Đế Bá

Chương 4753: Chương 4753: Giết




- Oanh!

Sóng lớn ngập trời càn quét chung quanh, chỉ thấy cự một cột nước xuất hiện trên không trung Thần Huyền tông.

Dưới uy lực của sóng gió, toàn bộ Thần Huyền tông lắc lư giống như sắp sụp đổ.

Đối mặt với một kích như vậy, đệ tử Thần Huyền tông giật mình, bọn họ giật mình uy lực một kích của Lưu Mộng Long chứ không ai lo lắng cho an nguy của Lý Thất Dạ.

- Ô!

Một tiếng gào thét vang lên, chỉ trong một chớp mắt, thời điểm sóng lớn bao phủ Thần Huyền tông, chỉ thấy một đầu cự long vượt lên sóng lớn, cự long gào thét xông thẳng lên bầu trời.

Sau tiếng gầm gừ, cự long giương nanh múa vuốt, một lợi trảo của cự long vươn ra khỏi sóng nước và tỏa ra hàn quang đáng sợ.

Long trảo không ngừng xé nát hư không, đối mặt với lợi trảo, núi lớn chẳng khác gì tờ giấy, bất cứ người nào nhìn thấy cũng phải nổi da gà.

Thời điểm lợi trảo còn chưa đánh thẳng xuống, nó đã cày ra một khe hở dài và rộng trên mặt đất.

- Thật mạnh!

Nhìn thấy lợi trảo đánh tới có thể xé rách đại địa, không biết bao nhiêu đệ tử cảm giác lưng của mình lạnh buốt, nếu bị lợi trảo như thế đánh lên người của mình, cho dù mình sử dụng bất cứ công pháp hay binh khí gì cũng bị lợi trảo đánh nát.

Nhưng đối mặt với long trảo lợi hại như thế, Lý Thất Dạ không quan tâm, hắn tùy ý điểm ngón tay vào hư không.

Tiếng kiếm minh lại vang lên, kiếm quang bao phủ Nam Loa phong, kiếm khí lan tỏa khắp thiên địa.

Một đạo kiếm quang chém tới, tùy ý tự tại, kiếm pháp tùy tâm, vô câu vô thúc, nhưng chính một kiếm tùy ý như thế lại gây ra sóng gió ngập trời, đối mặt với sóng to gió lớn như vậy, một đạo kiếm quang xé nát hồng thủy.

Đối mặt với thân kiếm, sóng gió ngập trời không chịu nổi một kích, giống như tất cả đều là trò cười khi đối mặt với kiếm quang.

Kiếm quang quét qua, sóng lớn ngập trời tỏa ra khắp nơi, kiếm thế không dừng lại và chém vào cự long đang giương nanh múa vuốt.

Thời điểm kiếm quang chém tới, cự long cảm nhận có uy hiếp nên gào thét một tiếng, uy áp của kiếm quang có khả năng ngăn cản lợi trảo, thời điểm kiếm quang đánh tới, lợi trảo không ngăn nổi một kích.

- Ô!

Cự long gào thét thê lương, sau khi kiếm quang lướt qua, thân thể cự long bị chém thành hai khúc.

Vừa rồi cự long còn giương nanh múa vuốt, hiện tại đã bị đồ sát.

Tuy đây không phải Chân Long thật sự, nhưng cự long lại bị kiếm quang chém giết tùy ý cũng vô cùng rung động nhân tâm.

- Ah!

Sau tiếng hét thảm thiết, cự long bị chém thành hai khúc, Lưu Mộng Long cũng kêu lên đầy thê thảm, chỉ thấy máu tươi bắn tung tóe, kiếm quang quét qua, cánh tay trái của Lưu Mộng Long cũng bị chặt đứt.

Mới vừa rồi, Lưu Mộng Long đã bị chém cánh tay phải, hiện tại cánh tay trái cũng bị chém, Lưu Mộng Long đã biến thành người không tay.

- Lui!

Trong nháy mắt nhìn thấy cảnh Lưu Mộng Long bị chặt cánh tay, Giao trưởng lão ngoài núi ngạc nhiên, hắn hét lớn một tiếng

Nhưng đã trễ, lại nghe tiếng kiếm minh vang vọng thiên địa, chỉ thấy sau khi kiếm quang chém cánh tay Lưu Mộng Long Thủ, kiếm quang lại xoay chuyển chém vào Lưu Mộng Long lần nữa.

Lúc này, Lưu Mộng Long đã vận dụng bảo vật đón đỡ, nhưng hắn không thể ngăn cản, chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, dưới ánh sáng của bảo kiếm, bảo vật nứt vỡ, cuối cùng kiếm quang đâm thủng ngực Lưu Mộng Long.

Lưu Mộng Long bị kiếm quang đóng đinh trên vách núi, thân thể hắn bị đính vào vách đá cao cao, máu tươi chậm rãi chảy xuống, nhuộm đỏ nham thạch.

- Ngươi!

Lưu Mộng Long quát to một tiếng, thân thể hắn bị đóng đinh trên vách đá, hắn đã không thể động đậy.

Lúc này, đệ tử Thần Huyền tông cũng ngừng thở, tuy các đệ tử đã biết kết cục Lưu Mộng Long, khi nhìn thấy Lưu Mộng Long bị đóng đinh trên vách đá vẫn làm mọi người có cảm giác rung động không nhỏ.

- Một con kiến hôi mà thôi.

Lý Thất Dạ vẫn bình thản ngồi tại chỗ, hắn vẫn thư thái như vậy, giống như hắn đang làm chuyện nhỏ bé không đáng quan tâm.

Vào lúc này, Giao trưởng lão ngoài núi cũng kinh ngạc, hắn nổi da gà và sợ hãi.

Bởi vì từ đầu tới cuối, Lý Thất Dạ cũng chỉ nhúc nhích ngón tay, nhưng dù là thế thì hắn vẫn chém đứt hai tay của Lưu Mộng Long.

Giao trưởng lão mở to mắt, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nhưng Lý Thất Dạ vẫn là Lý Thất Dạ, vẫn là một đệ tử bình thường, hắn chỉ có thực lực Đồng Cân Nham Thân mà thôi.

Chuyện này làm Giao trưởng lão nghĩ mãi mà không rõ, một đệ tử bình thường như vậy lại có thực lực cường đại, hắn lại nhìn sang hướng Nam Loa phong! Chẳng lẽ có người ra tay hay sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, Giao trưởng lão đều đắn đo bất định, không biết vấn đề nằm ở nơi nào.

- Tiểu bối, ngươi, ngươi muốn làm gì?

Vào lúc này, Giao trưởng lão quát một tiếng, các cường giả sau lưng hắn biến sắc, bọn họ muốn ra tay.

Bọn họ không thể thấy chết mà không cứu được, bọn họ càng không thể nhìn Lưu Mộng Long chết trong Thần Huyền tông, bọn họ phải cứu Lưu Mộng Long ra ngoài.

- Có thể làm gì?

Lý Thất Dạ cười cười, tùy ý nói:

- Đương nhiên là chém giết hắn, chẳng lẽ muốn phơi nắng hắn thành người khô sao? Đương nhiên, ta nghĩ chém hắn thì ưu nhã hơn. - Ngươi dám!

Lưu Mộng Long quát lên một tiếng, lúc này, toàn thân hắn đầm đìa máu tươi, hắn gào thét lớn, lại muốn giãy dụa thoát ra ngoài, nhưng kiếm quang trên người hắn rất lợi hại, giống như vô số phong mang đâm vào thân thể của hắn, hắn đau đớn gào thét thảm thiết.

Lý Thất Dạ không quan tâm tới đối phương, hắn chỉ ngồi tại chỗ và nhìn Giao trưởng lão, cười cười, nói:

- Các ngươi muốn lựa chọn kiểu chết như thế nào?

Trong khoảng thời gian ngắn, Giao trưởng lão biến sắc, bị một đệ tử bình thường của Thần Huyền tông xem thường như thế, đối với trưởng lão như hắn, đây là việc cực kỳ khó chịu.

Cuối cùng, Giao trưởng lão hít sâu một hơi, hắn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:

- Đây chính là tội lớn, nếu ngươi dám giết Lưu hộ pháp, như vậy ý nghĩa Thần Huyền tông các ngươi sẽ tuyên chiến với Tam Chân Giáo! Hai phái nhất định khai chiến, không chết không ngớt!

- Không, không, không.

Lý Thất Dạ lắc đầu, vừa cười vừa nói:

- Ngươi đã hiểu lầm, ta không phải giết Lưu hộ pháp, các ngươi cũng đừng mong còn sống rời đi, ta sẽ trảm tất cả các ngươi!

- Ngươi!

Giao trưởng lão giận dữ, hắn vẫn nhịn xuống.

- Trương đạo hữu, đây là thái độ của Thần Huyền tông các ngươi sao?

Cuối cùng, Giao trưởng lão quay đầu nhìn Trương Việt, trầm giọng nói:

- Thần Huyền tông các ngươi quyết định muốn tuyên chiến với Tam Chân Giáo hay sao?

Lúc này, Giao trưởng lão có ý đe doạ, hiện tại hắn phải cứu Lưu Mộng Long trở lại rồi nói sau.

- Cuối cùng vẫn phải xem thái độ của Tam Chân Giáo.

Trương Việt trầm mặc sau đó nói.

- Đi, đầu tiên, các ngươi phải thả người, tiếp theo, ta muốn gặp tông chủ Bình Thoa Ông của các ngươi!

Giao trưởng lão hít sâu một hơi, lúc này hắn đã nhượng bộ.

Lúc mới bắt đầu, Lưu Mộng Long hùng hổ dọa người, nhưng hiện tại Lưu Mộng Long rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, sinh tử chỉ bằng ý niệm của Lý Thất Dạ, cho nên, Giao trưởng lão không thể không nhượng bộ, hắn phải cứu Lưu Mộng Long.

Trương Việt nhìn Lý Thất Dạ, hắn lại nói:

- Thật xin lỗi, ngươi nói với Lý công tử là được, không cần gặp tông chủ của chúng ta.

- Ngươi!

Giao trưởng lão chán nản, hắn im lặng thật lâu.

Về phần các đệ tử Thần Huyền tông, bọn họ đều không nói lời nào, tình huống như vậy, bọn họ cho rằng rất bình thường.

- Tiểu bối, nếu muốn Tam Chân Giáo chúng ta lui binh, vậy thì thả người.

Cuối cùng, Giao trưởng lão hít sâu một hơi, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói.

Vào lúc này, Giao trưởng lão cũng không muốn cúi đầu, dù sao, hắn đại biểu cho Tam Chân Giáo.

- Lui binh?

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

- Tại sao phải lui binh? Vừa vặn có cơ hội cho ta thư giãn gân cốt, vừa vặn giết một ngàn tám trăm vạn, trước tiên bắt đầu từ các ngươi thôi.

- Ngươi dám!

Lưu Mộng Long bị đóng đinh trên vách đá cũng kinh hãi, hắn gào lên thật to.

- Có gì không dám?

Lý Thất Dạ cười cười, sau đó, hắn điểm ngón tay về phía Lưu Mộng Long một cái.

- Không tốt!

Nhìn thấy ngón tay của Lý Thất Dạ vẽ một cái, Giao trưởng lão kêu to, quát:

- Chớ có hành hung!

Hắn vừa dứt lời đã tiến vào bên trong Thần Huyền tông.

Thời điểm Giao trưởng lão bước vào Thần Huyền tông, tất cả cường giả phía sau hắn cũng tiến lên, cùng lao về phía vách đá, bọn họ vung phất trần trong tay, chân khí bộc phát.

- Thiên la địa võng!

Vào lúc này, Giao trưởng lão cùng tất cả cường giả liên thủ, phất trần phóng lên trời như từng lưỡi dao sắc bén.

Chỉ trong một chớp mắt, từng sợi tơ màu trắng hóa thành kiếm khí đang xen khắp bầu trời, cũng bao phủ Lý Thất Dạ vào trong, bọn họ muốn giết Lý Thất Dạ, uy lực kia mạnh tới mức có thể bầm thây Lý Thất Dạ thành vạn đoạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.