CHƯƠNG 6
Duẫn Hạo đi tới Thánh Tuyết Điện, Sương Nhi ở ngoài cửa bái kiến hắn, “Hoàng thượng vạn phúc.”
“Bình thân đi, chủ tử nhà ngươi đâu?”
“Hồi hoàng thượng, chủ tử đang ở trong phòng tắm rửa ạ.”
Duẫn Hạo đẩy cửa rồi nói với Sương Nhi: “Sương Nhi, ngươi lui xuống đi.”
“Dạ, nô tỳ cáo lui.”
Duẫn Hạo đi vào cửa, trong phòng có một tấm bình phong ngăn lại, mơ hồ có thể nhìn thấy một người đang tắm. Hình dáng hơi nước lượn quanh lại càng tăng thêm một phần mỹ cảm, đối mặt với mỹ cảnh như vậy Duẫn Hạo liền nuốt một ngụm nước bọt (giống như sắc lang a, hi hi. . . .), cảm thấy một cỗ khô nóng.
Tại Trung lau khô thân mình, sau khi mặc ngoại y đi ra lại thấy Duẫn Hạo đang ở trong phòng, cảm giác được sự khó xử lúc này, trên mặt hơi đỏ lên, nhìn nhìn quân vương đang ngây ngốc ở một bên. Duẫn Hạo bước gần tới ôm lấy thân thể mềm mại kia, cúi người hôn xuống, Tại Trung nhìn khuôn mặt phóng đại của Duẫn Hạo, chậm rãi nhắm mắt lại, hai tay chủ động vòng lên cổ hắn, khiến nụ hôn càng sâu thêm. Lúc này Duẫn Hạo đã bị dục vọng bao vây, ôm lấy Tại Trung đi về phía giường trong phòng.
Đem Tại Trung đặt trên giường, hôn nhẹ lên da thịt trên cổ Tại Trung, vì mới tắm mà vẫn tản mát ra mùi thơm, Duẫn Hạo lưu lại một dấu hôn trên chiếc cổ mịn màng. Duẫn Hạo vừa hôn vừa dùng tay với vào trong vạt áo của Tại Trung, cảm giác được lúc này Duẫn Hạo đang muốn làm gì, Tại Trung cả kinh mãnh liệt, không được, nếu như hắn phát hiện vết bớt của mình, vậy không phải thân phận cũng bị hắn biết sao. Nghĩ đến đây, Tại Trung đẩy Duẫn Hạo ra:
“Không, không được. . . . “
Duẫn Hạo đang vùi đầu làm người dưới thân vui vẻ, lại bị y đẩy ra như vậy, dục vọng cũng giảm hơn phân nửa.
“Tại sao? Chẳng lẽ ngươi không muốn?”
Tại Trung sửa sang lại hảo y phục của mình, ngẩng đầu lên, cắn cắn môi nhìn Duẫn Hạo.
“Quên đi, trẫm không bức ngươi, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi.” Nhìn thấy Tại Trung như vậy, Duẫn Hạo không muốn bức y, nói xong lại giúp Tại Trung đắp kín chăn, rồi xoay người rời đi. Duẫn Hạo, nếu ngươi biết được thân phận của ta, ngươi còn đối với ta như vậy không? Tại Trung nhìn Duẫn Hạo ra khỏi phòng, trong lòng hỏi hắn.