Bạch Kim Ninh rất bất mãn thái độ của Lý Thất Dạ, nàng liếc xéo hắn:
- Ngươi cười cái gì.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Ếch ngồi đáy giếng mà thôi, đối với ếch thì bầu trời chỉ to cỡ cái miệng giếng.
Bạch Kim Ninh không biết nên nói cái gì, nàng lườm hắn:
- Vậy ngươi nói bầu trời bao lớn?
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
- Vô tận, nàng có thể tưởng tượng, nó sẽ vượt qua sức tưởng tượng của nàng, nên nàng không tưởng tượng ra được.
Bạch Kim Ninh trừng hắn, bực bội hỏi:
- Ngươi . . .! Ngươi đang nói ta ngốc?
Lý Thất Dạ nhún vai cười nói:
- Ta không nói vậy, nhưng nếu nàng đã thừa nhận mình ngốc thì ta tin cũng không khác bao nhiêu.
Bạch Kim Ninh tức hộc máu, hung tợn trừng hắn:
- Ngươi . . .!
Lý Thất Dạ như không trông thấy, vẫn ung dung đị bộ.
Bạch Kim Ninh tức nghiến răng rồi lại không biết làm sao, giữa ban ngày nàng không thể đánh hắn một trận được.
Lý Thất Dạ đang đi chợt hỏi:
- Qan thủ của các ngươi là Thái Doãn Hỉ đúng không?
Bạch Kim Ninh gắt gỏng nói:
- Đúng rồi sao?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Không sao cả, nàng đi báo một tiếng thay ta, nói là ta muốn gặp hắn.
Thái độ của Lý Thất Dạ làm Bạch Kim Ninh nghẹn lời, giống như xem nàng là người hầu, hắn kêu gì là nàng phải làm cia đó.
Bạch Kim Ninh cáu kỉnh hỏi:
- Ta dựa vào cái gì phải nghe theo ngươi? Ta không là gì của ngươi, tại sao phải đi báo thay ngươi?
Lý Thất Dạ không để bụng:
- À, nàng không đi báo cũng chẳng sao, ta đến gặp nàng là được.
Bạch Kim Ninh liếc xéo Lý Thất Dạ:
- Ngươi nghĩ mình là Thủy Tổ chắc? Quan thủ của chúng ta là ai cũng được gặp sao? Ngươi muốn gặp liền gặp? Quan thủ của chúng ta gần đây bế quan tham ngộ, rất ít có người gặp được.
Lý Thất Dạ dửng dưng nói:
- Không sao, ta đi gặp hắn là được.
Bạch Kim Ninh trừng Lý Thất Dạ:
- Ngươi điên rồi! Thiên Hùng quan bây giờ khác với ngày thường, nếu ngươi dám làm bậy sẽ bị quân đoàn Thiên Tiệm chúng ta vây công, khi đó đừng nói ta không cảnh cáo ngươi, sợ là ngươi sẽ không chịu nổi.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
- Ta thật muốn kiến thức thử, nghe tiếng quân đoàn Thiên Tiệm các ngươi là quân đoàn mạnh nhất Tiên Thống Giới đã lâu, ta muốn xem thử nó mạnh đến mức nào.
Bạch Kim Ninh tức hộc máu, nghẹn ngào không nói nên lời:
- Ngươi . . .!
Thật lâu sau Bạch Kim Ninh khó khăn bình ổn cơn tức trong lòng, nàng nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
- Tại sao ngươi muốn gặp quan thủ ucra chúng ta?
Lý Thất Dạ tùy ý nói:
- Không có gì, nói vài câu thôi.
Bạch Kim Ninh ngẫm nghĩ, nàng không biết Lý Thất Dạ bị điên hay tự kỷ. Thái Doãn Hỉ quan thủ của bọn họ không phải ai cũng gặp được, huống chi trong Thiên Hùng quan có người nào dám khiêu khích quân đoàn Thiên Tiệm?
Nhưng thái độ của Lý Thất Dạ hoàn toàn không để ý, đơn giản muốn nói vài câu với quan thủ của họ đã huênh hoang đòi khiêu khích với toàn quân đoàn Thiên Tiệm, quá kiêu ngạo.
Bạch Kim Ninh lườm hắn:
- Ngươi bị điên sao? Ngươi nghĩ Thiên Hùng quan là chỗ nào? Ngươi muốn cái gì được cái đó?
Lý Thất Dạ cười cười không trả lời.
Bạch Kim Ninh không biết não mình bị cửa kẹp hay sao mà đề nghị:
- Qua vài ngày quan thủ của chúng ta sẽ lộ mặt. Quan thủ mở tiệc thiên hạ, sẽ có nhiều khách khứa đến tham gia, ta xem thử có thể kiếm cái ghế cho ngươi vào gặp quan thủ không.
Mới nói xong Bạch Kim Ninh hối hận, cảm thấy đây là chuyện ngu xuẩn nhất mình từng làm, âm thầm đưa người lạ như Lý Thất Dạ đi vào lỡ xảy ra chuyện gì thì nàng có mười cái đầu cũng không đủ chuộc lỗi.
Nhưng đã nói ra rồi Bạch Kim Ninh có muốn rút lời cũng muộn, nàng nghi ngờ có phải mình bị ma nhập không, hay bị nhũn não.
Lý Thất Dạ gật đầu miễn cưỡng đồng ý:
- Được rồi, cứ vậy đi.
Thái độ của Lý Thất Dạ chọc Bạch Kim Ninh ôm cục tức, bộ dạng đó là sao? Làm như miễn cưỡng lắm vậy, hắn rất uất ức nhún nhường? Nên biết nàng kiếm một danh ngạch cho hắn là đã đưa cái đầu mình vào.
Bạch Kim Ninh nghiến răng ken két:
- Ngươi . . . ngươi đừng chọc rắc rối cho ta, nếu không thì . . . thì ta là người thứ nhất không tha cho ngươi!
Nàng hối hận đồng ý với Lý Thất Dạ!
Lý Thất Dạ chỉ cười không đáp.
Bất giác bọn họ đi qua một con phố, vừa lúc ngang qua tủ kính một cửa hàng.
Lý Thất Dạ không để ý, nhưng Bạch Kim Ninh ngừng bước trước tủ kính, thẫn thờ nhìn một món đồ đặt trước hai cái khay.
Lý Thất Dạ đi vài bước rồi ngừng, nhìn Bạch Kim Ninh đã ngây ngẩn.
Khi Bạch Kim Ninh tỉnh táo lại Lý Thất Dạ đã mở cửa đi vào:
- Vào đi.
Tiểu nhân chạy ra tiếp khách.
Bạch Kim Ninh ngơ ngác đi theo khi nàng thật sự tỉnh táo thì họ đã đứng trước tủ kính.
Lý Thất Dạ nhìn thứ đặt trên một cái khay, cười nói:
- Thứ này không tệ.
Mới rồi Bạch Kim Ninh nhìn cái này đến sững sờ.
Tiểu nhị khen Lý Thất Dạ, Bạch Kim Ninh:
- Hai vị khách nhân có ánh mắt rất tốt. Nghe nói phật này làm theo hình tượng Lăng Gia Phật, chưởng quầy của chúng ta giám định là hàng thật.
Lý Thất Dạ chưa nói gì Bạch Kim Ninh đã cướp lời:
- Ta biết là hàng thật!
Thứ đặt trên khay là mộc phật, không lớn, cười tươi như hao trông từ bi hiền hòa.
Lý Thất Dạ nhìn một phật, cười cười:
- Lăng Gia Phật.
Tiểu nhị nói:
- Đúng đúng, chưởng quầy của chúng ta giám định rồi, mộc phật này có phậtp háp gia ốc, có thể trừ tà phục ma. Phật này thậm chí được làm từ tay Lăng Gia Phật, là hàng thượng thượng phẩm.
Lăng Gia Phật là Thủy Tổ hiếm có trong Tiên Thống Giới, số ít không lấy danh hiệu Thủy Tổ. Là người sáng lập Lăng Gia Tự, sáng lập nguyên đạo thống.
Trong thời gian dài từng có người nói bàn về phổ độ chúng sinh có lẽ chỉ có phật pháp của Lăng Gia Phật là đánh đồng với quang minh của Viễn Hoang Thánh Nhân.
Bởi vậy phật pháp vô biên của Lăng Gia Phật từng ảnh hưởng nhiều thời đại.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
- Đúng là thượng phẩm.
Nhìn ra được mộc phậtn ày được chủ nhân cũ yêu thích, trơn bóng, bảo tướng tràn đầy, dường như được người cầm trăm ngàn vạn lần trên tay.
Tiểun hị hỏi ngay:
- Khách nhân muốn mua không?
Lý Thất Dạ cười gật đầu nói:
- Mua, ta mua.
Hắn không xem giá.
Bạch Kim Ninh hết hồn chỉ vào giá để bên dưới mộc phật:
- Ngươi . . . ngươi bị điên à? Ngươi biết mộc phật này bao nhiêu tiền không? Ba mươi vạn bất hu chân thạch!
Không phải Bạch Kim Ninh phản ứng quá khích, ba mươi vạn bất hu chân thạch là con số thiên văn đối với nàng, là thứ mà nàng không dám tưởng tượng. Nhưng Lý Thất Dạ mở miệng nói muốn, hỏi sao không khiến nàng sợ hết hồn? Bạch Kim Ninh còn tưởng Lý Thất Dạ không thấy yết giá mộc phật.