Edit: Qiezi
Con Hấp Huyết Trùng hình nhãn cầu phát ra một tiếng sắc bén, ngay lập tức dòng Hấp Huyết Trùng như thủy triều dũng mãnh chảy vào miệng đại trùng tử ngừng lại. Bọn chúng ngẩng đầu, nhìn hai huynh đệ Từ Tử Nham đang lơ lửng giữa không trung.
Ầm ——
Quả thực giống như cái nồi bị nổ tung!
Hấp Huyết Trùng ngừng đút đồ ăn, bắt đầu điên cuồng vọt về phía Từ Tử Nham.
Vì thế, Từ Tử Nham cảm thấy vô cùng may mắn khi thức ăn đút cho đại trùng tử đều là ảnh trùng cấp thấp nhất. Những ảnh trùng này hoàn toàn không có năng lực phi hành, bằng không trong không gian tương đối hẹp này, anh và Từ Tử Dung ngay cả nơi chạy trốn cũng không có.
Nhưng may mắn của họ cũng chấm dứt ở đây.
Ảnh trùng cấp thấp chắc chắn sẽ không bay, nhưng con trùng hình nhãn cầu lớn lại mang theo một đội mấy trăm con Hấp Huyết Trùng có thể phi hành.
Đừng khinh thường đội quân này chỉ có mấy trăm con, tính ra thì so với đội quân ảnh trùng từ mấy vạn đến mấy chục vạn thì cũng chẳng là gì so với đội quân này. Những con Hấp Huyết Trùng phi hành này đều có kích cỡ bằng với người trưởng thành, cặp râu sắc nhọn, ngay cả sáu cái cánh sau lưng cũng lóe sáng như kim loại, vừa nhìn đã biết vô cùng sắc bén.
“Chết tiệt!” Từ Tử Nham thầm mắng một tiếng. Tuy rằng anh vẫn chưa lên tiền tuyến nhưng cũng có hiểu biết về chủng loại của Hấp Huyết Trùng.
Bất luận là trùng hình nhãn cầu hay là phi trùng sáu cánh thì đều là chủng loại hoàn toàn mới, chưa từng xuất hiện.
Kết hợp với trùng bọ ngựa mà họ bắt được từ trước, trong lòng Từ Tử Nham không khỏi trầm xuống. Có thể sản sinh ra nhiều chủng loại trùng tiến hóa như vậy, rõ ràng mẫu trùng kia đã có sự chuẩn bị từ lâu.
Đáng sợ hơn là số lượng của những chủng loại mới này không ít, nhưng con mẫu trùng kia lại giấu kín chúng.
Nếu không phải hôm nay Từ Tử Nham và Từ Tử Dung vô tình gặp được, không biết khi nào chúng mới bị phát hiện đây!
Một con sâu lại biết giấu những chủng loại mới với số lượng đông đảo, nó muốn làm gì? Hoặc nên nói là —— người sau lưng nó muốn làm gì?
Từ Tử Nham cau mày, sắc mặt âm u.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, con sâu này có ý định muốn dùng một trận đánh úp để hạ gục kẻ địch hoàn toàn!
Từ Tử Nham càng nghĩ càng kinh hãi, từ nửa năm trước khi tu sĩ lần đầu phát hiện ra trùng chỉ huy thì kế hoạch này đã bắt đầu rồi!
Trong nhân loại có Bạch Hoa nội ứng, cải tạo một lượng lớn tu sĩ để sâu ký sinh lên người —— có thể mẫu trùng còn tiến hóa ra sâu chuyên ký sinh —— thả trùng chỉ huy để thu hút sự chú ý của nhân loại, sau đó dụ bọn họ đến đây tra xét. Tiếp đến nó lại dùng loại khoáng vật này làm mồi, ép tu sĩ phái nhiều người tới phá hủy mạch khoáng, cuối cùng bố trí mai phục ở gần đó để tiêu diệt tất cả tu sĩ được phái đi!
Đây là một kế hoạch hoàn chỉnh, tuy có thể còn đôi chỗ sai sót nhưng nhờ có người ở sau lưng không ngừng hoàn thiện, có lẽ thật sự có thể tiêu diệt lực lượng tu sĩ nhân loại trong lần mai phục này!
Tuy các tu sĩ ngưng mạch kỳ, kim đan kỳ không thể so với nguyên anh, hóa thần nhưng về mặt số lượng lại vượt xa mấy con phố.
Dù nguyên anh, hóa thần lợi hại hơn nữa cũng không thể giết tất cả Hấp Huyết Trùng trong Huyền Vũ Vực. Không có lực lượng trung kiên này, những tu sĩ lợi hại kia cũng sẽ giống như tướng không binh, dù có chiến lược tốt nhưng lại không có người chấp hành!
“Kế hoạch thật độc.” Từ Tử Nham bị suy luận của bản thân hù dọa, anh không ngờ người phía sau lại có dã tâm lớn như vậy!
Hấp Huyết Trùng là quân tốt thí điển hình trong ma tộc, bất luận là công kích hay phòng ngự đều thấp đến đáng thương.
Nhưng ở ma tộc lại không ai dám khinh thường loại sâu tầm thường này, bởi vì —— chúng có khả năng tiến hóa vô hạn!
Hiện tại con trùng hoàng duy nhất ở ma tộc chính là do ảnh trùng – Hấp Huyết Trùng cấp thấp nhất tiến hóa thành, ai dám đảm bảo Hấp Huyết Trùng ở Huyền Vũ Vực không tiến hóa thành nhân vật lợi hại như nó?
Huống chi —— bây giờ còn có người âm thầm thúc đẩy Hấp Huyết Trùng tiến hóa!
Nếu thật sự có ai đó cố gắng bồi dưỡng ra một con trùng hoàng Đại Thừa Kỳ, cả Huyền Vũ Vực sẽ biến thành địa ngục.
“Ca ca cẩn thận!”
Từ Tử Nham bị kế hoạch này làm cho hơi hoảng sợ, suýt chút nữa bị râu của một con phi trùng sáu cánh đâm thủng.
Anh vội vàng tập trung tinh thần đối phó với mấy con sâu trước mắt, bằng không đừng nói trùng hoàng, hôm nay có thoát khỏi đây hay không cũng không biết nữa.
“Tiểu Bát!” Từ Tử Nham hét lớn, trên trường cung vàng sậm hiện ra một hư ảnh tám chân mũm mĩm.
Xúc tu của hư ảnh bay múa rồi nhanh chóng tạo thành tám hư ảnh trường cung. Từ Tử Nham buông lỏng đầu ngón tay, một tia Lôi Linh Tiễn bay ra ngoài nhanh như điện xẹt, mà tám cái hư cung cũng cùng lúc bắn ra tám mũi tên.
Tiểu Bát là tên Từ Tử Nham đặt cho con bạch tuộc mập. Đối với khí linh này, anh vẫn khá hài lòng —— tuy hơi xấu xí nhưng thực lực rất mạnh.
Thiên phú một cung hóa tám cung bổ trợ rất tốt cho nhược điểm quần công của Từ Tử Nham. Tuy tên do Tiểu Bát bắn ra yếu hơn bản gốc hai phần nhưng đối với một nửa địch nhân mà nói thì như thế đã đủ rồi.
Phi trùng sáu cánh tấn công xung quanh Từ Tử Nham đều có thực lực kim đan kỳ. Bọn chúng phân chia chặt chẽ, đồng lòng tấn công khiến Từ Tử Nham và Từ Tử Dung đang ở Nguyên Anh Kỳ phải dần lui bước.
Đương nhiên cũng một phần bởi vì hai người mới đột phá, chưa tu luyện chiêu thức của Nguyên Anh Kỳ nên mới dần yếu thế, nhưng như vậy cũng đủ để Từ Tử Nham hít một ngụm khí lạnh.
Dường như chuyện anh lo lắng nhất đã xảy ra. Dưới sự chỉ huy của trùng cự nhãn, mấy trăm con phi trùng sáu cánh tiến lui phù hợp, hành động kỷ luật, thậm chí còn tạo thành trận pháp nào đó vây đánh hai người bọn họ.
Sâu không có suy nghĩ như con người. Trong đầu chúng, mẫu trùng chính là đại não duy nhất, chỉ cần là mệnh lệnh của mẫu trùng thì chúng nhất định sẽ phục tùng, cho dù mệnh lệnh này là đi chịu chết!
Từ Tử Nham càng nhìn càng hãi, công kích trên tay cũng càng ngày càng sắc bén.
Con trùng cự nhãn chỉ huy rất tốt, ít nhất Từ Tử Nham tự nhận nếu để anh ra tay, chắc chắn đã để người ta chạy thoát từ sớm. Nhưng cho dù như vậy, sự chênh lệch về tu vi cũng không thể dùng số lượng để bù đắp, đặc biệt là dường như phi trùng sáu cánh chỉ mới được huấn luyện cách đây không lâu, về mặt phối hợp tác chiến vẫn có đôi chút lạ lẫm. Dù sao Từ Tử Nham cũng là Nguyên Anh Kỳ, tuy rằng vì chưa kịp tu luyện chiêu thức nên ở mặt công kích hơi kém cỏi nhưng lồng linh lực của tu sĩ nguyên anh cũng không dễ phá vỡ như vậy!
Một tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên từ phía sau hai người.
Sắc mặt Từ Tử Nham trắng bệch: Nguy rồi! Đại trùng tử tỉnh rồi!
Đứng giữa phi trùng sáu cánh và đại trùng tử, Từ Tử Nham khẩn trương đến mức tim ngừng đập!
Thực lực của đại trùng tử siêu việt hơn Nguyên Anh Kỳ, có lẽ là Hóa Thần hoặc Đại Thừa, nhưng bất luận là vế nào thì hai huynh đệ cũng không chống cự nổi.
Ngay lập tức, Từ Tử Nham kéo Từ Tử Dung định trốn vào trong Phương Cách nhưng không ngờ thần thức của anh lại thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ.
Màn sương do hơn mười con sâu hình cầu tạo thành trong nháy mắt bao phủ đại trùng tử, rất nhanh có tiếng ngáy từ bên trong màn sương xanh truyền ra… Đại trùng tử ngủ luôn rồi!
Ngay sau đó, chuyện càng làm người khác khiếp sợ hơn đã xảy ra, con trùng cự nhãn lại chỉ huy đa số phi trùng sáu cánh lui về sau.
Đối mặt với đội phi trùng không đến trăm con, Từ Tử Nham hoàn toàn có thể một hơi tiêu diệt hết chúng. Nhưng xuất phát từ tò mò, anh không làm như vậy mà trái lại lựa chọn lối đánh du kích, tập trung quan sát con trùng cự nhãn.
Dường như con trùng cự nhãn kia rất muốn giải quyết hai nhân loại trước mắt rồi mới hoàn thành công việc của nó. Thế nhưng thực lực hai người này rất mạnh, nó phái ra mấy trăm con phi trùng sáu cánh tuy có thể áp chế đối phương nhưng trong thời gian ngắn muốn hoàn toàn giải quyết hai người này là chuyện không thể.
Rất rõ ràng, con trùng này có chỉ số thông minh rất cao, nó có thể phân tích tình hình, bởi vậy chỉ để lại gần trăm con phi trùng sáu cánh chống đỡ bên này. Còn mấy trăm con còn lại bị phái sang chỗ của đại trùng tử.
“Kéo dài thời gian, nhìn xem chúng muốn làm gì.”
Thông qua liên kết của Huyết Khế, hai người vô cùng ăn ý giảm tốc độ công kích.
Ảnh trùng trên mặt đấy vốn đang lăm le canh chừng Từ Tử Nham và Từ Tử Dung lại dũng mãnh xông vào miệng đại trùng tử, mà mấy trăm con phi trùng kia thì vờn quanh thân thể đại trùng tử, không ngừng đập cánh, dường như cắt thứ gì đó trên da nó.
Từ Tử Nham nheo mắt, có một dự đoán mơ hồ nảy lên trong đầu. Anh ném cho Từ Tử Dung một ánh mắt, Từ Tử Dung chủ động thu hút sự chú ý của đại đa số phi trùng sáu cánh, còn Từ Tử Nham thì lặng lẽ đi về phía đại trùng tử.
Đến lúc tới gần, anh mới thấy rõ thì ra phi trùng sáu cánh đang cắt lớp da ngoài của đại trùng tử.
Bởi vì thường xuyên nằm trên mặt đất, nên da của nó khô héo như vỏ cây, dường như lúc nào cũng có thể dễ dàng bóc ra khỏi người.
Nhưng phi trùng sáu cánh lại giống như đang cắt bảo bối nào đó, một đám cẩn thận hành động. Mỗi khi có con cắt được một miếng da sẽ lập tức đưa cho trùng cự nhãn ở gần đó, mà khe hở nó để lại lập tức bị phi trùng sáu cánh khác chiếm cứ.
Từ Tử Nham nhìn thấy phi trùng sáu cánh kim đan kỳ làm việc khuôn vác, nghi ngờ trong lòng đạt tới đỉnh điểm.
Dùng khoáng thạch thần bí làm mồi nhử; Đột nhiên xuất hiện con sâu khổng lồ; Hấp Huyết Trùng thấy chết không sờn và —— phi trùng sáu cánh thu thập da của đại trùng tử!
Tất cả những chuyện này đều khiến Từ Tử Nham vô cùng mê man, may mà tuy anh tạm thời không nghĩ ra giữa những chuyện này có liên quan gì nhưng cũng không gây trở ngại đến việc anh đi theo thu thập da của đại trùng tử!
Tóm lại là da của nó có tác dụng đối với Hấp Huyết Trùng, nếu vậy đương nhiên phải thu thập nhiều một chút, cầm về nghiên cứu!
Tất nhiên là phi trùng sáu cánh sẽ không để mặc Từ Tử Nham cướp đoạt thành quả của chúng. Khi anh định tới gần đại trùng tử thì sẽ có rất nhiều phi trùng sáu cánh xông tới, ý đồ ngăn cách không cho tiến lại gần.
Từ Tử Nham thử mấy lần đều không thành công, không khỏi tức giận.
Anh chậm rãi quay đầu lại, nhìn thấy con trùng cự nhãn ở xa xa, lôi điện nổ đùng đùng trên đầu ngón tay.
Trùng cự nhãn thật sự có chỉ số thông minh rất cao. Nó nhìn thấy uy hiếp của Từ Tử Nham, mỉm cười trào phúng như đang nói: Cứ việc ra tay. Tuy rằng phi trùng sáu cánh không nhiều nhưng cũng đủ tiêu hao rồi!