Đế Bá

Chương 4723: Chương 4723: Một kiếm chém giết




Chỉ trong một chớp mắt, Đạo Quân phụ thể, trên người Cung Thiên Nguyệt tỏa ra thần uy Đạo Quân, nàng đứng đó như Đạo Quân, mọi người không rét mà run, từ đó làm cho người ta phải kinh hãi, thậm chí làm người ta muốn cúng bái.

Cảnh đáng sợ như vậy, không chỉ đệ tử Thần Huyền tông cảm thấy hoảng sợ, cho dù là Thư thị huynh đệ, đệ tử Tam Chân Giáo cũng hồn phi phách tán.

Chỉ trong nháy mắt tiếng kiếm minh vang lên, Kinh Vũ kiếm trong tay Cung Thiên Nguyệt lại kêu vang, Kinh Vũ kiếm giống như thức tỉnh và cảm ứng được khí tức Đạo Quân trên người Cung Thiên Nguyệt.

Chỉ trong một chớp mắt, kiếm triện trong cơ thể Cung Thiên Nguyệt hòa vào Kinh Vũ kiếm, sau đó nó thức tỉnh.

Việc này cũng chỉ có Đạo Quân mới có thể làm được. Cũng chính bởi vì kiếm triện là Nam Loa Đạo Quân lưu lại, mà Nam Loa Đạo Quân lưu lại kiếm triện vì chưởng khống thanh kiếm truyền thế trên Nam Loa phong.

Truyền thế kiếm còn cường đại hơn cả Kinh Vũ kiếm, dung hợp một kiếm triện như vậy có thể chưởng ngự truyền thế kiếm, việc này có ý nghĩa khống chế binh khí khác của Nam Loa Đạo Quân cũng không khó.

Cho nên, cũng chính bởi vì như thế, Thần Huyền tông có không ít trưởng lão hộ pháp suy đoán, Lý Thất Dạ có thể chưởng ngự tất cả binh khí trong binh phần, đó là bởi vì hắn có kiếm triện.

Hiện tại Lý Thất Dạ khắc kiếm triện vào cơ thể Cung Thiên Nguyệt, nàng lập tức dựa vào nó và chưởng ngự binh khí Đạo Quân.

- Keng!

Tiếng kiếm kêu vang thiên địa, cho dù Cung Thiên Nguyệt còn chưa rút Kinh Vũ kiếm ra khỏi vỏ, Kinh Vũ kiếm đã không ngừng động đậy, hình như chính nó muốn nhảy ra khỏi vỏ kiếm, hơn nữa Kinh Vũ kiếm cũng tỏa ra kiếm ý Đạo Quân nồng đậm.

- Không tốt!

Cảm nhận được Kinh Vũ kiếm trong tay Cung Thiên Nguyệt bộc ra kiếm ý Đạo Quân đáng sợ như thế, sắc mặt Thư thị hai huynh đệ trắng bệch và quát to, vào lúc đó, bọn họ biết đại sự không ổn, bọn họ ý thức được một chuyện đáng sợ

- Chém đầu!

Cung Thiên Nguyệt tú quát lớn, Kinh Vũ kiếm ra khỏi vỏ.

Kinh Vũ kiếm tỏa ra hào quang sáng ngời, kiếm quang như muốn chém toàn bộ thiên địa, dưới kiếm ý Đạo Quân, chúng sinh vô cùng nhỏ bé, vào lúc kiếm quang nở rộ không ai có thể mở mắt ra được.

Kiếm minh Bát Hoang, kiếm ý Đạo Quân tàn sát bừa bãi khắp cửu thiên thập địa, chư thiên sinh linh đều chịu hoảng sợ, ở đây bao nhiêu đệ tử tại khủng bố như thế Đạo Quân kiếm ý phía dưới, đó là nơm nớp lo sợ, rất nhiều đệ tử bị trấn áp được trực tiếp quỳ rạp xuống đất lên, căn bản là không cách nào kháng cự đáng sợ như thế kiếm ý, trực tiếp bị trấn áp tại đâu đó.

- Giết!

Vào lúc đó, Thư thị huynh đệ hét lên điên cuồng, tất cả huyết khí của bọn họ đều đánh ra, bọn họ tập trung toàn bộ khí huyết, công lực, tất cả lực lượng vào một kích, tất cả đều không dám giữ lại chút nào.

Vào lúc đó, Thư thị huynh đệ đang giãy chết để buông tay đánh cược một lần, dùng lực lượng bản thân ngạnh kháng kiếm ý của Đạo Quân, bọn họ chỉ có một kích toàn lực, không có lựa chọn nào khác.

Thời điểm Kinh Vũ kiếm ra khỏi vỏ, Thư thị huynh đệ đã biết rõ bọn họ trốn không thoát, một khi quay người bỏ trốn sẽ chết nhanh hơn, nếu như bọn họ buông tay đánh cược một lần, có lẽ còn có một đường hi vọng.

Chỉ thấy Thư thị huynh đệ vận dụng Viên Hầu Kình Thiên, côn thế cuồng bạo đánh xuống, dường như muốn đánh địch nhân thành hai nửa.

Đây đã là một kích đáng sợ nhất của Thư thị huynh đệ, cảnh tượng thiên băng địa liệt dọa sợ rất nhiều người.

Nhưng đối mặt với một kích đáng sợ như thế, Cung Thiên Nguyệt đều bình thản, nàng vung vẫy Kinh Vũ kiếm.

Kinh Vũ kiếm trảm, kiếm quang chém ra một kích như vĩnh hằng, giống như chung kết toàn bộ thế giới.

Kinh Vũ kiếm trảm, trong thiên địa không còn tia sáng nào sáng hơn kiếm quang.

Kinh Vũ kiếm trảm, dường như không gian và thời gian dừng lại.

Mọi người há hốc mồm, bất cứ ai nhìn thấy cảnh này đều giật mình, đồng côn và lưỡi liềm bị chém thành hai nửa, binh khí bị chặt đứt, kiếm quang chém đầu lâu của Thư thị huynh đệ bay lên trời cao.

Tại thanh minh phía trên, Thư thị huynh đệ cổ chính là máu tươi thẳng phun, như là hai đạo cầu vồng đồng dạng thẳng quan tại Thanh Minh, như vậy một màn, không chỉ làm mọi người run rẩy, cho dù là đầu lâu đang bay của Thư thị huynh đệ cũng khiếp sợ,

Bọn họ nhìn thấy thi thể không đầu của mình, nhìn thấy máu tươi bay lên không nhìn đầu thân chia lìa, bọn họ đến chết cũng cực kỳ rung động với việc này.

Ngay sau đó, là âm thanh “bịch bịch” của đầu lâu rơi xuống đất, thi thể Thư thị huynh đệ cũng ngã xuống mặt đất, đầu lâu của Thư thị huynh đệ vẫn há mồm giống như muốn nói gì đó.

Cuối cùng, của Thư thị huynh đệ chậm rãi nhắm lại, bọn họ chết không nhắm mắt.

Đối với hai huynh đệ bọn họ mà nói, chết dưới Kinh Vũ kiếm, chết ở thân kiếm của Đạo Quân cũng không uổng, bởi vì bọn họ học nghệ không tinh.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người ngơ ngác đứng tại, cho dù là đệ tử Thần Huyền tông hay đệ tử Tam Chân Giáo đều ngây người.

Bọn họ đều rung động trước một kiếm này, kiếm của Đạo Quân vô địch làm cho bọn họ rung động, việc này lưu lại ấn tượng quá sâu sắc, cho nên bọn họ mới chính thức sợ hãi binh khí Đạo Quân.

Một kiếm trảm đầu, kết cục của Thư thị huynh đệ là tất nhiên, tuy nhiên bọn họ còn mạnh hơn Cung Thiên Nguyệt, đều là cảnh giới Tam Muội Chân Thân nhưng thực lực chênh lệch như cái hào rộng, chẳng qua chỉ có tiểu cảnh giới khác nhau mà thôi.

Nhưng mà, công pháp của Thư thị huynh đệ không thể so với Cung Thiên Nguyệt, công pháp Địa giai cường đại hơn nữa cũng không thể so được với Thiên giai.

Thời điểm Cung Thiên Nguyệt có thể khống chế Kinh Vũ kiếm, kết đã được quyết định, kiếm của Đạo Quân chém xuống một cái, binh khí Địa giai ở trước mặt nó không chịu nổi một kích, chém sắt như chém bùn, Thư thị huynh đệ hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- A!

Sau khi phục hồi tinh thần lại, đệ tử Thần Huyền tông hoan hô một tiếng, bọn họ hưng phấn không nói thành lời, Cung Thiên Nguyệt ra tay một lần là trảm Thư thị huynh đệ, từ đó đệ tử Tam Chân Giáo không còn có sức phản kháng.

- Đại sư tỷ vô địch!

Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử đều hoan hô.

- Đại sư tỷ đệ nhất, thiên tài!vô địch của Thần Huyền tông chúng ta!

Đối mặt đệ tử Thần Huyền tông hoan hô, thần thái Cung Thiên Nguyệt lạnh như băng, cũng không có chút sắc thái nào.

- Oa!

Vào lúc đó, có đệ tử Tam Chân Giáo sợ hãi phá gan, mùi máu tươi xông vào mũi, các đệ tử buồn nôn.

Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt đệ tử Tam Chân Giáo trắng bệch, bọn họ run rẩy, càng có đệ tử sắc mặt xám trắng đặt mông ngồi dưới đất, bọn họ bị dọa không đứng lên nổi.

Thời điểm ánh mắt Cung Thiên Nguyệt nhìn sang, đệ tử Tam Chân Giáo tránh ném toàn thân nổi da gà, có đệ tử bất sợ hãi tiểu ra quần.

Thư thị huynh đệ bị chém giết, việc này tạo thành trùng kích quá lớn, không có Thư thị huynh đệ chèo chống, đối mặt với đệ tử Thần Huyền tông, bọn họ không có ưu thế gì đáng nói.

Đáng sợ hơn là, Cung Thiên Nguyệt ôm ấp Kinh Vũ kiếm, bọn họ sợ tới mức hồn phi phách tán, nói không quá lời, cho dù Cung Thiên Nguyệt không dùng Kinh Vũ kiếm, chỉ bằng vào thực lực Tam Muội Chân Thân cũng đủ chém giết bọn họ.

Vào lúc đó, đệ tử Thần Huyền tông đã chậm rãi vây quanh, đệ tử Tam Chân Giáo lui về phía sau, nhưng mà đệ tử Thần Huyền tông còn nhiều hơn đệ tử Tam Chân Giáo, bọn họ trốn đi nơi nào?

Chỉ trong nháy mắt, đệ tử Tam Chân Giáo đã bị mấy trăm đệ tử Thần Huyền tông vây chật như nêm cối.

- Ngươi, ngươi, các ngươi muốn làm gì?

Nhìn thấy đệ tử Thần Huyền tông vây quanh, đệ tử Tam Chân Giáo sợ tới mức hoảng loạn.

Vào lúc đó, bọn họ hận không thể giết ra khỏi vòng vây, nhưng mà, từ khi Thư thị huynh đệ chết đi, đại sư huynh Trần Trần cũng chết thảm, bọn họ mất đi tâm phúc và người đứng đầu.

- Đại sư tỷ, xử trí bọn họ thế nào?

Lúc này, vây quanh đệ tử Tam Chân Giáo, đệ tử Thần Huyền tông hãnh diện và xả được ác khí.

Nhớ lại vừa rồi, Tam Chân Giáo khi dễ đến trên đầu bọn họ, nhưng bây giờ thành Tam Chân Giáo sợ hãi, thậm chí có đệ tử bị tiểu ra quần, đây là điểm làm bọn họ hãnh diện.

Đương nhiên, đệ tử Thần Huyền tông cũng không dám tự tiện chủ trương, bọn họ trưng cầu ý kiến của Cung Thiên Nguyệt.

Cung Thiên Nguyệt nhìn sang Lý Thất Dạ, đang chờ Lý Thất Dạ phát lệnh.

Các đệ tử đều nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt nhìn sang Lý Thất Dạ, nếu trước kia có người không phục Lý Thất Dạ, hiện tại có ai không phục Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ nhìn đệ tử Tam Chân Giáo và nói:

- Cút đi, ta không muốn nhìn thấy các ngươi, thuận tiện mang hộ lời nói trở về, nếu ta còn nhìn thấy người Tam Chân Giáo, ta sẽ chém sạch các ngươi!

- Có nghe hay không?

Cung Thiên Nguyệt chỉ lạnh lùng nhìn đệ tử Tam Chân Giáo.

- Nghe được, nghe được, nhất định sẽ chuyển lời.

Đệ tử Tam Chân Giáo bị dọa phá gan, hiện tại nghe không mất mạng cho nên bọn họ càng vui vẻ.

Đệ tử Thần Huyền tông lúc này không dám nghi vấn lời của Lý Thất Dạ, các đệ tử Thần Huyền tông đều tránh ra một con đường.

Nhìn thấy nhường đường, đệ tử Tam Chân Giáo lập tức bỏ trốn mất dạng, bọn họ hận không thể có bốn chân, dùng tốc độ nhanh nhất chạy khỏi nơi này.

- A!

Có đệ tử Tam Chân Giáo sợ tới mức tiểu ra quần, đệ tử Thần Huyền tông cũng hoan hô.

Đối với bọn họ mà nói, đây thật sự là việc vui, đại hoạch toàn thắng.

- Trở về đi.

Lý Thất Dạ nói xong và xoay người rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.