Đế Bá

Chương 544: Chương 544: Huyền cơ Hư Không Môn. (1)




Lý Thất Dạ nói:

- Giao nàng cho ta là được.

Cơ Không Vô Địch cất bước đi ra, nhưng Trấn Thiên Thần Nữ thương phong cửu thiên, nháy mắt phong lại đường gã đi.

Trấn Thiên Thần Nữ Tử Thúy Ngưng nói:

- Hôm nay đừng hòng rời khỏi!

Thần nhân Cơ Không Vô Địch hú dài:

- Lăng Không sơn ta sợ rắc rối sao?

Thần nhân vào đời, pháp tắc mở trời, tiên uy bá đạo

- Lăng Không sơn có là gì?

Trấn Thiên Thần Nữ Tử Thúy Ngưng đâm ra hắc long thương như rồng đen bay lượn, ngâm nga không dứt. Mọi người có ảo giác như Hắc Long Vương trọng sinh, một thương đâm ra, sao sáng đều diệt, vạn đạo tan vỡ. Bất cứ thiên tài, yêu nghiệt nào đều kinh hoàng trước thương đó.

Thấy uy lực thương kia, bất cứ ai khi chứng kiến cảnh tượng đều hoảng sợ biến sắc mặt. Thiên tài kiêu ngạo mấy cũng rùng mình lạnh lòng:

- Hắc Long Vương trọng sinh sao?

Một là chân nhân, một là thần nữ, một là tiên đế lục thế tôn, một là cự phách chỉ định truyền nhân. Hai bên cùng ra tay, băng thiên diệt địa, so kè thần thông. Thánh tôn, thánh hoàng thế hệ trước nhìn cũng phải biến sắc.

Bên kia, chớp mắt Mai Tố Dao xông vào Hư Không Môn, cũng rượt theo. Hai người biến mất trong Hư Không Môn.

Lý Thất Dạ bước vào Hư Không Môn, nó không truyền tống hắn đi đâu. Nói đúng hơn bước chân vào Hư Không Môn mới phát hiện đây là một ngõ cụt.

Vừa vào Hư Không Môn thì thấy nơi này như một gian phòng, trừ lối vào ra không có cửa nào khác. Nguyên Hư Không Môn dùng vô thượng pháp tắc xây dựng, hồn nhiên thiên thành. Như thể Hư Không Môn sinh ra trong hỗn độn, khởi đầu trong thiên địa. Hư Không Môn không tỏa ánh sáng chói lòa, không có màu sắc hoa lệ. Hư Không Môn đơn giản mộc mạc, quay về ban đầu, tất cả vừa mới bắt đầu.

Bên trong chỉ có một thứ, một phù văn, một phù văn cỡ nắm tay. Phù văn cổ kính mộc mạc, phù văn cực kỳ cổ xưa. Đại sư phù văn đương thời cũng không biết ý nghĩa phù văn này. Phù văn đầu đuôi nối nhau, trái phải ôm vòng, trên dưới kết nối. Nguên phù văn hình thành một thể, không có khởi đầu, không có điểm cuối.

Nhìn phù văn là biết không phải loại thông dụng sau này, không phải tiên vương để lại. Phù văn là thiên địa sinh ra, tự thành một thể. Phù văn đơn giản như vậy trình bày thiên địa ảo diệu, trình bày vạn cổ huyền thông.

Nhìn phù văn này, Lý Thất Dạ bị hấp dẫn. Lý Thất Dạ thông thiên địa, hiểu vạn cổ, vừa nhìn thấy phù văn là hắn hiểu nó có ý nghĩa gì. Đây là báu vật vô giá.

Không chỉ Lý Thất Dạ bị hấp dẫn, Mai Tố Dao bước vào trước hắn một bước, khi thấy phù văn thì hắn cũng chấn động. Chỉ tính phù văn đã ảo diệu thông thiên địa, trình bày vạn cổ huyền thông.

Mai Tố Dao quay đầu, cười tuyệt thế khuynh quốc:

- Lý huynh cùng ta nghiên cứu phù văn này được không? Ngươi và ta cùng nghiên cứu sẽ có ích cho cả hai.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Vậy sao?

Lý Thất Dạ chưa nói hết câu từ trán Mai Tố Dao bắn ra ánh sáng rực rỡ, tiếp xúc tiên quang làm Lý Thất Dạ cứng người lại.

Lý Thất Dạ như bị hóa đá cứng ngắc tại chỗ, không thể nhúc nhích.

Mai Tố Dao mỉm cười, không ăn nhân gian khói lửa, siêu phàm thoát tục, xin hđẹp vô song, làm người nhìn tim đập nhanh.

Tiên nữ Mai Tố Dao nói:

- Lý huynh, ta không muốn tổn thương ngươi, nhưng tap hải mang phù văn này đi. Bây giờ đành chịu khổ Lý huynh, lát nữa Lý huynh sẽ tự động phục hồi lại.

Đóng đinh Lý Thất Dạ xong Mai Tố Dao tập trung tinh thần vào phù văn.

Mai Tố Dao hít sâu, quát to:

- Thu!

Mai Tố Dao dứt lời, mười ngón xòe ra, thiên la địa võng.

Mai Tố Dao là người Trường Hà tông nhập thế, năng lực cực kỳ giỏi. Tiên nữ Mai Tố Dao vừa ra tay đã hút trời nuốt đất, lòng bàn tay thon dài có thể thu núi sông, hút biển cả, cuốn thiên địa vào bàn tay mình.

Nhưng mặc cho Mai Tố Dao diễn biến thiên địa vạn pháp, diễn biến công pháp mạnh nhất đời cũng không thể lay động phù văn. Mai Tố Dao không từ bỏ, nàng quát khẽ. Thoáng chốc đế uy tiên thế hùng hồn như một vị tiên đế giá lâm, Mai Tố Dao cầm vũ khí trấn pá phù văn.

Mai Tố Dao mang theo tiên đế chân khí đến, tiên đế chân khí giáng xuống, thần linh quỳ gối, chúng sinh quỳ rạp. Tiên đế chân khí xuất hiện, chỉ ta vô địch, vạn cổ mình ta.

Ầm!!!

Chuyện khó tin xảy ra, tiên đế chân khí của Lý Thất Dạ không trấn áp được phù văn. Tiên đế chân khí bị đánh bật về.

Mai Tố Dao biến sắc mặt thu tiên đế chân khí về, bên tai vang thanh âm dịu dàng nhẹ như gió.

- Nàng cứng rắn lay động không phải cách hay.

Từ khi nào Lý Thất Dạ đứng bên cạnh Mai Tố Dao, mỉm cười nhìn nàng như thể hắn luôn bàng quan, luôn đứng cạnh Tiên nữ Mai Tố Dao.

Mai Tố Dao luôn không ăn nhân gian khói lửa hoảng sợ, trán lại phát ra tiên quang. Nhưng phút chỉ mành treo chuông, một ngón tay Lý Thất Dạ bay tới. Một ngón tay vượt qua vĩnh hằng, tiên quang cũng không đuổi kịp được. Mai Tố Dao bắn ra tiên quang chính là vô thượng tiên tắc, nhưng Lý Thất Dạ nhất chỉ lục thiên, dễ dàng tránh tiên quang điểm vào chỗc yếu nhất tiên cốt.

Ầm!!!

Mai Tố Dao bị đánh văng ra, đập mạnh vào vách tường. Mặt Mai Tố Dao trắng bệch, trán chảy máu. Mai Tố Dao ngộp thở, nàng vùng vẫy định đứng dậy nhưng Lý Thất Dạ đã phong lại đạo hạnh toàn thân nàng.

Mai Tố Dao khó khăn lắm mới thở dốc được từ trong tổn hại nặng, nàng luôn không ăn nhân ian khói lửa lúc này kinh hoàng.

Mai Tố Dao biến sắc mặt nói:

- Sao có thể như vậy?

Mai Tố Dao bẩm sinh tiên cốt, khối tiên cốt trên trán là tốt nhất thế giới. Mai Tố Dao rất tự tin vào tiên cốt của mình, một khi bị tiên quang của nàng hóa đá thì dù là thánh hoàng cũng bất lực. Rõ ràng Mai Tố Dao đã hóa đá Lý Thất Dạ nhưng bây giờ hắn hoạt động bình thường.

Đáng sợ hơn là Lý Thất Dạ một chỉ điểm vào chỗ tiên cốt yếu nhất. Tiên cốt trên trán Mai Tố Dao là cứng rắn nhất thế giới, bị Lý Thất Dạ điểm trúng chỗ yếu nhất làm nàng bị tổn hại nặng, như ngộp thở suýt chết.

Lý Thất Dạ ung dung:

- Có gì không thể?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Tiên quang định thân, ta chỉ lừa gạt tiểu nha đầu. Ở trong mắt ta tiên cốt trên trán nàng có là gì? Nàng có nghe nói một người không? Thời đại cổ mnh hắc ám, cổ minh tộc có một người ghê gớm hơn nàng.

Mai Tố Dao rung động nói:

- Tiên cốt vô địch trong truyền thuyết!

Lý Thất Dạ nhắc làm Mai Tố Dao nghĩ đến một truyền thuyết, một tiên cốt từng vô địch.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

- Đúng vậy! Năm xưa tiên cốt vô địch, hắn mạnh hơn nàng rất nhiều, bẩm sinh có một thân tiên cốt. Nàng biết kết cuộc của hắn là gì không? Từng cây tiên cốt bị người bẻ gãy, rút ra khỏi cơ thể.

Mai Tố Dao biến sắc mặt, nàng có nghe nói về tiên cốt vô địch thời đại cổ minh. Truyền thuyết đó là người có hy vọng sánh vai cùng Thiên Đồ tiên đế, nhưng cuối cùng mất tích.

Vào thời đại hắc ám nhất có hai vị tiên đế mang đến ánh sáng, một là Bộ Chiến tiên đế, một là Huyết Tỉ tiên đế. Thời đại đó Lý Thất Dạ thân phận Âm Nha từng cứng rắn chống đại cục, hắn khó khăn cùng Kỳ rúc Sơn bồi dưỡng Huyết Tỉ tiên đế. Lý Thất Dạ bày ra đại cục, ánh sáng của nhân tộc ngay trước mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.