CHƯƠNG 30
Trong giới thượng lưu, yến tiệc là chuyện thường xuyên.
Lần này Bae gia đứng ra tổ chức tụ hội, Bae gia lão nhân thấy công ty làm ăn càng ngày càng kém, quyết định thông qua lần tụ hội này mượn sức đồng bạn
một chút, cho dù thấy tứ đại gia tộc không vừa mắt nhưng đã là dân làm ăn buôn bán vẫn cần có quan hệ.
Cha Jaejoong cũng mở công ty kinh doanh, nhưng sự nghiệp trọng tâm không đặt ở Hàn Quốc. Ông Bae gửi thiếp mời tới Kim gia, Jaejoong ném tấm thiệp sang một bên, căn bản không đáng quan tâm, việc này giao cho bố già là được rồi.
“Đi cùng anh đi.” Yunho ôm lấy Jaejoong, ghé sát lỗ tai cậu thì thầm.
Jaejoong đẩy hắn ra, người ngày càng ngày càng càn rõ: “Không muốn.” gác chân làm tiếp việc của mình không quan tâm.
“Em sẽ đi.” Yunho nhún nhún vai, ngồi xuống đối diện Jaejoong. Màn hình lớn trên tường mở ra: “Jaejoonggie…”
Mẹ đẹp một thân bố ý (quần áo bình dân), đầu đội mũ rơm hiện ra trên màn hình, lần này bọn họ lượn tới đâu vậy?
“Ju Ah noona.” Yunho nhìn vào màn hình.
“Yunnie à…ha ha ha…thật tốt quá, Bae gia đưa thiếp mời rồi?” trong tay mẹ đẹp xuất hiện cái xẻng, Yunho và Jaejoong trợn tròn mắt, đây là việc mà một phụ nữ có thai làm sao?
“Vâng.” Jaejoong biết ngay mình khó thoát khỏi kiếp nạn này mà, nhìn sang Yunho bộ dạng đã biết trước, không khỏi nghiến răng ken két.
“Ta và ba con phải tuần sau mới về được, cho nên Jaejoong mỹ nhân thay cha con tham dự đi.” Giơ lên cái xẻng, bạo lực cắm xuống đất.
“Con biết rồi.” Jaejoong đáp trả.
“Có Yunnie đi cùng, ta cũng an tâm ha ha ha.” Xúc một đống đất lên hướng xa xa đi đến, màn hình tắt ngòm.
“Anh nói?” Jaejoong bước tới bàn trà, căm tức nhìn vẻ đã thực hiện được ý đồ của người nào đó.
Yunho từ chối cho ý kiến, gật gật đầu.
“Yah…anh..đồ quỷ! Dám làm vậy sau lưng tôi!” Jaejoong nói xong, một quyền đấm tới người Yunho bị hắn bắt được kéo vào trong lòng.
“Ha ha ha, Jaejoong , em thật đáng yêu, đồ quỷ, ha ha ha.” Yunho xoa bóp khuôn mặt tức giận của cậu, cười toe toét.
Jaejoong náo loạn lúng túng, mới phát giác câu vừa nói có bao nhiêu kỳ quái, có bao nhiêu ái muội, vừa xấu hổ vừa tức giận.
Cho nên tới khi Yoochun, Changmin và Junsu đẩy cửa bước vào, nghe thấy thế, đều cười đến ái muội không rõ nên mới lấy Yunho làm bức tường trốn đi.
Yunho mỉm cười với ba người kia coi như chào hỏi, sau đó tiếp tục trêu đùa còn mèo nhỏ đang xù lông.
“Jaejoong à, ai dạy em cách gọi đồ quỷ này huh?” cắn cắn vành tai hồng hông.
“Em biết, đó bình thường đều là câu vợ gọi chồng.” Changmin xen mồm, đổi lấy ánh mắt sắc như dao của Jaejoong, bĩu môi không trả lời Yunho.
“Anh thích em gọi anh như thế.” Yunho ôm cậu, hàm trụ vàng tai mẫn cảm: “Đặc biệt là khi ở trên giường.”
“A a a….xem tôi đánh chết anh.” Jaejoong nhảy dựng lên, đối Yunho chính là một trận quyền đấm cước đá, đương nhiên không quên rất dùng sức, thực sự đả thương người, cuối cùng khổ sở lại chính là mình.
Changmin miệng há to hình chữ ‘O’, nhìn màn trình diễn bạo lực gia đình trước mắt.
Yunho cười cười tùy cậu đánh, đậu hũ cũng ăn đủ, chuyện đứng đắn hay không đứng đắn cũng làm hết rồi.
“Đều nhận được?” sau khi giải quyết ân oán xong, Yunho biểu tình nghiêm túc.
“Ừ, sáng nay chuyển tới.” Yoochun ném thiệp mời lên bàn trà, nói không lên lời. ông già Bae gia này đúng là không biết xấu hổ, lén giở trò cùng Park gia, Shim gia cùng Kim gia, bây giờ còn bày ra yến tiệc mời bọn họ.