Đánh giá: 8.0/10 từ 2 lượt
Một khi để họ lại gần nhau thì Dây Tơ Hồng Khó Đứt được. Bởi khi yêu tình yêu rất mãnh liệt, càng muốn xa nhau thì dây tơ hồng lại càng xiếc chặt nhau hơn. Trên dòng chảy cuộc đời, duyên phận như tấm lưới kiên cố, Phương Tĩnh Ngôn và Diệp Tử Hàng chính là hai con cá bị vây khốn bên trong tấm lưới đó.
“ Tớ ghét học chung lớp với cậu.” Phương Tĩnh Ngôn nói. “ Tớ cũng không muốn, do thầy cô phân lớp.” Diệp Tử Hàng đáp. “ Tớ ghét làm hàng xóm của cậu.” Phương Tĩnh Ngôn nói. “ Tớ cũng không muốn, là do bố mẹ quyết định.” Diệp Tử Hàng đáp. “ Tớ ghét suốt ngày gặp cậu!” Phương Tĩnh Ngôn nói. “ Tớ cũng không muốn, là do ông trời sắp đặt.” Diệp Tử Hàng cười.
Duyên đến thì có tránh cũng vậy thôi. Đành chấp nhận ở bên nhau đi đến hết đoạn đường còn lại vì duyên trời đã sắp đặt thì không thể thay đổi!
Bình luận truyện