Đế Bá

Chương 4407: Chương 4407: Một Hòn Đá Lạ




Lực lượng quang minh biến mất sạch sẽ, tuy Lý Thất Dạ cực kỳ cứng bén nhưng ít nhất là quang minh vô thượng, hắn như sứ giả quang minh từ trên trời.

Giờ đây quang minh trên người Lý Thất Dạ đã chẳng sót lại chút gì, hơi thở hắc ám vô cùng vô tận bao quanh hắn. Kinh khủng nhất là từ ngực Lý Thất Dạ bắn ra hơi thở hắc ám có thể cắn nuốt tất cả, quang minh gì đều không tồn tại trong hắc ám này. Dường như trong ngực Lý Thất Dạ có vực sâu hắc ám, nơi đó là khởi nguồn mọi hắc ám trên cõi đời.

Ong ong ong ong ong!

Khi toàn thân Lý Thất Dạ tuôn ra hắc ám, hơi thở hắc ám trong ngực bắn ra ngoài, Thánh Sương Chân Đế bản năng phát ra thánh quang vô thượng.

Lòng Thánh Sương Chân Đế gióng lên hồi chuông cảnh báo, lửa quang minh che chở nàng, quang minh chân ngôn lảnh lót vang lên. Thánh Sương Chân Đế cảm nhận uy hiếp vô cùng, nàng trời sinh quang minh, mà Lý Thất Dạ thì có lực lượng hắc ám khủng bố như thế, hỏi sao không làm lực lượng quang minh của nàng như gặp đại địch?

Hơi thở hắc ám của Lý Thất Dạ tuôn ra, dường như là vị vua không ngai trong hắc ám, là chúa tể hắc ám thật sự, hắn mới là khởi nguồn của hắc ám.

Xèo xèo xèo!

Ngực Lý Thất Dạ tuôn ra hơi thở hắc ám như miệng Thao Thiết điên cuồng nuốt miệng to khói đen.

Trong khoảnh khắc miệng to khói đen đã bị cắn hơn một nửa.

Xèo!

Lý Thất Dạ mới là chúa tể của thế giới này, trong khoảnh khắc miệng to khói đen bị cắn sạch.

Hắc ám của Lý Thất Dạ mạnh mẽ không gì sánh bằng, khiến người rợn tóc gáy. Tồn tại nào, vô địch gì đều thật nhỏ bé, cỏn con trước hắc ám của hắn, không cách nào đối kháng.

Thánh Sương Chân Đế có thập nhị mệnh cung mà cũng thấy rợn tóc gáy trước lực lượng hắc ám như vậy. Nàng rùng mình, dường như dưới hắc ám đáng sợ đó mặc cho ngươi mạnh cỡ nào, có là thiên tài kinh diễm bao nhiêu, vô địch ra sao cũng tùy thời sa đọa.

Thánh Sương Chân Đế hút ngụm khí lạnh, toàn thân dựng đứng lông tơ, xương sống lạnh toát, lòng bàn tay rướm mồ hôi:

- Đây là . . .

Thánh Sương Chân Đế không ngờ Lý Thất Dạ có lực lượng hắc ám đáng sợ khủng bố như vậy.

Đại Hắc Ngưu liếc Thánh Sương Chân Đế, chậm rãi nói:

- Một niệm thành ma, một niệm thành Phật. Quang minh hay hắc ám cũng vậy, ở trong lòng hắn chỉ là một niệm. Nha đầu, so với hắn thì cảnh giới của ngươi còn kém rất xa.

Lòng Thánh Sương Chân Đế rung động, nàng lặng im.

Nàng có quang minh không tạp chất có thể xua tan hắc ám, tịnh hóa ô uế, đạo tâm quang minh này là nàng tu luyện tích lũy tháng ngày.

Nhưng so với Lý Thất Dạ, quang minh cương mãnh vô trù hay hắc ám kinh khủng ngập trời chỉ trong một niệm. Như Đại Hắc Ngưu nói, hai người cách biệt cảnh giới quá xa.

Lúc này Thánh Sương Chân Đế mới thật sự hiểu rằng thực lực của Lý Thất Dạ, cảnh giới của hắn ở độ cao mà nàng mãi mãi không thể với tới. Trước đó Thánh Sương Chân Đế đã hiểu rằng Lý Thất Dạ mạnh hơn mình nhiều, rất nhiều. Nhưng giờ phút này Thánh Sương Chân Đế mới hiểu được chênh lệch giữa nàng và Lý Thất Dạ như trời với đất, khoảng cách cả đời không thể vượt qua.

Nghĩ đến đây lòng Thánh Sương Chân Đế hơi rung động.

- Chít!

Khi hắc ám của Lý Thất Dạ nuốt trọn miệng to khói đen, những khói đen còn lại trên bầu trời sợ hãi hét lên rồi chạy trốn về hang ổ của mình.

Vừa rồi khói đen cường đại, khủng bố biết bao, Thánh Sương Chân Đế không cách nào đánh lại nó. Nhưng trước lực lượng hắc ám khủng bố của Lý Thất Dạ thì nó sợ teo tim, cụp đuôi chạy trốn.

Khói đen trốn về hang ổ của mình, Lý Thất Dạ không truy kích, hắn bật cười thu về lực lượng hắc ám.

Lúc này Thánh Sương Chân Đế thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù lực lượng hắc ám của Lý Thất Dạ không trấn áp ai, không nhằm vào người nào, nhưng khói đen siêu khủng bố đó bùng nổ làm người ta rợn tóc gáy, lòng nặng nề, cảm giác ở mãi trong hắc ám đến vĩnh viễn, không thấy ánh mặt trời.

Liễu Yến Bạch kinh ngạc kêu lên:

- Chỗ đó có ngọn núi!

Khói đen chạy trốn, mọi thứ bị nó bao phủ dần lộ ra hình dáng. Trước mắt có ngọn núi sừng sững, núi không quá cao lớn, nó không đâm lên vũ trụ, nó chỉ là một ngọn núi hơi cao.

Nhưng ngọn núi sừng sững cho cảm giác trấn áp vạn cổ. Trên ngọn núi khắc các phù văn lớn, mỗi phù văn không phát sáng nhưng cho cảm giác dao động như sóng âm vô hình khuếch tán.

Nhìn từ xa tất cả phù văn trên ngọn núi như sóng âm đánh vào ngọn núi rồi khắc ấn thành phù văn.

Phù văn dao động làm người như nghe tiếng nhạc tiên bên tai, chương nhạc quanh quẩn trên ngọn núi này trăm ngàn vạn năm, đến nay nó vẫn còn đây.

Một ngọn núi trông như có chương nhạc quanh quẩn, nó trấn áp vạn cổ, trăm ngàn vạn năm mãi trấn áp tại đây. Dù thần ma mạnh cỡ nào khi đã bị trấn áp dưới ngọn núi thì không thể bò dậy được.

Dường như bên dưới núi trấn áp ma vương, hơi vùng vẫy sẽ nghe tiếng nhạc tiên tưng tưng vang lên, tiếng nhạc tiên tựa kiếm tiên chém xuống nhiều lần suy yếu đạo hạnh của ma vương.

Nhìn rõ ngọn núi rồi Đại Hắc Ngưu mở miệng nói:

- Đây là một ngọn núi trấn áp, là vị đại thần thông dùng nhạc phổ vô thượng của mình khắc trên núi trấn áp ma vật.

Thánh Sương Chân Đế lẩm bẩm:

- Vạn cổ đến nay không có nhiều Thủy Tổ giỏi về nhạc khúc. Đây không chỉ là nhạc khúc, là vô địch nhạc đạo. Không đơn giản là dùng chương nhạc trấn áp, chương nhạc bị in trên ngọn núi có lẽ mỗi cách một thời gian sẽ vang lên nhạc tiên một lần, là loại thủ đoạn hao mòn, muốn hao mòn ma vật bị trấn áp cho đến khi thành mây khói.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Đúng là thủ đoạn kinh diễm, trong Tam Tiên giới hiếm ai có thủ đoạn như vậy, có thể xếp vào hàng mười đại Thủy Tổ.

Thánh Sương Chân Đế thót tim. Vạn cổ đến nay nhiều người biết mười Thủy Tổ.

Lý Thất Dạ bước vào trong ngọn núi, nhóm Đại Hắc Ngưu theo sau.

Vào trong núi rồi ai cũng cảm nhận dao động của lực lượng trấn áp, rất nặng nề. Mặc cho ngươi mạnh cỡ nào khi đã bị đè dưới núi này sẽ bị gãy xương sống, bị đè ngộp thở.

Thánh Sương Chân Đế đi trên ngọn núi cảm giác nghẹt thở, mặc dù lực lượng trấn áp của ngọn núi không nhằm vào họ, nhưng lực lượng trấn áp tràn ngập trên ngọn núi khiến họ khó thở.

Có thể tưởng tượng lực lượng trấn áp ngọn núi này khủng bố biết bao, mạnh cỡ nào. Nếu Chân Đế thập nhị cung bị trấn áp ở đây thì không lâu sau sẽ bị lực lượng trấn áp của ngọn núi này hao mòn đến chết.

Nhóm Lý Thất Dạ đã đến chân ngọn núi bị trấn áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.