Dạy Bạn Cách Theo Đuổi Nam Thần

Chương 22: Chương 22




Các bạn quan tâm, tôi cũng quan tâm.

Tôi vẫn muốn tìm thời điểm đẹp hỏi rõ tâm ý của Lam Sơn, nhưng công ty không phải nơi là hay ho để xử lý vấn đề tình cảm, tôi cũng không thể chặn cậu ở WC sau đó hỏi cậu có phải đã biết tôi thầm mến cậu hay không ha!

Mà khi tôi đang vạn phần khổ não tìm thời cơ thời điểm, tôi nhận được một cuộc điện thoại, là cuộc gọi của học đệ tình cũ của tôi. Ban đầu tôi không muốn nghe máy, nhưng ngay lúc tôi định nhấn phím kết thúc, tôi đột nhiên nghĩ ra một chủ ý, vì vậy tôi nhận cuộc gọi. Đối phương bày tỏ hắn đã về nước, sau đó muốn tìm thời gian hẹn tôi ăn một bữa cơm.

Tôi một chút cũng không muốn ăn cơm với hắn, cũng không muốn nhai lại cỏ, nhưng tôi vẫn nhận lời mời của hắn.

Tôi nói với Lam Sơn buổi chiều có một cuộc hẹn cá nhân, bảo cậu hủy bỏ toàn bộ lịch trình vốn có.

Cậu nhíu mày một cái: “Buổi chiều có một hội nghị rất quan trọng.”

“Cũng hủy bỏ. Tôi phải đi gặp một người vô cùng quan trọng.”

Qua hai ba giây: “Được.”

Cậu nhìn thẳng tôi, đàng hoàng ngồi ở chỗ của cậu, giọng nói rõ ràng bình thản không có gì khác biệt, nhưng tôi vẫn cảm thấy chột dạ.

Từ sau khi cảm thấy cậu có thể đã biết tâm tư của mình, mỗi biểu cảm, mỗi động tác của cậu cũng dường như muốn nói “Em bắt được anh”, “Anh đúng là thầm mến em”, “Anh viết hết lên mặt”, tôi muốn dứt khoát trực tiếp hỏi cậu như vậy, lại sợ cậu thật ra không định chấp nhận tôi, nhất thời vạn phần xoắn xuýt.

Buổi tối tôi ăn tối với học đệ, hắn muốn tôi lưu ý giúp hắn một chút xem có khu nhà nào thích hợp cho thuê hay không, tôi nói tôi sẽ, sau đó hắn liền hỏi bây giờ tôi còn độc thân không. Tôi nói với hắn tôi đã có người để thích, hắn nhìn rất thất vọng, nhưng vẫn chúc phúc cho tôi.

Chúng tôi nói đến chuyện thời đại học, hắn không khỏi cảm khái.

“Có thể theo đuổi được anh là chuyện rất may mắn.”

Tôi cười khoát tay: “Phong thủy luân lưu chuyển (2), bây giờ đổi thành anh theo đuổi người khác.”

Học đệ giật mình hết sức, hắn vừa nói không thể nào, vừa kỳ quái la lên: “Không phải chứ? Thật ư? Trời ạ!”

Trời ạ cái gì? Những người này cũng quá kỳ lạ, tôi lại không thể có người để thích ư? Tôi lại không thể vắt óc suy tính theo đuổi một người ư?

Khi tôi nói với hắn tôi thậm chí còn chưa theo đuổi được người, hắn dùng một loại ánh mắt không thể tưởng tượng được nhìn tôi, sau đó bảo tôi khi nào rảnh rỗi nhất định phải giới thiệu Lam Sơn với hắn, tôi đầy miệng đồng ý, tiếp đó mỗi người một ngả.

Ngồi vào trong xe, tôi lấy điện thoại ra không kịp chờ đợi gửi WeChat cho Lam Sơn.

“Tình cũ nói muốn quay lại với tôi.”

Qua một lúc lâu, cậu trả lời tôi: “Sau đó?”

Lòng bàn tay tôi đổ đầy mồ hôi, đắn đo rất lâu mới gửi cho cậu: “Tôi có nên quay lại không?”

Lam Sơn: “Anh còn thích đối phương không?”

Tôi: “Không ghét, hơn nữa tôi còn độc thân.”

Lam Sơn: “Nếu anh định quay lại thì đã không ném hoa đi.”

Tôi: “Cậu biết chuyện bó hoa?”

Lam Sơn: “Em biết rất nhiều chuyện.”

Khi đó tôi đã không kiềm chế được mình thở gấp, tôi hạ kính xe xuống, để gió lạnh đêm đông rét buốt thổi vào trong buồng lái, định làm lạnh đi khô nóng trong người.

Cậu nói cậu biết rất nhiều chuyện, vậy cậu biết tôi yêu cậu không?

Tôi nhấn nhiều lần mới chuyển được WeChat thành chế độ voice.

“Cậu còn biết điều gì?” Tôi nghe thấy giọng mình hơi khàn, nhưng vẫn còn bình tĩnh.

Cậu vẫn lựa chọn dùng chữ trả lời tôi, có lẽ là ở kí túc xá không tiện nói chuyện.

“Em còn biết ngày đó anh căn bản không say.”

Tôi nhìn chằm chằm câu đó thật lâu, lâu đến mức căng thẳng đến mức lòng bàn tay không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

“Còn gì nữa không?”

Tôi duy trì tư thế nắm chặt điện thoại, chỉ sợ bỏ qua tin nhắn của cậu, nhưng tôi đợi rất lâu cũng không đợi được cậu trả lời.

Ngay tại lúc tôi thất vọng định lái xe về nhà, âm thanh và biểu tượng tin nhắn mới của WeChat đột nhiên vang lên.

Tôi đầy lòng kích động mở ra đọc, cậu lại nói…

“Thứ hai em muốn xin nghỉ.”

WTF?!!

Máu nóng vọt lên não, tôi không nhịn được dùng giọng quát cậu: “Không đồng ý! Cậu trả lời vấn đề tôi hỏi trước đã!”

“Thứ hai em muốn tham gia hoạt động do trường tổ chức, nếu anh cũng có thể chạy hết toàn bộ hành trình, em sẽ trả lời vấn đề của anh.”

Sau đó cậu gửi cho tôi một đường link, tôi nhấn vào đọc, là thi đấu chạy đường dài công ích mười cây số do trường cậu tổ chức, chủ đề là “Yêu mến động vật hoang dã mọi người có trách nhiệm”.

Lúc ấy tôi căn bản không suy nghĩ nhiều, đầu óc nóng lên liền theo quán tính nhấn “OK”, bây giờ nghĩ lại đúng là hoàn toàn bị cậu ấy dắt mũi!

Mười cây số… Trước đó tôi chưa từng hy vọng có thể chạy nhanh như ID của mình ha. ?

№978☆☆☆ Giây tốc mười cây số ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-13 23:12:03 ? ?

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha nhìn ID của lầu chủ cười CRY, đây thật là trong tăm tối có ý trời a!!!

№979☆☆☆ 233333 ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-13 23:12:23 ? ?

Đáng ghét không cướp được sofa!

Cảm giác Lam Sơn so với lầu chủ còn thiên phú dị bẩm hơn, am tường tinh hoa phao hán tử…

№980☆☆☆ Cướp sofa ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-13 23:12:45 ? ?

Người khác hỏi tôi vì sao trong mắt tôi thường rưng rưng, tôi nói: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha bị lầu chủ xuẩn khốc!”

№981☆☆☆ = = ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-13 23:13:14 ? ?

Tôi cảm thấy Lam Sơn nhất định là tức giận, cậu ấy đang trừng phạt lầu chủ bỏ rơi cậu ấy đi ăn cơm với học đệ!!? A, cậu ấy thích âm thầm như vậy!

№982☆☆☆ Nhiều kẻ thù ☆☆☆ Đăng vào 2013-12-13 23:13:43

****

Tác giả: Ha ha ha ha ha ha nửa góc : ) nhìn không thấy mũi a!!!

Vừa đụng liền bắn gì đó, điểm manh nhất của si hán thụ không phải là hoàn toàn không chịu nổi công khiêu khích sao? Ha ha ha ha ha tác giả sẽ gắng sức thỏa mãn nhu cầu của mọi người!

Còn có a không phải tôi không muốn qua JJ (Tấn Giang) a, mà là bây giờ JJ thẩm tra quá nghiêm, lão thị bắt tôi sửa văn tôi cũng rất mệt mỏi a ╮(╯▽╰)╭

_____

Chú thích:

(1) Phách thối: Chỉ một người mê gái, không một lòng trong chuyện tình cảm, thành lập quan hệ người yêu với nhiều người.

(2) Phong thủy luân lưu chuyển: Là chỉ bạn cả đời không thể vĩnh viễn đều là thuận buồm xuôi gió, sẽ có lúc uống nước lạnh cũng mắc kẽ răng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.