Cầm lấy hai khối ngọc phiến đặc chế, Lâm Khiếu Đường quát mắt nhìn qua nữ tử mặc hoa y, hơi thúc đẩy nguyên thức, đã xuất hiện bên ngoài phòng giám định, hầu như cùng một lúc Triển Thanh Nhu cũng rời đi.
Trữ Tân không biết vì sao thân thể bỗng nhiên hơi run lên, lấy tu vi của nàng căn bản nhìn không thấu dung mạo bên dưới lớp trường bào kia, càng không thể nào nhìn thấy rõ biểu tình của người mặc tử bào.
Nhưng Trữ Tân lại có một cảm giác kỳ quái, cao không thể với được, trong tiềm thức tựa hồ như có một thanh âm đang mạnh mẽ nhắc nhở chính mình, không nên trêu chọc vào người này, quá mức nguy hiểm rồi.
Nhưng mà làm cho Trữ Tân không thể nào lý giải được chính là, khí nguyên trên người bọn họ rõ ràng chỉ là linh hồn giai hậu kỳ, không có một chút khí tức địa vương giai nào.
Một vị linh hồn giai dĩ nhiên tạo ra cho một vị địa vương giai cảm giác áp bách lớn tới như vậy. Điều này rốt cuộc là sao đây? Trữ Tân quả thực không thể nào hiểu nổi.
Cùng lúc đó hai vị giám định sư lão đầu râu dê và lão đầu râu dài cũng cảm giác được hàn khí không thể khống chế, hai người đều nhìn nhau, có chút cảm giác bất đắc dĩ.
- Thiếu phường chủ, có muốn tiến hành điều tra người này một chút hay không? Lão hủ cảm giác người này không đơn giản chút nào.
Lão đầu râu dê vuốt chòm râu, không quá yên tâm hỏi.
Trữ Tân do dự một chút, tựa hồ đã trải qua một phen giãy giụa nói:
- Dương lão, tạm thời không nên kinh động tới người này, chờ ngày mai lại tiến hành quan sát thêm, nếu như người này là luyện đan sư cấp cao thuộc Bất Chu Sơn hoặc Thái Vu Môn, chọc ra hiểu lầm gì đó thì không ổn.
- Rõ!
Lão đầu râu dê ứng tiếng nói.
Mãi đến khi Trữ Tân rời khỏi phòng giám định, biểu tình nhất thời có chút mờ mịt.
Thiên Du Cửu Phường, một gian phòng sâu nhất trong một tòa cung điện bí mật, có hai tu luyện giả trung niên một nam một nữ đang ngồi đối mặt với nhau, thân thể hai người này thỉnh thoảng lại tỏa ra hơi nước, càng phát ra một loại khí tức cường đại bức người.
Nam mày kiếm mặt chữ điền, khí vũ bất phàm, nữ tử phong vận tuyệt giai, tư sắc mạn diệu, hai người ở cùng một chỗ, phảng phất như đôi thần tiên quyến lữ, siêu phàm thoát tục.
Bỗng nhiên, con mắt nam tử mở ra, tức thì trên mặt cười cười, mà lúc này nữ tử cũng mở đôi mắt đẹp ra, đối diện với nam tử, lộ ra nụ cười ngọt ngào.
- Phu quân, chúng ta rốt cuộc cũng thành công rồi!
Nữ tử ôn nhu nói, trên mặt hiện rõ cảm giác hạnh phúc không nói lên lời và thành tựu.
- Đúng vậy, Du nhi, chúng ta đã thành công rồi!
Nam tử khẳng định gật đầu nói.
Nếu như tu luyện giả Chu Võ Quốc nhìn thấy đôi nam nữ này nhất định sẽ thất kinh, đôi nam nữ này chính là đôi phu thê hơn năm trăm năm trước hợp tác ngang dọc Chu Võ Quốc, phu phụ Thiên Du Tử.
Nam chính là phường chủ Thiên Du Phường Thiên Dương Tử, nữ tử chính là Thiên Du Phường, thậm chí là toàn bộ Chu Võ Quốc, đệ nhất nữ tu Vân Du Tiên Tử.
Hai người này từ năm trăm năm trước đã nổi tiếng khắp Chu Võ Quốc với tu vi địa vương giai hậu kỳ, từ tám trăm năm trước hai người đã nhận lời làm bầu bạn song tu, cho tới tận ngày hôm nay.
Phu phụ hai người chuyên tâm tu luyện cùng sáng tạo ra một thần công tuyệt thế, Thiên Du Thần Công, một môn thần thông có thể độc bộ thiên hạ, hai người không có bao nhiêu pháp bảo, nhưng thần thông không phải là tu luyện giả bình thường có thể bằng được.
Trải qua hơn một trăm năm bế quan tu luyện, phu phụ hai người rốt cuộc đã luyện thành tầng thứ mười một Thiên Du Thần Công, cũng là tầng cuối cùng, Thiên Du Vô Cực.
Tu vi của hai người vốn đã cao thâm không thể đo lường, nay lại càng tiến thêm một bước, rốt cuộc đã đạt tới giả đế giai, trở thành tuyệt thế tồn tại chân chính của tại hạ giới.
Thần sắc Thiên Dương Tử ngưng trọng, ánh mắt hơi híp lại nói.
- Hôm nay, thần công của phu phụ chúng ta đã đại thành, ta ngược lại muốn nhìn Bất Chu Song Tử làm thế nào gây khó dễ được ta.
Sắc mặt Vân Du Tiên Tử cũng trầm xuống nói:
- Ba trăm năm trước bản cung tại Hoàng Bạch Sơn chịu thiệt thòi trong tay Vũ Thái Đấu kia, ngày sau nhất định phải thu về cả vốn lẫn lời.
- Phu nhân chỡ vội, hiện tại đang diễn ra Cửu Du Tập Hội, đợi khi Cửu Du Tập Hội trôi qua, ta liền cùng ngươi đi tới chỗ tòa thành thứ mười đó thu hồi lại, nếu như Vũ Thái Đấu có can đảm không đáp ứng, vậy thì chúng ta liền tẩy trừ Thái Vũ Môn một lần!
Thiên Dương Tử đã có dự định trước nói.
- Phu quân nói có lý, bất quá cao thủ Thái Vũ Môn như mây, chúng ta không thể dễ dàng gây sự như vậy được.
Vân Du Tiên Tử nhắc nhở nói.
- Đó là tự nhiên!
Thiên Dương Tử gật đầu nói tiếp:
- Nếu như ta nhớ không lầm thì ngày mai chính là ngày bắt đầu hội đấu giá cao cấp, không thể không có Bất Chu Song Tử và Vũ Thái đấu đến tham dự.
Vân Du Tiên Tử hơi gật đầu, ánh sáng trong mắt lóe lên.
- Tân nhi tới!
Chỉ chốc lát, ngoài cửa chợt truyền tới tiếng thông báo.
- Hài nhi chúc mừng phụ thân mẫu thần trùng quan thành công!
- Uhm, vào đi!
Sắc mặt Thiên Dương Tử hơi buông lòng nói.
Khi Trữ Tân tiến vào trong phòng thì lập tức bị một cỗ khí nguyên ập thẳng vào mặt, hầu như làm cho nàng suýt bị đảy ngược lại, nhưng dù sao nàng cũng có tu vi địa vương giai sơ kỳ, cũng không đến mức chật vật.
Nhìn phụ mẫu cách đó không xa, trên mặt Trữ Tân hiện vẻ vui mừng nồng đậm.
- Phụ thân đại nhân, mẫu thân đại nhân, Thiên Du Phường từ nay trở thành đệ tam môn phái siêu cấp, không cần bao lâu, nơi giao dịch hải ngoại cũng sẽ trở thành vật trong tay Thiên Du Phường.
Sắc mặt Vân Du Tiên Tử tối sầm lại, đứng dậy đi tới vuốt ve đầu nữ nhi nói:
- Tân nhi, ta và phụ thân ngươi tuy rằng thần công đại thành, hạ giới này sợ rằng không có người nào địch nổi chúng ta, thế nhưng ta và phụ thân ngươi cũng không thể nào vi phạm pháp tắc vị diện, thọ nguyên sẽ tới mức tận cùng, thời gian còn lại không còn nhiều lắm, nhiều nhất chỉ có thể tồn tại hai trăm năm mà thôi, đến lúc đó mặc kệ phi thăng cũng tốt, hay ngã xuống, ngươi đều phải một mình một người chống đỡ Thiên Du Phường, tu vi địa vương giai sơ kỳ hiện tại căn bản không thể nào đảm nhiệm được, một khi ta và phụ thân ngươi không còn, chỉ sợ sẽ có người phản ngươi, trong thời gian này ngươi nhất định phải tu luyện cho tốt, nhất định phải trong thời gian hai trăm năm đạt tới địa vương giai hậu kỳ mới được, bằng không ta và phụ thân ngươi có rời đi cũng không thể nào yên tâm được.
Trữ Tân nghe được lời này, sự hưng phấn trong mắt lập tức biến mất, hiện lên vẻ buồn bã nói:
- Nữ nhi nhất định sẽ nỗ lực gấp bội.
Ánh mắt Thiên Dương Tử chợt lóe nói:
- Tân nhi, ngươi không phải chỉ tới đây để gặp chúng ta đúng không!
Trữ Tân cúi đầu nói.
- Đúng vậy, phụ thân đại nhân, hôm nay trong phòng đấu giá xuất hiện một luyện dược sư thần bí. Nữ nhi không thể nào nhìn thấu người này, bởi vậy muốn hỏi phụ thân đại nhân và mẫu thân đại nhân, tại Chu Võ Quốc này có bao nhiêu luyện dược sư cao cấp?
- Luyện dược sư?
Thiên Dương Tử có chút kỳ quái, nói tiếp:
- Tu vi của ngươi này ra sao?
- Tân nhi, một luyện dược sư linh hồn giai hậu kỳ ngươi cũng nhìn không thấu?
Vân Du Tiên Tử kỳ quái hỏi.
- Chính là bởi vì như vậy nên nữ nhi mới tới hỏi!
Trữ Tân cho tới lúc này vẫn không thể hiểu được.
Thiên Dương Tử trầm mặc một hồi nói:
- Toàn bộ Chu Võ Quốc, luyện dược sư có tu vi linh hồn giai hậu kỳ trở nên không quá năm người, mà trong số đó chỉ có hai người có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, một người là Địa Minh Thượng Nhân của Minh Quỷ Phủ, người này suốt đời nghiên cứu hồn đan, tại quỷ tu coi như luyện đan sư đệ nhất nhân, thế nhưng ngoài trừ luyện đan ra không có thần thông gì đáng kể, lấy năng lực của ngươi hoàn toàn có thể nhìn thấu được, còn có một người là Linh Dược Lão Tổ của Tạo Linh Tông. Thời điểm người này thành danh không sai biệt nhiều so với phụ thân và mẫu thân ngươi, nhiều năm trôi qua như vậy, tu vi của người này không tăng trưởng bao nhiêu, thế nhưng vẫn không ngã xuống, điểm này có chút kỳ quái, có lẻ người này ẩn tàng tu vi, hoặc chính là nghiên cứu ra được loại đan được kéo dài thọ nguyên nào đó, thế nhưng vô luận là như thế nào đều có thể thấy được người này rất không đơn giản, ta đã bốn trăm năm không gặp qua người này rồi, có người nói người này là một kẻ điên vì luyện đan, ngoại trừ luyện đan ra, đối với bất cứ chuyện gì đều không có hứng thú. Tại Tạo Linh Tông, địa vị của người này so với Tạo Linh Chân Nhân còn cao hơn một chút, toàn bộ môn phái phát triển tới ngày hôm nay đều do công lao luyện đan cao thâm của người này, là lão tổ tông của Tạo Linh Tông, nếu là người này thì Tân nhi, chỉ sợ ngươi không thể nào nhìn thấu được hắn!
Trữ Tân khẽ gật đầu, thậm chí, chính mình suy đoán quả nhiên không sai, luyện dược sư như vậy tuyệt đối đi ra từ một đại môn phái nào đó, tuy rằng không có quan hệ gì đối với Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn, thế nhưng Tạo Linh Tông cũng không phải là môn phái cấp thấp, Tạo Linh Tông trong Chu Võ Quốc là một đại môn phái xếp trong năm thứ hạng đầu.
- Tân nhi, vị luyện dược sư thần bí này mang tới vật phẩm gì để đấu giá?
Sắc mặt Vân Du Tiên Tử khẽ nhúc nhích nói.
- Một khối thổ võng tinh có độ tinh khiết cực cao, hai viên kim dương đan, còn có một viên linh vương đan!
Trữ Tân trả lời.
- A, dĩ nhiên đưa ra thủ bút lớn như vậy, tuy rằng ba loại vật phẩm này không phải là thứ quá mức trân quý gì, thế nhưng đều có tác dụng rất thực tế, hơn nữa phạm vi sử dụng cực lớn, so với một số bảo bối đỉnh cấp chỉ có hơn chứ không kém. Nếu như thực sự là Linh Dược Lão Tổ thì nói rõ người này đã gặp phải nan đề gì đó trong phương diện luyện đan, rất có thể là tài liệu không đủ.
Thiên Dương Tử phân tích nói.
- Nếu là như vậy thì nữ nhân yên tâm!
Trữ Tân thở phào nhẹ nhõm nói.
- Mọi việc cẩn thận một chút mới tốt, Chu Võ Quốc hôm nay so với ba nghìn năm trước hỗn loạn hơn nhiều lắm, hơn nữa gần đây động vật biển tàn sát bừa bãi xung quanh hải vực, đại quân viễn chinh Tây đại lục ăn phải không ít thiệt thòi, các môn phái đều có dự định, nếu như thành công chiếm được Tây đại lục, các phái tự nhiên chia cắt tài nguyên tu luyện, có thể giữ được Chu Võ Quốc mấy trăm năm yên ổn, thế nhưng nếu không công chiếm thành công, vậy thì ánh mắt của các môn phái bắt đầu chuyển sang khu vực gần biển và đại lục, dù sao khu vực này cũng rất rộng lớn, tài nguyên phong phú, thọ nguyên của tu luyện giả địa vị cao hữu hạn, bọn họ không có khả năng chờ đợi quá lâu.
Thiên Dương Tử nhắc nhở.
- Nữ nhi biết, nữ nhi sẽ cẩn thận.
Trữ Tân cung kính trả lời.