Để Anh Bước Vào Thế Giới Trong Em

Chương 115: Chương 115: Tiến triển




Edit: Xiang

Beta: TH

Nhìn bóng lưng của hai người, Cố Vân Thanh cười híp mắt hỏi: “Anh thật sự không định giải thích à?”

Nét mặt Trình Dịch không thay đổi: “Không, anh đã sớm quen rồi.”

Kể từ khi gặp cô, những hiểu lầm như này không thiếu. Trải qua bao lâu như vậy cũng không phải mỗi lần này.

“Ngày mai em muốn về thật à?” Trình Dịch vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi lại lần nữa.

Cố Vân Thanh gật đầu: “Tất nhiên rồi.”

Có lẽ do nhìn thấy sự miễn cưỡng của anh nên giọng nói của Cố Vân Thanh mang theo ý trấn an: “Năm nay em đã lên năm 4 rồi, tạm thời không muốn học cao lên nữa. Chắc sang năm có thể tốt nghiệp rồi.

Tháng 6 năm sau tốt nghiệp thì lúc ấy anh đã hot lắm rồi. Đến lúc ấy anh đừng hòng muốn bỏ em.”

Dựa vào kỹ năng diễn xuất của Trình Dịch thì sau khi 《 Tu chân 》kết thúc, nhất định sẽ trở thành một cú hick lớn. Mặc dù vai diễn của anh trong bộ phim không phải nhân vật quan trọng nhất nhưng lại rất mấu chốt. Hình tượng nhân vật rất được ưa chuộng. Với lại không lâu nữa 《 Thịnh thế sủng phi 》cũng sẽ phát sóng, tiến hành song song, anh muốn không nổi cũng khó.

Nhưng mà như vậy cũng sinh ra một vấn đề khác, đó chính là mối quan hệ của hai người rốt cuộc có nên công khai hay không.

Nếu như công khai thì đối với người mới ra mắt đó chính là tai họa ngập đầu. Có bạn gái đồng nghĩa với việc rất khó để đi theo phương diện gán cặp với các ngôi sao khác, danh tiếng giảm xuống. Con đường diễn xuất cũng ngày càng hẹp.

Nhưng mà điều Cố Vân Thanh lo lắng không phải chuyện này, mà là những gì giới truyền thông sẽ viết sau khi mối quan hệ giữa hai người bị phát hiện.

“Người mới debut thuận lợi, nguyên nhân đằng sau là do bám vào thiên kim của ông tổng công ty Vinh Ngu!”

“Sốc! Bí mật đằng sau sự nổi tiếng của nam nghệ sĩ trẻ tuổi!”

“Rốt cuộc là bởi vì tình yêu hay vì tiền đồ phía trước?”

...

Gia sản của Trình Dịch hùng hậu, ba cô so với anh thì núi cao còn có núi cao hơn thôi. Nhưng những người khác đều không biết, đặc biệt là những người hâm mộ. Sau khi cái gọi là chân tướng được đưa ra thì Trình Dịch chắc chắn sẽ bị chửi ngập đầu.

Cố Vân Thanh không hi vọng, cũng không muốn thấy cảnh này.

Trình Dịch nên đứng trên sân khấu rực rỡ ánh hào quang chứ không phải bởi vì chút chuyện nhỏ này mà cả ngày bị người ta chỉ trích. Điều này thật sự không công bằng với anh.

Nhưng mà con người chính là như vậy, lúc thích một thần tượng thì trong lòng sẽ ra sức thổi phồng đối phương. Nhưng một khi phát hiện một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào trên người thần tượng thì họ sẽ không ngừng phóng đại chút khuyết điểm này lên.

Mặc dù Cố Vân Thanh biết dựa vào tính cách của Trình Dịch, anh sẽ không dễ dàng để những lời này vào lòng. Nhưng dư luận có sức mạnh ghê gớm, tích tiểu thành đại, tóm lại vẫn sẽ bị ảnh hưởng.

Sau khi cân nhắc kĩ càng, Cố Vân Thanh thăm dò nói: “Mối quan hệ của chúng ta... Chờ sau khi ổn định mới công bố nhé?”

Đây là biện pháp giải quyết tốt nhất hiện giờ. Sau này Trình Dịch có thêm một vài tác phẩm nữa thì cho dù bọn họ công khai tình yêu cũng sẽ không có ảnh hưởng gì nhiều.

Nếu muốn có được chỗ đứng trong giới giải trí, theo như điều tra thì vẫn nên dựa vào năng lực là chính, những thứ khác chỉ là phù du.

Nhưng Trình Dịch không đồng ý với đề nghị của cô. Anh nhíu mày, giọng điệu nguy hiểm nói:“Em cảm thấy tình cảm của chúng ta không đủ ổn định? “

... Giờ mới gặp mặt được có mấy lần, ổn định được mới là lạ.

Cố Vân Thanh không nhịn được oán thầm, nhưng cô không dám nói bất cứ cái gì, chỉ có thể làm mặt đau khổ, đổi một cách khác tiếp tục hạ gục anh:“ Anh hai, anh phải cố gắng kiếm tiền, em còn đang chờ anh nuôi em.”

Trình Dịch bất động: “Việc này em không cần lo lắng, tài sản trong tay anh đủ cho em tiêu xài cả đời.”

Cố Vân Thanh vẫn chưa từ bỏ ý định, cô nghiêm túc nói: “Em rất lười, còn ăn nhiều nữa.”

Chuyện bố cô sợ nhất bây giờ là sau khi ông về hưu, công ty do một tay ông sáng lập sẽ bại trên tay cô. Cho nên bố mẹ cô mới bàn bạc đưa biệt thự chỗ Tinh Nguyệt Loan cho cô, để sau khi phá sản còn có một chỗ ở, không đến nỗi lang thang đầu đường xó chợ.

Ba mẹ vì cô mà lo lắng bạc đầu. Chính Cố Vân Thanh cũng không biết hóa ra mình lại không đáng tin như vậy.

Trình Dịch đưa tay xoa đầu cô một cái: “Anh biết nấu cơm, nếu không được nữa thì anh có thể đi công trường chuyển gạch, không để em đói đâu.”

Cố Vân Thanh: “...”

Nếu như Trình Dịch phải đi chuyển gạch thì đây chắc chắn là một cảnh đẹp khó tả. Nói không chừng còn có thể nổi tiếng trên mạng gì đó, chắc chắn không cần lo lắng quá về chuyện tiền bạc.

Haiz, cái thế giới nhìn vào khuôn mặt này.

Thấy Cố Vân Thanh cạn lời, Trình Dịch nhanh chóng nhếch môi.

Quay phim nhiều nhất chỉ là một việc làm của anh, là một sự lựa chọn chứ tuyệt đối không phải là mưu cầu cả đời. Hơn nữa, nếu như cô biết anh tại sao không nghĩ đến việc đi quay phim thì có lẽ cũng sẽ không cố gắng muốn bỏ đi suy nghĩ trong đầu anh như vậy.

Không hiểu tại sao Cố Vân Thanh luôn cảm thấy người đàn ông này đang nóng lòng muốn thử, chờ paparazzi công khai mối quan hệ hiện tại của họ.

Thôi bỏ đi... Nếu như vậy có thể khiến anh vui vẻ cũng không có gì không tốt.

Cố Vân Thanh không xoắn xuýt quá nhiều, trực tiếp quẳng vấn đề này đi.

Thuận theo tự nhiên vậy.

Thấy sự thỏa hiệp của Cố Vân Thanh, nét vui mừng mờ nhạt thoáng hiện lên trong mắt Trình Dịch. Bây giờ anh cuối cùng đã hiểu tại sao nhiều người lại không nhịn được muốn đăng ảnh của họ và bạn gái lên các trang mạng xã hội khác nhau như vậy.

Một khi đã có người mình muốn sẽ hận không thể nói cho cả thế giới đều biết.

“Đến đây, đưa tay ra.” Hành động nhanh hơn não, Trình Dịch lặng lẽ mở điện thoại ra.

Cố Vân Thanh nhìn anh một lúc lâu, sau khi liếc mắt mới đưa tay mình ra.

Cô hình như biết Trình Dịch sắp làm gì rồi.

Giây tiếp theo, điện thoại di đông phát ra tiếng tách của app chụp ảnh.

Ngay khi Trình Dịch mở Weibo, Cố Vân Thanh khẽ nói: “Anh đếm số lượng fans trên Weibo của mình lần nữa đi.”

Hy vọng tám con số phía trên có thể để anh bình tĩnh một chút.

Nhưng Trình Dịch đã quyết tâm thề chết cũng không đổi ý, anh không chút do dự tiếp tục đăng hình lên Weibo.

“Sen mới của Lục Lộ. [Hình ảnh]”

Ngay khi Weibo này xuất hiện, trong nháy mắt đã có người khiếp sợ. Không ai khác chính là Quách Bác Viễn - người luôn chú ý đến ông chủ của mình.

Đây quả thật là khoe khoang tình cảm mà.

Nhấp một ngụm cà phê mà không có hương vị, Quách Bác Viễn đột nhiên hơi nhớ bạn gái của mình. Thật không ngờ mình cũng có lúc được ăn thức ăn cho chó của ông chủ, thật đáng mừng mà.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Cố Vân Thanh một tay ôm mèo Quýt, một tay ôm cáo Bắc Cực. Sau đó ngồi trên sân cỏ khô ráo, đùa nghịch với bọn chúng để giết thời gian.

Trình Dịch cũng không tiến lên, chỉ lặng lẽ nhìn động tác của cô.

Trong một khoảnh khắc, anh có chút hâm mộ Quýt và Tiểu Bạch. Nếu như anh cũng có thể nằm trên đùi Cố Vân Thanh thì thật tốt.

Trong hai giờ đầu tiên, mọi chuyện vẫn ổn. Vào lúc ăn trưa, có lẽ do có thời gian rảnh rỗi bật điện thoại nên tin nhắn bắt đầu bùng nổ.

“Reng reng reng” âm thanh của tin nhắn vang vọng khắp căn nhà.

Cầm điện thoại di động lên nhìn hai lần, Trình Dịch gọi Cố Vân Thanh: “Em nhìn này.”

Việc riêng tư như này lại tùy tiện đưa cho tiểu thư của Vinh Ngu, xem ra cô vẫn là người chiếm thế thượng phong.

Đúng là giữa người với người mới nảy sinh tình yêu.

Bác Triệu thấy cảnh này trong lòng vui mừng hết sức. Đồng thời ông ôm con cáo Bắc Cực đi xa hơn.

“Hít hơi chó ba tháng cuối cùng cũng thấy chủ nhà đăng hình người, kích động quá đi!”

“Bổ sung cho lầu trên, đúng vậy.”

“Mặc dù chỉ có một bàn tay, hơn nữa cũng không có dấu hiệu nhận dạng như vết sẹo hay nhẫn gì đó nhưng tôi dám bảo đảm, đây chắc chắn là tay con gái!”

“Con gái! Là con gái kìa các chị em!”

“Mị là phóng viên của báo xx, xin hỏi anh Trình Dịch, mị có thể phỏng vấn anh một chút không? Đây có phải là bạn gái anh không?”

“Cảnh cáo lầu trên, bạn giả mạo phóng viên lố quá, haha.”

...

Vô số người đang cười đùa hihi haha trong bình luận nhưng cái này cũng không ngăn cản việc Cố Vân Thanh thấy những bình luận của antifan.

“Giấu đầu giấu đuôi, không phải do nhà gái xấu quá nên mới phải chụp tay chứ?”

“Chậc chậc, minh tinh bây giờ một chút chuyện to như hạt mè cũng phải đăng lên Weibo. Thời gian này còn không bằng quay thêm hai bộ phim, hay quyên góp tiền cho các khu vực nghèo khó còn hơn.”

“Nhìn khớp xương bàn tay này chắc chắn là một người xấu xí, không phục đến đây tranh luận.”

Nhìn thấy những bình luận ở trên, Cố Vân Thanh vô thức đưa tay mình lên, nhìn đi nhìn lại mấy lần. Cô thật sự không biết chỉ bằng một cái tay là có thể đánh giá ngoại hình của người khác.

Thấy Cố Vân Thanh ngừng trượt trên màn hình điện thoại, Trình Dịch cảm thấy có chỗ không đúng.

Vừa nhìn sang, anh lập tức không vui Quách Bác Viễn.”

“Có chuyện gì vậy sếp?” Quách Bác Viễn nhanh chóng ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi.

... Bỗng nhiên có loại dự cảm xấu là chuyện gì đây?

Cố Vân Thanh vừa muốn nói chuyện kia thì Trình Dịch đã lên tiếng: “Tôi mới đăng một bài trên Weibo, anh tìm người dọn sạch một chút.”

Nói cách khác, anh phải đi xử lí mấy bình luận xấu kia đi.

Đây không phải là lần đầu tiên Quách Bác Viễn làm những chuyện như này nên anh ta rất rõ ràng.

Cố Vân Thanh trơ mắt nhìn Trình Dịch hai ba câu đã giải quyết xong vấn đề. Cô không nhịn được bật cười.

Trước kia không phát hiện ra anh sẽ làm như vậy. Thảo nào lúc cô là chó của anh, chưa từng thấy một lời bôi nhọ nào.

Ăn cơm xong thấy Trình Dịch đi rửa bát, Cố Vân Thanh cũng đi theo.

Một yểu điệu, một rắn rỏi, hai người này chính là sự kết hợp hoàn hảo.

Bác Triệu cảm thấy đã đến lúc ông phải thắp cho ông cụ Trình nột nén hương, để ông phù hộ cho cháu trai mình.

Bên kia.

Cố Vân Thanh vừa mới đi đến phong bếp thì điện thoại của cô vang lên.

“Alo, ba à.”

Cố Hướng Đông nghe thấy giọng điệu thoải mái của cô, cơn tức không còn nổi lên nữa: “Con với Trình Dịch...”

Ông còn chưa nói hết câu, Cố Vân Thanh đã nhanh chóng tiếp lời: “Bây giờ bọn con có quan hệ người yêu ạ.”

Sau khi nhìn Trình Dịch một cái, cô lại thẳng thắn nói: “Sau này rất có thể sẽ ở trong cùng một hộ khẩu đó ạ.”

Vừa dứt lời, Trình Dịch lập tức mỉm cười, muốn ngừng cũng không được.

Cố Hướng Đông hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi: “Con không cảm thấy các con phát triển quá nhanh hả?”

Cố Vân Thanh mở miệng: “... Hình như có một chút ạ.”

Nháy mắt, sắc mặt Trình Dịch đen sì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.