhau, mặt khác đều hướng tới gần trung tâm đại lục.
Khí nguyên trên người vị thiên tiên thần nữ xinh đẹp không gì sánh được này mặc dù vô cùng khổng lồ, vô cùng bức người, thế nhưng nàng đối với Lâm Khiếu Đường tựa hồ không có địch ý gì, chỉ là lần lượt hỏi về các vấn đề tại hạ giới xảy ra gần đây, hơn nữa Lâm Khiếu Đường hỏi ngược lại một số vấn đề, nàng cũng không giấu giếm.
Theo như lời Kỳ Áo nói, nữ tử này chính là một trong Tam Hoàng thượng giới, Hàn Nguyệt Tiên Tử, người sáng lập ra Hàn Nguyệt Cung vang danh, chính là tu luyện giả thời kỳ thượng cổ.
Nữ tử này kỳ thực đã sớm phi thăng, bị đóng trong băng này bất quá chỉ là một khối thân thể khỗi lỗi mà thôi, trong đó còn lưu lại một tia tàn niệm, một khi tầng băng bị hòa tan, Hàn Nguyệt Tiên Tử trên thượng giới sẽ cảm ứng được, tức thì sẽ dẫn độ tia phân thần phủ xuống, coi như là một điều chuẩn bị cho sau này tại hạ giới mà thôi, cũng không phải chân thân thực sự bị đóng băng vạn năm.
Loại thuật hàng lâm này so với người phát ngôn cao cấp hơn rất nhiều, một tia phân niệm phủ xuống như vậy có thể dừng lại tại hạ giới trong thời gian tương đối dài.
Hạ giới năm đó không hề ít tu luyện giả phi thăng, thời kỳ viễn cổ đại phi thăng kia đã triệt để cải biến toàn bộ thượng giới cắt cứ, hôm nay trong thượng giới có chí ít một phần bat u luyện giả đều là hậu nhân của những tu luyện giả thời kỳ viễn cổ đại phi thăng.
Trong thượng giới cao thủ như mây, tháng nguyên khí sung túc, thọ nguyên của tu luyện giả cũng vượt rất xa tu luyện giả bình thường tại hạ giới, thông thường sống được hai ba nghìn năm là chuyện rất bình thường.
Tư chất cao có thê sống được mấy vạn năm cũng là chuyện bình thường, có một số tồn tại đặc biệt có thể sống tới mười vạn năm, mấy chục vạn năm, nhưng chung quy không người nào có thể sống mãi, vô luận là thọ nguyên dài lâu cỡ nào, vẫn phải chờ đón ngày đại nạn tới.
Hiện tại, tu luyện giả thời kỳ viễn cổ đại phi thăng còn tồn tại đã không nhiều, kẻ còn tồn tại chí ít cũng có tu vi đế giai đỉnh, thậm chí là hoàng giai, đặc biệt có rất ít là chí tôn giai. Đế giai còn sống sót hơn phân nửa là gặp được kỳ ngộ nào đó gia tăng thọ nguyên, chí tôn giai dù là thượng giới cũng là vô cùng kiếm cố, còn không nhiều bằng địa vương giai hậu kỳ tại hạ giới.
Hàn Nguyệt Tiên Tử so với tu luyện giả thời kỳ viễn cổ đại phi thăng, bối phận kỳ thực còn kém hơn vài đời, nàng kỳ thực là tu luyện giả thời kỳ thượng cổ, phi thăng sau cuộc đại chiến Phong Ma, khi đó có thể phi thăng được đã coi như tương đương ít ỏi, tài nguyên tu luyện đã xuất hiện tình trạng thiếu hụt, so với hạ giới hiện nay cũng không hơn được bao nhiêu.
Năm đó, Hàn Nguyệt Tiên Tử là thành phần chủ yếu tham gia đại chiến Phong Ma, cũng là lực lượng trung tâm, trận chiến đó quả thực là thiên hôn địa ám, hầu như đã làm cho lực lượng tàn dư tại hạ giới hủy hoại chỉ trong chốc lát, gần mười vạn tu luyện giả chết trận, càng làm cho một khối đại lục to lớn duy nhất phân liệt thành bốn khối khác nhau, trong đó có ba khối triệt để bị phong ấn.
Như vậy có thể thấy được lực lượng của những tu luyện giả thời kỳ viễn cổ kinh khủng tới mức nào, thời kỳ thượng cổ không hề thiếu tu luyện giả đế giai.
Đại chiến Phong Ma và đại chiến Viễn Cổ khác nhau ở chỗ, đại chiến sau chẳng qua là cuộc chiến tư lợi tự giết lẫn nhau, còn đại chiến trước là cùng chung sức chống lại kẻ thù xâm lược quê hương, hai trận đại chiến cách nhau khoảng gần hai vạn năm, hai trận đại chiến này coi như khác nhau về bản chất.
Hàn Nguyệt Tiên Tử sở dĩ lưu lại tại hạ giới này cũng là bởi vì muốn trấn áp một đại ma đầu Nguyên Thủy Ma Tộc cuối cùng, đem mấy kiện thượng nguyên thánh bảo làm bảo khí niêm phong vĩnh viễn.
Hàn Nguyệt Tiên Tử cũng biết mấy đại ma đầu không hề bị giết chết triệt để, chung quy có một ngày giải phong ấn thoát ra, đến lúc đó thượng nguyên thánh bảo sẽ bị phóng ra ngoài, nếu là hạ giới di lạc này bị Nguyên Thủy Ma Tộc hoàn toàn ma hóa hết, vậy thì quá đáng tiếc rồi.
Tuy nói thời gian có thể sẽ rất lâu, thế nhưng Hàn Nguyệt Tiên Tử có tư chất tuyệt cao lại rất tự tin đối với chính mình, chắc chắn chính mình có thể chờ được, vì vậy đã lưu lại chuẩn bị cho sau này.
Mà Hàn Nguyệt Tiên Tử dự đoán không sai, nàng lấy tu vi đế giai sơ kỳ phi thăng thượng giới, trải qua vạn năm thám hiểm bảo khố và khổ tu, rốt cuộc đã đạt tới đế hoàng giai, trở thành một phương bá chủ thượng giới, thọ nguyên cũng tăng lên rất nhiều, cho dù là mấy vạn năm trôi qua đối với nàng cũng không tính là gì.
Trên thực tế, Lâm Khiếu Đường đến đây cùng với chuyện Hàn Nguyệt Tiên Tử giải phong không hề có quan hệ tất nhiên, cho dù không có người nào tới đây thì một khi kết trận phong ma bên ngoài bị phá, Hàn Nguyệt Tiên Tử cũng sẽ phá băng chui ra.
Bất quá để càng ổn thỏa hơn, Hàn Nguyệt Tiên Tử đã lưu lại một quả trứng cửu thiên tử hoàng điêu trong mật thất phong ấn Ma Tôn Sứ Giả, nếu như có người tiến vào mật thất, có thể phát sinh liên hệ với quả trứng thì sẽ tìm được nơi này, nàng còn để lại trong quả trứng cảnh báo, để người vào mật thất không nên phá tan màn chắn bảo hộ, càng không nên thay đổi vị trí pháp khí để theo phương vị riêng.
Đáng tiếc người định không bằng trời định, quả trứng cửu thiên tử hoàng điêu này cũng bị ma khí tàn dư tập kích, đoạn thanh âm lưu lại bên trong trực tiếp bị xóa đi, nếu không phải cửu thiên tử hoàng điêu vốn là dị thú thuần dương, chỉ sợ trứng này cũng đã bị ma hóa rồi, bất quá cho dù không bị ma hóa thì hoạt tính của nó cũng bị suy yếu rất nhiều, hôm nay có thể ấp được trứng ra hay không là là điều không biết.
Nếu Lâm Khiếu Đường không phải có tham thị thú, và phản ứng kỳ quái của Kỳ Áo thì nguyên thức của hắn cho dù cường đại hơn nữa cũng không thể nào phát hiện được quả trứng phủ đầy bụi bặm này có điều gì đặc biệt.
Lâm Khiếu Đường có thể đến mật thất băng này coi như là cơ duyên xảo hợp, về phần là phúc hay là họa, hiện tại vẫn còn chưa rõ.
- Ngươi đã tự xưng là vô danh tiểu tốt, liền thì gọi ngươi là Tiểu Tốt đi, trước khi thần niệm của bản cung cách ly với hạ giới, ngươi hay làm nô bộc của bản cung, hầu hạ cho tốt, bản cung tự nhiên không bạc đãi ngươi!
Hàn Nguyệt Tiên Tử khoang dung nói.
Lâm Khiếu Đường hơi cúi đầu, có vẻ rất cung kính, trong mắt lại hiện lên một tia băng lãng không thể phát hiện được, càng nhanh chóng nhìn liếc qua đầu đại điêu bên cạnh, khối toái phiến thứ sáu dĩ nhiên nằm trong bụng của nó.