Trong truyện thì, Ninh Thái hậu là một kể vô cùng ghê gớm, tựa như Thái hậu Từ Hy vậy, dù là hậu cung hay triều đình đều có sức ảnh hưởng cực lớn.
Mà nàng, từ hôm nay trở đi, có một cuộc sống mới, một thân phận hoàn tooàn mới ―― Thất công chúa của triều Hạ, Mộ Thiển Thiển.
Đương nhiên, nếu như mấy cái đó không phải do nàng bị ảo tưởng mà tưởng tượng ra.
Âm thầm nhéo đùi mình một cái thật mạnh, đau đến mức nàng muốn rớt nước mắt.
Trước mắt thì, những thứ xung quanh diễn ra vô cùng chân thật, dù rằng nàng vẫn chưa hoàn toàn thích nghi được.
Hiện tại Mộ Thiển Thiển đang đứng trước một bể tắm cực đại, tuy rằng nàng không hiểu rõ ràng mình mới tắm xong, giờ đến đây lại bị bắt tắm lần nữa, nhưng nghe nói trong cung ai cũng không dám ngỗ nghịch Thái Hậu, ngay cả hoàng đế cũng vậy, cho nên, đành phải tuân theo lệnh bà ta thôi, nếu không, khó mà giữ cái mạng nhỏ này.
“Cởi áo cho Thất công chúa.” Thường ma ma, người phụ nữ có khuôn mặt không khác Dung ma ma bao nhiêu, mở miệng nói.
Mộ Thiển Thiển rùng mình một cái, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã có hai cung nữ lại đây cởi xiêm y giúp nàng.
“Ta...... Ta tự làm được, không...... Không cần các ngươi.” Mộ Thiển Thiển thật sự không quen với loại phục vụ này, đặc biệt quanh bể tắm còn có vài cung nữ đứng nhìn.
Kêu nàng cởi quần áo trước mặt nhiều người như vậy, xấu hổ chết mất.
Nhưng, hai cung nữ kia căn bản không nghe nàng nói, nhanh chóng đem quần áo của nàng cởi sạch sẽ.
Thân mình trước đây trơn bóng mịn màng, nay bị che kín những dấu vết xanh tím do nam nhân chà đạp. Nhìn đến chúng, ánh mắt Thường ma ma sáng ngời, vội hỏi: “Thất công chúa, tối hôm qua người và Hầu gia đã viên phòng sao?”
Mộ Thiển Thiển cắn môi, tuy rằng mặt đã đỏ bừng, nhưng vẫn gật đầu.
Thường ma ma có vẻ rất hưng phấn, lập tức cho người đỡ Mộ Thiển Thiển xuống bể tắm rửa sạch sẽ rồi lại đem nàng lên bờ, tiếp theo, lại cho nàng trần trụi nằm thẳng trên giường làm từ bạch ngọc.
Thân thể vẫn trần như nhộng, bộ dạng này thật khó xử. Đã vậy, Thường ma ma còn dùng giọng nói khàn khàn của mình mà nói: “Thất công chúa, mở hai chân ra, để ma ma nhìn xem.”
Cái...... Sao? Mở chân ra cho bà ta xem?
Mộ Thiển Thiển sợ tới mức thiếu chút nữa lăn xuống giường, để...... cho một bà lão nhìn đến nơi đó của nàng, quả thật......
“Thất công chúa sao rồi? Sao lại bày ra bộ dáng ngại ngùng như vậy?” Bỗng nhiên, một giọng nói trầm thấp vang lên từ sau lưng, “Mau, mở chân ra, để ta nhìn xem tiểu huyệt đáng thương đó có bị Hầu gia thao rách hay không?”