Dạy "hư" Em Trai Mất Rồi Phải Làm Sao Đây?

Chương 288: Chương 288




Edit: Qiezi

“Tiểu Thanh!” Ánh mắt anh trở nên sắc bén, bất chấp lãng phí, lập tức lấy ra một viên linh quả hệ lôi từ trong Phương Cách rồi nuốt xuống bổ sung linh lực, sau đó anh nâng tay bắt lấy Tiểu Thanh vẫn đang chơi đùa xung quanh anh.

Mà Tiểu Thanh cũng cảm ứng được lời kêu gọi nội tâm của Từ Tử Nham, trong khoảnh khắc đó, nó không có gì gọi là không phối hợp, không chút do dự hóa thân thành mũi tên màu xanh.

Mũi tên ấy màu sắc rất nhạt, thoạt nhìn cực kì bình thường, nhưng khi các tiểu đệ khác gia nhập theo Tiểu Thanh, trên mũi tên này bắt đầu hiện lên từng tia chớp màu tím.

Từ Tử Nham rất kinh ngạc, vốn anh muốn dựa vào Tiểu Thanh đã từng cắn nuốt Tử Tiêu Thần Lôi để tạo thương tổn cho Huyết Long nhưng không ngờ nó lại ra sức như vậy, không những tự ngưng kết thành mũi tên mà ngay cả những tiểu đệ kia còn góp thêm uy lực cho mũi tên này.

Từ Tử Nham hít sâu một hơi, chậm rãi đặt mũi tên do Tiểu Thanh ngưng kết mang theo sức mạnh của Tử Tiêu Thần Lôi lên Giác Cung, phía trên cây cung còn hiện ra một hư ảnh mông lung, nhìn từ ngoại hình, dường như là một con —— bạch tuộc siêu to.

Từ Tử Nham: ……

Mọe ơi! Khí linh của lão tử sao có thể xấu như vậy??

Lần đầu sử dụng bị khí linh xấu đau xấu đớn đả kích tinh thần, phải làm sao trời…

Nhưng tên đã lên dây, Từ Tử Nham không có thời gian để ý khí linh xấu kinh thiên động địa kia, chỉ có thể mang theo tâm tình rối rắm bắn tên về phía Huyết Long.

Mũi tên do Tiểu Thanh ngưng kết thành đương nhiên có uy lực bất phàm, cũng không biết có phải vì lăn lộn với Cực Quang trong thời gian dài hay không mà sau khi mũi tên được bắn ra thì lại kích phát hiệu quả phá không, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Huyết Long.

Đúng lúc này, khí linh xấu ma chê quỷ hờn của Từ Tử Nham cũng phát huy công hiệu độc đáo của nó.

Chỉ thấy nó không ngừng quơ tám cái xúc tu, sau đó bên cạnh xúc tu hiện ra tám mũi tên giống y như đúc mũi tên của Tiểu Thanh. Xúc tu nhanh chóng cong lại, tám mũi tên kia lập tức bị những xúc tu cong thành cung tên bắn ra ngoài.

Tuy tám cung tiễn này không kích phát thuộc tính phá không nhưng tốc độ cũng không chậm hơn bao nhiêu, hơn nữa nhìn linh lực dao động trên những mũi tên này, tuy sau khi chúng được phục chế không có uy lực lớn như Tiểu Thanh nhưng vẫn rất bất phàm.

Quan trọng nhất là tất cả đều có thuộc tính phá tà như Tiểu Thanh! Thậm chí có thể nói mũi tên do khí linh biến ra và mũi tên do Tử Tiêu Thần Lôi ngưng kết thành hơn kém nhau một đường chỉ mà thôi.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ thấy Tiểu Thanh phá không vài lần đã sắp vọt tới trước mặt Huyết Long. Tuy thân thể Huyết Long bị mất khống chế nhưng vẫn có thể trốn tránh trong phạm vi nhỏ.

Nó hơi nghiêng đầu, Tiểu Thanh lập tức xẹt qua người nó. Huyết Long khinh miệt liếc Từ Tử Nham một cái, lại không ngờ rằng mục tiêu ban đầu của đối phương lại không phải là đầu nó.

“Grào!” Huyết Long đau đớn la lên, nhìn lại thì phát hiện một phần ba đuôi rồng của nó đã bị mũi tên cố định chặt chẽ trên đất. Chẳng những bị ghim trên mặt đất, Tiểu Thanh còn mang theo lực lượng hệ lôi vọt vào cơ thể Huyết Long, toàn bộ đuôi của nó dường như không còn tri giác.

Từ Tử Nham mỉm cười, anh biết với tu vi của anh, cho dù sử dụng Tiểu Thanh cũng không có cơ hội trực tiếp tiêu diệt Huyết Long, nên thay vì lãng phí sức lực đi công kích thì không bằng nghĩ cách cố định nó, tránh cho nó né tránh đại tiệc Cửu Thiên Huyền Lôi!

Vèo vèo vèo!

Tám mũi tên của khí linh bạch tuộc mập cũng đã ghim vào thân thể Huyết Long, so với thương tổn của Tiểu Thanh tạo ra, những mũi tên này không đạt tới hiệu quả giống như vậy nhưng những nơi chúng đâm vào đều rất tinh diệu, chuẩn xác cắm vào năm móng vuốt của Huyết Long.

Nói cách khác, bây giờ ngoại trừ đầu còn có thể hoạt động ra thì những bộ phận khác bao gồm cả móng vuốt của Huyết Long đều bị cắm chặt trên đất. Cách khống chế này tuy ngắn ngủi nhưng dưới sự uy hiếp của Cửu Thiên Huyền Lôi, chút thời gian này đủ để lấy mạng nó!

“Làm không tệ.” Từ Tử Nham mỉm cười tán thưởng bạch tuộc mập.

Bạch tuộc mập đắc ý phun ra hai bóng nước, tuy rằng lúc trước bị Từ Tử Dung đe dọa một chút nhưng nó vẫn có lòng tin đối với thực lực bản thân.

Ngươi xem, đây không phải là tự phô diễn năng lực cho tân chủ nhân xem sao?

Nó tin tưởng với bản lĩnh của nó, nhất định sẽ không bị vị tân chủ nhân này bạc đãi.

Bạch tuộc mập tràn đầy đắc ý ẩn thân vào Ám Kim Giác Cung, Từ Tử Nham thấy lôi vân trên đầu Huyết Long đã sắp thành hình lập tức thu cung tên lại.

Ngay lúc Cửu Thiên Huyền Lôi hình thành xong, trận chiến này đã được xem như xong xuôi, trừ phi lúc này có người đột nhiên chui ra cứu Huyết Long kia đi, bằng không nó nhất định không thể sống sót dưới công kích của Cửu Thiên Huyền Lôi.

Thực tế cũng giống như Từ Tử Nham suy đoán.

Rõ ràng là Huyết Long không có mệnh nam chính, trong thời khắc sinh tử kia cũng không có ai đột nhiên xuất hiện để cứu nó.

Cửu Ngự Huyền Lôi Trận không hổ là trận pháp thần bí truyền thừa thượng cổ, tuy một đạo Cửu Thiên Huyền Lôi gần như rút sạch linh lực của mọi người nhưng uy lực của nó thật sự rất kinh người, thậm chí Huyết Long kia còn không thể cầm cự được một hơi thở, trong nháy mắt khi chạm vào Cửu Thiên Huyền Lôi lập tức vỡ tung, hóa thành một vũng máu loãng.

Chế phẩm của bạch tuộc mập mô phỏng theo Tiểu Thanh dưới sự công kích của Cửu Thiên Huyền Lôi cũng thiệt hại không kém Huyết Long là bao, trực tiếp tiêu tán, nhưng Tiểu Thanh chẳng những không e ngại Cửu Thiên Huyền Lôi mà còn hóa thành bản thể Tử Tiêu Thần Lôi, nhào về phía Cửu Thiên Huyền Lôi.

Từ Tử Nham thật sự muốn quỳ lạy nó.

Anh quyết định nếu Tiểu Thanh còn có thể sống sót, anh nhất định sẽ đổi tên cho Tiểu Thanh!

Trâu bò như vậy còn gọi là Tiểu Thanh cái gì! Trực tiếp kêu là Đấu Chiến Thắng Phật đi!

Ai cũng đòi đấu! Ngươi không nhìn xem, với bắp tay bé xíu của Tử Tiêu Thần Lôi nhà ngươi lại có thể đánh thắng Cửu Thiên Huyền Lôi sao!!!!

May mắn là Tử Tiêu Thần Lôi và Cửu Thiên Huyền Lôi đều là lực lượng hệ lôi, tuy rằng ẩn chứa linh lực khác nhau nhưng cũng được coi như là đồng môn.

Cuối cùng, Tiểu Thanh bị Cửu Thiên Huyền Lôi bổ cho một trận quay về, ngay cả đám tiểu đệ đi theo Tiểu Thanh cũng ủ rũ không có tinh thần.

Từ Tử Nham hơi lo lắng, có khi nào đám tiểu tử này không gượng dậy nổi không …….

Sự thật chứng minh —— Anh nghĩ nhiều rồi ……….

_(:3″ ∠)_

Ngay khi Tiểu Thanh về tới đan điền của anh, bên trong lập tức náo nhiệt hẳn lên. Ốc sên nhỏ, cá chép nhỏ, bao gồm cả Cực Quang M trung thành với Tiểu Thanh đều quay xung quanh nó hỏi han.

Tiểu Thanh mới bị Cửu Thiên Huyền Lôi đả kích vô cùng buồn bực ngay lập tức lấy lại tinh thần, hoa chân múa tay vui sướng kể lại tình hình chiến đấu bên ngoài!

Từ Tử Nham dùng thần thức nhìn thấy cảnh này chỉ có thể lặng lẽ xoay mặt đi. Thôi kệ, đám nhị hóa này thích làm gì thì làm…

Cửu Thiên Huyền Lôi kia chẳng những tiêu diệt Huyết Long, giáo huấn Tiểu Thanh, đồng thời cũng rút sạch toàn bộ linh lực của mọi người trong trận pháp —— ngoại trừ Từ Tử Nham.

Anh dựa vào một linh quả hệ lôi bổ sung đa phần linh lực, nhưng một mũi tên lúc nãy cũng đã ép anh đến bên bờ vực khô kiệt linh lực.

Chín người nhìn nhau cười khổ, lúc này xem như bọn họ đều bị sấy khô, nếu tiếp theo đây có người xuất hiện, bọn họ ——

“Ngươi muốn làm gì!” Lặc Hổ rống to lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Trong trận pháp, người duy nhất không bị rút cạn linh lực chính là —— hắc y nhân. Hắn đi tập tễnh đến trước mặt Vệ Kình.

Lặc Hổ khẩn trương nhìn chằm chằm y, Liên Châu trên tay cũng đã vỡ vụn từ lúc nãy, hơn nữa bây giờ cơ thể hắn cũng đã nhũn xuống, trong người không có một tia linh lực nào.

Lặc Hổ biết hắc y nhân có thù oán với Vệ gia, cho nên cả đoạn đường không để lộ ra chuyện Vệ Kình có liên quan đến Vệ gia, nhưng cố tình ngay khi tất cả mọi người lâm vào suy yếu, hắc y nhân mà bọn họ cho rằng đã trọng thương lại đứng lên, thậm chí còn đi tới trước mặt Vệ Kình.

Y thản nhiên nhìn Lặc Hổ, đáy mắt bình thản, không có nửa phần sát khí.

Lặc Hổ hơi sửng sốt nhưng vẫn không buông lỏng đề phòng, bảo vệ Vệ Kình ở sau lưng, kín không kẽ hở.

Cách đó không xa, Tả Thâm luôn trốn trong thông đạo đột nhiên đứng dậy, vài bóng đen nhào ra từ Bách Quỷ Phiên sau lưng, giương nanh múa vuốt nhìn chòng chọc bóng dáng của hắc y nhân.

Tính ra thì Tả Thâm cũng đủ bi kịch, trong những người này thì chỉ có hắn tu luyện Bách Quỷ Phiên lại trời sinh bị Cửu Thiên Huyền Lôi khắc chế. Nói cách khác, nếu đưa hắn vào trong trận, Cửu Thiên Huyền Lôi sẽ vừa công kích Huyết Long vừa xúc hắn đi theo…

Hơn nữa khi đối mặt với Huyết Long, Bách Quỷ Phiên của hắn cũng không có tác dụng quá lớn. Vì thế mọi người thương thảo xong xuôi, quyết định để hắn trốn đi, tránh cho tự dưng chịu chết. ╮(╯_╰)╭

Đương nhiên, tất cả cũng đề phòng nhỡ đâu lúc mọi người đang suy yếu, có yêu thú chui ra kiếm chác, cho nên Tả Thâm xem như là chuẩn bị phòng hờ.

Là người duy nhất còn giữ được chiến lực nhất định, khi Vệ Kình đối mặt với uy hiếp của hắc y nhân thì Tả Thâm không chút do dự đứng ra, dù hắn biết với tu vi của hắn chống lại người nọ giống như tìm đường chết nhưng hắn vẫn không có nửa phần lui bước.

“Khụ khụ…” Hắc y nhân ho khan hai tiếng, tiện tay lau máu trên khóe môi. Hắn liếc Tả Thâm, quay đầu nói với Lặc Hổ: “Ngươi không cần khẩn trương.”

Lướt qua vai Lặc Hổ, hắc y nhân bình tĩnh nhìn Vệ Kình: “Yên tâm, tuy rằng ngươi là người của Vệ gia nhưng dựa vào ấn ký của hắn trên người ngươi, ta sẽ không làm gì ảnh hưởng đến ngươi.”

Vệ Kình vịn vào Lặc Hổ, chậm rãi đứng dậy, ánh mắt phức tạp nhìn hắc y nhân. Lúc trước nghe miêu tả mơ hồ của hắc y nhân, Vệ Kình đã đoán được một phần. Đặc biệt liên hệ với Phong Thần Nham, thân phận ‘người kia’ trong miệng hắc y nhân được mô tả rất sống động.

Vệ Mông Nhàn – một vị tiên nhân phi thăng – theo lý thuyết địa vị của hắn ở Vệ gia hẳn phải rất được tôn sùng, nhưng không vì sao rất nhiều ghi chép trong gia tộc về vị thúc tổ này lại không nói tỉ mỉ, dường như cố ý giảm thiểu sự tồn tại của hắn.

Thậm chí trong ghi chép của một vài trưởng lão còn có chút bất mãn với vị lão tổ phi thăng này.

Giống như —— hắn làm ra một số chuyện ảnh hưởng đến lợi ích Vệ gia.

Vệ Kình không phải đứa ngu, có thể khiến trưởng lão trong gia tộc ghi chép rõ ràng như thế, có thể thấy được khi ấy vị Mông Nhàn thúc tổ nọ đã đắc tội đám người kia không ít.

Chẳng qua là chuyện không liên quan đến mình, hơn nữa Mông Nhàn thúc tổ đã phi thăng từ lâu, đương nhiên Vệ Kình sẽ không buồn chán đến mức đào bới chân tướng những chuyện ấy.

Thế nhưng… Vệ Kình cười khổ, được rồi, hắn đoán được có thể là vị Mông Nhàn thúc tổ và hắc y nhân này có gì đó, nhưng không ngờ đối phương lại chọn vạch trần thân phận hắn vào lúc này. Ngải heo quật không chừa đứa nào, bao gồm cả khí linh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.