Đế Bá

Chương 3141: Chương 3141: Giết đến cuồng bạo




Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Thương Thiên điện đụng vào Thiên Đình, có tiếng tan vỡ. Nguyên Thiên Đình không chịu nổi cú va chạm kinh khủng đã vỡ nát.

Ầm!

Vang tiếng nổ nhức óc, lực lượng cường đại không gì sánh bằng ập đến, đám người U Thiên Đế bị trùng kích bay ra ngoài. Vài người đạo hạnh yếu hơn thì há mồm hộc máu.

Lý Thất Dạ cùng uy Thương Thiên điện hét to:

- Giết!

Lý Thất Dạ một bước đạp thiên địa chớp mắt đuổi theo Túng Thiên Tiên Vương, ra tay tuyệt sát đánh tới.

Rầm!

Túng Thiên Tiên Vương bị đánh người đẫm máu.

Xoẹt!

Là tiếng xé rách, Túng Thiên Tiên Vương bị Lý Thất Dạ xé thành hai nửa.

U Thiên Đế giết tới:

- Đừng vội cuồng!

Cờ bay phấp phới, ba ngàn thế giới oanh giết tới, núi sông vô hạn đập vào người Lý Thất Dạ có thể đánh chìm cả thế giới.

Lý Thất Dạ dùng thân thể làm vũ khí đụng thẳn vào:

- Phá!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ với tư thế mạnh mẽ vô cùng đụng nát ba ngàn thế giới. Hai tay Lý Thất Dạ chắp lại, một chiêu vô thức chém giết thiên địa, đao đường cong vô tận xẻ mọi thứ trên đời.

Xoẹt!

Máu phun tung tóe, trời đổ mưa máu. Một kích chém xuống dù mạnh mẽ như U Thiên Đế thì cơ thể cũng bị chém đứt hơn một nửa, mưa máu đầy trời.

Đinh!

Kiếm Đế một kiếm chém ngân hà, một kiếm chém tới cùng. Lý Thất Dạ khép hai tay lại.

Bùm!

Kiếm quang đã chém vào người Lý Thất Dạ, máu phun ra nhưng hắn vẫn kẹp chặt trường kiếm.

Keng!

Lý Thất Dạ thuận thế lao lên, biến chưởng thành quyền, long hành hổ dược, nháy mắt nhảy ra không gian, vượt qua thời gian, một đấm đánh trúng ngực Kiếm Đế, gã muốn né cũng không kịp.

Phập!

Ngực Kiếm Đế bị đánh thủng đẫm máu, trời đổ mưa máu.

Nháy mắt xé Túng Thiên Tiên Vương thành hai nửa rồi chém người U Thiên Đế, sau đó xuyên thủng ngực Kiếm Đế, bọn họ đều là Đại Đế Tiên Vương mười một Thiên Mệnh nhưng khoảnh khắc đã bị thương nặng trong tay Lý Thất Dạ.

Cảnh tượng này rung động lòng người, nổi da gà da vịt. Thượng Thần sợ muốn ướt quần, chân mềm như bún.

Đại Đế Tiên Vương bàng quan cũng thầm rùng mình, người biết về Âm Nha thì càng rợn tóc gáy, sớm nghe nói Âm Nha khủng bố nhưng chưa được thấy thủ đoạn của hắn, không biết hắn khủng khiếp cỡ nào. Hôm nay thấy bọn họ mới hiểu Âm Nha kinh khủng còn hơn nghe đồn.

Người Lý Thất Dạ đẫm máu như người máu, có máu của hắn, máu của kẻ địch. Giờ phút này Lý Thất Dạ hung mãnh tuyệt luân, tư thái đại sát tứ phương của hắn khiến ai xem cũng nổi da gà, người nhát gan thì ngồi bệch dưới đất.

Một tiếng hét thảm thiết vô cùng thê lương vang vọng cổ thế giới:

- A!

Lạc Văn Thương, Ảnh Thần Vũ, tám vị Thượng Thần tổ hợp thành Bát Trụ Thiên đoàn đều bị diệt, bị Lý Thất Dạ nghiền ngay một nốt nhạc, ra bã. Khi đồ đằng của họ bị hủy diệt thì từ nay thân chết đạo tiêu.

Giờ phút này ưu thế Thiên Mệnh được thể hiện. Dù Đại Đế Tiên Vương giết nhau thì có thể giết đối phương, dùng Thiên Mệnh của mình hao mòn Thiên Mệnh của đối phương, quá trình cần chút thời gian nhưng Đại Đế Tiên Vương vẫn có thể giết Đại Đế Tiên Vương. Thượng Thần muốn giết chết Đại Đế Tiên Vương thì không dễ vậy.

Quan trọng là đồ đằng của Thượng Thần thua xa Thiên Mệnh, đồ đằng dễ bị diệt, Thiên Mệnh chịu đòn giỏi hơn đồ đằng. Nhìn Túng Thiên Tiên Vương là biết, gã bị Lý Thất Dạ ba lần nghiền chết nhưng vẫn sống lại.

Tám Thượng Thần của Bát Trụ Thiên đoàn bị Lý Thất Dạ nghiền chết thì không chịu nổi. Đồ đằng hủy diệt, bọn họ cũng thân chết đạo tiêu.

Đấu đơn thì Lý Thất Dạ sắc bén không thể đỡ, Kiếm Đế hay U Thiên Đế đều không ngăn lai nổi. Lúc này Lý Thất Dạ hung mãnh vô biên, thần chắn giết thần, phật ngăn đồ phật. Giết đến điên cuồng, từng vị Đại Đế Tiên Vương bị đánh hộc máu.

Trong phút chốc trời đổ mưa máu, khi máu Đại Đế Tiên Vương bắn ra thì mưa đỏ rơi như trút nước không dứt.

Lý Thất Dạ mạnh mẽ xông lên, khó ai đỡ nổi, trái đâm phải đá. Nhiều nhiều Đại Đế Tiên Vương hơn vây công cũn không ngăn Lý Thất Dạ nổi, bọn họ dốc hết sức ra nhưng không cách nào kiềm giữ hắn.

Trong phút chốc Lý Thất Dạ và chư đế giết đến trời sụp, giết đến quỷ thần khóc, núi sông sụp đổ, luân hồi tan biến, giết đến chúng sinh run rẩy.

Đám khán giả Thượng Thần nhũn chân, bọn họ thế mới hiểu lời Lý Thất Dạ đã nói, hèn gì hắn bảo khi hắn đại khai sát giới thì chính hắn cũng sợ.

Giờ chẳng biết Lý Thất Dạ có sợ không, nhưng khi hắn đại khai sát giới thì Đại Đế Tiên Vương sợ thật.

Mọi người giờ mới lĩnh ngộ được sự khủng bố của Âm Nha, Đại Đế Tiên Vương đúng là nên sợ Âm Nha đi, hắn chúa tể đại thế đến ngày nay không phải không có đạo lý.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Túng Thiên Tiên Vương lại bị đánh nát người. Lý Thất Dạ nghiền giết khiến cả người gã thành thịt nát. Trong đám đông Đại Đế Tiên Vương thì Túng Thiên Tiên Vương bị oanh giết nhiều lần nhất, cơ thể bị Lý Thất Dạ hủy diệt mấy lần. Có thể nói Lý Thất Dạ toàn nhè Túng Thiên Tiên Vương ra giết.

Có tiếng hét thảm:

- A!

Kiếm Đế bị Lý Thất Dạ đánh thành huyết vụ, dù kiếm đạo của gã mênh mông ức ức vạn dặm cũng tan vỡ từng tấc.

Thế Đế luôn bàng quan không nhịn được bước ra đạo môn:

- Đừng hòng hung hăng!

Thế Đế ra tay, nam nhân sánh bằng trời ra tay. Thế Đế bước ra một bước, trời trăng vì sao rơi, thiên địa vạn đạo quỳ rạp, đế chư thần sùng bái. Nơi Thế Đế đứng ba ngàn thế giới cúi đầu, cửu thiên Tiên Vương cung nghênh, giơ tay ngước đầu đảo điên vạn cổ, phun ra nuốt vào ba ngàn vạn năm, trên đời này chỉ ta vô địch.

Chân thân Thế Đế giá lâm, không bộc phát uy Đại Đế, không trấn áp chư thiên. Nhưng ánh mắt của Thế Đế quét qua làm đám Đại Đế Tiên Vương tim rớt cái bịch, khi bước chân tiến lên khiến đám Thượng Thần run rẩy. Trên đời này có bao niêu người ngang bằng Thế Đế?

Đinh!

Trong khoảnh khắc Thế Đế ra tay, quyết đoán sát phạt, tay cầm chuông Tỉnh Thế đánh hướng Lý Thất Dạ.

Chuông lao đến, không có chiêu số hoa mỹ, không có biến đổi ảo diệu, lực lượng tuyệt đối với thế đi trấn sát vô địch nhất, nó có thể trấn sát ức vạn sinh linh, đánh nát mọi tồn tại.

Khi chuông Tỉnh Thế ngân vang, dường như ba ngàn đại thế luân hồi cảnh tỉnh, sinh linh trăm vạn năm sùng bái. Một tiếng tỉnh vạn cổ, một chuông có thể hủy diệt hết thảy, dù là Đại Đế Tiên Vương mười một Thiên Mệnh cũng thành tro trước một kích kia.

Thế Đế ra tay khiến bao nhiêu người vái lạy, sinh linh Thiên tộc khóc lóc. Thế Đế vừa ra tay đã định Càn Khôn!

Đối diện một kích tuyệt thế của Thế Đế, Lý Thất Dạ thét dài:

- Đi!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Thương Thiên điện đánh ra, thiên đạo hạo nhiên, thiên địa vạn đạo đều phải thần phục!

Bùm!

Vang tiếng nhức óc, thiên địa tan vỡ. Nguyên thế giới chìm vào hắc ám, như thể nguyên cổ thế giới bị đánh nát. Sự thật đúng vậy, nếu một kích hủy thiên diệt địa này đánh vào cổ thế giới thì chắc chắn toàn bộ cổ thế giới đã tan nát.

Tuy Thương Thiên điện đỡ được nhưng cổ thế giới rung bần bật, vô số mãnh thú ác điểu sợ nhũn chân, nằm sấp dưới đất run rẩy.

Khó khăn lắm cổ thế giới bị đánh vào hắc ám mới phục hồi lại ánh sáng, đưa mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ và Thế Đế giằng co.

Thương Thiên điện của Lý Thất Dạ bình yên, chung Tỉnh Thế của Thế Đế thì bị đụng mẻ một cái lỗ. Không phải vì Thế Đế không đủ mạnh mà do Thương Thiên điện quá cường đại khiến chuông Tinh Thế Đại Đế phẩm chất thiên phong sau một kích thì chịu thiệt lớn.

Trong phút chốc thế gian vô cùng tĩnh lặng, tất cả sinh linh giữa thiên địa không dám hít thở, sợ quấy rầy hai người.

Thấy chuông Tinh Thế của Thế Đế bị đụng mẻ, Tiên Vương rùng mình:

- Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ!

Tiên Vương đó nhỏ giọng thì thào:

- Có lẽ đã tới lúc Thế Đế khoác chân tiên sáo trang.

Đám Đại Đế Tiên Vương lấy lại tinh thần, nhìn Thương Thiên điện chằm chằm. Mọi người đã hiểu đây là Thương Thiên binh thư tuyệt thế vô song, ngang ngửa chân tiên sáo trang.

Thương Thiên điện được gọi là Thương Thiên binh thư đệ nhất vạn cổ, dù nó không thật sự đệ nhất vạn cổ cũng sẽ không quá kém.

Nghĩ đến đây nhiều Đại Đế Tiên Vương nuốt nước miếng, một Thương Thiên binh thư sánh ngang chân tiên sáo trang, ai không thèm nhễu nước miếng? Nói không động lòng là lừa đảo.

Vạn cổ đến nay chỉ xuất hiện năm chân tiên sáo trang, trừ hai bộ của Lục Đạo Nhân Vương, Minh Nhân Tiên Đế là không rõ tung tích ra, Thanh Mộc Thần Đế không thấy bóng dáng. Chân tiên sáo trang còn xuất hiện trên đời là của Thế Đế và bộ chân tiên sáo trang đến từ Viêm Đế nay thuộc quyền sở hữu của Xích Đế.

Nếu hiện tại có được Thương Thiên điện tức là về binh khí đã ngang ngửa Thế Đế.

Nhìn Lý Thất Dạ và Thế Đế quyết đấu, có người nuốt nước miếng thì thào:

- Sắp mặc chân tiên sáo trang sao?

Mọi người rất trông chờ Thế Đế tự mình ra tay, muốn thấy phong thái của chân tiên sáo trang.

Đã lâu rồi Thế Đế không đích thân ra tay, mọi người đều biết Thế Đế vô địch nhưng không rõ đến trình độ nào.

Về chân tiên sáo trang càng hiếm ai được thấy, dù sao Thế Đế ngày nay không cần mặc nó cũng có thể càn quét cửu thiên thập địa.

Chương 3142.: Ngân Trụ Tiên Giáp.

Bấy giờ Lý Thất Dạ nhìn Thế Đế, Thế Đế nhìn Lý Thất Dạ. Bọn họ đối địch với nhau từ đời này sang đời khác, số lần hai bên giao chiến nhiều không đếm xuể. Tuy nhiên, chân thân ra tay với nhau thì e rằng đây là lần đầu tiên.

- Thiển lão đầu, mặc Chân Tiên sáo trang của ngươi vào, hai ta đánh nhau một trận sảng khoái!

Lý Thất Dạ cười lớn nhìn Thế Đế, nói:

- Để ta xem ngươi mặc Chân Tiên sáo trang vào sẽ mạnh tới mức độ nào, so với Minh Nhân thì ra sao!

Câu nói này của Lý Thất Dạ để nhiều người hồi hộp, Minh Nhân Tiên Đế là Cửu Giới Tiên Đế, hắn không phải là Tiên Đế tỏa sáng nhất Cửu Giới, thế nhưng hắn tuyệt đối là một vị Tiên Đế có thể gánh vác trọng trách, là trụ cột vững vàng! Chiến dịch Săn Đế năm đó, giữa Minh Nhân Tiên Đế cùng Thế Đế đã bùng nổ một trận chiến kinh thiên động địa, cụ thể ai thắng ai thua thì người ngoài không biết được.

Minh Nhân Tiên Đế có Chân Tiên sáo trang, hơn nữa hắn còn là người khởi xướng Chung cực chinh chiến lần thứ năm, mọi người rất muốn so sánh, Thế Đế so với Minh Nhân thì cuối cùng sẽ ra sao? Mặc dù mọi người không tài nào biết được đáp án thế nhưng trong lòng mọi người vẫn cứ so sánh.

- Lúc nên mặc, tự nhiên sẽ mặc.

Thế Đế nói chậm rãi, từng câu từng chữ đều là chân ngôn, đều là pháp tắc đại đạo. Lời nói là pháp thuật, là để chỉ nhân vật như Thế Đế!

- Không phải ta xem thường ngươi.

Lý Thất Dạ vỗ tay cười, nói chậm rãi: “Nếu như hôm nay ngươi không còn đòn sát thủ nào nữa, e là ta sẽ làm thịt ngươi!

- Chớ đắc ý quá sớm.

Thế Đế cũng không giận, nói chậm rãi:

- Vạn cổ tới nay gió mây thất thường, hươu chết vào tay ai, còn chưa biết chắc.

- Ta thật sự có chút thích nhà ngươi.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Năm đó nếu như ngươi không bổng đánh uyên ương, nói không chừng hôm nay ta còn phải gọi ngươi một tiếng cha vợ.

Lý Thất Dạ nói thế để rất nhiều người ngơ ngác nhìn nhau, chỉ có một số Đại Đế Tiên Vương xuất đạo tương đối sớm mới biết ân oán giữa Âm Nha cùng Thế Đế, người xuất đạo muộn không hiểu rõ đầu đuôi chuyện này.

Phần lớn Đại Đế Tiên Vương đều từng nghe nói, năm đó con gái của Thế Đế bị người ta bắt cóc, Thế Đế giận dữ, đuổi giết 13 châu!

Về việc Lý Thất Dạ nói như thế, Thế Đế hời hợt, thế nhưng đám người U Thiên Đế đã lui ra phía sau Thế Đế, tổ chức đội hình, bọn họ chuẩn bị phản kích thêm lần nữa.

- Đùng đoàng

Chính lúc này, trên trời mơ hồ vang tiếng sấm rền, trên đỉnh đầu Thế Đế mơ hồ có một tia chớp xẹt ngang.

- Thiên Tru

Tia chớp xẹt ngang này hù sợ nhiều người, dồn dập nhìn lên trên trời.

- Nơi này là Cổ Thế Giới, cho dù là Thiên Tru thì muốn rớt xuống cũng không dễ.

Lý Thất Dạ cười lớn, nói với Thế Đế:

- Nhưng mà, Thiển lão đầu, ta nhớ số lần mà ngươi né tránh Thiên Tru đã hơn mười đầu ngón tay, e sợ là thiên địa này không chứa nổi ngươi từ lâu lắm rồi. Thiên Tru sớm muộn sẽ rớt, chỉ coi ngươi có sợ Thiên Tru hay không mà thôi. Về Thiên Tru, trong lòng ta đã có tính toán, ngươi chuẩn bị xong chưa?

Thế Đế không điếm xỉa tới Lý Thất Dạ, trầm giọng nói với U Thiên Đế:

- Đã tới lúc lấy ra đòn sát thủ của Thiên Đình!

- Điều này...

Nghe Thế Đế nói vậy, U Thiên Đế không khỏi do dự, nói.

- Bây giờ không phải là lúc do dự, đây là thời điểm tiêu hao, hoặc là toàn quân diệt, hoặc là trả giá lớn!

Thế Đế trầm giọng nói:

- Ta sẽ tranh thủ cho các ngươi bày trận, trên mình ta có Thiên Tru, không tiện ở lâu!

Nghe Thế Đế nói vậy, U Thiên Đế cắn răng, quát lớn:

- Chư vị đạo hữu, giúp ta chút sức, để tổn thất rơi xuống mức thấp nhất!

Vừa nói xong thì triệu hồi một bảo vật.

- Ầm

Một tiếng vang rõ lớn. Trong chớp nhoáng đó, một bóng người cực kỳ cao lớn từ trên trời giáng xuống. Bóng người cực kỳ cao lớn này đứng ở đó, đầu đội trời xanh, chân đạp đất rộng, trông chẳng khác gì một gã khổng lồ to tướng.

Đây không phải con người, nhìn qua giống như một người sắt. Toàn thân của người sắt này không biết được đúc bằng tiên kim gì, toàn thân lấp lánh điểm sáng, cả người người sắt hiện màu lưu ly, nhìn rất có chất cảm. Nhìn kỹ hơn thì bên dưới thân thể lưu ly đó là ánh sao nhấp nháy, giống như lấy từng viên sao trên bầu trời khảm vào.

Ở trước ngực người sắt này còn có một thứ giống như vòng xoáy ngân hà, ngân hà trong đó lưu chuyển, dường như hóa thành sức mạnh vô cùng vô tận.

Khi người ta tỉ mỉ đánh giá người sắt này, trong lòng nảy sinh một ảo giác, dường như người sắt này do một vũ trụ biến thành. Chính bởi vì người sắt này giống như do vũ trụ biến thành nên dưới thân thể của nó mới có ánh sao nhấp nháy.

- Đây là gì

Khi người sắt này xuất hiện, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng hơi thở xa xưa phả vào mặt, luồng hơi thở này quá mạnh mẽ, không thua kém gì Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh. Giống như có sức mạnh của cả một vũ trụ gắn kết bên trong cơ thể của người sắt này.

- Ngân Trụ Tiên Giáp!

Thấy người sắt này, có Tiên Vương rụng tim, giật mình nói:

- Đây là Trấn đình chi bảo trong truyền thuyết của Thiên Đình, Thiên Đình trên căn bản sẽ không sử dụng tới nó, không ngờ lại mang nó tới đây. Thứ này dùng để bảo vệ Thiên Đình, tránh cho Thiên Đình bị người khác công kích.

- Ngân Trụ Tiên Giáp!

Nhìn thấy người sắt này, cho dù là Đại Đế của ba tộc Thần - Ma - Tiên cũng rùng mình vì nó. Trong lòng của bọn họ thấy lạ, bởi vì U Thiên Đế đã mang đòn sát thủ này tới đây từ đầu, thế nhưng vẫn không dùng tới.

- Ngân Trụ Tiên Giáp

Lý Thất Dạ cười nói:

- Thứ tốt, nhưng, các ngươi nhất định không biết lai lịch của nó phải không?

Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười nhìn tất cả Đại Đế Tiên Vương có mặt ở đây.

- Thứ này không thuộc kỷ nguyên của chúng ta, là một món bảo vật có quá trình tế luyện vô cùng tàn khốc.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Ngân Trụ Tiên Giáp, dùng tiên kim cao cấp nhất của một kỷ nguyên làm xác, hút một vùng vũ trụ, lại dùng 360 viên tinh cầu lớn khảm vào vị trí then chốt. Phải biết, mỗi một tinh cầu lớn đều thai nghén ngàn tỷ sinh mạng, có chim bay cá nhảy, có sinh linh vạn vật, bao gồm tu sĩ giống như chúng ta, còn có phàm nhân đếm mãi không hết. Một thời đại, lấy một viên tinh cầu lớn, tế luyện mà thành! Cuối cùng trở thành Ngân Trụ Tiên Giáp giống như hôm nay!

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, có không ít người vì vậy run sợ. Mỗi một thời đại lấy một viên tinh cầu lớn, hơn nữa viên tinh cầu lớn này không phải là tinh cầu hoang vu không có sự sống, mà chỉ lấy tinh cầu sức sống dồi dào, phồn vinh hưng thịnh để mà tế luyện, như vậy có biết bao nhiêu sinh mạng bị luyện hóa.

- Như vậy chẳng phải là kỷ nguyên trọng khí!

Có Tiên Vương không khỏi thất thanh nói.

- Chỉ kém một chút, kém một chút mà thôi.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Nếu như người tế luyện tàn nhẫn thêm chút nữa, hy sinh thêm chút nữa thì hắn thật sự có khả năng luyện được kỷ nguyên trọng khí!

Lý Thất Dạ nói không hề sai, Ngân Trụ Tiên Giáp rất gần với kỷ nguyên trọng khí, chỉ kém một chút là luyện thành công.

Ngân Trụ Tiên Giáp này có lai lịch rất lớn, về sau không biết tại sao lại rơi vào tay Thiên Đình. Không ai biết Thiên Đình có được Ngân Trụ Tiên Giáp ở đâu, Thiên Đình cũng luôn giữ kín lai lịch của nó, rất là thần bí.

Nghe nói vậy, Đại Đế Tiên Vương biết tới kỷ nguyên trọng khí đều không khỏi rúng động, kỷ nguyên trọng khí khủng bố bao nhiêu, khó mà tưởng tượng nổi.

Năm đó Luân Hồi Hoang Tổ cũng có một kỷ nguyên trọng khí, tiếc là, nó đã nứt toác khi thời gian Hủy Diệt tới.

- Chư vị đạo hữu, chớ nhiều lời với hắn, giúp ta chút sức, cùng nhau giết kẻ này!

Hiện tại U Thiên Đế không muốn nói nhiều về Ngân Trụ Tiên Giáp, bởi vì lai lịch của Ngân Trụ Tiên Giáp không tiện nói nhiều, trên thực tế hắn không hy vọng có người tìm kiếm lai lịch của Ngân Trụ Tiên Giáp.

- Đùng

Một tiếng vang thật lớn. Mười một đạo thiên mệnh của U Thiên Đế lọt vào vòng xoáy màu bạc trước ngực Ngân Trụ Tiên Giáp, cả người hắn cũng biến mất theo.

- Được

Lúc này đám người Kiếm Đế không do dự nữa, tất cả mọi người đều dốc hết sức, dồn dập đưa thiên mệnh của mình xông vào trong vòng xoáy màu bạc, bọn họ cũng biến mất theo.

- Vù

Một âm thanh vang lên. Trong chớp mắt đó, vòng xoáy màu bạc trước ngực Ngân Trụ Tiên Giáp lập tức phun trào ánh sáng vô tận, không khác gì vụ nổ sơ khai, bùng nổ hàng tỉ sợi tiên quang dài vạn trượng, giống như lúc này đây có một vũ trụ mới sắp sửa ra đời.

Mà đồng thời, 360 ngôi sao được khảm ở vị trí then chốt cũng dồn dập phát sáng.

- Đây là

Nhìn thấy cảnh tượng này, Thượng Thần đang quan sát âm thầm giật mình nói:

- Đây là báo vật dùng thiên mệnh khởi động ư?

- Chưa hẳn đã cần thiên mệnh để khởi động.

Có một vị Đại Đế nhìn Ngân Trụ Tiên Giáp nói:

- Trên thực tế Ngân Trụ Tiên Giáp không cần bất cứ thứ gì khởi động cũng có thể thả tay giết chóc bốn phương tám hướng, đương nhiên, chỉ với sức mạnh của Ngân Trụ Tiên Giáp chưa chắc có thể đấu thắng Âm Nha. Cho dù có cơ hội đấu thắng...

- ... Chỉ sợ sẽ hao hết sức mạnh, e là từ đó Ngân Trụ Tiên Giáp sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, trở thành một đống sắt vụn! Tuy nhiên, nếu như tất cả Đại Đế Tiên Vương đưa thiên mệnh vào sẽ khiến Ngân Trụ Tiên Giáp mạnh mẽ hơ, tiêu hao sẽ rơi xuống mức thấp nhất. Chậc, Thiên Đình trước giờ chưa lấy thứ này ra chắc là không muốn tiêu hao.

Vị Đại Đế này dường như bất mãn Thiên Đình, khi nói chuyện luôn cười lạnh.

Vị Đại Đế này nói không sai chút nào, đây cũng là lý do U Thiên Đế muốn tất cả Đại Đế Tiên Vương giúp hắn một tay, ngoại trừ để Ngân Trụ Tiên Giáp mạnh mẽ hơn, hắn cũng hy vọng mức độ tiêu hao của Ngân Trụ Tiên Giáp rơi xuống mức thấp nhất. Dù sao đây cũng là Trấn đình chi bảo của Thiên Đình bọn họ, bọn họ không hy vọng cuối cùng lại thành một đống sắt vụn!

- Đùng

Một tiếng vang thật lớn. Trong chớp mắt đó, cả người Ngân Trụ Tiên Giáp nở ra từng vòng tiên hoàn, mỗi một vòng tiên hoàn đều giống như một ngân hà to lớn, mỗi một vòng tiên hoàn đều giống như có thể chứa đựng ba ngàn thế giới, khi mỗi một vòng tiên hoàn nở ra là giống như mở ra một kỷ nguyên, mà kỷ nguyên đó được ấp ủ nuôi lớn trong vòng tiên hoàn đó.

Vù một tiếng. Khi Ngân Trụ Tiên Giáp chặn trước mặt Lý Thất Dạ, bóng người Thế Đế chớp lóe lui về phía sau Đạo môn, sau khi hắn rút lui, sấm chớp trên trời lập tức biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.