Đế Bá

Chương 4628: Chương 4628: Bóng dáng trong đầm




Thanh sơn lục thủy, gió nhẹ thổi qua, nơi này rất đẹp.

Trong khu vực này có dãy núi phập phồng, có gió thổi mây bay, cũng có các loại dị tượng, thác nước như đổ từ trên trời xuống.

Trong dãy núi có loan điểu bay lượng, có kỳ thú gào thét, cũng có ác điểu bắt mồi...

Thần Huyền tông, đây là đại giáo chấp chưởng vùng đất này, đồng thời, Thần Huyền tông cũng là một đại giáo trong Tây Hoàng.

Thần Huyền tông, có thể nói truyền thừa sâu xa, Thuỷ tổ khai tông có thể ngược dòng tìm hiểu về kỷ nguyên trước —— đó là kỷ nguyên Cửu giới.

Đúng vậy, thời đại mới, Cửu giới trong truyền thuyết đã không còn tồn tại, sau khi Cửu giới năm đó sụp đổ, tất cả đã tiến vào thời đại mới.

Từ nay về sau, Cửu giới đã trở thành truyền thuyết, kỷ nguyên này cũng gọi là kỷ nguyên Cửu giới.

Cửu giới nứt vỡ, thiên địa cải tạo, từ nay về sau không còn Cửu giới, chỉ có Bát Hoang! Bát Hoang chính là thế giới đã trải qua cải tạo sau khi Cửu giới nghiền nát.

Sau khi tiến vào kỷ nguyên Bát Hoang, từ nay về sau nghênh đón thời đại Đạo Quân, cái gì Tiên Đế, cái gì Hoành Kích, tất cả đều trở thành truyền thuyết và không tồn tại.

Trăm ngàn vạn năm qua đi, đủ loại trật tự kỷ nguyên cổ xưa đã biến mất theo dòng sông thời gian, nhân vật từng kinh diễm vô song biến thành quá khứ.

Đây là kỷ nguyên Bát Hoang, thời đại của Đạo Quân, trong kỷ nguyên này nghênh đón từng thiên tài kinh tài tuyệt diễm, cũng nghênh đón từng tông môn đại giáo quật khởi.

Thần Huyền tông, đó là đại giáo đứng sừng sững trong Tây Hoàng thuộc Bát Hoang, nó được xây dựng vào thời kỳ thượng cổ của kỷ nguyên, nó còn có thể truyền thừa tới hiện tại, có thể nói nội tình thâm hậu, nhân tài xuất hiện lớp lớp.

Hậu sơn Thần Huyền tông, nơi này là trọng địa tu hành của Thần Huyền tông, đệ tử bình thường không thể bước vào.

Tại nơi bí ẩn của hậu sơn có một thủy đàm, đầm nước trong vắt, có thể thấy được tôm cá, thời điểm ánh sáng chiếu vào mặt đầm sẽ tỏa ra ánh sáng rực rỡ giống như có vàng rơi vào mặt nước.

Lúc này, có một nữ tử xinh đẹp động lòng người đang tắm trong đầm, nàng ngâm toàn thân vào dòng nước trong vắt, hưởng thụ cảm giác mát lạnh thoải mái.

Lần này bế quan khổ tu, rốt cục nàng cũng xuất quan, cho nên nàng muốn tắm rửa thoải mái.

Đầm nước mát lạnh thoải mái từng tấc da thịt, da thịt như ngọc ngâm trong dòng nước, cảm giác mát lạnh thông thấu toàn thân, cảm giác rất dễ chịu.

Bước ra khỏi đầm nước, từng giọt nước trượt dài trên da thịt, lướt qua đường cong mỹ diệu vô song, thân thể nàng hoàn mỹ như tác phẩm nghệ thuật.

Trong bóng nước, có thể nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp động lòng người, lông mày đen tuyền, da thịt tuyết trắng và vô cùng mịn màng, mũi ngọc cao thẳng mà nhỏ nhắn, bờ môi đỏ thẫm mang theo ba phần mị hoặc.

Khóe miệng hơi vểnh lên mang theo ba phần khí khái hào hùng, nàng có dung nhan xinh đẹp mê người.

Còn đẹp hơn chính là đường cong trên người nàng, bộ ngực no đủ mượt mà giống như quả đào chín mọng, da mỏng mà óng ánh, chất lỏng lưu động trong thịt quả, bất cứ người nào nhìn thấy cũng muốn cắn một cái.

Nữ tử rời khỏi đầm nước, bọt nước bám vào da thịt của nàng đang tỏa ra hào quang dưới ánh mặt trời, tất cả khung cảnh đan xen vào nhau giống như tranh vẽ.

Nữ tử lau sạch nước trên người, cũng hưởng thụ cảm giác thoải mái.

Đúng vào lúc này, âm thanh ào ào vang lên, trong đầm nước xuất hiện bong bóng, bong bóng càng lúc càng nhiều, đầm nước đang sôi trào.

Đột nhiên trong đầm nước xuất hiện bong bóng, nữ tử dừng lau người, nàng đề phòng, cho rằng trong đầm có thủy quái xuất hiện.

Sự việc không như nàng suy nghĩ, nơi này là hậu sơn Thần Huyền phong, làm gì có thủy quái ở nơi này?

Ngay sau đó trong đầm nước xuất hiện một người, thời điểm vừa xuất hiện hắn đã phun nước ra ngoài, dường như sắp bị sặc nước mà chét.

- Ah…

Lúc nhìn thấy có người xuất hiện, hơn nữa là một nam nhân, nữ tử sợ hãi thét lên, ngay sau đó nàng che ngực của mình lại.

- Ta suýt chết ngại, không ngờ sống lại trong nước.

Nam tử xuất hiện trong nước lắc đầu.

Nữ tử này hoảng sợ, trong đầm nước mình tắm rửa lại xuất hiện nam nhân, nàng đã bị hù sợ, huống chi nơi này là hậu sơn Thần Huyền tông, ngày bình thường không cho ai tiến vào, tại sao lại xuất hiện một nam tử.

Nàng kinh hãi nhưng phản ứng thật nhanh, xiêm y bao phủ dáng người mềm mại, tránh bị người ta nhìn thấy cảnh xuân.

- Keng!

Ngay sau đó hàn quang xuất hiện, nữ tử đã cầm bảo kiếm trong tay, mũi kiếm đặt ngay lồng ngực nam tử.

- Nói!

Nữ tử quát lớn:

- Ngươi là người phương nào, vì sao ở chỗ này!

Nói xong, ánh mắt nàng lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào nam tử trước mặt.

Nam tử trước mặt khoảng hai mươi, tuổi còn rất trẻ, dung mạo bình thường không thể bình thường hơn được nữa, dường như tùy tiện ném hắn vào trong đám người sẽ không có ai chú ý.

Nếu nhìn cẩn thận sẽ phát hiện đôi mắt nam tử này rất đặc biệt, về phần đặc biệt thế nào, nữ tử không nói nên lời, dường như đôi mắt của hắn rất thâm thúy, thời điểm hắn liếc mắt nhìn ngươi, dường như ngươi sẽ bị đôi mắt này hấp dẫn.

Vào lúc đó, thanh niên ngẩng đầu lên, hắn không quan tâm thần kiếm đặt ngay cổ mình, cho dù mũi kiếm đâm rách da thịt cũng có thể bình tĩnh thong dong, dường như thanh kiếm không tồn tại, lại có cảm giác thanh kiếm không có nguy hiểm.

Thời điểm ánh mắt nam nhân nhìn nử tử, hắn đánh giá nàng, ánh mắt của hắn tùy ý, hoàn toàn không lẩn tránh, cũng không kiêng kị gì, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào nàng.

Lúc này toàn thân nữ tử ngâm trong đầm nước, quần áo trên người cũng ướt đẫm, huống chi nàng chỉ khoác quần áo lên vai mà thôi, sau khi ngâm trong nước quần áo dán chặt vào thân thể mềm mại của nàng, có thể nhìn thấy bộ ngực no đủ mượt mà của nàng.

Thời điểm thanh niên đánh giá dáng người của nàng, nữ tử có cảm giác mình bị nhìn sạch sẽ, hơn nữa nhìn thấu từ trong ra ngoài, nàng cảm thấy mình không thể che giấu ánh mắt đó, nàng không có bí mật gì đáng nói.

- Nhắm mắt lại, nếu không ta móc mắt của ngươi.

Bị một nam tử xa lạ nhìn mình như vậy, nữ tử vừa thẹn vừa giận, mặt đỏ bừng và quát một tiếng, thần kiếm trong tay suýt đâm nát yết hầu của hắn.

Nhưng thanh niên lại hồn nhiên không thèm để ý, hắn không quan tâm có thanh kiếm đâm vào cổ mình, hắn nói:

- Nơi này là nơi nào?

- Thần Huyền tông, ngươi là ai?

Sắc mặt nữ tử lạnh lùng, nàng hỏi:

- Tại sao ngươi trốn ở đây, là ai phái ngươi tới?

Nói đến đây, nàng không giận mà uy, trên trán có sát khí.

Nơi này là hậu sơn Thần Huyền tông, không nói một người ngoài, cho dù là đệ tử Thần Huyền tông cũng không thể dễ dàng tới đây, huống chi còn trốn trong đầm nước nàng tắm rửa, có thể nói là kẻ to gan lớn mật.

Quan trọng hơn là, thân thể của mình bị nam nhân xa lạ nhìn sạch sẽ, đây là việc nàng không bao giờ tha thứ.

Cho nên, ánh mắt nữ tử dò xét nam tử, nam tử có dung mạo bình thường, không giống người tu đạo, dáng vẻ của hắn giống thanh niên phàm tục, không giống người tu đạo hay có công lực.

Nữ tử cảm thấy ngoài ý muốn, nàng nghĩ mãi mà không rõ lại có phàm nhân xuất hiện trong đầm nước, đây là việc rất quỷ dị

- Lý Thất Dạ!

Thanh niên cười nói:

- Thần Huyền tông là địa phương nào? Cửu giới ở đâu?

Lý Thất Dạ, đúng vậy, hắn chính là Lý Thất Dạ, bên ngoài bầu trời ngàn vạn năm trước, Thái Sơ quang đã san bằng tất cả, sau khi cố gắng ngàn vạn năm, rốt cục hôm nay hắn đã phục sinh, phục sinh trong Cửu giới.

Đương nhiên, sau lưng bí mật phục sinh cất giấu huyền ảo rất lớn, đương nhiên sẽ không ai biết, hắn cũng không nói cho kẻ khác biết!

Chỉ có điều, địa điểm phục sinh lại xảy ra ngoài ý muốn, cũng không phải nơi hắn suy nghĩ, hắn xuất hiện tại nơi lạ lẫm.

- Cái gì Cửu giới, chưa từng nghe qua.

Nữ tử lạnh lùng nói:

- Đừng có lảng tránh, mau trả lời ta!

Thời điểm nhắc tới Cửu giới, nữ tử cảm thấy quen tai, nhưng ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu lại bị nàng bỏ qua.

- Nơi này không phải là Cửu giới?

Lý Thất Dạ nhìn bầu trời, bầu trời xanh thẳm, tất cả mạnh khỏe, thứ nên tồn tại trong thiên địa vẫn còn, hắn cười nhạt.

- Bát Hoang! Bát Hoang Tây Hoàng.

Nữ tử lạnh lùng nói:

- Ngươi còn không biết mình đang ở nơi nào sao? Đừng giả ngu!

- Bát Hoang.

Lý Thất Dạ lẩm bẩm, hắn đã biết xảy ra chuyện gì, cười nói:

- Đổi tên, đổi tên cũng bình thường, không lớn.

- Nói, tại sao ngươi ở nơi này?

Nữ tử lạnh lùng quát lớn.

Lý Thất Dạ không có trả lời vấn đề của nàng, hắn nhìn nữ tử và nói:

- Ngươi tên gì?

- Cung Thiên Nguyệt!

Nữ tử không định nói tên nhưng lại nói ra. Thời điểm vừa báo tên của mình, nàng thẹn quá hóa giận!

Bởi vì thanh niên hỏi tùy ý nhưng nàng lại không tự chủ trả lời hắn, tất cả rất tự nhiên, dường như tất cả mọi chuyện biến thành việc đương nhiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.