Nhận được điện thoại của nó bảo về Việt Nam ; nhỏ thik thú như vớ được vàng ; lao vào nhà vệ sinh với vận tốc ánh sáng khiến người khác phải choáng ngợp . Nhỏ hí ha hí hửng ngân nga lên lời hát , tâm trạng nó không sao diễn tả được vì nó vui như con điên vừa trốn trại . Gấp rút chuẩn bị chu đáo quần áo bỏ vào va li rồi chạy ra sân bay , đáp chuấn sớm nhất ở sân bay nội bài. Lao vào chiếc xe gần đó , nhỏ bảo bác lái đến cổng bệnh viện Xxx , liếc mắt tìm phòng 132 ; thấy số phòng mắt nó sáng lên , dùng chân đạp mạnh cửa khỏi mở bằng tay cho tốc sức . Nhỏ há hốc mồm kinh ngạc trong phòng bệnh có 2 thằng con trai ,1 đứa con gái , nó lắp bắp nói mãi mới thành câu : CLGT , coăn kia , 2 thằng cha này chui lên từ đâu vậy , hay là đi lộn phòng hả mày . Ai là thằng cha hả nhỏ mắc dịch - hồng minh . Thôi tôi biết tui đẹp không phải khen nên đừng vì ghanh tị mà gọi tôi là nhỏ mắc dịch nhoa , khổ đẹp cũng là cái tội - nhỏ nói mà thở dài ngao ngán . Cô được lắm cứ nhớ đấy - hồng minh . Tôi được từ bé , đã nói rồi không phải khen mà cứ khen mãi cơ , ngại lắm - nhỏ . Hồng Minh bị nhỏ trêu tức thì ức lắm nhưng k cãi lại được câu nào ( t/g : đắng lòng thanh niên ) . Thôi 2 ông ra ngoài cho tôi nói chuyện , nó cất giọng lạnh làm mấy đứa cũng hoảng , lết thết kéo nhau ra ngoài . Còn nó và nhỏ trong phòng . Tao gọi mày về là có mục đích mày rõ chứ , trở lại là bang phó của bang " Hắc long " . Nhỏ cũng thấy sợ vì khi nó trở lại là "killer yu" thì còn ngang tàn hơn bây giờ , máu sẽ đổ rất nhiều , bik là thế nhưng k còn cách nào ngăn nó lại , ngán ngẩm nhìn nó thở dài . Mai tao nộp hồ sơ vào trường cho mày nhập học bắt đầu từ ngày mai , bà về nhà trước tui đi , gửi cho tôi cái lattop và tập hồ sơ tui để ờ bàn nhé !!!! Nhỏ nghe theo nó bước đi mà lòng nặng trịch , tương lai của nó chắc hẳn sẽ là vô vọng , ai sẽ là người cứu thoát nó ,,,,, là ai ......