Đế Bá

Chương 767: Chương 767: Giao dịch.




Toán Thiên Đạo Nhân lục tìm trong túi của mình xem có tìm được hoàng kim không.

- A . . . Hình . . . Hình . . . Hình như ta có chút ít.

Toán Thiên Đạo Nhân đỡ hơn Lam Vận Trúc một chút, gã thường xem bói cho người nên ngẫu nhiên có hoàng kim.

Toán Thiên Đạo Nhân lục tìm trong túi hết nửa ngày cuối cùng tìm ra mấy miếng vàng vụn.

Toán Thiên Đạo Nhân hớn hở hỏi Lý Thất Dạ:

- Công tử, mỗi tinh linh bí cảnh có báu vật khác nhau sao?

- Đúng vậy! Mỗi tinh linh có báu vật đặc biệt riêng của mình, ngươi cứ tự do hành động đi.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nếu ngươi muốn tính quẻ cũng được, tính thử tinh linh nào thích hợp với mình.

- Cái này thì . . . Thì . . . Thì không cần, liều vận may là được.

Toán Thiên Đạo Nhân nhăm mắt chọn đại, gã không tâm tình tính quẻ, muốn thử vận may, đánh cuộc cơ duyên một phen.

Toán Thiên Đạo Nhân nhắm mắt lại, tùy tiện chọn một tinh linh bí cảnh, dánh thức tinh linh ngủ say dậy.

Tinh linh bí cảnh bị đánh thức rất khó chịu:

- Có chuyện gì?

Ai đang ngủ bị người đánh thức cũng sẽ bực bội.

Tinh linh bí cảnh trừng Toán Thiên Đạo Nhân, tức giận nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi không đến giao dịch thì coi chừng ta đánh thành đầu heo!

Toán Thiên Đạo Nhân xòe tay ra khoe mấy miếng vàng vụn, vội nói:

- Ta muốn đổi một tạo hóa.

Vừa thấy vàng vụn vàng óng ánh trong tay Toán Thiên Đạo Nhân, tinh linh bí cảnh trợn tròn mắt, đôi mắt xanh lè, buồn ngủ biến mất hết. Lý Thất Dạ nói đúng, tinh linh bí cảnh thích hoàng kim.

- Ta muốn hết!

Tinh linh bí cảnh gom hết vàng vụn vào túi của mình, sau đó ngước mắt nhìn Toán Thiên Đạo Nhân.

- Ô, ra là quỷ tộc, còn là loại giả danh lừa bịp.

Tâm quỷ tộc bị tinh linh bí cảnh nói thành giả danh lừa bịp khiến Toán Thiên Đạo Nhân không biết nên nói cái gì.

Toán Thiên Đạo Nhân cười gượng giải thích rằng:

- Chúng ta là Tâm quỷ tộc, chuyên xem bsoi cho thế nhân.

- Ta biết.

Tinh linh bí cảnh nhàm chán nói:

- Quỷ tộc không có thứ gì tốt.

Toán Thiên Đạo Nhân câm nín, gã vốn định giải thích nhưng tinh linh bí cảnh nói một câu làm gã nghẹn họng.

Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc bật cười, Toán Thiên Đạo Nhân quá mất mặt.

- Cầm đi, nghĩ tình hoàng kim thôi thì tặng Lạc Hà thần bàn cho ngươi. Hừ, nếu ngươi không đưa hoàng kim thì ta không thèm cho đồ tốt như thế.

Tinh linh bí cảnh ném một báu vật cho Toán Thiên Đạo Nhân, co người lại ngủ tiếp.

Toán Thiên Đạo Nhân nhìn thần bàn trong tay, mắt sáng rực, chấn động nói:

- Đây . . . Đây là một báu vật thần toán, tốt còn hơn mai rùa tổ tông chúng ta để lại!

- Đó là tất nhiên.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Trong đệ nhất hung mộ, tạo hóa trong bí cảnh này rất tuyệt vời. Chỉ cần ngươi có cơ duyên đi vào sẽ được thu hoạch lớn.

Toán Thiên Đạo Nhân khom người nói với Lý Thất Dạ:

- Đa tạ đại nhân nâng đỡ!

Lý Thất Dạ không mang Toán Thiên Đạo Nhân đến thì gã sẽ không vào bí cảnh thế này được.

- Nàng thử vận may xem.

Lý Thất Dạ cười nói với Lam Vận Trúc:

- Nếu nàng may mắn không chừng sẽ đổi được thứ ghê gớm.

Lam Vận Trúc nhìn một đám tinh linh bí cảnh, trong phút chốc khó thể lựa chọn. Lam Vận Trúc nhìn tinh linh bí cảnh một lúc lâu sau mắt long lanh ngó Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Nhìn ta làm gì? Ta sẽ không cho nàng báu vật.

Lam Vận Trúc cười tủm tỉm:

- Đại thúc mắt sáng như đuốc, sắc bén nhìn thấu mọi vật, chọn giùm ta được không?

Lam Vận Trúc làm nũng nói:

- Ta biết đại thúc là người trời dưới đất không gì không biết không gì không hiểu. Tiểu nữ tử kính ngưỡng đại thúc như sông dài cuồn cuộn không dứt . . .

- Được rồi, đừng nịnh, giả tạo quá.

Lý Thất Dạ bực bội nói:

- Ta chọn giúp một tinh linh cho nàng.

Lam Vận Trúc cười toe, quyến rũ liếc Lý Thất Dạ:

- Ta biết ngay đại thúc là người tốt bụng mà.

Lý Thất Dạ nheo mắt nói:

- Đừng dùng chiêu mỹ nhân kế, coi chừng ta buổi tối ăn sạch toàn thân nàng.

Lý Thất Dạ nói trần trụi làm mặt Lam Vận Trúc nóng ran, khủy tay thọt ngực Lý Thất Dạ.

Lam Vận Trúc dỗi nói:

- Chết đi, đồ háo sắc!

Lý Thất Dạ bật cười, 1en hìn một lúc lâu sau chỉ vào một tinh linh bí cảnh đang ngủ:

- Cái đó đi, không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ.

Lam Vận Trúc vui vẻ chạy tới, đánh thức tinh linh bí cảnh khỏi giấc ngủ.

Tinh linh bí cảnh bò dậy, hỏi:

- Có cái gì đổi với ta?

Lam Vận Trúc lấy ngay mấy thứ vàng lấp lánh ra đặt trước mặt tinh linh bí cảnh.

Ai bảo chỉ có tinh linh bí cảnh mới thích thứ lấp lánh? Nữ giới cũng mê. Lam Vận Trúc lấy đồ vật ra không phải báu vật gì mà là trang sức. Thiếu nữ có thanh ãnh đến mấy cũng sẽ mang theo vài đồ trang sức vàng óng, nữ tu sĩ cũng không ngoại lệ.

Nhìn thứ vàng lâp lánh, tinh linh bí cảnh hết buồn ngủ, mắt trợn to nhìn đồ vật Lam Vận Trúc đưa. Tinh linh bí cảnh nhìn cái này, sờ cái kia, mỗi món đều thích.

Lý Thất Dạ nhìn tinh linh bí cảnh sờ vuốt mấy món đồ, cười nói:

- Ài, nữ hìa tử luôn được đám tinh linh bí cảnh thích nhất, trên người luôn mang tám, mười món vàng óng.

Tinh linh bí cảnh thích hết:

- Ta muốn tất cả!

Điều này không lạ, vật trang sức của Lam Vận Trúc rất tinh xảo, mấy ai không thích?

Lam Vận Trúc phấn khởi hỏi:

- Vậy ngươi lấy báu vật gì đổi với ta?

Tinh linh bí cảnh lấy một ống tròn ra:

- Nghịch Thì Thoa là bảo bối ta rất yêu thích, cực kỳ đắt giá.

Lý Thất Dạ nói ngay:

- Đổi đi.

Lý Thất Dạ xúi giục, Lam Vận Trúc giật lấy ống tròn ngay, dùi đồ vật của mình vào tay tinh linh bí cảnh.

Lam Vận Trúc mỉm cười nói:

- Xong xuôi!

Tinh linh bí cảnh hết sức vui vẻ co người lại ngủ tiếp.

Lam Vận Trúc cầm ống tròn chạy lại chỗ Lý Thất Dạ, nàng là truyền nhân Thiên Lý Hà, trong mắt người ngoài là tiên nữ cao cao tại thượng. Lúc này Lam Vận Trúc hưng phấn như bé con tung tăng trước mặt Lý Thất Dạ.

Lam Vận Trúc đưa ống tròn cho Lý Thất Dạ xem, hỏi:

- Đây là báu vật gì?

Lý Thất Dạ cầm ống tròn nhìn kỹ, các đường cong trơn nuột, người bình thường không nhìn ra được huyền diệu.

Lý Thất Dạ vuốt ve ống tròn rồi khen:

- Thứ tốt, rất ghê gớm.

Lam Vận Trúc không nhận ra ống tròn có gì huyền diệu, hỏi:

- Nghịch Thì Thoa này có gì huyền diệu?

Lý Thất Dạ nhìn báu vật nhiều vô số kể, hắn nhìn ra manh mối nhưng không chịu nói cho Lam Vận Trúc.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Thứ này phải tự mình tham ngộ, có như thế nó mới là báu vật thuộc về mình mà không bị giới hạn trong công cụ, binh khí.

Lam Vận Trúc trừng Lý Thất Dạ:

- Không nói thì thôi, ta tự tham ngộ.

Lam Vận Trúc vẫn rất vui lấy lại Nghịch Thì Thoa.

Lam Vận Trúc là truyền nhân Thiên Lý Hà, nàng từng thấy đế khí, nhưng Nghịch Thì Thoa có ý nghĩa khác, vì nó là nàng cùng Lý Thất Dạ đổi được, nàng rất thích.

Lam Vận Trúc giục Lý Thất Dạ:

- Được rồi đại thúc, bây giờ chúng ta đều có báu vật, tới lượt ngươi. Chờ khi ngươi cũng có báu vật thì chúng ta đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.