Chiến Hổ khiếu nại chỉ lấy được Thúy Điểu phong và Nộ Hổ phong thông qua, bị Nam Loa phong, Thiên Yêu phong, Bát Trượng phong bác bỏ, việc này làm khiếu nại của Chiến Hổ hết hiệu lực, không cần thảo luận lại, từ đó làm cho Chiến Hổ không thể làm gì Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, Chiến Hổ cảm thấy đây là vấn đề nhỏ, hắn chỉ mượn cơ hội phát huy mà thôi, không chỉ muốn bắt Lý Thất Dạ, còn có thể mượn cơ hội này đối phó Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt, từ đó trùng kích địa vị của Bát Trượng phong trong Thần Huyền tông.
Chuyện này biến thành đầu voi đuôi chuột, sau khi khiếu nại của Chiến Hổ bị bác bỏ, mọi việc dần dần lắng xuống, dù là như thế vẫn có đệ tử thông minh ngửi ra mùi vị không đúng.
Những các đệ tử lớn tuổi lại hiểu, nguyên nhân của việc này không phải vì Lý Thất Dạ giết chết Dương Tứ đơn giản như vậy, sau lưng việc này liên quan tới tranh đấu quyền lực trong Thần Huyền tông, cũng liên quan tới đấu tranh giữa Nhân tộc, Yêu tộc trong Thần Huyền tông.
Trên thực tế, trăm ngàn vạn năm qua đi, đệ tử Nhân tộc, Yêu tộc trong Thần Huyền tông chưa bao giờ ngừng đấu tranh với nhau, phần lớn thời gian là Yêu tộc chiếm thượng phong, chỉ có điều từ khi Bình Thoa Ông lên đài thì cục diện này mới giảm bớt.
Mà với tư cách nhân vật chính trong chuyện này, Lý Thất Dạ lại chẳng quan tâm, căn bản không đi quan tâm chút chuyện hư hỏng trong Thần Huyền tông, hơn nữa hắn đến Thần Huyền tông cũng không phải xử lý những việc hư hỏng này.
Lý Thất Dạ những ngày qua, trừ xem xét rất nhiều sách cổ, thời gian còn lại hắn đặt vào tu hành.
Trong Tàng Kinh các của Thúy Điểu phong chứa rất nhiều sách cổ, những sách cổ này có thể ngược dòng tìm hiểu đến thời đại thượng cổ, đó chính là kỷ nguyên Cửu giới, cho nên, từ trong rất nhiều sách cổ, Lý Thất Dạ đạt được rất nhiều tin tức.
Trong cuộc sống tu luyện như thế, Lý Thất Dạ cũng đột phá Phàm Thai Nhục Thân đại cảnh, vào lúc đó, hắn bắt đầu tu luyện tâm pháp thứ hai —— Thế Đạo Tâm Pháp.
Đối với tu sĩ bình thường mà nói, từ Phàm Thai Nhục Thân bước vào Thiết Bì Cường Thể cần mở ra mệnh cung thứ hai, sau khi mở mệnh cung thành công là lúc đột phá bình cảnh, bước vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Từ Phàm Thai Nhục Thân đến Đạo Quân Kim Thân, tổng cộng có mười hai cảnh giới, điều này cũng có ý nghĩa thời điểm đạt tới Đạo Quân Kim Thân sẽ mở ra mười hai mệnh cung.
Đồng thời, thời điểm vượt qua một cảnh giới, mệnh cung Tứ Tượng của tu sĩ đều dài thêm một thước.
Nói thí dụ như một phàm nhân chưa bao giờ tu luyện, như vậy trong mệnh cung Tứ Tượng của hắn dài chín thước, mỗi một người đều là như thế, sinh ra đã có mệnh cung Tứ Tượng dài chín thước.
Thời điểm đạt tới cảnh giới Phàm Thai Nhục Thân, trong mệnh cung Tứ Tượng sẽ dài một thước, chính là mười thước.
Cứ thế tính lên, khi đột phá Đạo Quân Kim Thân sẽ có mệnh cung Tứ Tượng dài hai mươi mốt thước.
Lúc này, trong mệnh cung của Lý Thất Dạ tràn ngập hỗn độn chân khí tất cả tinh khí, đại đạo lực trong thiên địa và huyết khí bản thân đều rót vào trong mệnh cung, lúc sau Sinh Mệnh chi thụ, tánh mạng chi trụ, Sinh Mệnh Chi Tuyền, tính mạng hồng lô trong mệnh cung Tứ Tượng đang luyện hóa hỗn độn chân khí, uẩn dưỡng chân mệnh.
Thời điểm chân mệnh càng cường đại, thần thông cũng càng cường đại.
Lúc này, chân mệnh của Lý Thất Dạ đã có thần hoàn vờn quanh, thần hoàn do phù văn thần bí vô song luyện hóa, gắn kết thành một đầu đại đạo, đạo thần hoàn này là đại đạo của Vạn Vật Tâm Pháp luyện thành, đây cũng là một bộ phận đạo cơ của Lý Thất Dạ.
Lúc này chân mệnh quanh thân Lý Thất Dạ sinh ra phù văn thật nhỏ, phù văn thật nhỏ bao phủ mệnh cung giống như vô số ngôi sao trên bầu trời.
Nhưng khi bị hỗn độn chân khí kéo lấy, những phù văn này gắn kết thành một đạo thần hoàn.
Vô số phù văn rơi xuống lả tả, đây chính là tâm pháp thứ hai hoàn toàn mới của Lý Thất Dạ —— Thế Đạo Tâm Pháp!
Theo đạo lý mà nói, tu sĩ muốn tu môn tâm pháp thứ hai cung xphair đạt tới Ngân Giáp Chiến Khu mới làm được.
Bởi vì đạt tới cảnh giới này, đối với tu sĩ bình thường mà nói, bọn họ có thể tu luyện tâm pháp Huyền giai, đây là tâm pháp mạnh hơn tâm pháp Hoàng giai rất nhiều.
Đối với các tu sĩ, trừ gia tăng đạo hạnh ra, một tu sĩ tối đa chỉ có thể tu hành bốn tâm pháp, hơn nữa, mỗi khi tu một môn tâm pháp thì tâm pháp sau sẽ mạnh hơn tâm pháp trước đó.
Nhưng Lý Thất Dạ vừa vặn đạt tới cảnh giới Thiết Bì Cường Thể đã tu luyện tâm pháp thứ hai, hơn nữa, hắn tu luyện tâm pháp lại không phải tâm pháp cao hơn Vật Tâm Pháp, hắn tu hành chính là Thế Đạo Tâm Pháp.
Đem làm người khác biết rõ như vậy tin tức, cái kia nhất định sẽ cười nhạo Lý Thất Dạ, làm như vậy, cái kia quả thực chính là ngu xuẩn tới cực điểm.
Cho nên, có đệ tử Thần Huyền tông nghe thấy Lý Thất Dạ lại tu luyện Thế Đạo Tâm Pháp thì cười nhạo:
- Gấp gáp khó nhịn, vừa bước vào Thiết Bì Cường Thể lại tu hành tâm pháp hoàn toàn mới, hơn nữa còn là tâm pháp cùng giai, ngu xuẩn.
Trong mắt đệ tử Thần Huyền tông, Lý Thất Dạ vội vàng tu hành tâm pháp mới chính là thử trong lúc tuyệt vọng, cố gắng đề cao thực lực bản thân mình.
Đối với cách làm của Lý Thất Dạ, trong mắt không ít đệ tử Thần Huyền tông đó là cách làm ngu xuẩn nhất.
Đương nhiên, đối với những lời này, Lý Thất Dạ không quan tâm, cũng không có đi nghe.
Trên thực tế, tu sĩ trên thế gian đều không biết, mỗi người có thể tu hành bảy đại tâm pháp, thực sự không phải cực hạn trong bốn môn tâm pháp như bọn họ vẫn nghĩ.
Hơn nữa, nói về dầm căn cơ, tu đủ bảy đại tâm pháp sẽ có ảo diệu cao thâm, chỉ có điều thế nhân không hiểu hoặc quên đi ảo diệu trong đó.
Nhưng Lý Thất Dạ chính là tồn tại khai sáng kỷ nguyên, đương nhiên hắn hiểu ảo diệu trong đó hơn ai hết.
Đương nhiên, thời điểm hắn tu luyện, Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy, hắn dầm đạo cơ và thôi phát đại đạo mà thôi. Trừ tu đạo ra, Lý Thất Dạ thường thần du thái hư quan sát thiên địa, kiểm tra đại thế, hắn nhìn thấu Thần Huyền tông không sót thứ gì, có thể nói, Thần Huyền tông trong mắt hắn không có bí mật gì đáng nói.
Lý Thất Dạ đến Thần Huyền tông cũng không phải tâm huyết dâng trào, mà là hắn có suy nghĩ, hắn muốn một ít đồ vật.
Lý Thất Dạ đột nhiên tu luyện môn tâm pháp thứ hai, lại lựa chọn Thế Đạo Tâm Pháp, Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt đều cảm thấy rất kỳ quái, thậm chí có chút cảm thấy không hợp thói thường.
Nếu như bọn họ không hiểu Lý Thất Dạ, một người vừa đạt tới Thiết Bì Cường Thể đã tu hành tâm pháp thứ hai, lại còn chọn lựa Thế Đạo Tâm Pháp, bọn họ nhất định sẽ cho rằng Lý Thất Dạ làm như vậy là quá ngu xuẩn.
Cho nên, Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt lại đi gặp Lý Thất Dạ.
Sau khi nhìn thấy Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt, Lý Thất Dạ lười biếng ngồi trên ghế, hắn ngắm dãy núi phập phồng, thần thái tự nhiên, Lưu Lôi Long ngồi bên cạnh rót trà cho Lý Thất Dạ.
Hoàng Kiệt ở đây, thời điểm hắn nhìn thấy việc này, chính hắn cũng có cảm giác không nói thành lời.
Cho dù là phong chủ Bát Trượng phong Thừa Sơn Nhạc Vương của bọn họ cũng không có đãi ngộ như thế, đó là được Lưu Lôi Long hầu hạ giống như đại thiếu gia.
Hơn nữa, đối với Lý Thất Dạ mà nói, tất cả rất tự nhiên, hình như không chỉ là Lưu Lôi Long, cho dù là thiên tôn thượng thần châm trà rót nước cho hắn cũng là chuyện tự nhiên.
Đương nhiên, đối với những chuyện kỳ dị xảy ra trên người Lý Thất Dạ trong thời gian gần đây, Hoàng Kiệt không hiểu, không nói Lý Thất Dạ có thể kích phát Huyền Vũ, cách đây không lâu, pho tượng đập chết Dương Tứ, Hoàng Kiệt cũng cảm thấy việc này quá quỷ dị
Về sau, Hoàng Kiệt tự mình đi tới dò xét pho tượng, cũng không phải rất nặng, một pho tượng như vậy căn bản không có khả năng đập chết đệ tử Ngân Giáp Chiến Khu, nhưng Dương Tứ lại bị nện thành thịt vụn.
Cho nên, Hoàng Kiệt đã phỏng đoán, sức nặng lúc ấy nện lên người Dương Tứ nặng như ngọn núi, đây là việc hắn không hiểu.
Đối với chuyện như vậy, chỉ có Lưu Lôi Long không cảm thấy ngoài ý, hắn nói với Hoàng Kiệt:
- Bất cứ chuyện gì, phát sinh trên người thiếu gia đều không có gì phải ngạc nhiên.
Lưu Lôi Long bội phục Lý Thất Dạ sát đất, hắn vô cùng sùng bái. Dù sao, thương thế của hắn ngay cả tông chủ cũng thúc thủ vô sách, Lý Thất Dạ lại dễ dàng giải quyết, trong Thần Huyền tông có ai làm được hay sao?
Hoàng Kiệt nhìn thấy tất cả, nhìn Lý Thất Dạ thản nhiên như không có việc gì, hắn cảm thấy khó hiểu, hắn xem ra, Lý Thất giống như sương mù, hắn nhìn thế nào cũng không nhìn thấu.
- Nghe nói thiếu gia tu luyện Thế Đạo Tâm Pháp.
Sau khi rót đầy chén trà cho Lý Thất Dạ, Lưu Lôi Long hỏi.
- Ân!
Lý Thất Dạ chỉ ứng một tiếng đáp lời, hắn không nói thêm lời nào, cũng không có thu hồi ánh mắt.
- Vì sao thiếu gia lại tu luyện một môn tâm pháp như thế?
Lưu Lôi Long không rõ, nhưng Lý Thất Dạ làm như vậy thì tất có đạo lý của hắn.
- Tại sao là Đại Thế Thất Pháp?
Vào lúc này, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt và nhìn Lưu Lôi Long, nói:
- Tại sao không có Đại Thế Tứ Pháp, Đại Thế Lục Pháp, hoặc là Đại Thế Cửu Pháp.
Lý Thất Dạ lời vừa nói ra lời này, Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt giật mình một lúc, Đại Thế Thất Pháp chính là bảy môn tâm pháp, đây là thường thức của thế nhân.
Nhưng chưa từng có người đi hỏi qua, cũng không có ai suy nghĩ qua, tại sao là Đại Thế Thất Pháp, đúng như lời Lý Thất Dạ nói, tại sao không có Đại Thế Tứ Pháp, Đại Thế Lục Pháp, hoặc là Đại Thế Cửu Pháp.
Hoàng Kiệt và Lưu Lôi Long không trả lời được.
- Có lẽ đây chỉ là trùng hợp, chỉ truyền bá ra bảy pháp mà thôi.
Hoàng Kiệt ngẫm lại và trả lời.
- Thế gian đâu có nhiều trùng hợp như thế.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
- Ma Tiên Đạo Quân từng phát huy bảy pháp rất cường đại, vì sao lại không đơn giản hóa nó đi?
Hắn vừa nói lời này, Lưu Lôi Long và Hoàng Kiệt đều ngây người, nếu như tu sĩ chỉ có thể tu hành bốn tâm pháp, như vậy tại sao Ma Tiên Đạo Quân năm đó truyền bá ra Đại Thế Thất Pháp, tại sao hắn không đơn giản hóa thành bốn pháp?