Hắc ám tín sứ nói rất chân thành, không có chút lừa dối hoặc dụng tâm kín đáo nào, hắn thật sự xuất phát từ hảo ý, cũng muốn sáng tạo cơ hội cho Lý Thất Dạ.
Hắc ám tín sứ nói thế, tất cả người Tiên Thống giới giật mình, mọi người nhìn về phía Lý Thất Dạ, mọi người không biết Lý Thất Dạ sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào.
- Cần gì phải thế, chính là hiện tại.
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn rất tùy ý và bình tĩnh, nói:
- Ta đang chờ chủ tử của các ngươi xuất hiện đấy, hiện tại xem ra, hắn không có tới Tiên Thống giới.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một lúc, hắn nhìn đám người hắc ám tín sứ, ung dung nói:
- Đương nhiên, nói không chừng đánh chó, chủ nhân sẽ hiện thân, ta rất chờ mong thời khắc đó. Hảo ý của ngươi, ta tâm lĩnh, hôm nay, ta là người quyết định.
Lý Thất Dạ nói rất kiên định, tất cả người Tiên Thống giới đều yên tâm.
- Cứu tinh của Tam Tiên giới...
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tu sĩ cường giả trong Tiên Thống giới quỳ xuống đất, cũng dập đầu trước Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nói thế, đám người Phi Thiền Thủy tổ nhìn nhau, bọn họ đều nhìn về phía hắc ám tín sứ, việc này do hắc ám tín sứ định đoạt.
- Tốt, đã như thế, chúng ta cũng không miễn cưỡng.
Ánh mắt hắc ám tín sứ ngưng trọng, nói:
- Hôm nay, chúng ta nhất định phải diệt Tiên Thống giới, không ai có thể cản đường chúng ta.
Lý Thất Dạ duỗi lưng một cái, lười biếng nói:
- Ta đang có ý này, đánh một trận đi, ta sẽ trảm các ngươi, sau đó lại chờ chủ tử của các ngươi tới cửa.
Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn lên người đám người Phi Thiền Thủy tổ:
- Các ngươi một mình xông lên hay đồng loạt xông lên? Ta cảm thấy không sao cả, các ngươi thuận tiện là được.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, ánh mắt tất cả Thuỷ tổ đều tụ tập lên người Lý Thất Dạ.
Bọn họ đều là Thuỷ tổ, từng vô địch một đời, nhưng hiện tại Lý Thất Dạ nói hời hợt, giống như Lý Thất Dạ chỉ cần dùng ba quyền năm cước là có thể đánh chết Thủy tổ như bọn họ.
Đương nhiên, đám người Phi Thiền Thủy tổ không tức giận, ánh mắt của bọn họ sáng như tuyết, thần thái không có chút kích động nào.
Mới vừa rồi, không ít Thuỷ tổ như bọn họ bị Lý Thất Dạ hành hạ một lần, bọn họ cũng hiểu rõ, đơn đả độc đấu không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, cho nên, bọn họ muốn thử một chút, nếu như hơn mười Thuỷ tổ bọn họ liên thủ sẽ có thực lực đánh một trận với Lý Thất Dạ, bọn họ cũng muốn nhìn thấy thực lực mạnh nhất của Lý Thất Dạ.
Tuy vừa rồi chiến bại, nhưng đám người Phi Thiền Thủy tổ cũng không nhụt chí, ngược lại chiến ý càng bành trướng, bọn họ muốn biết cực hạn của Lý Thất Dạ ở nơi nào, thậm chí bọn họ muốn thử một chút, Lý Thất Dạ có mười ba mệnh cung, hắn cường đại và vô địch cỡ nào?
- Mười ba mệnh cung, chúng ta nguyện ý đánh một trận.
Tả Ngạn Thuỷ tổ kích động, hắn nghiêm túc nói với Lý Thất Dạ:
- Luận đơn đả độc đấu, chúng ta tuyệt đối không phải đối thủ của tôn giá, chúng ta nhất định liên thủ, lấy lớn hiếp nhỏ, lấy nhiều khi ít, tôn giá chê cười rồi.
Với tư cách Thuỷ tổ, bọn họ rất ít liên thủ với nhau, đặc biệt có hơn mười vị Thuỷ tổ đồng thời liên thủ với nhau, nhưng hôm nay đối mặt với đối thủ có mười ba mệnh cung như Lý Thất Dạ, bọn họ phải liên thủ đánh một trận, nếu không, bọn họ đơn đả độc đấu, Lý Thất Dạ có thể đánh bại bọn họ trong một kích.
- Ta nguyện ý đánh một trận.
Bàn Long lên tiếng
- Mọi người chúng ta liên thủ đánh một trận với tôn giá, thế nào?
Đám người Bát Bảo Thuỷ tổ nhìn nhau, sau đó bọn họ trịnh trọng nói với Lý Thất Dạ.
- Không có gì, đồng loạt lên đi.
Lý Thất Dạ cười lớn, hắn nói rất tùy ý.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, tất cả mọi người trong Tiên Thống giới đổ mồ hôi vì lo lắng thay Lý Thất Dạ, mọi người chờ đợi trong lo lắng, đây chính là việc dùng sức một mình độc chiến hơn mười vị Thuỷ tổ, hành động vĩ đại như thế chưa từng có từ trước tới giờ, cũng không có ai làm được, chỉ sợ thập đại Thuỷ tổ cũng không làm được.
Hiện tại Lý Thất Dạ một mình một người lại muốn độc chiến hơn mười Thuỷ tổ, việc này quá mạo hiểm.
Tất cả mọi người trong Tiên Thống giới cũng khiếp sợ, nhưng người trong thiên hạ lại không thể làm gì, thử nghĩ xem, thời điểm đối mặt hơn mười Thuỷ tổ, nhìn khắp thiên hạ, có ai địch nổi? Bọn họ đã cảm thấy bất lực
Lúc này, người trong Tiên Thống giới âm thầm cầu nguyện vì Lý Thất Dạ, cho dù biết cầu nguyện không có tác dụng, bọn họ vẫn nguyện ý cầu nguyện, cũng muốn góp chút sức mọn vì Lý Thất Dạ.
- Sinh tồn mà thôi, không quan hệ gì tới vinh quang.
Đúng vào lúc này, Quân Tức Viễn Đạo lạnh lùng nói:
- Trò xiếc như thế, ta không có hứng thú, ta không muốn chịu chết với các ngươi, ta đi trước.
Lúc Quân Tức Viễn Đạo nói ra lời này, thân thể hắn nhạt nhòa, chỉ trong nháy mắt đã bỏ trốn mất dạng.
Thời điểm Quân Tức Viễn Đạo đào tẩu, ánh mắt hắc ám tín sứ ngưng tụ, hắn không làm ra hành động gì, cũng không lên tiếng, hắn không nguyện ý loạn trận cước trước khi chiến đấu, càng không muốn nội chiến vào lúc này.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, Quân Tức Viễn Đạo đã bỏ chạy, tất cả mọi người ngây ngốc, thậm chí Thuỷ tổ rơi vào hắc ám cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
.Đối với bao nhiêu thế hệ vô địch, bọn họ tình nguyện chết trận cũng không muốn trở thành kẻ nhu nhược bỏ chạy.
Nhưng Quân Tức Viễn Đạo lại không quan tâm những việc này, hắn chỉ muốn sống sót mà thôi, cho dù trong mắt bao người, cho dù trước mặt người trong thiên hạ, hắn cũng không chút do dự quay người đào tẩu.
Đối với hắn mà nói, ai thắng ai thua đều không trọng yếu, hắn chỉ muốn sống, hắn không muốn chết trong tay Lý Thất Dạ, cho dù chưa khai chiến nhưng hắn đã đào tẩu trước.
- Quân Tức Viễn Đạo.
Nhìn thấy Quân Tức Viễn Đạo bỏ chạy, không ít người trong thiên hạ nhớ kỹ cái tên này, hành vi của hắn đã đánh vỡ hình tượng trong lòng mọi người.
Bao nhiêu người xem Quân Tức Viễn Đạo như thần tượng, Quân Tức Viễn Đạo rất cao lớn trong suy nghĩ của bọn họ.
Trăm ngàn vạn năm qua đi, bao nhiêu người cho rằng Quân Tức Viễn Đạo là người kiên định vô song, dũng cảm không sợ hãi, nhưng từ hành vi của Quân Tức Viễn Đạo hiện tại, hắn không giống hình tượng trong suy nghĩ của mọi người.
Quân Tức Viễn Đạo cũng đã nói rõ tất cả, hắn chỉ vì sinh tồn mà thôi, cái gì kiên trì không ngừng, cái gì không sợ cầu đạo, tất cả đều là thế gian gán ghép cho hắn mà thôi, cũng là hình tượng thế nhân áp đặt lên người hắn.
Chính hắn không cao thượng như suy nghĩ của mọi người, hắn làm tất cả chỉ vì hắn muốn sống sót.
Hiện tại Quân Tức Viễn Đạo làm tất cả cũng không vi phạm ước nguyện ban đầu của hắn, hắn thấy tình thế không ổn, tự nhận không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, đánh một trận với Lý Thất Dạ chính là tử lộ, cho nên, đại chiến còn chưa bắt đầu, hắn đã lập tức chạy trốn.
Đối với cái gọi là hư danh, đối với cái gọi là vinh quang, đối với cái gọi là ngạo khí, hắn hoàn toàn không đặt chúng trong lòng.
Cho dù hiện tại thế nhân mắng hắn là tiểu nhân, mắng hắn là người nhát gan, mắng hắn là người nhu nhược, chỉ sợ hắn cũng không quan tâm, hắn chỉ quan tâm tới mạng của mình.
- Có lẽ, người chính là như thế, chúng ta đều là phàm nhân.
Có lão tổ ngơ ngác, thì thào tự nói, hắn hiểu những gì Quân Tức Viễn Đạo đang làm, đối phương chỉ vì sinh tồn mà thôi.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người thất vọng, trong nội tâm không cam lòng, dù sao, Quân Tức Viễn Đạo đã từng là thần tượng của bọn họ, đã từng là mục tiêu cổ vũ cả đời, là động lực giúp bọn họ cố gắng tiến lên phía trước.
- Quân Tức đã rời đi, nhưng chúng ta vẫn có thể quét ngang Tam Tiên giới.
Hắc ám tín sứ lạnh lùng nói ra.
Quân Tức Viễn Đạo lâm trận đào tẩu, hắc ám tín sứ không có động thủ, dù sao, nội chiến vào lúc này là đả kích trí mạng.
- Chúng ta liên thủ đánh một trận.
Mười một Thủy tổ khác đồng ý với lời của hắc ám tín sứ, cũng lên tiếng đáp lời.
Lúc này, mười một vị Thuỷ tổ không chỉ vì mệnh lệnh, đồng thời cũng muốn lĩnh giáo uy lực của mười ba mệnh cung, muốn nếm thử ảo diệu của mười ba mệnh cung.
Đối với bọn họ, không đánh mà chạy, đặc biệt bỏ chạy khi đối mặt với vãn bối, bọn họ không làm được, bọn họ không giống Quân Tức Viễn Đạo, nói trốn là trốn.
Làm cho bọn họ kích động nhất chính là mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, mười ba mệnh cung vạn cổ duy nhất, kỳ tích duy nhất của Tam Tiên giới từ xưa tới nay, nếu như hôm nay bọn họ không lĩnh giáo, nói không chừng chính là tiếc nuối cả đời.
- Tản ra.
Lúc này hắc ám tín sứ phân phó, nói ra:
- Thành trận, xếp hàng.
Đám người Phi Thiền Thủy tổ tuân lệnh, lập tức tản ra, cũng bao vây Lý Thất Dạ vào trong, bọn họ hình thành đại thế, như Chân Long, như Côn Bằng, tất cả bọn họ chiếm cứ một góc, vẫn chưa ra tay nhưng mọi người có cảm giác bọn họ mới là chúa tể của Tiên Thống giới.
Trên thực tế, thời điểm mười một Thuỷ tổ bao vây, thanh thế đáng sợ tới mức ai dám đối địch?
Đối mặt mười một Thuỷ tổ vây quanh, Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh như cũ.
Điểm khác biệt chính là, hắc ám tín sứ đứng bên ngoài vòng vây, dường như hắn đang khoanh tay đứng nhìn, lại giống như chờ thời cơ cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
- Mười hai người chúng ta có mấy đòn sát thủ.
Hắc ám tín sứ đứng bên ngoài vòng vây, hắn nói:
- Muốn lĩnh giáo mười ba mệnh cung vô địch của tôn giá.
- Có cái gì không được.
Lý Thất Dạ nhìn hắc ám tín sứ, lại nhìn mười một Thuỷ tổ, cười cười, nói ra:
- Xem ra, các ngươi có chuẩn bị mà đến.
Trên thực tế đúng là như vậy, khi bọn họ viễn chinh Tam Tiên giới cũng suy nghĩ đủ loại tình huống.
- Vi có thể giết chết tôn giá, chúng ta có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào, kể cả đánh lén.
Hắc ám tín sứ nói rất nghiêm túc:
- Hi vọng tôn giá cẩn thận, cơ hội chỉ có một lần, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng.
Đánh lén, đây là hành vi bị người khác xem thường nhất, nhưng hắc ám tín sứ lại nói quang minh chính đại và quang minh lỗi lạc, ít nhất hắn sớm báo với Lý Thất Dạ một câu.
- Được rồi, không phải ngươi chết là ta mất mạng.
Lý Thất Dạ cũng không trách, gật đầu.
- Chúng ta bắt đầu đi.
Hắc ám tín sứ nói với mười một Thuỷ tổ:
- Có thể sáng tạo kỳ tích hay không, tất cả đều diễn ra trong hôm nay!